Yêu Võ Thần

Chương 136: Lễ Hội Cuối Năm



Chương 136: Lễ Hội Cuối Năm

Trần Huyền Cơ lựa chọn tửu lâu là một nhà tương đối cao, có ba tầng.

Sau khi tiến vào, Trần Huyền Cơ liền trực tiếp lên lầu ba, đồng thời ngồi xuống cái bàn trống cạnh cửa sổ.

Ngồi từ trên này nhìn xuống, cơ hồ có thể nhìn thấy phần lớn phía dưới quang cảnh.

Hiện tại sắc trời đã bắt đầu tối hẳn, Bích Thủy Thành tất cả các đường phố ngõ ngách theo đó cũng đều bao phủ trong màu đỏ của ánh đèn lồng, đem đến màu sắc ấm cúng.

Mà cũng ở sắc trời tối xuống, dòng người trên đường phố lại càng thêm đông đúc, tất cả như đổ xô ra bên ngoài tìm kiếm thứ gì.

Thành bắc mặc dù nói là yêu võ giả thổ địa, nhưng sinh hoạt so với người bình thường không khác là mấy.

Đối với ngày cuối cùng của một năm bọn hắn vẫn tương đương để ý, lúc này đều bỏ lại tu luyện cùng các loại sự việc khác đi ra tham gia náo nhiệt, có kết bạn thành quần mà đi, cũng có độc lai độc vãng.

-” Khách quan, ngài muốn dùng gì? “

Đang lúc Trần Huyền Cơ chăm chú ngắm nhìn phía dưới đường phố, bên cạnh đột nhiên có tiếng của tiểu nhị vang lên.

Trần Huyền Cơ đưa mắt nhìn lại, nở một nụ cười thản nhiên nói: -” Đem tửu lâu mấy món ngon nhất mang lên, với lại nhớ thêm một bình rượu thượng hạng. “

Đứng ở một bên tiểu nhị nghe vậy liên tục gật đầu, sau đó cuống quýt chạy xuống lầu.

Trong thời gian chờ đợi, Trần Huyền Cơ lại tiếp tục ngắm nhìn bên ngoài cửa sổ.

Không qua bao lâu, đồ ăn cùng rượu đã được mang lên, Trần Huyền Cơ cũng không khách khí bắt đầu thưởng thức.

Một bên ăn, một bên uống rượu, lại ngắm nhìn cảnh tượng, cũng là một cái không tệ ý cảnh.

Giờ phút này Trần Huyền tâm tình không tự chủ có chút thả lỏng, đây là cảm giác rất lâu rồi hắn không có được, dù sao bình thường toàn bộ thời gian đều đầu nhập vào vẽ phù cùng tu luyện, nào có thời gian hưởng thụ.

Nguyên nhân cũng bởi vì đại càn quét nhiệm vụ sắp mở ra.

Tính toán, thời gian mở ra đại càn quét nhiệm vụ cũng quá không xa, còn khoảng một tháng trái phải.

Cho nên Trần Huyền Cơ phải tranh thủ khoảng thời gian này bồi đắp nội tình, có thể nâng cao thực lực cái gì đều nâng cao, các loại thủ đoạn bảo mệnh ở trong yêu triều tiêu hao cũng được bổ xung, có thể nói là sung túc.

Trong khoảng thời gian này bởi tấp nập vẽ phù, Trần Huyền Cơ phù lục một đường có tăng tiến không nhỏ, tỉ lệnh thành phù đều ở bảy đến tám phần, để hắn kiếm lời càng nhiều tinh nguyên.

Nhưng để Trần Huyền Cơ tiếc nuối nhất là bản thân cảnh giới, tiến triển không như mong muốn.



Trong ba tháng này, Trần Huyền Cơ tu luyện đan được cũng coi như đầy đủ, nhưng tiến tốc độ vẫn có chút chậm, chỉ mới luyện hóa được ba phần tinh hạch.

Chiếu theo tốc độ này, nếu muốn hoàn toàn luyện hóa cần gần một năm.

Tuy nhiên nếu có càng thêm xung túc đan dược, Trần Huyền Cơ tự tin chỉ cần trong vòng nửa năm nhất định có thể đột phá Ngưng Nguyên Cảnh.

. . .

Đợi Trần Huyền Cơ dùng bữa xong, phía dưới đường phố khung cảnh đã náo nhiệt đến cực điểm.

Lại nhìn lên bầu trời, tuyết đã ngừng rơi, vài điểm tinh quang lộ ra.

Thậm chí giờ phút này còn có thể thấy không ít các loại đèn thiên đăng được thả lên trên không trung, bọn chúng chậm chạp trôi nổi, để khung cảnh trời đêm thêm một chút màu sắc.

