Yêu Võ Thần

Chương 12: Bẫy Rập



Chương 12: Bẫy Rập

Chuyện Trần Huyền Cơ một mình chém g·iết yêu quỷ rất nhanh đã truyền ra, Hà Lạc cũng tự mình gặp riêng hắn.

Đêm qua b·ị c·hém g·iết yêu quỷ gọi là Huyết Tâm Quỷ, thực lực tại trong nhất giai chỉ thuộc tầm trung cấp, thế nhưng nó am hiểu tốc độ, sao với đỉnh cấp nhất giai càng thêm khó chém g·iết, Trần Huyền Cơ một tên chỉ mới bước chân vào Yêu Võ giả hai tháng vậy mà có thể đơn độc chém g·iết, chuyện này quả thực để người ta khó mà tin tưởng.

Nhất là biết được Trần Huyền Cơ đã đột phá Vũ Dũng cảnh sau đó Hà Lạc càng thêm chấn kinh, tốc độ tu luyện này quả thực quá nhanh, hắn vẫn có chút không tin đây chỉ là màu lam thiên phú.

‘ Đáng tiếc, sinh nhầm chỗ a! ‘ Hà Lạc khẽ thở dài, trong lòng cảm thán.

Thân là người quý tài, Hà Lạc không tiếc cho Trần Huyền Cơ hạ xuống ban thưởng, bao gồm hai bình Khí Huyết Đan, hai tờ Hỏa diễm phù, hai tờ Thần Hành Phù cùng Trần Huyền Cơ chưa bao giờ thấy một tờ Kim Quang phù.

Biết Trần Huyền Cơ chỗ ngứa, Hà Lạc lập tức cười một tiếng rồi giải thích cho hắn Kim Quan Phù tác dụng: -” Đây là một loại hộ thân phù, nó cực hạn có thể ngăn trở nhị giai sơ cấp yêu quỷ một kích toàn lực, tại thời khắc nguy hiểm sử dụng có thể cứu ngươi một mạng. “

Nghe xong Trần Huyền Cơ sắc mặt lộ ra kinh ngạc, tấm này Kim Quang phù vậy mà có thể ngăn chặn nhị giai yêu quỷ công kích.

Đã từng chứng kiến trận chiến kia, Trần Huyền Cơ biết nhị giai yêu quỷ là cỡ nào kinh khủng, chính là một mình có thể hủy diệt một đội ngũ tồn tại, tấm này Kim Quang Phù có thể ngăn trở nhị giai công kích, quả thực trong mắt hắn chính là thần khí.

-” Đa tạ đại nhân ban thưởng. “ Trần Huyền Cơ thật sâu cúi đầu nói.

. . .

Thời gian đã vào cuối hè, lúa trên đồng cũng bắt đầu chín, là thời điểm tham gia thu hoạch.

Trần Huyền Cơ đội ngũ nhiệm vụ lần này chính là trông coi cánh đồng lúa để cho thôn dân an toàn thu hoạch, nghe qua có vẻ dễ dàng nhưng cũng không phải như vậy, dù sao nhiều người, nhân khí thịnh vượng rất dễ dàng thu hút yêu quỷ.

Nhìn xem cánh đồng lúa vàng ươm, Trần Huyền Cơ hít một hơi thật sâu, trong lòng rất nhiều cảm xúc hỗn tạp.

Hắn không nghĩ đến một ngày đứng đây tuần tra lại chính là mình, quả thực giống như một giấc mơ vậy, thế nhưng đây tất cả đều là sự thật, hắn ước mơ đã trở thành hiện thực.



Đang lúc Trần Huyền Cơ suy nghĩ mông lung, bên tai đột nhiên truyền đến vô số tiếng trẻ con cười đùa, đưa mắt nhìn lại chỉ thất ở bên trên cánh đồng lúa, một đám thân thể mờ ảo, phát ra lấp lánh trẻ sơ sinh đang tập trung kéo thành đoàn bay lượn, chơi đùa trên cánh đồng, bọn chúng số lượng rất nhiều, cơ hồ khó mà đếm hết.

-” Tinh Linh. “ Trần Huyền Cơ khẽ thì thầm nói.

Đương nhiên trước mắt đám trẻ này không phải thứ gì khác chính là yêu quỷ, cấp bậc nhất giai.

Xong loại này Tinh Linh yêu quỷ lại cùng bình thường yêu quỷ khác biệt, bọn chúng bản tính cực kỳ ôn hòa, gần như chưa bao giờ nghe nói qua chuyện công kích người, trừ khi là chủ động gây hấn, bằng không bọn chúng mọi thời gian đều tại bay nhảy, chơi đùa, giống như những đứa trẻ như vậy.



Mà đối với đám này Tinh Linh Trần Huyền Cơ cũng không có quá nhiều để ý tới, dù sao cũng không có cái gì tính nguy hại.



