Yêu Võ Thần

Chương 114: Yêu Triều 3



Chương 114: Yêu Triều 3

Lục Huỳnh lời nói như sét đánh ngang tai, để tất cả thành viên đội bảy kh·iếp sợ.

Bọn hắn vốn cho răng yêu triều đã kết thúc, xong thật không nghĩ đến đó chỉ là mở màn, chân chính yêu triều còn chưa bắt đầu.

Nghĩ lại đêm qua cảnh tượng, tất cả vẫn có chút không thể tin.

Cái kia đông đảo bầu trời yêu quỷ, cái kia đáng sợ mặt đất thủy triều, nếu không phải có trận pháp đại phát thần uy, bọn hắn gần như không có cách nào đẩy lùi.

Mà tất cả chỉ mới là mở màn, vậy chân chính yêu triều còn đáng sợ tới mức nào?

Nghĩ đến đây, toàn bộ đám người không rét mà run, đồng thời âm thầm cầu mong không phải sự thật.

Đợi cảnh báo xong, Lục Huỳnh lại để đám người tách ra, tiếp tục canh gác tường thành.

Thời điểm này bầu trời đã sáng tỏ hẳn, không khí nặng nề, u ám theo đó cũng bị xua tan không ít.

Nhìn lại tường thành bên ngoài, trải qua một đêm chiến đấu, chân thành yêu quỷ t·hi t·hể cơ hồ chất thành từng dãy núi nhỏ, kéo dài bao vây lấy xung quanh Bích Thủy Thành.

Tuy nhiên trên thành đám người hiện tại cũng không có tâm tư quan tâm những thứ này, tất cả đều tranh thủ nghỉ ngơi, chuẩn bị cho trận chiến sắp tới.

Không chỉ riêng Chiến Yêu Đường, tuần vệ binh một bên cũng đã được bọn hắn cấp trên thông báo về chân chính yêu triều, để tất cả giữ nguyên trạng thái sẵn sàng chiến đấu, không được lơ là.

Theo thời gian trôi qua, đội tiếp tế đồ ăn, nước uống cùng tinh hạch rất nhanh có mặt.

Nhận được đồ tiếp tế, Trần Huyền Cơ việc đầu tiên làm chính là là thay đổi Liên Hỏa tinh hạch, sau đó mới ăn uống lấp đầy cơn đói khát.

Vừa ăn, Trần Huyền Cơ vừa nghĩ đến tiếp theo chiến đấu.

So với đêm hôm qua yêu triều, chân chính yêu triều tất nhiên sẽ càng thêm kinh khủng, lấy bọn hắn một chút người này thủ thành quả thật giật gấu vá vai, không đủ dùng.

Mà dựa vào trận pháp thứ này, Trần Huyền Cơ không tin có thể mãi mãi đứng ở thế bất bại.

Phải biết chân chính yêu triều sẽ không chỉ có nhất, nhị, tam giai yêu quỷ, đến lúc đó cho dù tà tứ giai hay ngũ giai chắc chắn cũng sẽ xuất hiện, thậm chí lục giai cũng có khả năng, một khi những con này khủng bố yêu quỷ xuất thủ, trận pháp bị phá là điều sớm muộn.

Chưa kể đến yêu quỷ số lượng, chân chính yêu triều tự nhiên sẽ càng thêm đông đảo.

Thế nhưng nghĩ là vậy, xong Trần Huyền Cơ cũng không đến mức quá tiêu cực, Bích Thủy Thành có thể tồn tại đến giờ tự nhiên có lý của nó.



Tuy nhiên không sợ vạn nhất, chỉ sợ nhất vạn, chuyện gì cũng có khả năng, hắn cần sớm chuẩn bị tư tưởng ứng phó mọi trường hợp.

Chớp mắt, thời gian đã lại tới buổi trưa.

Bên trên tường thành, tuần vệ binh lúc này đã được bổ sung thêm, so với ban đầu đông hơn không ít, tất cả đều được trang bị sung túc áo giáp cùng Liên Hỏa, nhìn qua khí thế mười phần.

Không riêng tuần vệ binh, Chiến Yêu Đường bên này cũng phái thêm người tới, có đủ thành viên các đường.

Mà ở trong thành, giờ phút này nhộn nhịp không kém, chỉ thấy trên các con đường phố đang có không ngừng yêu võ giả tiến lại các cổng thành quảng trường. Xen lẫn trong dòng người này không chỉ có người của các thế lực, mà ngay cả tán tu cũng có.

