Một tên Yêu Tông tam trọng mà thôi, cũng liền cả gan đứng trước mặt của hắn diễu võ dương oai.
Phát Chính Nam cũng không tìm một bãi nước tiểu soi xem mình là hạng súc sinh gì, cũng giám kiêu ngạo ra lệnh cho Đao Bạch Mã hắn.
Vì chưa thể tìm ra Nguyễn Thư Dung cô nàng kia, trong lòng của hắn đang là chứa một bụng lửa giận, như tên ngu ngốc này đã tìm đến, như vậy thì tiễn y đi một đoạn đường trước vậy.
"Ong..! Xẹt..! Ong..!".
"Không xong..! Toái Phong Trãm..! Phá..!"
Đao khí kinh khủng kéo đến, làm cho Phát Chính Nam ớn lạnh toàn thân, vừa rồi hắn là vì lo lắng cho Nguyễn Thu Dung quá đến mất cả lý trí, bây giờ đã bình tĩnh lại, hắn là đã nhận ra sự chênh lệch thực lực giữa mình cùng Đao Bạch Mã.
Người ta là Yêu Tông tứ trọng hậu kỳ cường giả, trong khi hắn chỉ là Yêu Tông nhị trọng, sai biệt cảnh giới, Chân Nguyên bên trong cơ thể cũng là cách nhau quá lớn, hắn làm sao có thể chống lại được Đao Bạch Mã đây.
"Keng..! Ong..! Long..! Rầm..! Phốc..!"
Cuồng phong khí tức va chạm, tàn hại không gian nhà cửa hai bên đường, không có quá nhiều bất ngờ khi người yếu thế hơn vẫn là Phát Chính Nam.
"Phát Chính Nam..! Mày chết đi..!"
Một chiêu không thể nào lấy được cái mạng của Phát Chính Nam, đây là điều đã nằm trong dự tính của Đao Bạch Mã hắn, tuy nhiên tên Phát Chính Nam ăn một đao của hắn cũng không hề dễ chịu gì, hoàn toàn đã không còn lực phản kháng, một đao tiếp theo này của hắn, chắc chắn có thể đưa Phát Chính Nam về chầu diêm chúa.
"Ong..! Xẹt..! Xẹt..!" "Rầm...! Phốc..!"
Tuy nhiên mọi chuyện lại không được như Đao Bạch Mã tính toán như thế, đúng vào lúc ngàn cân treo sợi tóc, Phát Chính Nam sắp bị hắn chém ra làm đôi đến nơi, lại xuất hiện một cổ kiếm khí đem đao khí của hắn đánh tán loạn, thừa lực còn đem hắn đánh bay, dễ dàng nhận thấy, trên ngực của Đao Bạch Mã hiện tại là xuất hiện vết kiếm thương sâu thấy xương, chỉ một chút xíu nữa, Đao Bạch Mã đã bị chém ra làm hai, như ý nghĩ ban đầu là hắn đem Phát Chính Nam chém ra làm hai một dạng.
"Phốc..!"
"Yêu Tông ngũ trọng hậu kỳ..! Toái Sát Kiếm..! Ông là Dư Thành Quận Thù..!"
Đao Bạch Mã gian nan bò dậy, nói thẳng ra người vừa ra tay cứu đi Phát Chính Nam trong tay của hắn vừa rồi là ai.
Không tính cao thủ bên Trường Sa Quân Đoàn bên kia, tại Mân Việt Quận Thành trong vòng này chỉ có một tôn Yêu Tông ngũ trọng hậu kỳ cường giả, đó là người đứng đầu tại Mân Việt Quận nơi đây, Quận Thủ Nguyễn Dư Thành.
Người này là dòng chính Nguyễn gia, là em trai thứ ba của tộc trưởng Nguyễn gia hiện tại, dù Đao Bạch Mã hắn chưa gặp qua Nguyễn Dư Thành người này, nhưng danh tiếng của Nguyễn Dư Thành, bức chân dung của y, Vu Thanh Quan đã đưa cho hắn xem rõ ràng cả rồi.
"Chính Nam trưởng lão..! Ông không có sao chứ..?"
