Yêu Thần Thái Cổ Hắc Long

Chương 111



Chương 111

Có điều, sau đó ông ta lại sáp lại gần Mục Long, hỏi lại lần nữa: “Cháu ngoan, con có thể đánh ra Tam Trọng Nộ Đào thật hả?”

“Vâng, Nộ Đào Cửu Trọng Phá này là một loại công pháp cực kỳ cao siêu. Lúc trước, nhờ trạng thái ‘Thiên nhân hợp nhất’ mà con đã hiểu được hết sự ảo diệu của nó. Chỉ cần sức mạnh cơ thể con có đủ thì có thể lập tức đánh ra Cửu Trọng Nộ Đào. Giờ vẫn chưa được, nhưng…”

“Nhưng cái gì?”, Mục Thanh Khung hỏi.

“Nhưng, con còn tìm được một cách nữa, dù không dựa vào cơ thể cũng có thể thi triển. Có điều phải dùng tới vũ khí, mà sức mạnh cũng có hạn”.

Mục Long nói xong, lật tay một cái, Huyết Lãng Cuồng Đao lập tức xuất hiện trong tay.

Ngay sau đó, hắn dựa theo cách của mình, đưa khí huyết vào Huyết Lãng Cuồng Đao, dùng thân đao làm vật dẫn, chém một đao vào không trung.

Đao khí khủng bố bắn ra từ trong Huyết Lãng Cuồng Đao tựa một vầng trăng khuyết chém lên không như muốn bổ đôi bầu trời.

Tuy sức mạnh ấy không bằng khi dùng cơ thể, nhưng sức mạnh cũng được tăng lên một cách rõ rệt.

Nhưng thoáng chốc, một tiếng đứt gãy chợt truyền đến từ trong tay Mục Long.

Giờ phút này, Huyết Lãng Cuồng Đao – vũ khí trước đây của Tiết Đoàn Lãng – thiếu chủ Huyết Sát Môn lại nứt ra thành từng mảng, biến thành mảnh nhỏ rơi xuống đất.

“Cái này…”

“Đúng vậy, sao trước đây ta không nghĩ đến dùng vũ khí làm vật dẫn nhỉ! Nhưng cảnh tượng vừa rồi cũng cho thấy muốn dùng chiêu này phải có yêu cầu cực cao với vũ khí. Có điều, Tử Điện Long Ảnh Thương của ta chắc chắn không sao!”, Mục Thanh Khung võ tay nói.

Mục Long thì lại nhìn chuôi đao trụi lủi trong tay với vẻ kinh ngạc, nát, hắn mất vũ khí rồi.

“Xem ra, phải tìm cho Tiểu Long một vũ khí thuận tay mới được”.

“Nhưng, cơ thể Tiểu Long con vừa mạnh, khí huyết cũng dồi dào, vũ khí bình thường không hợp với con!”, Mục Cửu Uyên trầm ngâm nói.

Trước đó, Mục Thanh Khung cũng từng nghĩ đưa Tử Điện Long Ảnh Thương cho Mục Long, nhưng Mục Long lại từ chối. Đầu tiên, nó là vũ khí của cha, thứ hai là có câu thương như rồng ngâm, chú trọng linh hoạt biến hóa, cũng không thích hợp hắn.

“Nói vậy, chỗ của ta có một thứ vừa hay thích hợp với Mục huynh đệ!”, Viên Thiên Cương đứng cạnh nhìn một lúc lâu chợt mở miệng.

Phút chốc, trong tay gã đã xuất hiện một thứ, Mục Long nhìn mà hai mắt sáng bừng.

Đây là một thanh kích, toàn thân đen tuyền, mạ một tầng vàng bóng, mũi kích chưa mở nhưng vẫn khiến cho người ta cảm thấy có nó thì có thể quét ngang mọi thứ.

“Thứ này là sơn bảo trong dãy Nghi Lăng!”, Viên Thiên Cương nói xong sảng khoái quăng thanh chiến kích ấy cho Mục Long.

“Sơn bảo!”

Mục Long nghe vậy, sắc mặt chợt thay đổi, vội giơ tay chụp lấy nó.

Khi nó vừa rơi vào trong tay Mục Long, cánh tay hắn lập tức trầm xuống. Thanh chiến kích nhìn như nhỏ bằng cánh tay trẻ con này chỉ dài 8m vậy mà lại có trọng lượng cực kỳ khủng bố.

Viên Thiên Cương thấy vậy bèn giải thích: “Sơn bảo chính là một binh phôi Tiên Thiên được linh khí trong dãy Nghi Lăng thai nghén ra, lấy đất trời làm thợ, tạo hóa làm đỉnh, có khối lượng khoảng 129600kg, đương nhiên nặng”.

“129600kg, hèn chi”, Mục Long chợt hiểu, với sức lực hiện nay của hắn, nếu muốn dùng một tay vung thanh chiến kích này vẫn là rất khó.