Park Jinhye cũng không hẳn là con ngoan trò giỏi, ngày xưa cũng báo cha báo mẹ ghê lắm nhưng khi làm idol thì bớt bớt rồi nhưng không có nghĩa là ai cũng bắt nạt được cô. Đừng nhìn cô trông trẻ người non dạ mà khinh thường, tuy chưa có bằng lái nhưng trình lái xe vặn hết ga hết số của Park Jinhye cứ phải là hết nước chấm. Bạn bè đi xe với cô trước khi xe lăn bánh đều làm một công tác tư tưởng niệm niệm cầu bình an, khuôn mặt lãnh đạm không sợ bố con thằng nào của ông anh khi ngồi xe cô lái cũng phải nứt toác ra huống chi còn là người bình thường, báo anh báo em cha mẹ buồn thôi rồi.
Sau khi phóng xe ra ngoài, Park Jinhye quen đường quen xá lao thẳng đến Club Eden, Eden chính là York Mint của mọi club. Cũng như York Mint (chocolate vị bạc hà), không khí ở đây đi kèm với một hương vị tươi mới. Nếu như các club lớn nói chung thường tập trung vào nhạc điện tử và nhạc nhảy thì Eden luôn trung thành với nhạc dance tiết tấu chậm và nhạc progressive. Dancer chính của club cũng khá là đẹp và có nội dung cũng khá là ngon mắt nên club rất nổi tiếng trong giới thượng lưu nước K. Quán còn được biết đến với danh nghĩa là quán quen của những người xinh đẹp nhất nước K, vì vậy địa điểm tương đối rộng này sẽ là nơi lý tưởng để lắc lư trong những beat nhạc thú vị và ngắm người đẹp.
Park Jinhye thảy chìa khóa cho bảo vệ rồi vênh váo đi vào trong, bạn bè cô cũng đều đến đây từ sớm hay tin Park Jinhye về nước liền kéo cô đi ăn chơi trác táng và đương nhiên báo thủ này cũng không từ chối, niềm vui mà ai ngu mới từ chối. Tuy nói là ăn chơi nhưng Park Jinhye chưa bao giờ vui quá đà để có hậu quả nghiêm trọng cả, cô không uống rượu càng không hút thuốc lại càng không có trách nhiệm can ngăn bạn bè chơi đồ, Park Jinhye như kiểu hậu thuẫn ở đằng sau giúp các bạn dọn tàn cục vậy, chơi thì cứ chơi đi anh giúp các chú che giấu, cơ mà quá đáng quá là kệ mẹ chúng mày bố đây không rảnh đến mức đấy. Park Jinhye chỉ phụ trách trả tiền mà thôi còn đám này phạm pháp hay làm cái mẹ gì thì cô không biết lại càng không muốn biết. Bất chợt quản lý club mang ra mấy omega trắng trắng mềm mềm đến bên bọn họ, gã cười khằng khặc giới thiệu:
- Đây là hàng mới chỗ chúng tôi...
Cả nhóm đang nói cười bỗng dừng lại rồi quay ra nhìn gã quản lý, Kim Jin đứng dậy hai tay đút túi đi đến chỗ gã quản lý và mấy omega kia, cả nhóm tính cả Kim Jin tổng có bốn người bọn họ hiểu nhau thứ hai thì chả thằng nào là chủ nhật, Kim Jin nghe gã chào hàng thì cũng chỉ liếc nhìn mấy omega kia, hắn khinh thường nhất chính là mấy loại tú ông rẻ tiền này dựa vào thân thể và sức khỏe của người khác để kiếm lợi, hắn ăn chơi nhưng chơi bằng tiền của hắn ông bà già hắn còn không biết hắn có tiền cơ mà nên đừng có mà xỉa xói, Kim Jin tặc lưỡi một cái vung tay tát gã beta nổ đom đóm mắt, cái tát này dọa mấy omega kia sợ hãi không thôi nhưng hội bạn của hắn lại chỉ ngồi ở một bên vắt chân xem một màn trước mắt, Kim Jin khinh miệt nói:
- Tôi không chơi những loại mặt hàng này! Muốn chào thì cút ra chỗ khác mà mời!
Gã quản lý bị ăn tát mặc dù tức không chịu được nhưng vẫn phải nhịn bởi vì cả một hội này đều là người có gia thế rất máu mặt đụng không được bọn họ, chị gái alpha bên cạnh Kim Jin tao nhã nói:
- Nào, không được bạo lực... Gọi chủ club ra cho ông ta mang người về đào tạo lại! Để cho ông ta biết chỗ nào mới là chỗ ông ta nên tới!