Không nán lại ở tửu lâu quá lâu, Trần Huyền sau khi thanh toán tiền xong liền rời đi.

Hòa vào dòng người, Trần Huyền Cơ theo số đông xuôi về phía thành nam, nơi này so với thành bắc càng thêm náo nhiệt.

Sở dĩ đông đúc như vậy cũng bởi vì nơi đây chính là địa điểm tổ chức lễ hội cuối năm.

Thời điểm ở trong tửu lâu dùng bữa, Trần Huyền Cơ từ những người khác trong miệng biết được việc này.

Giữa trung tâm thành nam, nơi này không biết từ lúc nào đã được dựng lên một cái đài cao, đường kính bằng khoảng bốn cái sân bóng rổ.

Mà ở đài cao xung quanh thì được đặt rất nhiều các chậu lửa, đem không khí lạnh giá giảm bớt.

Xong để người chú ý hơn là đài cao trên không cách khoảng mười mét, mỗi góc đều đang lơ lửng một vật có hình dáng giống như quả bí ngô, kích thước cỡ chậu rửa mặt, càng đặc biệt chính là bọn chúng vậy mà phát ra ánh sáng màu đỏ sậm, chiếu sáng toàn bộ đài cao.

Đối với vật này Trần Huyền Cơ cũng nhận biết, là một loại yêu quỷ, tên gọi Huyết Quang Bồng.

Huyết Quang Bồng cấp bậc không cao, chỉ có nhất giai sơ cấp, bọn chúng năng lực duy nhất là biết bay cùng phát sáng, rất hiếm khi công kích nhân loại.

Ở trong Bích Thủy Thành, có thể nhìn thấy yêu quỷ tự do tồn tại cũng không hiếm gặp.

Chỉ cần là loại lành tính yêu quỷ, Trấn Yêu Ti sẽ không quản quá chặt, thậm chí còn được vận dụng vào một số việc phục vụ sản xuất, chiến đấu hay nuôi làm thú cưng.

Thường thì loại này yêu quỷ thực lực không cao, linh trí thấp.



Theo thời gian dần muộn, lễ hội cuối năm cũng chính thức bắt đầu, đài cao cũng là nơi diễn ra.

Lúc này chỉ thấy một bóng người chậm rãi bước lên, đó là một vị nam tử.

Nam tử dáng người cao lớn, thân trên để trần lộ ra cứng rắn cơ bắp cùng chằng chịt các loại hình xem kỳ dị, có người có vật cũng có phù chú.

Đặc biệt nam tử trên mặt còn đeo một tấm mặt nạ quỷ màu đỏ đen, phần miệng mọc ra hai cái răng nanh dài.

Sau khi lên đài cao, nam tử hướng về bốn phía cúi người xem như chào hỏi, tiếp đến từ trên đài cao bất ngờ vang lên từng nhịp tiếng trống, âm thanh dồn dập hào hùng.

Mà nam tử cũng theo tiếng chống này bắt đầu nhảy múa, điệu nhảy rất đặc biệt.

Nhìn qua điệu nhảy này khi thì như hổ vồ mạnh mẽ, khi thì như rắn trườn uyển chuyển, nhưng có lúc lại rùng rợn quỷ dị.

Cách đài cao một đoạn khá xa, Trần Huyền Cơ ánh mắt chăm chú nhìn xem nam tử nhảy múa, đây là lần đầu tiên hắn chứng kiến điệu nhảy này.

Thông qua những người xung quanh trò chuyện, Trần Huyền Cơ đã biết được điệu nhảy này tên gọi, Trấn Tà.

Đây là điệu nhảy truyền thống của Bích Thủy Thành, hàng năm mỗi cuối năm đều sẽ biểu diễn một lần, ý nghĩ như tên, chính là muốn trấn đuổi tà ma, yêu quỷ, đem lại an lành, xua tan vận rủi.

Mà Trấn Tà điệu nhảy cũng không diễn ra quá lâu, chỉ mười lăm phút đã hoàn thành.

Nối tiếp chính là một trận oanh oanh yến yến, khoảng hai mươi cô gái xinh đẹp ăn mặc thướt tha tiến lên đài cao.

Vừa lên các nàng liền bắt đầu nhảy múa, người nào người đấy dáng người uyển chuyển đẹp mắt, để cho phía dưới đài người xem mê say khó rời.

Trần Huyền Cơ cũng là yêu lặng thưởng thức, thả lỏng tâm tình.

-” Không hổ là thành lớn, tổ chức lễ hội cũng tương đối khoa trương. “

Trần Huyền Cơ sống tại Bình An Thôn đã có mười sáu năm, nơi đó xung quanh có rừng núi bao phủ, dân cư thưa thớt, gần như không có dạng lễ hội này.

