Sau khi trở về Thạch Hi Thôn, Ngô Sinh lập tức đem tin tức báo cáo lên.
Nghe xong, Lục Huỳnh giây lát lâm vào trầm mặc.
Tiếp đến Lục Huỳnh liền triệu tập tất cả Ngưng Nguyên cảnh cùng nhau bàn bạc đối sách.
Trong quá trình này rất nhiều ý kiến được đưa ra tạo nên tranh cãi, cuối cùng tất cả quyết định chậm rãi theo dõi kỳ biến, đồng thời thăm dò kỹ càng tình hình.
Nếu như bên trong thực sự có mạnh mẽ cao giai yêu quỷ ẩn nấp, sẽ đem chuyện này báo lên trên đến xử lý.
Sở dĩ Luc Huỳnh quyết định như vậy cũng bởi vì tự tin trong tay át chủ bài, chỉ cần không phải đỉnh phong tứ giai cùng ngũ giai yêu quỷ, khó mà đoàn diệt bọn hắn.
Hơn nữa từ tình hình trước mắt đến xem, đầu kia yêu quỷ hẳn không phải ngũ giai, bằng không bọn hắn sớm đã không thấy được ánh mặt trời.
Đã có quyết sách, Lục Huỳnh rất nhanh cho thực hiện.
Đầu tiên, hắn cho người tiềm phục ở nhện quỷ sào huyệt xung quanh theo dõi bọn chúng động tĩnh.
Sau hai ngày, phát hiện không có gì dị thường, Lục Huỳnh từ trong đám người lựa chọn ra năm người có yêu kỹ am hiểu thám thính, đồng thời tự mình dẫn đội đi tới nhện quỷ sào huyệt.
Đến nơi, Lục Huỳnh bắt đầu cho người cẩn thận dò xét sào huyệt nội tình.
-” Hiểu Minh, Tả Đức, hai ngươi phụ trách thăm dò xem quanh đây nhện quỷ phân bố cùng số lượng. “
-” Chu Văn An, Nguyễn Trường, hai ngươi phụ trách theo dõi nhện quỷ động tĩnh. “
-” Còn Trần Khánh Dư, ngươi nhiệm vụ quan trọng nhất, dò xét bên trong sào huyệt nội tình, ta sẽ ở đây bảo vệ ngươi. “
Nghe xong Lục Huỳnh phân phó, năm người đồng thanh hô một tiếng “ rõ. “
Tiếp đến ngoại trừ Trần Khánh Dư, bốn người khách nhanh chóng tản ra xung quanh làm nhiệm vụ.
Lúc này, nguyên địa chỉ còn lại Lục Huỳnh cùng Trần Khánh Dư hai người.
-” Được rồi, chúng ta hiện tại tiếp cận sào huyệt gần một chút, như vậy dễ dàng dò xét hơn. “
Vừa nói, Lục Huỳnh vừa từ trong ngực lấy ra một tấm phù lục đưa cho Trần Khánh Dư.
-” Đây là Ẩn Khí phù, có thể trợ giúp yêu võ giả ẩn dấu khí tức, ngươi mau sử dụng đi. “
Tiếp nhận phù lục, Trần Khánh Dư không dám chậm trễ lập tứ kích hoạt rồi đem dán lên trên thân thể.
Đến đây Lục Huỳnh mang theo hắn cẩn thận từ li từng tí tiếp cận nhện quỷ sào huyệt.
Càng gần sào huyệt, nhện quỷ số lượng càng ngày càng đông đảo, cơ hồ có mặt ở khắp mọi nơi.
Sợ đánh cỏ động rắn, hai người cũng không dám tiếp cận quá gần, chỉ lựa chọn một chỗ hơi gần với sào huyệt mà tương đối ít nhện quỷ nhất dừng lại.
Mặc dù nơi này còn cách sào huyệt khá xa, xong lấy Trần Khánh Dư đặc thù yêu kỹ vẫn có thể miễn cưỡng dò xét.
Chỉ thấy Trần Khánh Dư lúc này hai tay bàn tay mở rộng dơ ra phía trước, đôi mắt nhắm nghiền, sau đó không bao lâu từ lòng bàn tay bạch quang lấp lóe, một con xuyên sơn giáp màu trắng rất nhanh ngưng tụ ra rơi xuống đất.
Nhìn qua xuyên sơn giáp kích thước không lớn, tầm cỡ con mèo như vậy, xong lại sinh động như thật.
-” Đi! “
Trần Khánh Dư ý niệm khẽ động, theo đó xuyên sơn giáp lập tức hành động.
Có được xuyên sơn giáp thật đặc tính, bạch xuyên sơn giáp nhanh chóng đào đất, hơn nữa tốc độ còn cực, loáng một cái đã chui sâu vòng trong lòng đất.
Cứ như vậy xuyên sơn giáp một mạch hướng phía sào huyệt đào đất mà tới, mất khoảng nửa giờ đã thành công xâm nhập.
