Yêu Võ Thần

Chương 153: Trảm Sát?



Chương 153: Trảm Sát?

Bên trong động đá, Lục Huỳnh cùng cửu nhãn nhền nhện chiến đấu đã cực kỳ ác liệt.

Cả hai chiến đấu tản mát ra dư ba mạnh mẽ, đem động đá rung lên cùng vỡ nát không ngừng.

Đứng ở lối ra vào, mấy vị Ngưng Nguyên Cảnh đến giờ phút này rốt cuộc cũng không thể đứng yên, đồng loạt cắn răng thi triển các loại thủ đoạn tăng cao thực lực nhất thời, sau đó xông ra trận pháp trợ giúp Lục Huỳnh.

Bọn hắn hiện tại đã không còn lựa chọn, chỉ còn cách liều mạng.

Còn lại nguyên địa lúc này đều là Luyện Huyết cảnh, bọn hắn cũng không có tiến lên trợ giúp chiến đấu.

Đây cũng bởi vì bọn hắn cảnh giới quá thấp, tham dự vào cấp độ chiến đấu này không những không giúp được, ngược lại còn khiến Lục Huỳnh mấy người vướng víu.

Xong lẫn trong đám người cũng có không ít kẻ không yên phận, bọn bắn từ sớm đã xông ra ngoài trận pháp ý đồ muốn thoát đi.

Hiển nhiên bọn hắn không có niềm tin tuyệt đối vào Lục Huỳnh đám người, không muốn ngồi yên chờ c·hết.

Tuy nhiên đi không được bao xa, đột nhiên có tiếng hét thảm vang lên.

Nhìn lại, chỉ thấy một trong những kẻ chạy phía trước nhất đã nằm xuống đất, hắn cả người bị cắt làm hai nửa từ chỗ ngang phần hông.

Mà h·ung t·hủ là một sợi tơ cực nhỏ cỡ sợi chỉ màu sắc trong suốt, kết hợp với trong hang động tối tăm, nếu không để ý sẽ rất khó phát hiện, người kia cũng bởi vì vậy vô tình lướt qua cho nên mới bị sợi tơ cắt đứt người.

Chứng kiến một màn này, theo sau những người khác ngừng lại bước chân, ánh mắt lộ ra kinh hãi.

Xong kinh hãi không bao lâu, chạy trốn ý nghĩ đã lại chiếm cứ tâm trí.

Một số người đã lại tiếp tục tiến lên, tuy nhiên bước chân chậm lại rất nhiều, cơ hồ dò dẫm từ ly từng tý dò xét tơ nhện đồng thời lách qua.

Thậm chí có kẻ tài cao gan lớn cầm đao nếm thử chặt đứt tơ nhện, kết quả sợi tơ không chút nào tổn hao, ngược lại trong tay đao lại bị cắt làm đôi.

Ngũ giai yêu quỷ mặc dù thụ thương nhưng thực lực không thể khinh thường, không phải Luyện Huyết Cảnh có thể chống lại.

Đến đây, tất cả liền từ bỏ ý nghĩ phá hủy tơ nhện.

Cũng vì vậy, đám người bước chân rất nhanh đã dừng lại, không thể tiến thêm.

Bởi càng đi ra ngoài động, sợi tơ càng lúc càng dày đặc, đến cuối cùng yêu võ giả thân thể đã không thể lách qua được.

Đứng ở trong trận pháp, Trần Huyền Cơ cũng chứng kiến tất cả, hắn khẽ thở dài một hơi.

Tình hình này sợ rằng chỉ có thể trông chờ vào Lục Huỳnh mấy người.

Cùng lúc Trần Huyền Cơ cũng khẽ liếc mắt nhìn về phía không xa Ngô Phục thanh niên, kẻ này từ đầu đến cuối sắc mặt vẫn luôn luôn bình tĩnh, không có chút nào hoảng hốt.

Đối phương để hắn không đoán ra được nội tình, quả thật tựa như một tảng băng sơn.

Dường như phát hiện ra Trần Huyền Cơ ánh mắt, Ngô Phục đột nhiên xoay người nhìn lại.



Cả hai ánh mắt hơi chạm nhau, đến đây Trần Huyền Cơ liền đã thu hồi ánh mắt vờ như không thấy, sau đó tiếp tục quan sát trận chiến.

Lúc này Lục Huỳnh đám người cùng cửu nhãn nhện chiến đấu đã đi tới cao trào, chiến đấu từ đầu đến giờ đã có ba vị Ngưng Nguyên ngã xuống.

Còn lại cũng đều thụ thương, ngay cả Lục Huỳnh cũng không ngoại lệ.

So sánh cửu nhãn nhền nhện thương thế không kém, con mắt đều bị chọc thủng ba con, đồng thời đứt một chân.

Dù là vậy nó thực lực không chút nào suy giảm, vẫn cực kỳ hung hăng.

Giờ phút này từng sợi tơ quét ngay, bất cứ vật gì trên đường nó đi qua đều bị cắt đứt dễ dàng, tựa như đậu hũ.