Cho dù là đông đúc Bạch Lang Thôn, tổ chức lễ hội cùng không bằng một phần mười Bích Thủy Thành.

Giống như trước mắt hai loại tiết mục, đây cũng chỉ là lễ hội mở màn.

Nối tiếp sau đó còn có tiểu đối hội, chính là cho yêu võ giả tranh đấu, Luyện Huyết Cảnh trở xuống đều có thể tham gia.

Luật chơi rất đơn giản, yêu võ giả sau khi lên đài sẽ phải chịu dưới đài năm người khác khiêu chiến, nếu có thể thủ thắng năm trận liền tính hoàn thành thử thách có thể nhận được ban thưởng.

Xong cũng không chỉ giới hạn năm trận, có thể thủ thắng càng nhiều phần thưởng càng lớn, tất cả đều dựa vào bản lĩnh.



Để cho cân bằng giữa yêu võ giả, sau khi lên đài liền không được dùng v·ũ k·hí, khí huyết cùng yêu kỹ, chỉ dùng thân thể võ thuật đối kháng phân ra thắng bại.

Mà cái này tiểu đấu hội tự nhiên cũng được rất nhiều yêu võ giả hưởng ứng, vừa mở ra đã có người tiến lên thủ đài.

Phía dưới người cũng nhao nhao tiến lên khiêu chiến, có thắng có bại.

Tham gia tiểu đối hội đa phần đều là Luyện Huyết cảnh yêu võ giả, Luyện Thể Cảnh rất ít thấy, trừ khi là hạng người trời sinh thần lực, bằng không đối mặt đã trải qua thuế biến Luyện Thể Cảnh rất khó là đối thủ.

Đối với trận này tiểu đấu hội Trần Huyền Cơ cũng không có hứng thú tham gia, chỉ đứng xa xa quan chiến.

Xem những người này chiến đấu cũng để hắn mở mang tầm mắt, bởi lên đài yêu võ giả trên thân đều có bản lĩnh, các loại kỳ quái võ thuật đều được phô bày ra.

Có cái gì đường lang quyền, xà quyền, hầu quyền, thiết thủ chưởng, thập tam cước các loại.

Cùng bọn hắn những loại này võ thuật so sánh, Trần Huyền Cơ cũng không am hiểu cái nào ngoài đao pháp, nếu như tay không đánh lên hắn rất có thể sẽ thua.

Tuy nhiên đó chỉ là phương diện kỹ thuật, còn phương diện lực lượng không cần nói.

Lấy Trần Huyền Cơ hiện tại hai mươi nghìn cân lực lượng cùng nhanh nhẹn tốc độ đã thừa sức bù đắp, chỉ bằng tay chân vung loạn cũng có thể đem toàn bộ đánh ngã.

Cứ như vậy tiểu đấu hội một mực diễn ra đến nửa đêm mới kết thúc, nhường cho tiết mục mới.

Tuy nhiên trước đó còn có phần ban thưởng cho người thủ thắng, đa phần đều là tinh nguyên.

Trong đó thủ thắng năm trận phần thưởng là năm viên trung phẩm tinh nguyên, sáu trận mười viên, bảy trận hai mươi viên, mỗi thắng thêm một trận liền tăng thêm năm viên trung phẩm tinh nguyên.

Phần thưởng này quả thật để cho không ít phía dưới yêu võ giả đỏ mắt, đây chính là trung phẩm tinh nguyên nha.

Nếu đem quy đổi ra hạ phẩm tinh nguyên, năm viên trung phẩm có thể đổi năm trăm viên hạ phẩm, đây cũng là một bút không nhỏ, đủ Luyện Huyết Cảnh yêu võ giả tu luyện một đoạn thời gian.

Sau phần ban thưởng, thời gian đã là nửa đêm, tiết mục mới cũng như cuối cùng mở ra.

Ở thời gian vừa bước sang ngày mới, từ trên đài cao lập tức có vô số tia sáng phóng lên trời, đợi đến độ cao nhất định liền nổ tung.

Nhất thời cả bầu trời bị đủ các loại màu sắc pháo hoa bao phủ, đem Bích Thủy Thành một khoảng không gian chiếu sáng.

Bắn pháo hoa, đây cũng là tiết mục không thể thiếu của lễ hội.

Xong tiết mục này cũng không diễn ra quá lâu, rất nhanh đã kết thúc, đến đây tụ tập tất cả mọi người bắt đầu giải tán.

Trần Huyền Cơ cũng là như vậy, theo dòng người tản ra trở về Trấn Yêu Ti.