Sau khi tiến vào trong động đá, xuyên sơn giáp lại nhanh chóng biến hóa, biến thành một con nhện nhỏ.
Trần Khánh Dư yêu kỹ chính là ý niệm ngưng hình, cơ hồ có thể biến thành bất cứ thứ gì, đáng tiếc bởi vì cảnh giới còn quá thấp, ngưng tụ ra đồ vật kích thước không lớn đồng thời không quá mạnh, chỉ tạm thời hợp dùng do thám.
Ở dưới Trần Khánh Dư ý niệm khống chế, nhện nhỏ bò lên mặt đất, lần theo vách động tiến vào sâu bên trong.
Trong động giờ phút này tồn tại rất nhiều nhện quỷ, từ nhất giai đến tam giai đều có, tuy nhiên lại không có một con nào phát hiện ra nhện nhỏ tồn tại, vẫn như cũ mải mê vận chuyển đồ ăn.
Theo nhện nhỏ càng tiến vào sâu, ánh sáng càng lúc càng yếu, đến cuối cùng chỉ còn một màu tăm tối.
Xong Trần Khánh Dư cũng không phải thông qua nhện nhỏ hai mắt nhìn, mà dựa vào tinh thần cảm giác, thứ này giống như thần thức nhưng lại ở bản đơn giản hóa rất nhiều, cảm giác đến đồ vật thường thường qua loa không quá rõ ràng, hơn nữa khoảng cách còn rất ngắn.
Hang động chiều dài rất sâu, nhện nhỏ đi rất lâu vẫn chưa tới đáy.
Thân chỉ có Luyện Huyết cảnh cảnh giới Trần Khánh Dư yêu kỹ có hạn, không thể khống chế quá xa.
Thế nhưng ở Lục Huỳnh ánh mắt nhìn chăm chú, Trần Khánh Dư chỉ có thể cắn răng càng thêm ra sức tiếp tục thăm dò, gương mặt sớm đã ướt đẫm mồ hôi.
Không phụ lòng mong đợi, khi Trần Khánh Dư yêu kỹ chuẩn bị đi đến cực hạn thời điểm rốt cuộc cũng tới được đáy động.
Thông qua tinh thần cảm giác, hắn nhanh chóng cảm nhận hoàn cảnh xung quanh.
Để cho Trần Khánh dư ấn tượng đầu tiên là nơi này rất lớn, cơ hồ có vài trăm mét có thừa, tiếp đến là từng cái bọc kén trải đầy dưới mặt đất, nằm bên trong đều là yêu quỷ còn sống, đây là thành quả của đám nhện quỷ đi săn.
Vì khoảng cách cảm nhận có hạn, muốn cảm nhận rõ hơn Trần Khánh Dư phái cho nhện nhỏ di động.
Tuy nhiên nhện nhỏ không di chuyển được bao lâu, nó đột nhiên dừng lại trước một cái kén.
Cùng những cái kén khách so sánh, cái kén này khổng lồ hơn không biết bao nhiêu lần, đồng thời sợi tơ màu sắc cũng trắng hơn rất nhiều, nhìn qua tựa như là từng sợi thủy tinh đan mà thành.
Không chỉ những thứ này, vào lúc này Trần Khánh Dư còn từ cái kén cái kén cảm nhận được một cỗ uy áp làm cho hắn tim đập chân run.
Dường như bị cỗ uy áp này ảnh hưởng, nhện nhỏ ngay lập tức vỡ tan, đồng thời đứng ở hang động bên ngoài, đã sắp tới giới hạn Trần Khánh Dư đột nhiên ngã khuỵu xuống, miệng thở dốc không ngừng.
-” Như thế nào? “ Nhìn thấy hắn bộ dáng này, Lục Huỳnh nhanh tay đỡ hắn hỏi thăm.
Trần Khánh Dư nghỉ ngơi một hồi, sau khi khôi phục bình tĩnh liền đem tất cả những gì mình chứng kiến nói ra.
Đứng ở bên cạnh Lục Huỳnh vừa nghe sắc mặt biến đổi không ngừng, cuối cùng dường như nghĩ tới điều gì đó, từ trong hai mắt có tinh quang lóe lên.
-” Đi, chúng ta trở về. “
Không có nán lại thêm, Lục Huỳnh Nhanh chóng gọi bốn người còn lại cùng nhau trở về.
Sau khi về tới Thạch Hi Thôn, Lục Huỳnh liền triệu tập tất cả Ngưng Nguyên cảnh một lần nữa tiến hành bàn bạc, quá trình kéo dài hơn một giờ đồng hồ.
Đợi mấy vị Ngưng Nguyên Cảnh về tới trong đội, một tin tức được truyền ra.
Đó chính là ngày mai bọn hắn sẽ tiến đánh nhện quỷ sào huyệt.
Đối với chuyện này Chiến Yêu đường đám người cũng không có quá nhiều kinh ngạc, cơ hồ đều đã chuẩn bị tinh thần từ trước.
