Chờ tu vi của hắn cao lên, môn Kim Long Bách Biến này cũng sẽ tăng lên, đây thật sự là một môn Yêu Kỹ khá là thần kỳ.
Trần Vân Thanh hắn trước đây vốn đã hứa với lại Huyền Cô kia không dùng loại Kim Long Bách Biến này để đối địch nữa, ai mà nghĩ đến trong lúc nguy cấp hắn lại vô ý thi triển ra loại Yêu Kỹ này.
Khi phát hiện mình phạm sai lầm, hắn liền quay trở lại sử dụng Lôi bộ viên mãn vốn có của bản thân, tiếc là Lôi Bộ không thể nào nhanh bằng thân pháp do Thôi Bá Hùng thi triển.
Qua mười lăm phút đồng hồ thời gian, hắn vẫn là bị Thôi Bá Hùng đuổi kịp. Xem ra phải sử dụng lại Kim Long Bách Biến thôi.
Sau này gặp lại bà già kia, xin lỗi bà ta một chút là được, có Lăng Tĩnh Y bên cạnh, bà già đó chắc cũng không dám làm khó mình đâu.
"Toái Phong Chưởng ..!".
"Xẹt..!".
"Ân..! Không lẽ mình nhìn nhầm..?"
Nhìn Trần Vân Thanh một lần nữa biến mất trước mắt của mình, Thôi Bá Hùng nụ cười đắc ý vụt một cái liền tắc đi, thay vào đó là kinh ngạc đến rớt quai hàm.
Hắn vốn nghĩ bộ thân pháp Yêu Kỹ cấp bằng rất cao, thi triển nó phải trả cái giá rất là đắc, Trần Vân Thanh này chỉ là Yêu Sư tứ trọng, không có khả năng thi triển nhiều lần, nhưng mà một cảnh vừa rồi làm hắn giật mình không nhẹ, tên này rõ ràng là thi triển môn Yêu Kỹ đó để qua mặt hắn chạy đi, chuyện này cần hắn phải đánh giá lại một lần nữa mới được.
"Dù mày chạy đến chân trời hay góc bể, tao cũng không có bỏ qua..!"
Thôi Bá Hùng sau một giây thất thần suy nghĩ liền là nhanh chóng đuổi theo, Trần Vân Thanh có thể sử dụng được môn Yêu Kỹ thần diệu như thế này làm hắn thật sự vô cùng ngạc nhiên.
Nhưng hắn có thể khẳng định, tên tiểu tử này hiện tại không có khả năng tổn thương gì đến hắn cả, nếu không y cũng sẽ không có vắt chân lên cổ để chạy, mà là sử dụng bộ thân pháp Yêu Kỹ đó để mà công kích hắn đây.
Biết được nhiêu đó là được rồi, bây giờ phải xem ai kiên trì được lâu, ai Linh Lực bên trong cơ thể hùng hậu hơn.
Nói về điểm này, hắn là bỏ cách Trần Vân Thanh mấy cái con phố, Yêu Sư cửu trọng cường giả của hắn cũng không phải là để chưng cho đẹp.
Chờ đến khi Trần Vân Thanh tiêu hao toàn bộ Linh Lực trong cơ thể do sử dụng quá độ môn Yêu Kỹ kia, cũng là lúc mà y phải bị giết chết thời gian.
"Xẹt..!..Xẹt..!"
"Hộc.hộc!"
"Nên chạy hướng nào đây?"
Trần Vân Thanh thở hổn hển.
Kim Long Bách Biến không phải là môn Yêu Kỹ mình có thể tùy ý vận dụng không chút suy nghĩ như những bộ Yêu Kỹ khác.
Mới chạy không lâu, toàn thân của hắn một lần nữa đã không còn sức lực, cứ tiếp tục thế này, sớm muộn cũng sẽ bị Thôi Bá Hùng đó đuổi kịp làm thịt mất thôi.
...
Thái Hàn Sơn..! Dược Viên..!
"Tiểu tử..! Cậu là đắc tội với người nào mà bị phái đến nơi đây vậy hả..?"
