Yêu Võ Thần

Chương 118: Loạn Lạc



Chương 118: Loạn Lạc

Mặc kệ cho bên ngoài ngũ giai chiến đấu, tường thành nơi này vẫn như cũ cực kỳ ác liệt.

So với ban đầu, số lượng yêu quỷ tràn vào đã đông hơn rất nhiều, cơ hồ đâu đâu cũng đều có thể thấy yêu quỷ bóng dáng, không nói nhất, nhị giai, ngay cả tam giai cũng có không ít.

Mà chiến đầu từ đầu tới giờ Trần Huyền Cơ, Hoàng Thương, Triệu Khiết, Tấn Tài bốn người đã sớm đi xuống tường thành tạm thời dưỡng sức, nhường chỗ cho những người khác.

Nói là dưỡng sức, thực tế bọn hắn vẫn không thoát khỏi chiến đấu, chẳng qua tần xuất thấp hơn rất nhiều.

Bởi từ trên tường thành cùng bầu trời, thỉnh thoảng đều có không ít yêu quỷ lọt lưới tiến vào trong thành, xong đa phần đều bị đông đảo yêu võ giả vây công chém g·iết.

Tuy nhiên vẫn có không ít trường hợp ngoại lệ trốn thoát, bọn chúng đều là am hiểu tốc độ hoặc ẩn thân yêu quỷ.

Chính vì vậy, tuần vệ bình cùng những thế lực khác yêu võ giả không thể không phân chia nhỏ một phần thành các đội lùng sục khắp thành, tránh cho yêu quỷ tàn sát người dân.

Đối với việc này, Trần Huyền Cơ đám người cũng không có tham gia vào, chỉ ở lại chỗ tập kết trợ giúp chém g·iết yêu quỷ.

Dù sao bọn hắn cũng mới trải một trận chiến khốc liệt, hiện tại rất cần dưỡng sức.

Đặc biệt trải qua trên tường thành trận chiến, đội bảy thành viên cũng đã tổn thất không ít, hơn phân nửa b·ị t·hương, ngay cả đại đội trưởng Lục Huỳnh đều phải hứng chịu thương thế không nhẹ.

Lúc này có thể lành lặn đi xuống đám người, không chỉ dựa vào thực lực, còn có may mắn.

Thế nhưng tiệc vui chóng tàn, vào thời điểm bầu trời đột nhiên truyền đến tiếng gầm rống rận, nhìn lại chỉ thấy một đầu phi hành tam giai yêu quỷ đang nhanh chóng lao xuống nơi này.

Nhìn qua yêu quỷ có hình dáng như thằn lằn nhưng lưng mọc cánh rơi, nó làn da sần sùi xanh thẫm, phần bụng mọc ra sáu cái chân.

Xong không để cho đám người kịp công kích, vừa lao xuống thằn lằn yêu quỷ đã mở miệng phun ra một cột khói xanh lá.

Khói xanh tốc độ cực nhanh, đồng thời còn tại trên không lan tràn, chỉ thoáng chốc đã biến thành một đám mây ập xuống.

-” Tất cả tách ra! “

Đối mặt đám này khói xanh, phía dưới toàn bộ yêu võ giả không hẹn mà động cùng nhau tản ra, hiển nhiên bọn hắn cũng cảm nhận được khói xanh nguy hiểm.

Tuy nhiên có một người vào lúc này cũng không tránh không né, chính là Lục Huỳnh.



Thân là Ngưng Nguyên Cảnh cao thủ, đồng thời còn là Trấn Yêu Ti đại đội trưởng, hắn tự nhiên không thể trơ mắt nhìn yêu quỷ tùy ý hoành hành.

-” Phong Thạch! “

Lục Huỳnh quát lạnh một tiếng, hai tay đồng thời đan tại trước mặt.

Chỉ thấy từ tên người Lục Huỳnh lúc này có lục quanh đại phóng, tiếp tại trên đỉnh đầu một tấm chắn pha lê hình thành, đem khói độc toàn bộ ngăn cản.

Chưa có ngừng lại, Lục Huỳnh lúc này lại tiếp tục vận lực, từ trên tấm chắn lập tức phóng ra vô số mảnh pha lê.

Phi hành tại trên bầu trời thằn lằn yêu quỷ thấy vậy nhanh chóng tránh né, xong cũng không có chọn Lục Huỳnh làm mục tiêu công kích, mà hướng về những người khác.

Mặc dù chỉ là tam giai, nhưng đầu này yêu quỷ lính trí cũng không quá thấp, biết bóp quả hồng mềm.

-” Nghiệt súc, chịu c·hết cho ta. “

Tuy nhiên không cho nó cơ hội làm loạn, một vị nam tử mặc áo giáp màu bạch kim đã phi thân mà lên.

Từ áo giáp màu sắc, người này thân phận tự nhiên là tuần vệ binh một vị phó thống linh, thực lực đồng dạng đạt tới Ngưng Nguyên Cảnh cao thủ.