Không để ý đến bên kia Đao Bạch Mã đã nhận ra được lai lịch của mình, Nguyễn Dư Thành là quan tâm cho thương thế của Phát Chính Nam nhiều hơn, người này tại Mân Việt Học Viện rất có tiếng tăm, cũng là quan tâm giúp đỡ cho em gái của hắn rất là nhiều, may mắn hắn là đến kịp lúc, không thì đã không thể ra tay cứu người tốt như thế này thoát khỏi tay của Đao Bạch Mã rồi.
"Quận Thủ..! Không cần lo lắng cho tôi, trước hết cần phải hỏi Đao Bạch Mã xem hiện tại Thư Dung viện trưởng như thế nào rồi..!"
Phát Chính Nam thương thế cũng khá nặng, không hề giống như những gì mà hắn nói như vừa rồi với lại Nguyễn Dư Thành là mình không có vấn đề gì đâu. Có điều sống chết của hắn chỉ là chuyện nhỏ, quan trọng nhất vẫn là phải biết được Nguyễn Thư Dung hiện tại đang ở nơi nào, có được bình an hay không cái đã.
"Nói đi..! Thư Dung hiện tại đang ở đâu, nếu không nói ta sẽ làm cho ông chết rất khó xem!"
Tứ Giai Yêu Binh trường kiếm chỉ thẳng về hướng của Đao Bạch Mã bên kia, Nguyễn Dư Thành sâm lãnh lên tiếng hỏi, so với lại vừa rồi hòa ái quan tâm Phát Chính Nam là cách xa một trời một vực.
Nguyễn Thư Dung là đứa em gái út của Nguyễn Dư Thành hắn, bên trong gia tộc mấy anh em bọn họ thương yêu cô gái này hết mực, thậm chí trước đây cha bọn họ muốn đem Nguyễn Thư Dung ra làm chính trị hôn nhân đến buôn bán, biết được Nguyễn Thư Dung không đồng ý, mấy anh em bọn họ cũng là kịch liệt phản đối, không tiếc làm trái ý của cha mình, như thế cũng đủ hiểu, Nguyễn Thư Dung đối với bọn họ quan trọng như thế nào.
Không nghĩ đến lần này nó lại bị kẻ gian ám hại, không biết tung tích, người anh như hắn có thể cho tên hung thủ tạo ra loại chuyện này sắc mặt tốt đến xem mới là chuyện lạ.
Lần này nếu Nguyễn Thư Dung có xảy ra chuyện gì không hay, hắn xin thề dù trả giá như thế nào, cũng nhất định đem Đao Bạch Mã cùng Khái Đao Đạo xóa sổ trên thế gian này.
"Khụ..! Phốc..!"
"Ta không có biết..!"
Đao Bạch Mã phun ra một ngụm máu tươi, lắc đầu một cái cất tiếng nói, dĩ nhiên là hắn không giám đối đãi với Nguyễn Dư Thành hung hăng như Phát Chính Nam vừa rồi rồi.
Đao Bạch Mã hắn nói đây hoàn toàn là sự thật, sau khi dùng thủ đoạn không trong sáng đem Nguyễn Thư Dung đánh bại sau, hắn là muốn đưa Nguyễn Thư Dung trở lại Thái Hùng Sơn hưởng thụ diễm phúc nhân sinh một phen.
Nhưng quá đáng tiếc hắn không thể nào thực hiện được, Nguyễn Thư Dung đã chạy trốn mất rồi, hắn vẫn đang đi tìm kiếm, đến hiện tại đúng thật sự là không biết cô ta ở phương hướng nào.
Tuy nhiên hắn suy đoán Nguyễn Thư Dung hiện tại tình cảnh không có được khả quan, trúng phải Liệt Nữ Tán của hắn, dù Nguyễn Thư Dung có bản lãnh lớn đến như thế nào, trong vòng mười hai tiếng đồng hồ không cùng nam nhân làm chuyện đó mà nói, sẽ là không có sống nỗi. Đương nhiên, những chuyện này hắn là không có ngu gì đi nói cho Nguyễn Dư Thành biết rồi.
"Ong..!".
"Không nói..! Như vậy theo ta về Quận Phủ làm khách ít ngày đi..!"