Tiếp nhận thay ca nhiệm vụ thân phận không sai sau, Lai Thuần trên mặt có chút hiếu kỳ lên tiếng hỏi Trần Vân Thanh.
Lai Thuần hắn hôm nay là đã mãn thời gian làm nhiệm vụ một tháng tại Thái Hàn Sơn nơi này, đúng hơn là mười hai giờ trưa nay hắn đã mãn hạn thời gian rồi. Bây giờ đã gần buổi chiều, trễ hơn hai tiếng thời gian, trong lòng hắn mang một cục tức rất là lớn, đối với người sắp đến thay ca cho hắn hết sức là bất mãn.
Hắn dự tính một khi tên này đi đến nơi đây, thế nào cũng sẽ mắng cho y một trận té tát, còn động thủ cũng có khả năng xảy ra.
Chỉ là khi nhìn thấy người mà đến nhận nhiệm vụ thay mình không phải là Nội Viện Trưởng Lão của Mân Việt Học Viện như mọi khi, lại chỉ là một tên Nội Viện đệ tử, cơn giận trong lòng của hắn là đã bay biến mất không còn, có chăng cũng chỉ là sự thương hại.
Sống lâu ra lão làng, Thái Hàn Sơn nơi này nguy hiểm không phải là bên ngoài người không biết, ngay cả Yêu Sư thất đến nơi này còn tử vong nữa là một tên Nội Viện Đệ Tử.
Bị đày đến nơi này, không ngoài mục đích gì khác là tên tiểu tử này đã đắc tội với lại một đại nhân vật nào đó bên trong Mân Việt Học Viện, phái y đến đây, căn bản là đi chịu chết mà thôi.
Một người sắp chết, hắn còn tính toán với lại y làm cái gì nữa, nếu tên này chẳng may có chuyện gì, hắn lại phải ở lại đây thêm một tháng thời gian nữa hay là sao.
"Khụ..! Phốc..!".
"Ân..! Cậu bị thương...!"
Lai Thuần giật mình, vừa đi vào hắn là quan sát thấy thần sắc của Trần Vân Thanh này không được tốt cho lắm, nhưng hắn cũng không nghĩ đến trường hợp tên này lại không xong đến như vậy, nhìn ra được y là bị thương không hề nhẹ đâu.
"Không có chuyện gì..! Thuần trưởng lão..! Ông bàn giao công việc cho tôi rồi có thể rời khỏi nơi này..!"
Trần Vân Thanh xua tay, thực tế hiện tại hắn rất là không có xong, một đường đến nơi đây, hắn liên tục phải vận chuyển Linh Lực đến cực hạn, thậm chí thêu đốt ít nhiều tinh huyết để sử dụng ra Kim Long Bách Biến trốn chạy khỏi sự truy sát của Thôi Bá Hùng, hậu quả là kinh mạch trong cơ thể của hắn toàn bộ bị thương tổn.
Đến được nơi này cũng đã là cực hạn của hắn rồi, với tính toán của hắn, lấy thương thế này, không có năm ba ngày thì rất là khó để cho hắn có thể khôi phục lại được như trước..
Đây cũng là dựa vào công năng nghịch thiên của Dung Thiên Thần Ngọc, nếu không thì còn lâu lắm, mười ngày nữa tháng cũng đừng mong có thể đi xuống giường được.
"Thái Hàn Sơn Dược Viên nơi đây trồng chủ yêu chín loại Tam Giai Linh Dược, gồm Huyền Linh Sâm, Uẩn Trì Diệp, Bá Liên Thảo...! Tổng cộng chín mươi ngàn gốc, phân ra chín khu vực rõ ràng!"
"Những Linh Dược này chủ yếu là dùng để luyện chế Tam Giai Đan Dược Phá Linh Đan..!"
Lai Thuần không có một giây phút chậm trễ nào, đem toàn bộ Dược Viên bên trong tình cảnh nói cho Trần Vân Thanh biết, nhìn ra được hắn hết sức là gấp gáp, hận không thể một giây nói ra những gì cần nói cho Trần Vân Thanh biết, tuyệt nhiên không có hỏi thăm xem Trần Vân Thanh thương thế như thế nào, là do người nào làm ra.