Mà không chỉ riêng tam giai thằn lằn yêu quỷ thành công xông vào, lúc này nối tiếp còn đang có không ít yêu quỷ khác.

Ổn định lại yêu võ giả đám người không chút do dự rút ra binh khí tiếp tục chiến đấu, Trần Huyền Cơ cùng Hoàng Thương bốn người cũng không ngoại lệ.

Cầm hắc thiết đao trong tay, Trần Huyền Cơ phi thân tới gần nhất một đầu nhị giai trung cấp yêu quỷ.

Yêu quỷ này nhìn qua có hình dáng dáng giống như người, nhưng bề ngoài lại là châu chấu với bốn tay, lớp giáp xác cứng cáp, hàm răng sắc nhọn cùng bốn cánh sau lưng.

Gặp Trần Huyền Cơ đánh tới, đầu này châu chấu yêu quỷ gầm rống một tiếng, sau đó sau lưng bốn cánh vỗ mạnh, cả người lướt nhanh mà đi.

Rất nhanh cả hai bên đã đụng mặt, đến đấy Trần Huyền Cơ không chút do dự vận chuyển khí huyết bổ xuống một đao. Đối diện châu chấu yêu quỷ thấy vậy hai tay giơ lên trước mặt đón đỡ, còn lại hai tay tràn đầy gai nhọn cùng móng vuốt sắc bén đâm thẳng về Trần Huyền Cơ hai bên mạn sườn.

Xong không đợi nó hai tay chạm vào Trần Huyền Cơ, hắc thiết đao đã tới trước, phía trước nó hai tay đón đỡ đối mặt với một đao này quả thật không chịu nổi, trực tiếp b·ị c·hém đứt, đồng thời lưỡi đao còn tại trên nó phần ngực xe mở một đường dài.

Chưa ngừng lại, Trần Huyền Cơ lúc này lấy tốc độ cực nhanh tránh đi đánh tới móng vuốt, đồng thời xoay người, một cước đá bay châu chấu yêu quỷ.

Tuy nhiên dù chịu thương thế như vậy châu chấu yêu quỷ cũng không có c·hết, nó rất nhanh đã đứng dậy, trên người thương thế lấy mắt thường có thể thấy khôi phục.



Nhưng là Trần Huyền Cơ làm sao cho nó cơ hội thở dốc, chỉ khẽ đạp chân mượn lực đã lại xuất hiện trước mặt châu châu yêu quỷ.

Khí huyết phun trào, hắc thiết đao trong nháy mắt nhuộm đỏ, Trần Huyền Cơ hai tay nắm chặt chuôi đao một lần nữa bổ xuống, một đao này cơ hồ ẩn chứa hắn toàn bộ thân thể lực lượng, uy lực có thể nghĩ.

Đối diện châu chấu yêu quỷ cũng đã phát giác Trần Huyền Cơ tiếp cận, nó trên người lập tức có lục quang đại phóng, hình thành một lớp lá chắn.

Oành! Răng rắc!

Đáng tiếc một đao này quá mức mạnh mẽ, châu chấu yêu quỷ lá chắn khó mà chống đỡ.

Chỉ thấy vừa v·a c·hạm trong nháy mắt, lá chắn chỉ chống đỡ được một lát đã bắt đầu đầu nứt vỡ, cuối cùng nổ tung thành vô số tinh quang.

Còn lại hắc thiết đao lúc này uy thế không giảm, vẫn như cũ tiếp tục bổ xuống.

Phốc!

Lục dịch văng tung tóe khắp nơi, châu chấu yêu quỷ giờ phút này không chút hoài niệm bị bổ làm đôi, lưỡi đao kéo dài từ đỉnh đầu xuống chân.

Thế nhưng không đợi lưỡi đao chạm đất, đao quang đã lại lóe lên, liên tiếp vẽ ra vô số vòng cung. Châu chấu yêu quỷ thân thể trong nháy mắt bị cắt thành vô số khối, c·hết đến không thể c·hết lại.

Mà làm h·ung t·hủ Trần Huyền Cơ lúc này nháy mắt đều không nháy một cái, trực tiếp quay người phóng tới con yêu quỷ khác.

Từ trên cao nhìn xuống, trong thành giờ phút này đã trở nên cực kỳ loạn lạc, khắp nơi đều có thể nhìn thấy chém g·iết.

Nhưng hiện tại đáng thương nhất vẫn là người bình thường, bọn hắn giống như sâu kiến bị tùy ý tàn sát, việc duy nhất có thể làm chính là chạy trốn cùng than khóc.

Thậm chí ra tay tàn sát không chỉ có yêu quỷ, mà còn có yêu võ giả.

Những kẻ này chính là ẩn trong bóng tối con chuột, bọn hắn đa phần đều đã bị yêu tính tha hóa tâm trí, trở thành chỉ thích g·iết chóc hình người yêu quỷ.