Lục Huỳnh đám người thấy vậy thi nhau tránh né, không dám đối cứng.

Cửu nhãn nhền nhện trí thông minh rất cao, nó công kích chủ yếu đều nhằm vào Lục Huỳnh, chỉ cần có thể g·iết c·hết hắn, những kẽ khác tự nhiên có thể giải quyết dễ dàng.

Đối mặt, Lục Huỳnh đã tương đối chật vật.

Hắn mặc dù nuốt đan dược nhất thời tăng lên Đan Thai cảnh, nhưng yêu kỹ vẫn tại Ngưng Nguyên cảnh.

Cùng cửu nhãn nhện so sánh, hắn thua không chỉ một bậc.

May mắn có nhị giai yêu võ binh đền bù năng lực công kích, bằng không muốn tổn thương cửu nhãn nhền nhện đều khó khăn.

Xèo xèo!

m thanh ăn mòn vang lên, Lục Huỳnh động tác nhanh nhẹn tránh đi cửu nhãn nhền nhện phun tới nọc độc.

Tiếp đến hắn rút lấy một tấm phù lục, yêu nguyên quán chú kích hoạt ném ra.

Nhất thời lôi quang lấp lóe, bốn đạo thô to lôi điện lấy phù lục làm trung tâm phóng thẳng tới chỗ cửu nhãn nhền nhện.

Đang xông tới cửu nhãn nhền nhện không kịp tránh né, nó liền trực tiếp ngạnh kháng.

Tứ giai phù lục uy lực cực mạnh, cửu nhãn nhền nhện bị bổ trúng lập tức rít lên từng tiếng đau đớn, toàn thân bên ngoài cháy đen, khói bốc lên nghi ngút.

Xong như vậy không những không để nó suy yếu, ngược lại kích thích thú tính càng thêm điên cuồng.

-” C·hết! C·hết! C·hết! “

Cửu nhãn nhền nhện gào rít, còn lại sáu con mắt hồng quang lấp lóe.

Theo sau đó trong động đột nhiên xuất hiện thêm hai đầu cửu nhãn nhền nhện khác, chúng nó đồng loạt xông về Lục Huỳnh.

Xa xa nhìn thấy một màn này, còn lại mấy vị Ngưng Nguyên cảnh trợn tròn mắt.

-” Chuyện gì xảy ra, hai con nhện quỷ này từ đâu chui ra? “



-” Một con đều đánh không xong, lần này lại còn ba con, kiểu này c·hết chắc. “

-” Mẹ nó, không muốn c·hết thì mau trợ giúp Lục Huỳnh đại đội trưởng, đừng có mà đứng đó càm ràm. “

Đáng tiếc bọn hắn giờ phút này muốn chạy đến trợ giúp nhưng không được, vô số sợi tơ đang cắt về phía bên này, thậm chí có người không kịp tránh né liền bị cắt làm mấy khúc.

Lúc này Lục Huỳnh chỉ có thể tự mình lo cho mình, hắn hai mắt đã sớm tràn đầy tơ máu.

Đối mặt với ba đầu cửu nhãn nhền nhện đánh tới, Lục Huỳnh sắc mặt bình tình đến cực điểm, giờ phút này thể nội hắn yêu nguyên tựa như dòng n·ước l·ũ tràn vào Hỏa Đảo kiếm, theo đó hai đầu lưỡi kiếm hỏa diễm bừng lên dữ dội.

-” Trảm! “

Thét dài một tiếng, Lục Huỳnh hai tay xoay Hỏa Đảo kiếm ở trên đỉnh đầu một vòng, sau đó không chút do dự vung đao.

Nhất thời lấy hắn trung tâm, một cái vòng tròn sóng lửa cực lớn bắn ra xung quanh.

Một kích này cơ hồ là Lục Huỳnh dùng lượng lớn yêu nguyên toàn lực kích hoạt yêu võ binh lực lượng, uy lực có thể nghĩ, cho dù là tứ giai yêu quỷ cũng phải tránh mũi nhọn.

Oành! Oành! Bành!

Rất nhanh sóng lửa cùng ba đầu cửu nhãn nhền nhện đụng vào, nổ tung âm thanh vang lên.

Để người kinh ngạch chính là, ba đầu cửu nhãn nhền nhện vậy mà b·ị đ·ánh bay.

Bọn nó lúc này tựa như bao cát bắn ngược ra ngoài, cuối cùng va vào vách đá để cả tòa động rung lên bần bật.

Mà sau một kích này, Lục Huỳnh sắc mặt cũng trắng bệch, thở dốc không thôi.

-” Đại đội trưởng cẩn thận, đỉnh đầu… “

Đúng lúc này, đột nhiên một giọng nói vang lên.

Xong không đợi người này nói xong, Lục Huỳnh cũng cảm nhận được đỉnh đầu truyền đến t·ử v·ong khí tức.

Hắn ngẩng phắt mặt nhìn lên, chỉ gặp cửu nhãn nhền cái đầu vậy mà đã ghé rất sát, cách chưa tới nửa mét, Lục Huỳnh thậm chí còn ngửi được mùi tanh hôi.