Kim Jin nhếch môi cười, hắn cợt nhả túm lấy một omega nam gần đó ôm lấy eo người ta mà trêu đùa:
- Cơ mà lần này đẹp đấy, không có xấu như lần trước!
Thấy omega kia sợ hãi Park Jinhye bèn lên tiếng cản lại hành động tiếp theo của Kim Jin:
- Được rồi thằng kia, đừng có quá chớn!
- Chậc... biết rồi biết rồi
Hắn buông omega ra giơ hai tay lên không đụng đến cậu ta nữa, trên mặt vẫn có nét đùa cợt hắn nói với omega:
- Nhớ anh thì đến Haven Hill nhé người đẹp!
Một chàng trai đi đến bên cạnh Kim Jin tay to vòng qua cái eo nhỏ của hắn kéo hắn lại bên cạnh mình trầm trầm cảnh cáo:
- Em lại bắt đầu rồi đúng không, cái mông em không bao giờ hết hứng lên được à?
Kim Jin liền thay đổi sắc mặt, hắn quay lại đẩy mạnh alpha tách ra, từ ngữ thô tục hơn hẳn ban nãy:
- Cút mẹ mày đi, mông bố hứng thì liên quan đéo gì đến mày?
Chị gái alpha thấy hai nhỏ lại cãi nhau bèn đứng lên giảng hòa:
- Ryan không trêu bạn. Có gì về nhà đóng cửa bảo nhau!
Park Jinhye vỗ vai Ryan nói:
- Mày chọc chửi nó làm gì? Bị điên à? Đang yên đang lành chọc nhỏ làm chi?
Rồi cô lại quay qua Kim Jin, cười cười nói hắn:
- Còn mày nữa, omega mà nết kì vậy?
Kim Jin gầm gừ: Kệ mẹ tao, đều tại nó chọc tao trước, mông tao thì liên quan mẹ gì đến nó!
Mỏ lại hỗn rồi, môi xinh là không nói tục biết chưa, hai đứa này kết đôi trở thành AO hợp pháp của nhau rồi mà vẫn như chó với mèo vậy không yên ổn được mấy hôm, hai bên gia đình cũng bất lực lắm chứ đùa, mỗi lần giận nhau thì Kim Jin đều sẽ chạy về nhà ngoại mặc xác nhà nội đền đón hắn cũng không chịu về phải đến tận lúc Ryan bị phạt quỳ muốn thấy ông cố hắn mới tạm thỏa thuận cao ngạo lên xe về nhà chồng, ông bà ngoại cũng bất lực lắm, làm mẹ rồi mà tính nết vẫn như trẻ con vậy đó hết nói nổi.
Đúng rồi, các bạn không nghe lầm đâu hai khứa này một lần lầm lỡ mà phải cưới sớm mà không hẳn là hai bên cùng nhau lầm lỡ đâu là do khứa Ryan Báthory kia chơi dơ báo nhỏ Kim Jin bị bầu nên mới phải cưới, suy cho cùng thì Kim Jin đẹp Kim Jin giàu nhưng Kim Jin lại chỉ là con mồi của người ta mà thôi, Buồn không Kim Jin?
Chị gái alpha và Park Jinhye nhịn cười muốn đau ruột, cuộc vui nào cũng phải tàn đến khi tiệc tàn Kim Jin sỉn quắc cần câu được chồng bồng bế mà vẫn ngọ nguậy như sâu đo hết rướn người lên rồi lại với về phía Park Jinhye đòi bế, cô mười ba muốn chửi bậy:
- Bà mẹ cha mày tao bế mày rồi chồng mày giết tao luôn à? Thứ ác ôn! Sống đúng sách giáo khoa nha mậy.
Lúc chửi hết mình chửi xong hết hồn, thằng chồng bạn thân đang nhìn cô muốn lủng mặt kia kìa, lỡ mồm tý làm gì căng thế. Rồi sau đó thân ai nấy lo, nhà ai thì người đó về. Lúc Park Jinhye về đến nhà là khoảng tầm hai rưỡi sáng nhưng khi cô đi qua phòng anh trai lại thoáng nghe được hắn đang nói chuyện với ai đó, ghé mắt vào xem thì thấy hắn đang gọi video với một nữ alpha, alpha kia nói:
À đúng rồi, chuyện thuốc men sao rồi?
- Tớ không chắc nó đã hoàn chỉnh cần phải chờ thêm một khoảng thời gian nữa, nếu uống ở thời điểm này chắc sẽ có chút đau.