Trần Huyền Cơ chỗ đội ngũ cũng là như vậy, lúc này đang cùng Ngô Sinh trò chuyện.
-” Các ngươi cố gắng dưỡng sức thật tốt, nâng cao tất cả tinh thần, ngày mai chiến đấu sợ rằng không dễ dàng, ta không mong trong chúng ta sẽ có người ngã xuống. “ Ngô Sinh thở dài một tiếng nói.
Nghe hắn nói như vậy, Trần Huyền Cơ tám người nhìn nhau, mỗi người mang một cảm xúc khác biệt.
Từ Ngô Sinh sắc mặt cùng lời nói, bọn hắn cũng đoán được phần nào, sợ rằng đúng như trước đó suy đoán, bên trong thật có tứ giai yêu quỷ.
Xong cho dù biết được là vậy, lại có thể làm thế nào.
Lục Huỳnh cùng các vị Ngưng Nguyên Cảnh cảnh đã đưa ra quyết định, bọn hắn đám cấp dưới này chỉ có thể nghe lệnh.
Hơn nữa Lục Huỳnh lần này dám tiến công, khả năng cao là có nắm chắc, cho nên chuyện ngày mai bọn hắn có thể làm tốt nhất chính là bảo vệ bản thân, đừng để bị m·ất m·ạng.
-” Ngô tiểu đội trưởng yên tâm, mạng của chúng ta đều rất lớn, không dễ oẳng như vậy đâu. “
-” Hahaha! Đúng vậy, chẳng qua là dăm ba con nhện cỏ, tùy tiện vài đao liền tiêu diệt. “
-” Đợi xong nhiệm vụ lần này trở về, chúng ta nhất định phải no say một bữa, ra ngoài lâu như vậy ta sắp chịu không nổi. “
Để xua tán bớt đi không khí nặng nệ, đám người bắt đầu mở lời trêu đùa.
. . .
Thời gian thoi đưa, một đêm chớp mắt liền trôi qua.
Sáng sớm, Chiến Yêu Đường tất cả mọi người tập hợp thật sớm, không khí khẩn trương đến cực điểm.
Đúng với kịch bản, Lục Huỳnh lúc này đứng ở phía trước nhất bắt đầu buông mấy lời hưng chấn sĩ khí.
Phía dưới đám người một bên nghe, một bên đồng thanh hô hào.
Được một hồi, cảm thấy đã không sai, Lục Huỳnh mới dẫn tất cả tiến về nhện quỷ sào huyệt.
Mất chưa tới nửa giờ, đoàn người đã đi đến một chỗ đất trống, nơi này chỉ còn cách nhện quỷ sào huyệt chưa tới một dặm, có thể nói đã rất gần.
Mà đến đây Lục Huỳnh cũng ra lệnh cho tất cả dừng lại, sau đó bắt đầu bố trí trận pháp.
Giống như lần trước cùng nhện quỷ chiến đấu, đám người lại một lần nữa bị chia làm hai vòng, cận chiến tầm gần cùng công kích tầm xa.
Tuy nhiên lần này có một chút khác biệt, đó chính là Trần Huyền Cơ, Hoàng Thường chín người đội ngũi cũng không phải xếp trận, ngược lại bị loại ra bên ngoài, việc này để bọn hắn rất cổ quái.
Lúc này Trần Huyền Cơ chín người đưa mắt nhìn về phía Ngô Sinh, thân là tiểu đội trưởng, đối phương chắc chắn biết thứ gì.
Đối mặt bọn hắn ánh mắt, Ngô Sinh khẽ ho khan một tiếng nhỏ giọng nói: -” Quên nói với các ngươi, lần này công kích nhện quỷ sào huyệt chúng ta đóng vai trò quan trọng nhất, chính là dẫn dụ nhện quỷ. “
Hắn vừa dứt lời, Trần Huyền Cơ tám người sắc mặt liền đen lại.
Thậm chí Hoàng Thương vào lúc này còn không nhịn được chửi bậy một tiếng, trong lòng cảm thấy cực kỳ bất công.
Tại sao lại là bọn hắn, lần nào nhiệm vụ nguy hiểm cũng có phần.
Lần trước thăm dò còn chưa đủ nguy hiểm hay sao, lần này lại còn đi dẫn dụ yêu quỷ, thật ngại bọn hắn sống dai.
Tuy nhiên khó chịu là vậy cũng không một ai có ý kiến, chỉ có thể nuốt xuống.
Xong bọn hắn không biết, sở dĩ đội ngũ bọn hắn lúc nào cũng nhận nhiệm vụ nguy hiểm cũng không phải Lục Huỳnh cố ý nhằm vào, mà chính là do Ngô Sinh chủ động nhận lấy.
Đương nhiên Ngô Sinh sẽ không đem chuyện này nói ra, sống để bụng, c·hết mang theo.