Tuy nói là muốn bắt Đao Bạch Mã về làm khách, nhưng một kiếm này của Nguyễn Dư Thành chém ra, là muốn đem cái mạng của Đao Bạch Mã lấy đi, uy năng khủng bố thế kia ngay cả khi còn toàn thịnh thời kỳ Đao Bạch Mã còn không chống lại được, huống gì là hiện tại bây giờ.
"Ong..! Ầm..!".
"Vạn Quang Vụ..! Không nghĩ đến Đao Bạch Mã lại có loại hàng này..!"
Nguyễn Dư Thành đưa kiếm trở lại về thế thủ, không có giám xông đi vào màn sáng kia, đề phòng Đao Bạch Mã nhân cơ hội hắn bị ánh sáng chói mắt đánh lén.
"Ào...Ào..!"
"Chạy đúng thật là nhanh..!"
Quang Vụ tan đi, phía trước đã không còn thấy Đao Bạch Mã đâu, không cần đoán Nguyễn Dư Thành cũng biết được tên Đao Bạch Mã kia nhân cơ hội vừa rồi ném ra Vạn Quang Vụ chạy trốn mất tăm rồi.
"Hồi báo Quận Thủ..! Kha Tùng đã đến..!"
Người đến là Kha Tùng, tổng bộ đầu của Mân Việt Quận, người mà nghe tên thôi cũng làm cho bọn đạo chích ác tặc bên trong Mân Việt Quận nghe tiếng đã sợ vỡ mật, bên trong Mân Việt Quận Phủ, nhờ thành tích vượt trội, cũng như làm việc vô cùng nhanh lẹ, nên là được Quận Thủ Nguyễn Dư Thành khá là trọng dụng, không bao lâu nữa sẽ được lên một cấp, vị trí Phó Thành Chủ của Mân Việt Thành sẽ thuộc về Kha Tùng người này trong tương lai không xa.
"Đao Bạch Mã đang bị thương, anh cho người đi lùng bắt người này cho tôi, nhớ là sống phải thấy người, chết phải thấy xác..!"
Kha Tùng đến rất đúng lúc, hắn chính là đang cần những người biết làm việc như thế này.
Trước khi đến đây, hắn đã ra lệnh phong tỏa bốn phương cửa thành, thêm vào Đao Bạch Mã đang bị thương, với tài năng của Kha Tùng, nhất định có thể tìm được tên này trong thời gian sớm nhất.
"Quận Thủ..! Chúng ta bị động như vậy cũng không phải cách hay..!"
Phát Chính Nam nóng lòng lo cho Nguyễn Thư Dung, theo hắn tìm kiếm Đao Bạch Mã tuy quan trọng, nhưng chính yếu nhất vẫn là phải tìm cho bằng được Nguyễn Thư Dung.
Nguyễn Dư Thành cho hết bộ đầu đi tìm Đao Bạch Mã thế kia, còn có bao nhiêu người có thể đi tìm Nguyễn Thư Dung nữa, hắn là sợ thời gian càng lâu, đối với lại Nguyễn Thư Dung càng bất lợi a.
"Không cần lo lắng, chuyện này ta đã có sắp xếp khác..!"
Một bên truy sát Đao Bạch Mã, nhưng vẫn không quên nhiệm vụ tìm hiểu tin tức của Nguyễn Thư Dung, đây là nhiệm vụ mà hắn giao cho Kha Tùng, không nói thẳng ra, nhưng mà với trí tuệ của Kha Tùng, người đi theo hắn hơn mười năm nay, y biết sẽ phải làm như thế nào.
Nói nữa hắn cũng đã động dụng thế lực ngầm của Nguyễn gia tại Mân Việt Quận Thành này đi điểu tra, trừ khi là Nguyễn Thư Dung không có tại Mân Việt Quận Thành, nếu không sẽ có thể sớm tìm được đứa em gái kia của hắn thôi.
"Quận Thủ.! Tôi có thể giúp đỡ được gì..?"
Phát Cảnh Nam vừa rồi nói ra lời trách móc Nguyễn Du Thành sau, hắn trong lòng là có một chút hối hận.
Đao trong tay trảm đạo, diệt sinh, xé mở chân trời.
Kiếm trong tay bát phương vân động, hỏi thiên hạ quần hùng ai dám tranh phong!
Chỉ có tại