Vậy cậu nhanh chút có được không? Nhà tớ chờ không được nữa rồi, nếu còn trì hoãn thằng bé sẽ không sống quá ba mươi tuổi được!
- Được, để thời gian thích hợp tớ tìm người thử thuốc rồi đưa cho cậu...
Park Jinhye vốn dĩ còn muốn nghe tiếp nhưng lúc này anh trai lại đứng dậy muốn hướng cửa mà đi bèn gấp gáp chạy lên lầu hai trước khi bị phát hiện ra, thuốc? Thuốc gì mới được và ai sống không quá ba mươi tuổi? Park Eunhui vừa ra khỏi cửa thì bóng lưng Park Jinhye cũng vừa khuất sau cầu thang nhưng một khoảnh khắc ấy đã bị alpha kia thu vào mắt, con chuột nhắt này nghe được bao nhiêu thứ rồi? Anh ta híp mắt dõi về phía cầu thang dường như đang toan tính rất nhiều thứ trong đầu sau đó quay người lại đóng kín cửa rồi rời đi. Park Eunhui đi vào một căn phòng khi đèn vừa bật lên mọi vật liền được ánh đèn chiếu lên phô bày ra trước mắt của anh ta, trên tường đều là tranh ảnh về Trương Chân Nguyên từ lúc cậu còn là thực tập sinh đến tận lúc cậu debut với tư cách là thành viên TNT mỗi một khoảnh khắc đều được đóng khung bảo quản rất kỹ lưỡng, Park Eunhui mê đắm ngắm nhìn thành phẩm của mình, anh ta yêu Trương Chân Nguyên như yêu mạng của mình vậy ngày xưa khi mới nhìn thấy cậu nhóc họ Trương anh ta liền cảm thấy đứa nhỏ rất đáng yêu lại rất đơn thuần nữa còn bây giờ nhìn đứa nhỏ trổ mã thành một alpha cao ráo nhưng vẫn có nét hiền lành và đơn thuần như lúc trước Park Eunhui lại càng yêu đứa nhỏ điên cuồng hơn, anh muốn cho đứa nhỏ những gì tốt nhất trên đời này sẽ không để đứa nhỏ phải chịu bất kỳ ấm ức nào. Trong đoàn đội của Trương Chân Nguyên cũng có người của Park Eunhui cho nên mọi thứ của tiểu Trương anh ta đều biết rõ, vô hình tạo nên một cái lồng cho đứa nhỏ mà cậu lại không biết vẫn vô tư bay nhảy trong cái lồng bằng vàng hoa lệ đó, anh cũng giao cho em gái nhiệm vụ canh chừng chị dâu để nếu lỡ có phát hiện ra người nhân viên kia thì còn có Park Jinhye giúp quan sát đứa nhỏ và đó cũng là lý do cả một nhóm bảy người Park Jinhye lại chỉ làm thân với một mình Trương Chân Nguyên. Park Eunhui đứng trước bức chân dung Trương Chân Nguyên đang nở một nụ cười rất dịu dàng tựa vào rồi thì thầm với bức ảnh:
- Xin lỗi!
Lúc này alpha mới vừa nãy dừng cuộc gọi với Park Eunhui đang có chút to tiếng với một alpha khác, cô gắt lên:
- Mày đã gần hai mươi rồi, nếu còn chậm nữa mày sẽ chết đó, nghe lời chị cùng omega nhà họ Nghiêm kết đôi trước đi, đợi sau này ổn định lại rồi chị tìm cách cho mày cùng cậu ta ở bên nhau
Alpha kia dường như không muốn thỏa thuận, trên mặt hiện rõ vẻ không quan tâm, hắn nhàn nhạt đáp:
- Em đã nói rồi, không phải Mã Gia Kỳ thì không - cưới!
Hai alpha này là chị em Đinh gia người nhất quyết không cưới ai khác ngoài Mã Gia Kỳ thì chỉ có Đinh Trình Hâm mà thôi, hắn từ lâu đã nói cho chị của mình biết hắn thích ai đời này muốn cùng ai kết hôn đều cũng đã nói với cô, chỉ là cô lại không muốn tốn quá nhiều thời gian trên người Mã Gia Kỳ mà lại không có kết quả mới phải thúc giục em trai, bởi vì thuốc của Lý gia bên kia là thuốc ức chế cho nên mới phải liên hệ đến Shinhwa nhưng thuốc của Shinhwa cũng đang trong quá trình thử nghiệm có quá nhiều nguy hiểm dù gì cũng là người mà em trai mình yêu say đắm cô không muốn mạo hiểm một lần nào cả, alpha đành thỏa thuận với em trai:
- Vậy thì đợi thêm một hai năm nữa vậy? Đúng là hết cách với mày mà!
