Yêu Võ Thần

Chương 112: Yêu Triều 1



Chương 112: Yêu Triều 1

Thời tiết đầu đông, bầu trời không nắng mà âm u mây đen.

Không khí theo đó càng trở nên nặng nề, tựa như tô điểm cho cơn bão sắp tới.

Sau khi lên trên tường thành, Trần Huyền Cơ đám người rất nhanh đã được phân chia ra, tổng cộng làm bảy đội, vẫn như cũ là bảy vị đại đội trưởng dẫn dắt.

Không những vậy, bọn hắn mỗi người còn được phân phát cho một thanh Liên Hỏa, kèm theo đó còn có mười viên nhị giai tinh hạch làm đạn dược.

Cầm Liên Hỏa trong tay, Trần Huyền Cơ cảm nhận được đầu tiên là một cỗ băng lãnh, tiếp sau đó sát khí.

Chỉ khi cầm tận tay, nhìn tận mắt mới thấy rõ được Liên Hỏa phức tạp, kết cấu như vậy quả thực là Trần Huyền Cơ lần đầu tiên nhìn thấy, so với cấp thấp trận pháp cũng không kém bao nhiêu.

Cùng với hắn đồng dạng, những người khác lúc này cũng đang hứng thú quan sát Liên Hỏa.

Bởi Liên Hỏa thứ này không phải ai cũng có cơ hội được cầm nắm qua, toàn bộ đều bị phủ thành chủ khống chế, ngay cả Trấn Yêu Ti cũng không được tùy tiện cấp phát.

Quan sát được một hồi, Trần Huyền Cơ đem Liên Hỏa đeo ở trên lưng, hai mắt lực chú ý lại chuyển về bên ngoài thành.

Đứng từ độ cao trăm mét nhìn xuống, chỉ thấy bên ngoài mênh mông hoàn cảnh giờ phút này yên lặng đến lạ thường, không thấy bất cứ một đầu yêu quỷ nào bóng dáng, tựa như đã bốc hơi khỏi nhân gian.

Xong khung cảnh như vậy lại không đem cho Trần Huyền Cơ cảm giác an toàn, trái lại nặng

nề đến cực điểm.

Bởi hắn hiểu được, đây chẳng là qua sự bình yên trước cơn bão mà thôi.

-” Hy vọng yêu triều việc này đừng xảy ra thật, Triệu Khiết ta còn muốn sống thêm mấy năm nữa đây. “ Đột nhiên vào lúc, giọng nói của Triệu Khiết vang lên.

Nghe vậy, Trần Huyền Cơ khẽ cười lạc quan nói: -” Hahaha! Triệu huynh yên tâm, trời sập đã có các vị đại nhân ở trên lo, chúng ta chỉ cần thủ vững chỗ này, còn không đến mức c·hết được. “

-” Cũng hy vọng là như vậy . “ Triệu Khiết thở dài vào nói.

Ngoài miệng nói là vậy, nhưng trong lòng tất cả mọi người để hiểu rõ, đây chẳng qua là tự an ủi bản thân mà thôi.

Nếu yêu triều thật sự xảy ra, mấy vị đại nhân phía trên tính mạng cũng đều sẽ bị đe dọa, làm gì có thời gian nào quản sống c·hết của bọn hắn.



Nhìn thấy bọn hắn nghị luận, Hoàng Thương cũng chen vào nói: -” Huyền Cơ nói đúng, mọi người không cần quá lo lắng, Bích Thủy Thành có thể tồn tại đến bây giờ cũng là có lý của nó, chỉ là một trận yêu triều mà thôi, còn chưa đủ xô ngã. “

Bích Thủy Thành lịch sử tồn tại rất xa xưa, cơ hồ đã có cả nghìn năm.

Trong dòng thời gian đó, Bích Thủy Thành phải trải qua không biết bao nhiêu kiếp nạn, có t·hiên t·ai cũng có yêu triều, nhưng lần nào cũng thành công vượt qua.

Đây cũng là do tường thành được dùng loại đá đặc biệt xây dựng, cùng với thành bắc lôi đài chung một loại chất liệu, cho dù tứ giai yêu quỷ đến đều khó mà phá. Không những vậy, tường thành bên ngoài còn được vô số trận pháp sư dùng máu thịt vẽ lên trận pháp thủ hộ, cả hai kết hợp lực phòng ngự có thể nghĩ, ngũ giai yêu quỷ cũng chỉ là cái tên.

Thế nhưng không có gì là tuyệt đối, bởi yêu quỷ thiên kỳ bách quái, không thể lấy lẽ thường phán đoán.

Phải biết mỗi trận yêu triều trước đó, số yêu võ giả t·ử n·ạn quả thật không ít, đều lấy hàng trăm, hàng nghìn mà tính, mà đây còn chỉ là thống kê qua loa.