Dưới ánh nắng chói chang, những thôn dân vẫn như cũ miệt mài gặt hái, mặc dù vất vả nhưng cũng không thấy được một ai kêu ca, ngược lại tất cả trên mặt lại lộ ra vui vẻ, hạnh phúc.



Đây chính là người bình thường cuộc sống, chỉ mong hàng ngày có thể bình an trôi qua, đối với bọn hắn như vậy đã là đủ lắm rồi.





Thế nhưng việc này không có khả năng mãi mãi tiếp diễn, bởi vận mệnh đều do kẻ mạnh nắm trong tay, kẻ yếu chỉ có thể chấp nhận, giác ngộ. Giống như Bình An Thôn, để đổi lấy bình an như ngày hôm nay chính là phải dùng máu, dùng xương cốt xây thành bức tường, mà bức tường xương máu này sẽ không bao giờ ngừng cao lên cho đến khi hoàn toàn sụp đổ.



Bất quá bình yên cảnh tượng chưa diễn ra được bao lâu, phía xa đột nhiên truyền đến tiếng la hét.



Đưa mắt nhìn lại chỉ thấy một tên thiếu niên từ rừng rậm bên trong lao ra, đối phương sắc mặt trắng bệch, giọng nói hớt hải hô hào: -" Có... có yêu quỷ, cứu mạng. "



Nghe được yêu quỷ hai chữ, Trần Huyền Cơ trong lòng lộp bộp, lập tức mở hết tốc lúc chạy về hướng thiếu niên, gần chỗ hắn nhất A Tứ thấy được dị thường cũng chạy đến.



Đi đến thiếu niên trước mặt, Trần Huyền Cơ việc điều tiên là giúp hắn trấn tĩnh, sau đó mới mở miệng hỏi: -" Xảy ra chuyện gì, yêu quỷ ở đâu? "



Thiếu niên hô hấp có chút dồn dồn, tay chỉ về phía sau lưng rừng rậm nói: -" Ở bên trong, Tiểu Đào cùng A Cẩu hai người bọn hắn đều bị nó ăn thịt mất rồi. "



Lời nới vừa thốt ra liền khiến Trần Huyền Cơ hai người chấn động, lại có yêu quỷ xuất hiện ở quanh đây, nếu xử lý không nhanh rất có thể sẽ dẫn đến hậu quả khó lường.



-" Tiểu Trần ngươi chạy đi thông báo cho những người khác, ta trước vào bên trong thăm dò tình hình. " A Tứ sắc mặt nghiêm lại nhìn Trần Huyền Cơ nói.



Nghe vậy Trần Huyền Cơ cũng không có phản đối, chỉ khẽ gật đầu.



Dù sao từ tính hình đến xem, đầu kia yêu quỷ khả năng cũng không quá lợi hại, bằng không tên này thiếu niên làm sao có thể chạy trốn.



Nhìn A Tứ bóng lưng dần khuất, Trần Huyền Cơ không có chậm trễ lập tức cõng theo đã kiệt lực thiếu niên đưa tới cho gần nhất một tên thôn dân chăm sóc, sau đó mới chạy đi thông báo những người khác, thế nhưng không đợi hắn thông báo, phía tây bầu trời đột nhiên một đạo pháo hoa màu đỏ bắn lên, tiếp sau đó là phía nam cũng đồng dạng có pháo hoa cầu cứu bắn lên..



-" Chuyện này… " Trần Huyền Cơ giờ phút này có chút ngẩn người, liên tiếp có hai đạo pháo hoa được bắn lên, chẳng nhẽ có hai con nhị giai yêu quỷ đồng thời xuất hiện.





Nghĩ đến đây Trần Huyền Cơ rất nhanh đã lấy lại tinh thần, lập tức hướng về đồng lúa hô hào: -" Tất cả mọi người nhanh trở lại trong thôn, có yêu quỷ xuất hiện. "



Vốn đang hăng say lao động thôn dân nghe đến yêu quỷ thì toàn thân run lên bần bật, tiếp đến tất cả không chút nghĩ ngợi lập tức chạy thục mạng chạy về Bình An Thôn cổng lớn.



Mà Trần Huyền Cơ lúc này cũng đã cùng Bành Húc bốn người tụ họp.



Nhìn thấy thiếu mất A Tứ, Bành Húc nghi hoặc nói: -" Tiểu Trần, A Tứ đâu? "



-" Ban nãy bên kia nghe có yêu quỷ xuất hiện g·iết người, A Tứ ca nói ta về thông báo mọi người, còn hắn đi trước một bước thăm dò. " Trần Huyền Cơ đáp.



Nghe đến đây Bành Húc sắc mặt có chút không tốt, thế nhưng cũng không lo được nhiều, dù sao cùng lúc có hai đạo pháo hoa cầu cứu nổ lên, dùng đầu gối nghĩ cũng biết hoàn cảnh hiện tại là cỡ nào nguy cấp.