Không thể trách Lai Thuần hắn bất cận nhân tình như vậy được.
Hắn ở nơi này một tháng thời gian rồi.
Những ngày đầu hắn không có cảm giác được gì, nhưng thời gian gần đây, hắn luôn có một cảm giác vô cùng nguy hiểm, là có một cổ hơi thở nguy hiểm đang chờ chực xung quanh đâu đây, hắn có một cái linh cảm, nếu mình còn ở lại nơi này lâu hơn thêm vài ngày, chỉ sợ hắn là không có cái cơ hội trở lại Mân Việt Quận Thành nữa rồi.
Nhìn lại Trần Vân Thanh tên này, hắn thấy y cũng rất là không xong, sợ tên này không chống đỡ được lâu, phải nhân lúc y còn hơi thở để bàn giao hết mọi chuyện cho y mới được.
Nếu lỡ may tên này đi đời nhà ma sớm hơn hắn bàn giao nhiệm vụ, vậy thì nguy hiểm, hắn phải ở lại nơi này thêm một tháng nữa, đến chừng đó hắn cũng phải đi theo Trần Vân Thanh mất, nên dù có ích kỹ một chút, hắn cũng là phải rời khỏi nơi này trước khi Trần Vân Thanh ngã xuống mới được.
"Phá Linh Đan Linh Dược sao..?"
Trần Vân Thanh trầm ngâm, có chút không hiểu, Tam Gia Linh Dược cũng là quý hiếm không có sai, nhưng ở Mân Việt Quận cũng không thiếu thế lực trồng những loại Linh Dược như thế này.
Nơi đây nguy hiểm như vậy, đâu cần thiết phải vì mấy cọng Tam Giai Hạ Phẩm Linh Dược như thế này mà làm cho các Yêu Sư cường giả của Mân Việt Học Viện phải mạo hiểm.
Nếu chưa đến thời kỳ thu hoạch thì bỏ đi nó cũng đâu có sao đâu, không lẽ Học Viện cao tầng xem trọng đám Linh Dược này còn hơn cả mạng của những Yêu Sư cường giả, nhất là những vị Yêu Sư hậu kỳ như tên Lai Thuần này, đó cũng là một cường giả rất mạnh, là tài nguyên quan trọng của Mân Việt Học Viện a.
"Vân Thanh.!. Cậu không hiểu..! Sở dĩ Mân Việt Học Viện quan tâm đến Dược Viên tại Thái Hàn Sơn nơi này là vì nơi đây có một gốc Linh Nguyên Quả sắp đến thời kỳ thành thục..!"
"Linh Nguyên Quả..!"
Trần Vân Thanh giật mình, nếu đúng thật sự là Linh Nguyên Quả, chuyện Mân Việt Học Viện mạo hiểm nguy hiểm phái người đến nơi đây trông coi cũng là hợp tính hợp lý.
Linh Nguyên Quả cùng Khí Nguyên Quả là như nhau, đây toàn là những thiên tài địa bảo của thiên địa, công dụng của nó là tăng lên một cảnh giới bất kỳ của tu luyện giả, không có tác dụng phụ.
Khác với Khí Nguyên Quả chỉ có thể tăng lên cảnh giới của Yêu Sĩ mà thôi, Linh Nguyên Quả chính là có thể tăng lên một cảnh giới bất kỳ của Yêu Sư cường giả, dùng một quả có thể đột phá một cảnh giới, thuận buồm xuôi gió, không có bất kỳ tác dụng phụ nào.
Linh Nguyên Quả được xem như là Tiên Quả của bất kỳ vị Yêu Sư nào, có được nó, Mân Việt Học Viện không ra sức bảo vệ mới là chuyện lạ.
Một câu truyện dã sử về thời Lê Sơ, một cái nhìn khác về lịch sử, đa chiều và nhiều màu sắc.