Hiểu được như vậy, Trần Huyền Cơ đám người không dám có chút lơ là.

Bằng không đến thời điểm chiến đấu bị yêu quỷ g·iết c·hết rồi, quả thật khóc đều không tìm thấy mộ phần.

Cứ như vậy, đám người một mực bình yên canh gác cho tới đêm.

Xong thời điểm này bên ngoài thành vẫn như cũ là một mảnh tĩnh mịch, không có bất cứ dị động nào.

Nhìn xem bầu trời hoàn cảnh nhá nhem, Trần Huyền Cơ trong lòng nặng nề, cái cảm giác chờ đợi trong thấp thỏm hắn có chút không thích, tựa như có một cỗ vô hình áp lực mọi thời khắc đang đè nặng lên vai.

Lại quan sát những người khác, bọn hắn cùng Trần Huyền Cơ giống nhau, sắc mặt hiện rõ vẻ căng thẳng mệt mỏi.

Tuy nhiên cũng không có cách, hiện tại việc bọn hắn có thể làm là chờ đợi mà thôi.

Đúng vào thời điểm này, trên tường thành đột nhiên truyền đến tiếng xôn xao, Trần Huyền Cơ đưa mắt nhìn lại, chỉ thấy ở phía xa đang có đoàn người đi tới.

Dẫn đầu là ban sáng vị kia mặc màu đỏ áo giáp thống lĩnh, theo sau vẫn là hai vị phó thống lĩnh cùng thêm một đoàn khoảng mấy chục người vai vác lương khô, đang bận bịu phân chia cho canh gác tuần vệ bình.

Để chuẩn bị cho chiến đấu sắp tới, quân lực cần luôn luôn duy trì trạng thái tốt nhất, ngoài ngủ nghỉ, ăn no chính là một trong những nhu cầu quan trọng nhất.

Cho nên cứ cách mấy giờ sẽ lại có một đội đem theo đồ ăn, nước uống phân phát, tránh cho binh sĩ ở tình trạng mệt mỏi.

Trần Huyền Cơ đối với việc này đã quen thuộc, tuy nhiên lần này áo giáp đỏ thống lĩnh xuất hiện lại để Trần Huyền Cơ kinh ngạc không nhỏ.



Theo như thường lệ, việc đơn giản như vậy đáng lẽ không cần cao quý thống lĩnh ra mặt, chỉ cần cấp dưới làm là được.

Thế nhưng hơi suy nghĩ một lát Trần Huyền Cơ như có chút hiểu ra, nhìn qua hành động này của đối phương đối với người ngoài có lẽ không đáng chú ý, nhưng ở trong q·uân đ·ội, binh sĩ một khi được cấp trên đích thân thăm hỏi sẽ vô hình cổ vũ, nâng cao sĩ khí.

Mà sĩ khí việc này cực kỳ quan, nhất là trong chiến đấu, binh sĩ theo đó trở nên thiện chiến hơn rất nhiều.

Chỉ một lát, thống lĩnh đoàn người đã đi tới chỗ Chiến Yêu Đường bên này.

Thân là đại đội trưởng Lục Huỳnh lúc này chủ động tiến lên chào hỏi, dù sao đây cũng là một vị cùng bọn bắn tiêu đầu ngang hàng.

Còn lại Trần Huyền Cơ đám người thấy vậy cũng học theo, nhao nhao mở miệng nói:

-” Huyết thống lĩnh! “

-” Hahaha! Mọi người cực khổ rồi. “ Áo đỏ thống lĩnh sảng khoái cười nói: -” Người đâu, mau mang đồ ăn cùng nước uống ra, đừng để cho Chiến Yêu Đường các vị huynh đệ phải chờ lâu. “

Nói đoạn, mấy vị tuần vệ binh sau lưng Huyết thống lĩnh lập tức đứng ra đưa đồ ăn nước uống, một giây cũng không dám chậm trễ.

Trần Huyền Cơ đám người mặc dù không đói, nhưng cũng ngại từ chối, toàn bộ đều miễn cưỡng nhận lấy.

Tiếp đến vị này thống lĩnh lại tiêm vào đầu Trần Huyền Cơ đám người thuốc bổ tinh thần, để không ít người lâng lâng sĩ khí sau đó mới rời hài lòng rời đi.

Đợi cho đoàn người đi xa, đứng một bên Triệu Khiết thở một hơi dài nói: -” Chậc Chậc! Khí tức thật là mạnh, không hổ là tuần vệ binh tứ đại thống lĩnh một trong, vị này Huyết thống lĩnh thực lực sợ rằng đã còn cách Hợp Thể Cảnh không xa đi. “

Không chỉ riêng Triệu Khiết cảm thấy như vậy, Trần Huyền Cơ ba người lúc này cũng âm thầm gật đầu.