Bình thường bởi vì có Trấn Yêu Ti cùng tuần vệ binh giá·m s·át, những kẻ này không dám quá phô trương, lúc này toàn thành loạn lạc tự nhiên tranh thủ ra tay thỏa mãn thú tính, tu luyện yêu kỹ.

Xong Trấn Yêu Ti cùng tuần vệ binh lúc này cũng không quản nhiều được như vậy, toàn bộ đều đang tập trung chống lại yêu triều.



Phốc!

Một đao đem một đầu nhất giai yêu quỷ đầu lâu chặt xuống, Trần Huyền Cơ cước bộ không có ngừng lại mà phóng nhanh về chỗ yêu quỷ khác.

Con này yêu quỷ lúc này đang cùng một vị Trấn Yêu Ti thành viên chiến đấu, mà vị Trấn Yêu Ti thành viên này bởi vì cảnh giới thấp hơn cho nên một mực đè ép, thậm chí còn không ít lần rơi vào tình thế ngàn cân treo sợi tóc.

Thế nhưng càng chiến đấu lâu dài, vị này Trấn Yêu Ti thành viên tình thế càng lúc càng nguy hiểm.

Ngay tại thời điểm hắn sắp không chống đỡ được, một bóng người xuất hiện, sau đó rất nhanh đem đầu này yêu quỷ giải quyết, mà người này không phải ai khác chính là Trần Huyền Cơ.

Được Trần Huyền Cơ cứu mạng, vị này Trấn Yêu Ti thành viên vô cùng cảm kích, nhưng Trần Huyền Cơ đối với việc này không chút để ý.

Hắn tự nhận không bản thân phải người tốt, xong cũng không phải người xấu.

Mỗi người đều có cách sống tiếng, hắn cũng là như vậy, chỉ cần là người chống lại mình, hắn chắc chắn sẽ không ngại chém g·iết, còn người không liên quan, nếu trong phạm vi năng lực, hắn có lẽ cũng sẽ thuận tay cứu giúp.

Giải quyết đầu này yêu quỷ xong, Trần Huyền Cơ lại tiếp tục phóng về chỗ những con yêu quỷ khác, hắn lựa chọn đều là một chút dễ chơi chủng loại, làm người phải biết lượng sức mình.

Thế nhưng khi đang phóng tới gần nhất một con yêu quỷ, Trần Huyền Cơ đột nhiên có hơi chút sững lại.

Sở dĩ Trần Huyền Cơ hơi sững lại ở đây cũng không phải vì đầu này yêu quỷ, mà hắn phát hiện được ở phía xa một đạo bóng dáng quen thuộc.

Kẻ này không phải ai khác, chính là Đào Tấn.

Đối phương lúc này đang cùng một đầu yêu quỷ chiến đấu, yêu quỷ cấp bậc không cao, chỉ có nhị giai hạ phẩm.

Đối mặt với Đào Tấn Luyện Huyết Cảnh tam đoạn, đầu yêu quỷ này tự nhiên không phải đối thủ, từ đầu đến cuối một mực bị chèn ép, cuối cùng bị vô số sợi rơm đ·âm c·hết.

Đào Tấn yêu kỹ chính là bù nhìn rơm, yêu kỹ này cho phép hắn có thể biến bất cứ bộ phận nào thành rơm, miễn nhiễm sát thương bình thường, gia tăng khả năng khôi phục, đồng thời còn có thể không chế tâm thần cực kỳ đáng sợ.

Có cái này yêu kỹ, chỉ cần không gặp phải tam giai trở lên yêu quỷ, hắn cơ hồ có thể bảo đảm an toàn.

Mà giải quyết đầu này yêu quỷ xong, Đào Tấn lại hướng về một con yêu quỷ khác đi đến.

Bị hắn lựa chọn yêu quỷ cảnh giới không cao, chỉ có nhị giai hạ cấp cấp bậc, nó lúc này đang cùng mấy vị tuần vệ binh lần nhau quần chiến.

Dường như phát giác được Đào Tấn khí tức, đang trong chiến đấu đầu kia yêu quỷ rất nhanh đã chú ý về phía này.

Mà Đào Tấn đối với việc này không có để ý, vẫn như cũ bình tĩnh tiến lên, đợi cách yêu quỷ mấy chục mét khoảng cách, Đào Tấn hai chân khẽ bật, cả người lướt đi, tốc độ nhanh đến kinh người.

Chỉ thoáng chốc, cả hai đã rơi vào chiến đấu, mấy vị tuần vệ binh kia bởi vì tu vi thấp hơn cho nên tự động lui lại, nhường chỗ cho cả hai chém g·iết.

Xong tất cả những thứ này đều bị Trần Huyền Cơ đứng ở xa thu vào trong mắt, một mực không rời.