Yêu Thần Thái Cổ Hắc Long

Chương 247



Chương 247

Từ dưới mặt đất nhìn lên, bóng người Mục Long chỉ còn lại một chấm đen giống như con kiến, nhưng con kiến này vẫn đang không ngừng leo lên phía trên.

Phía dưới Uy Ngục Huyền Phong hoàn toàn yên tĩnh.

Độ cao như thế chính là thứ mà đám cao thủ trong tông môn cũng chỉ có thể ngước nhìn, bởi vì lúc bọn họ còn trẻ cũng không thể có được thân xác mạnh đến như vậy.

Ở phía trên Uy Ngục Huyền Phong, dường như khí huyết của Mục Long càng thêm mạnh mẽ, hắn đang tiếp tục leo lên.

“Hắn thật sự muốn leo lên đỉnh Uy Ngục Huyền Phong sao?”

Khi Mục Long đặt chân lên bậc thứ ba nghìn bốn trăm, đám người trợn to mắt, cảm thấy trong lòng có chút khó chịu.

Ngoại môn đã bao giờ có chuyện chấn động như vậy đâu?

Hiển nhiên tất cả những điều này đã sớm lật đổ nhận biết của bọn họ rồi.

Cùng là leo lên Uy Ngục Huyền Phong, nhưng Hoàng Thiện đã sớm kiệt sức, hắn ta được đưa về dưới núi.

Khi chân nguyên của hắn ta dần dần khôi phục, lúc nhìn về phía đỉnh núi, bóng người kia giống như là một dấu ấn đâm vào trong lòng, khiến trong lòng hắn ta sinh ra một vết nứt.

“Vì sao…”, ánh mắt Hoàng Thiện đắng chát, hắn ta đốt hết huyết mạch cả người nhưng vẫn không phải là đối thủ của Mục Long.

“Trời đã sinh Mục Long, sao phải sinh Hoàng Thiện?”, Hoàng Thiện gầm thét, phun ra một ngụm máu đen, tinh thần và thân xác đều đã bị thương nặng.

Thấy cảnh này, trong lòng mọi người không khỏi cảm thấy buồn bã đồng tình với Hoàng Thiện.

Đúng vậy, trời đã sinh Mục Long, sao phải sinh Hoàng Thiện?

Nhưng nếu không có Mục Long thì Hoàng Thiện bước ra ba trăm sáu mươi bốn bước trong Loạn Tâm Ma Lâm, đạo tâm như thế đã thắng qua đời trước, trong số những người cùng thế hệ có thể sánh bước với hắn ta chỉ có Sở Tùy Duyên thôi.

Về phần Uy Ngục Huyền Phong, Hoàng Thiện đã nhờ vào huyết mạch trèo một mạch lên bậc một ngàn tám trăm, cao hơn kỷ lục lúc trước hơn sáu trăm bậc, không ai trong cùng thế hệ bằng nổi, người như vậy vốn nên là thiên tài, đứng đầu thế hệ này.

Chỉ tiếc hắn ta đã gặp Mục Long, một yêu nghiệt có tư chất vượt quá sức tưởng tượng, tranh đua với một người như thế, hắn ta đã được xác định trước là sẽ thất bại rồi!

Lúc đám người đang thở dài, bóng người Mục Long đã đến gần đỉnh Uy Ngục Huyền Phong cao chót vót.

Sự tồn tại của hắn khiến rất nhiều đệ tử ngoại môn không thở nổi, bọn họ phát hiện cho dù lúc trước có bao nhiêu ánh hào quang bao phủ trên người của bọn họ, cho dù nó có đẹp đẽ cỡ nào, nhưng vào giờ phút này, ở trước mặt Mục Long, nó cũng phải ảm đạm phai mờ.

Phía trên Uy Ngục Huyền Phong, huyết mạch Mục Long Ma Viên đã được thúc giục đến mức lớn nhất, trên đường leo lên đỉnh, mồ hôi ngưng tụ thành dấu chân của hắn.

Dưới áp lực kinh khủng này, dường như thân xác của hắn càng thêm mạnh mẽ.

Bậc 3595!

Bậc 3596!

Mục Long cảm giác càng tới gần đỉnh núi, áp lực càng gia tăng gấp bội, nhưng mà mỗi lần bước lên một bước, thân xác của hắn đều đang không ngừng tăng cường.