Đây là nhận được lệnh tổng động viên của phủ thành chủ, toàn dân chiến đấu.

Xong việc này tự nhiên nhận được rất nhiều yêu võ giả hưởng ứng, dù sao Bích Thủy Thành vận mệnh cũng nối liền với tất cả mọi người, một khi thành phá, chính là người mất nhà tan.

Nhất thời các quảng trường trong thời gian ngắn đã tiếp nhận rất nhiều người, cơ hồ đem to lớn quảng trường đều chen chật cứng.

Đứng ở trên tường thành, Trần Huyền Cơ cũng quan sát đến tất cả những thứ này.

Mặc dù bền ngoài hắn không có quá nhiều cảm xúc, nhưng trong đầu lại có đủ các loại suy nghĩ xuất hiện.

Nếu không có yêu triều, tất cả yêu võ giả liệu có thể đoàn kết được như vậy?

Câu trả lời có lẽ là không, bởi nhân tộc bản chất vốn chính là ích kỷ cùng tham lam, vật chất quyết định ý thức, đặc biệt sau khi trở thành yêu võ giả, con người sẽ dần dần bị yêu quỷ yêu tính ảnh hưởng, những bản chất này sẽ càng lúc càng bộc lộ rõ ràng.

Mà cảnh giới càng cao, chịu yêu tính ảnh hưởng cũng càng lớn, thậm chí rất dễ dẫn đến đánh mất lý trí, cùng yêu quỷ giống nhau.

Đây cũng không phải do Trần Huyền Cơ tự suy diễn, là tự hắn trải nghiệm cùng nhìn thấy.

Nhiều lúc Trần Huyền Cơ tự hỏi, yêu võ giả nếu cứ tiếp tục như vậy cuối cùng sẽ trở thành thứ gì? Vẫn còn là người, hay sẽ trở thành hình người yêu quỷ?

Xong cám dỗ lực lượng thật sự quá lớn, mấy người có thể cưỡng lại.

Phía trước là núi đao, biển lửa thì đã sao, chỉ cần có thể mạnh lên, con người sẽ không từ bất cứ thủ đoạn nào, cho dù là bán đi linh hồn.

Trần Huyền Cơ tự nhận bản thân cũng không có năng lực cưỡng lại lực lượng, thậm chí còn đắm chìm trong đó không thể thoát ra, cho dù cho hắn lựa chọn lại, hắn vẫn như cũ sẽ lựa chọn trở thành yêu võ giả.

Bởi chỉ có cường giả, mới có thể nắm giữ vận mệnh trong tay của mình.



-” Các ngươi mau nhìn, đó là thứ gì? “

Đang tại Trần Huyền Cơ mải suy nghĩ thời điểm, bên tai đột nhiên vang lên tiếng hô hào.

Đưa mắt nhìn ra bên ngoài thành, chỉ thấy từ phía rất xa đang có một đoàn bóng đen lấy tốc độ cực nhanh tiến lại phía này.

Đợi khi đoàn này bóng đen chỉ còn cách Bích Thủy Thành mấy chục dặm, trên tường thành đám người rốt cuộc cũng thấy rõ bóng đen chân chính hình dáng.

Đó không phải thứ gì khác, mà là do vô số yêu quỷ kết hợp tạo thành làn sóng.

So với đêm hôm qua, lần này làn sóng yêu quỷ so sánh càng thêm đồng đảo đáng sợ, cơ hồ trải dài vô tận không thấy điểm cuối, nhìn thôi đã đủ để đám người không tự chủ tê dại da đầu.

-” Không phải chứ, mẹ ta ơi, là yêu triều! “

Ông!

Đối mặt với yêu triều sắp đến, Bích Thủy Thành thủ hộ trận pháp lại một lần nữa khởi động.

Từ trung tâm bầu trời phù văn nhanh chóng lan tràn, chớp mắt đã bao phủ toàn bộ thường thành, biến Bích Thủy Thành trở thành một cái lồng lớn.

Mà ở trên tường thành, tất cả đám người lúc này nắm chặt Liên Hỏa, một bộ nín thở ngưng thần chờ đợi.

Thế nhưng không đợi yêu triều tiếp cận, từ Bích Thủy thành đột nhiên có vô số q·uả c·ầu l·ửa bắn ra, sau đó rơi thẳng vào yêu triều bên trong.

Oành! Oành! Oành!

Chỉ nghe liên tiếp t·iếng n·ổ lớn van lên, nơi q·uả c·ầu l·ửa rơi xuống yêu quỷ lập tức tan tác, cấp bậc thấp một chút yêu quỷ thậm chí kêu thảm đều không kịp, nháy mắt bị nghiền thành tro bụi.