Ban ngày khi ở dưới chân tường thành, bởi vì khoảng cách quá xa bọn hắn còn không cảm nhận được vị này Huyết thống lĩnh kinh khủng, hiện tại đứng gần quả thật tựa như đứng đó không phải người mà thật là một đầu tứ giai yêu quỷ.

-” Nghe nói vị này Huyết thống lĩnh thành danh từ lâu, đột phá Đan Thai Cảnh thời điểm đã là chuyện chục năm trước, hiện tại nông cạn như thế nào thì khó mà nói được. “ Hoàng Thương thuận miệng đáp.

-” Không biết Huyết thống lĩnh nếu so với Hồng tiêu đầu của chúng ta thì như thế nào? “ Triệu Khiết đột nhiên buột miệng hỏi.

Nghe đến đây cả đám bốn người nhìn nhau rơi vào trầm ngâm, trong nhất thời cũng không ai lên tiếng.

Đối với Huyết thống lĩnh cùng Hồng tiêu đầu, bọn hắn không quá hiểu rõ, chỉ biết một bên là thành danh lâu đã lâu Đan Thai Cảnh cường giả, một bên là tuổi trẻ thiên tài, mặc dù đột phá thời gian không dài nhưng thực lực siêu quần, cùng cảnh giới cơ khó có địch thủ.



Nếu cùng đem lên bàn cân so sánh ai hơn ai thua, quả thật rất khó nói, phải đợi chân chính giao thủ mới biết rõ được.

Bỏ qua vấn đề này sang một bên, Trần Huyền Cơ đám người lại tiếp tục trò chuyện vấn đề khác, có trên trời có dưới biển, chủ yếu dùng để g·iết thời gian.

Cứ như vậy một mực cho đến nửa đêm, xung quanh đã bị bóng tối hoàn toàn bao phủ.

Bởi vì thời tiết đã vào đầu đông, thời điểm này trên trời cũng không có mặt trăng hay ngôi sao chiếu sáng, cho nên hoàn cảnh so với bình thường tối tăm hơn rất nhiều.

Quét một vòng xung quanh phạm vi hai mươi dặm, lúc này chỉ có duy nhất Bích Thủy Thành có ánh sáng phát ra, tựa như ánh nến trong đêm tối.

Trên tường thành, thời điểm này đã có hơn nửa tuần vệ binh ngồi tại chỗ nghỉ ngơi, còn lại một nửa thay phiên cảnh giới xung quanh.

Chiến Yêu Đường đám người cũng không ngoại lệ, tất cả đều đã tranh thủ nhắm mắt dưỡng thần, tuy nhiên cũng không người thật sự dám đi ngủ, bọn hắn còn chưa có lá gan này.

Xong Trần Huyền Cơ cũng không có giống đa phần nghỉ ngơi, hắn lúc này đang đứng từ trên trường thành ngắm nhìn bên ngoài.

Không biết tại sao, giờ phút trong lòng hắn có chút thấp thỏm không yên.

-” Chắc là do ta nghĩ quá nhiều rồi. “ Trần Huyền Cơ lắc đầu tự giếu.

Tuuuu!

Thế nhưng đợi Trần Huyền Cơ vừa dứt lời, đột nhiên một tiếng tù và lấy phủ thành chủ làm trung tâm vang vọng ra xung quanh.

Tiếng tù và kéo dài không dứt, tựa như ẩn chứa ma lực đi sâu vào trong tai mỗi người.

Nghe tiếng tù và này, vốn đang ở nghỉ ngơi tuần vệ binh cùng Chiến Yêu Đường thành viên toàn bộ bừng tỉnh bật dậy, bàn tay không tự chủ nắm chặt Liên Hỏa.

-” Có yêu quỷ tiếp cận, tất cả sẵn sàng chiến đấu. “

Không biết là ai vào lúc này hô lên.

Đưa mắt nhìn ra tường thành, bên ngoài vẫn như cũ là một mảnh đen kẹt.

Tuy nhiên nếu cảnh giới cao một chút yêu võ giả lúc này có thể nhìn thấy từ rất xa đang có rất nhiều bóng đen di động, số lượng cực kỳ đông đảo, tựa như làn sóng.

Xong rõ ràng nhất chính là bầu trời, ngẩng đầu liền thấy được từng đám mây đen dày đặc lấy tốc độ cực nhanh kéo tới.

Đợi lại gần một chút thời điểm, mây đâu còn là mây, mà đó là do vô số phi cầm yêu quỷ kết đàn tạo thành, số lượng kia quả thật để người ta tê dại da đầu.

-” Khởi trận! “