-” Làm sao có thể? “

Lục Huỳnh con mắt trừng lớn khó tin.

Rõ ràng từ đầu đến cuối hắn đều quan sát cửu nhãn nhền nhện kỹ càng nhất cử nhất động, từ khi nào đã leo l·ên đ·ỉnh động.

-” Khặc khặc! Huyễn thuật của ta, một cái nhãi nhép như ngươi làm sao có thể chống lại được. “ Cửu nhãn nhền nhện cười khùng khục đắc ý.

Cùng lúc nó động tác không chậm, hai cái to lớn răng nanh nhện đã táp tới.

Trong khoảnh khắc ngàn cân treo tóc, Lục Huỳnh bộc phát hai chân khiếu huyệt, cố gắng nghiêng người tránh đi.



Phốc!

Xé rách da thịt tiếng động vang lên, Lục Huỳnh mặc dù thành công tránh đi, nhưng cánh tay trái của hắn vẫn bị cắn trúng xé rách, trở thành cửu nhãn nhền nhện lương thực trong bụng.

Đem cánh tay nuốt lấy, cửu nhãn nhền nhện sắc mặt lộ ra hưởng thụ.

Máu thịt của yêu võ giả đối với yêu quỷ dụ hắc rất lớn, cảnh giới càng cao yêu võ giả thì đối với yêu quỷ càng là vật đại bổ.

Đợi sau khi ăn xong, cửu nhãn nhền nhện lại nhìn về phía không xa Lục Huỳnh, giờ phút này chín con mắt của nó sáng rực tựa như chín viên huyết châu, đem cho người ta cảm giác tà dị đến cực điểm.

Xong đối mặt với ánh mắt này, vốn sắc mặt đã trắng bệch Lục Huỳnh đột nhiên nhếch miệng cười.

-” Bạo! “ Từ trong họng Lục Huỳnh, một tiếng gằn vang lên.

Chỉ gặp đối diện cửu nhãn nhền sắc mặt đại biến, đồng thời ở nó chưa kịp phản ứng, từ trong nội thể đột nhiên có ánh sáng tím chiếu xạ mà ra.

-” Không! “

Cửu nhãn nhền nhện chỉ kịp hét lên một tiếng, toàn thân đã p·hát n·ổ.

Giờ phút này, ánh sáng tím đem lực lượng hủy diệt phá hủy tất cả, ngay cả động đá mặt đất đều bị oanh ra hố sâu.

Mà động tĩnh lớn như vậy cũng đem động đá kết cấu phá vỡ, vô số tảng đó “ ầm ầm “ rơi xuống.

Vốn đã thụ thương Lục Huỳnh cùng mấy vị Ngưng Nguyên không không dám đứng ở bên ngoài, tất cả nhanh chân trốn vào trong trận pháp.

Phải qua thật lâu, tảng đá mới ngừng rơi xuống, động đá theo đó cũng bị lấp kín một nửa.

Ở trong trận pháp, Chiến Yêu Đường đám người vẫn bình an vô sự.

Tuy nhiên một người giờ phút này đã có chút nguy kịch, chính là Lục Huỳnh.

Ngoại trừ trắng bệch do tiêu hao quá độ cùng mất máu, Lục Huỳnh toàn thân giờ phút này còn có màu tím đem.

Đây cũng là do ban nãy bị cửu nhãn nhền nhện cắn, trúng độc.

Dù đã nuốt giải độc đan, đáng tiếc cấp bậc đan được quá thấp, không thể hoàn toàn phá giải c·hất đ·ộc, chỉ có thể kết hợp điều động yêu nguyên áp chế miễn cưỡng duy trì mạng sống.

Tuy nhiên đối với Lục Huỳnh mà nói, tất cả đều đáng giá.

Ban nãy mất cánh tay trái cũng không phải ngẫu nhiên, là do hắn cố tình hi sinh.

Cửu nhãn nhền nhện thực lực thật sự quá mạnh, cùng nó sòng phẳng chiến đấu Lục Huỳnh tự nhiên không phải đối thủ, cho dù hắn sử dụng tứ giai thượng phẩm Diệt Thần phù cũng khó g·iết c·hết.

Để có thể chém g·iết đầu này ngũ giai nhện quỷ, Lục Huỳnh quyết định hi sinh cánh tay trái, đồng thời ở trong cánh tay dấu Diệt Thần phù.

Nếu như là bình thường, dùng tứ giai thượng phẩm Diệt Thần phù khó mà g·iết c·hết cửu nhãn nhện nhện, nhưng nếu từ bên trong yêu quỷ nội thể sử dụng, uy lực tự nhiên sẽ mạnh hơn, bởi bên trong lúc nào cũng yếu hơn, không cứng rắn bằng bên ngoài.

Kết quả hắn kế hoạch thành công, tuy nhiên cửu nhãn nhền nhện đ·ã c·hết hay chưa thì chưa rõ.

Hiện tại chỉ có thể một bên chờ đợi quan sát, một bên dưỡng thương.