Tuy nhiên, việc này đối với to lớn yêu triều không thấm vào đâu, tựa như trâu đất xuống biển.

Đợi con này yêu quỷ vừa ngã xuống, con khác đã nhanh chóng dẫm đạp mà lên, không có chút nào s·ợ c·hết.

Xong Bích Thủy Thành bên này thế công cũng không có ngừng lại, đợt cầu lửa này vừa hết đã lại có đợi khác phóng ra, tựa như mưa trút đem yêu triều thế công ngăn cản,

Lại nhìn lại, những cái này cầu lửa là từ tường thành phóng ra, chỉ thấy trên mặt tường thành chỗ gần đỉnh không biết từ lúc nào đã mở rất nhiều ô nhỏ, bên trong thò ra từng cây họng pháo to lớn, tất cả chĩa thẳng về phía yêu triều mà điên cuồng khai hỏa.

Thế nhưng yêu quỷ bên này cũng không có đứng yêu nhìn xem, lúc này cũng đồng dạng phản công.



Đi tại giữa yêu triều, chỉ thấy sừng sững từng đầu yêu quỷ hình dáng giống như rùa nhưng không có đầu đang gầm rống, tất cả thuần một sắc tam giai.

Theo tiếng rống vang lên, bất ngờ thổ địa chấn động, sau đó vô số đất đá tại trên không ngưng tự, cuối cùng tựa như đạn pháo phóng thẳng về phía tường thành.

Oành! Bành!

Bị thạch đạn bắn trúng, bao phủ tường thành trận pháp màn sáng khẽ run, nhưng rất đã ổn định.

Xong yêu quỷ thủ đoạn cũng không chỉ như vậy, nối tiếp thạch đạn là đủ các loại công kích, từ trên trời cho tới mặt đất, hỏa diễm, lôi điện, hắc quang lấp lóe không ngừng.

Tuy nhiên thủ thành đại trận cũng không phải hư danh, toàn bộ công kích đều bị nó thành công ngăn cản, một chút gió cũng không lọt.

-” Tất cả khai hỏa, đem dám này yêu quỷ g·iết sạch. “

Đứng trên tường thành đám người lúc này hô hào, nhìn xem yêu triều tiếp cận, tất cả điên cuồng cầm Liên Hỏa phát xạ.

Nhất thời mưa đạn từ trên tường thành giáng xuống, nơi đi qua yêu quỷ ngã như ngả rạ.

Nhưng dù như vậy vẫn khó mà ngăn cản yêu triều thế công, trong khoảng thời gian ngắn bọn chúng đã tiếp cận tường thành, đem mọi hướng phủ kín.

Không chỉ mặt đất, bầu trời phi hành yêu quỷ cũng đã ập tới, đông đảo yêu quỷ cơ hồ che khuất ánh sáng, để Bích Thủy Thành nhất thời lâm vào u ám đến khó thở.

Cứ như vậy, chân chính chiến đấu chính thức nổ ra.

Bành!

Đem một đầu yêu quỷ bắn rụng, Trần Huyền Cơ Liên Hỏa không ngừng tiếp tục hướng về những con khác yêu quỷ phát xạ.

Từ chiến đầu nổ ra đến bây giờ, hắn đều đã g·iết đến đỏ mắt.

C·hết trong tay Trần Huyền Cơ yêu quỷ nhiều lắm, quả thật khó mà đếm hết được, Liên Hỏa đều bởi vì phát xạ liên tục quá mức mà nóng bỏng, tựa như sắt nung.

Dù là vậy Trần Huyền Cơ cũng không có rời tay, vẫn điên cuồng phát xạ.

Tại trên người hắn, giờ phút này đang có vô số vô hình khí đen tụ tập, tựa như nhận dẫn dắt, bọn chúng chỉ ở trên người hắn khẽ xoay quanh một vòng sau đó liền theo lỗ chân lông xâm nhập vào thể nội.

Mà theo những cái này khí xâm nhập, Trần Huyền Cơ trong lúc vô tình càng lúc càng điên cuồng táo bạo, điểm này ngay cả chính hắn cũng không nhận ra.

Xong đúng thời điểm này, bầu trời đột nhiên truyền đến một cỗ uy áp đáng sợ, cỗ này uy áp tựa như núi lớn để tất cả nghẹt thở.

-” Trời ạ! Tứ giai yêu quỷ! “