Hiện tại lại thiếu mất một tên đội viên, Bành Húc thân là tiểu đội trưởng không thể bỏ mặc, xong cũng phải cứu viện những cái khác đội ngũ.



Chỉ hơi suy nghĩ một lát, Bành Húc lập tức đưa ra quyết định: -" Tiểu Trần, Nguyễn Nhạc, hai người các người đi hỗ trợ A Tứ, ta cùng Anh Bác, Lê Trọng đi trước cứu viện cái khác đội ngũ. "



Đối với Bành Húc quyết định không người phản đối, tất cả lập tức chia ra bắt đầu hành động.



Trần Huyền Cơ đi trước dẫn đường chạy quay trở về ban nãy phương hướng, xông vào rừng rậm, cả hai không ngừng tại trên cổ thụ bay nhảy tìm kiếm.



Thế nhưng tìm một hồi cũng không có phát hiện A Tứ hay yêu quỷ tung tích.



Theo Trần Huyền Cơ suy đoán, yêu quỷ vị trí gây án hẳn là không xa, bằng không thiếu niên kia làm sao có thể dễ dàng chạy trở về như vậy, thế nhưng trước mắt tìm làm sao cũng không có phát hiện một chút manh mối, ngay cả A Tứ cũng giống như bốc hơi.



-" Tiểu Trần, ngươi xác định là hướng này? " Bên cạnh Nguyễn Nhạc có chút nghi hoặc nói.





-" Hẳn là không sai, vừa nãy tên kia thiếu niên chỉ chính là hướng này, A Tứ cũng đi dựa vào đó xâm nhập. " Trần Huyền Cơ đáp.



-" Thế nhưng làm sao lâu như vậy cũng không phát hiện thứ gì, ngay cả chiến đấu tung tích cũng không có, lấy A Tứ thực lực, cho dù cùng yêu quỷ chiến đấu cũng không có khả năng bị g·iết nhanh như vậy. " Nguyễn Nhạc nghiêm túc nói.



Không cần Nguyễn Nhạc nói, Trần Huyền Cơ lúc này cũng đã sớm phát giác ra sự tình không đúng, lại nghĩ về thiếu niên kia niên kia, đột nhiên hắn nghĩ ra một điểm không thích hợp.



Đối phương nói lúc đó đụng phải yêu quỷ, hai người đồng bạn bị g·iết c·hết, vậy tại sao hắn có thể bình an thoát khỏi yêu quỷ nanh vuốt mà không một v·ết t·hương?



Lấy yêu quỷ đặc tính, bọn chúng sẽ không dễ dàng tha cho con mồi chạy trốn như vậy, chắc chắn sẽ đuổi cùng g·iết tận rồi mới hưởng thụ, mà lấy thiếu niên sức lực sao có thể cùng yêu quỷ chạy đua, cho dù là không am hiểu tốc độ nhất giai yêu quỷ cũng mạnh hơn hắn gấp mười lần.



' Đây là một cái bẫy! ' Ý nghĩ này vừa xuất hiện trong đầu, Trần Huyền Cơ không tự chủ rùng mình.



Để mà nói, cấp thấp yêu quỷ bình thường trí thông minh không cao, giống như nhất giai cơ hồ chỉ hành động theo bản năng, đến nhị giai mới hơi có một chút trí thông minh, có thể so với đứa trẻ ba, bốn tuổi, phải tới tam giai mới coi như là hoàn chỉnh suy nghĩ.



Có thể đưa ra kế hoạch ít nhất cũng phải là ngũ gia, thế nhưng lấy ngũ giai thực lực, muốn xóa sổ Bình An Thôn quả thực quá đơn giản, không cần dùng đến kế hoạch.



Bất quá không phải phải không có ngoại lệ, có một số nhất giai hay nhị giai yêu quỷ trời sinh liền trí thông minh cực cao, so với cùng giai đáng sợ hơn nhiều lắm.



-" Không được, A Tứ ca chắc chắn gặp nguy hiểm. " Trần Huyền Cơ gấp gáp nói, dưới chân thân pháp càng thêm gia tốc.



Theo sát phia sau Nguyễn Nhạc nghe vậy cũng lập tức tăng nhanh tốc độ đuổi theo.



Lại chạy thêm một hồi, cả hai bước chân bất ngờ sững lại, bởi vì trước mặt cảnh tượng quả thực quá chấn động.



Khắp nơi là huyết tinh văng tung tóe, bốn cái t·hi t·hể người nằm ở trung tâm, trong đó có một cái t·hi t·hể không đầu cầm trong tay liêm đao, mà chuôi này liêm đao đối với Trần Huyền Cơ cùng Nguyễn Nhạc quả thực quá quen thuộc, chính là A Tứ binh khí.