- Ngay từ đầu như vậy có phải tốt hơn không, Em đã quyết là cậu ấy thì chính là cậu ấy không ai cản được em đâu! Thế nhé, em về công ty đây, cậu ấy chắc đang lo cho em lắm.
Thấy mục đích đã đạt được Đinh Trình Hâm cũng không nán lại lâu hắn đứng dậy nói vài ba câu rồi rời đi để lại chị gái mình tức một cục to đùng ở trong phòng. Alpha tức giận đập mạnh xuống bàn không biết thằng nhóc này còn định lông bông như vậy đến bao giờ nữa. Đinh Trình Hâm qua màn hình điện thoại nhìn thấy Mã Gia Kỳ bèn lật mặt một phát từ vẻ mặt toan tính xấu xa liền quay về thành tiểu Đinh đơn thuần thiện lương mọi ngày người bên kia lo lắng hỏi:
- Hai ngày nay cậu đi đâu vậy?
Đinh Trình Hâm cười cười nói: Bảo... à không, Mã ca tớ chỉ là đi về nhà có chút thôi, nhà tớ có chút chuyện ấy mà! Nhưng không sao mọi thứ ổn rồi tớ đang chuẩn bị lên máy bay về bắc thành với cậu đây!
- Cậu về nhanh nhé, đám nhỏ cũng lo lắng cho cậu lắm đó!
Đinh Trình Hâm cưng chiều mà đáp: Được, được, được
- Không cho phép cậu tự nhiên biến mất như vậy nữa.
- Được, đều nghe cậu hết!
Hai người nói thêm vài ba câu nữa thì đến lúc Đinh Trình Hâm phải lên máy bay hắn đành lưu luyến cúp máy lòng thầm nhủ thiếu vắng hai ngày qua về hắn phải đòi đủ. Về đến bắc thành Đinh Trình Hâm một mạch đi tìm đại bảo bối nhà hắn, nhớ muốn chết rồi hắn phải nghĩ cách để hai người sớm về với nhau thôi nếu còn dây dưa chỉ e là đêm dài lắm mộng lỡ đâu một ngày đẹp trời hắn lại nhận được thiệp cưới của Mã Gia Kỳ thì phải làm sao? Hắn về ký túc như một cơn gió bay lên phòng thấy Mã Gia Kỳ đang ngồi trên giường lật lật cuốn sách liền thi triển công pháp xé gió mà đến lấy quyển sách đi thế vào chỗ đó bằng cái đầu của mình. Đinh Trình Hâm ôm lấy vòng eo thon thả của tiểu đội trưởng dụi dụi vào bụng người ta mấy cái nhỏ giọng than thở:
- Tớ nhớ cậu muốn chết luôn tiểu Mã, hai ngày ở nhà ngày nào cha mẹ tớ cũng giục tớ đi xem mắt. Không chịu đâu ~~ Tớ chỉ muốn tiểu Mã của tớ thôi!
Mã Gia Kỳ bất lực không thôi, đều là alpha với nhau không có cơ hội đâu, bọn họ vẫn nên chỉ làm anh em tốt của nhau mà thôi, anh nói:
- Đinh ca, cậu sao lại muốn cưới tớ? Chúng ta đều là alpha, sẽ không có cơ hội đâu. Cậu... đừng nên tốn thời gian với tớ. Sau nà....
- Cậu vừa nói gì?
Đinh Trình Hâm bỗng nhiên đứng phắt dậy, mặt mày tối đi giữ chặt lấy bả vai Mã Gia Kỳ hành động này làm anh bất ngờ không thôi, cơn đau từ bả vai truyền tới làm Mã Gia Kỳ khó chịu vô cùng, anh nhỏ giọng than nhẹ một tiếng mà tiếng than tưởng chừng như khó mà nghe thấy này lại làm Đinh Trình Hâm ngộ ra vấn đề ngay lập tức hắn buông tay ra còn không quên nói xin lỗi với tiểu đội trưởng, hành động hôm nay của mình làm hắn hoảng rồi, sao lại làm ra những hành động đó với Mã Gia Kỳ được chứ. Thấy hắn bối rối như vậy Mã ca cũng không nỡ tức giận, anh vòng tay ôm lấy hắn nhẹ nhàng an ủi: