Yêu Võ Thần

Chương 155: Đoàn Diệt 2



Chương 155: Đoàn Diệt 2

Mọi chuyện diễn ra cực nhanh, chớp mắt toàn bộ thông đạo đã lại giăng đầy tơ nhện.

Mà ở trung tâm thông đạo, Chiến Yêu Đường đám người tình cảnh lúc này cực kỳ thê thảm.

Mấy chục vị yêu võ giả giờ phút này đều bị lít nhít tơ nhện đâm xuyên qua thân thể, không thể động đậy, ngay cả Lục Huỳnh cũng không ngoại lệ.

Thậm chí có một số kẻ xấu số bị tơ nhện xuyên qua đầu lâu, c·hết không nhắm mắt.

Còn sống người cũng không tốt hơn bao nhiêu, cơ bản đều ở thoi thóp, dựa vào ương ngạnh sinh mệnh lực chống đỡ.

Bởi những tơ nhện này không chỉ đơn thuần xuyên lấy bọn hắn, đồng thời giờ giờ khắc khắc còn hút lấy bọn bắn sinh lực, tốc độ cực nhanh, khiến cho tất cả càng lúc càng suy yếu.

Chỉ trôi qua một lát, lúc này đã không còn mấy người tỉnh táo, cơ bản đều ở trạng thái hôn mê.

Chiếu theo tình trạng này, sợ rằng ngay cả Ngưng Nguyên cảnh cũng không chống đỡ được bao lâu.

Mà trong số ít ỏi người còn tỉnh táo, có cả Trần Huyền Cơ.

Hắn lúc này giữ yên trong tư thế đứng, toàn thân từ tay cho đến chân đều bị tơ nhện xuyên qua, duy nhất chỉ có phần đầu may mắn không sao.

Biết tơ nhện đáng sợ, Trần Huyền Cơ không dám động đậy, ánh mắt tràn đầy hốt hoảng.

Đến bây giờ hắn mới kịp hoàn hồn, mọi chuyện thực sự xảy ra quá nhanh, quá đột ngột, đồng thời dày đặc đến kinh người, cơ hồ không chừa khoảng trống để cho người tránh né.

Lúc đó hắn đều không kịp phản ứng, khi cảm nhận được đau đớn thời điểm, toàn thân đã bị tơ nhện xuyên qua.

Không chỉ như vậy, lúc này Trần huyền Cơ còn cảm nhận được những sợi tơ kia đang rút đi sinh mệnh của mình, tốc độ rất nhanh để hắn cảm thấy cực kỳ mệt mỏi, tựa như mới trải qua một trăm trận chiến.

Kinh hãi, Trần Huyền Cơ vội vàng nếm thử điều động huyết khí ngăn chặn, đáng tiếc vô dụng.

-” Không được hoảng, phải hết sức bình tĩnh. “ Trần Huyền Cơ hít một hơi tự trấn an bản thân.

Vào thời khắc càng nguy hiểm, càng không được hoảng loạn.

Đợi bình tĩnh lại, Trần Huyền cơ đưa mắt liếc nhìn xung quanh, cũng thấy được những người khác bị giống như mình.

Xong trong đông đảo đám người, Trần Huyền Cơ lại không thấy được mấy người còn tỉnh táo, đa phần đều bị rút mất sinh mệnh lực quá nhiều mà ngất đi không rõ sống c·hết, trong đó bao quát cả Hoàng Thương.

Đối phương cách Trần Huyền cơ không xa, lúc này hai mắt nhắm nghiền, gương mặt tràn đầy t·ử v·ong hắc khí.

Không có ngừng lại ở trên đối phương quá lâu, Trần Huyền Cơ lúc này lại đưa mắt tìm kiếm Ngô Sinh, Lục Huỳnh mấy vị Ngưng Nguyên cảnh.

Bởi vì cảnh giới cao, sinh mệnh lực dồi dào, đám người cũng chưa có ngất đi.

Tuy nhiên hắn rất nhanh thất vọng, Lục Huỳnh đám người trạng thái cũng không tốt hơn Trần Huyền Cơ bao nhiêu, thậm chí còn kém hơn, nguyên nhân cũng bởi vì trước đó chiến đấu cùng sử dụng nhị giai yêu võ binh tiêu hao.

Xong không đợi Trần Huyền Cơ mở miệng, đột nhiên một người trong đó đỏ mắt gầm thét, sắc mặt lộ ra điên cuồng.



-” Chó c·hết, lão tử làm sao có thể c·hết ở chỗ này, làm sao có thể. “

Tiếp đến đối phương liền vận dụng tất cả lực lượng giãy dụa, ý đồ muốn thoát khỏi sợi tơ trói buộc.

Kết quả thân thể vừa động đậy, đau đớn tiếng hét vang lên, đồng thời rất nhanh im bặt.

Nhìn lại chỉ thấy đối phương thân thể đã bị cắt ra làm mấy chục khối khác nhau rơi xuống, máu tươi tràn đầy đất, tạo nên cảnh tượng cực kỳ kinh dị.

Chứng kiến một màn này, xung quanh còn tỉnh táo đám người con ngươi co rụt.

Ngũ giai cửu nhãn nhền nhện sợi tơ cứ như vậy đáng sợ, nó sắc bén cùng cứng rắn thậm chí vượt qua bình thường nhị giai yêu võ binh, cấp thấp yêu võ giả muốn dùng nhục thân đối cứng gần như không có khả năng.

Cho nên giờ phút này chỉ cần khẽ động đậy nhẹ cũng đủ để bị cắt xương, dóc thịt, kẻ kia chính là tấm gương.

Nhất thời không khí tuyệt vọng lại lần nữa trần ngập trong thông đạo, nặng nề đến cực điểm.

-” Chẳng lẽ ta hôm nay phải c·hết ở đây! “ Trần Huyền Cơ không tự chủ cắn răng lẩm bẩm.

Giờ phút này Trần Huyền Cơ đã hoàn toàn bỏ đi ý nghĩ nhờ Ngô Sinh đám người trợ giúp, nực cười, bọn hắn lo mình còn chưa xong.

Nhưng dựa vào chính mình, Trần Huyền Cơ lại không có cách phá giải.

Trên người hắn thủ đoạn đối phó với tam giai còn miễng cưỡng, chứ đừng nói ngũ giai cửu nhãn nhền nhện.

Xong Trần Huyền Cơ xưa này không có chịu c·hết phong cách làm việc, hắn vào lúc này quyết định đánh liều, được ăn cả, ngã về không.

Cắn chặt răng, Trần Huyền Cơ tay phải mạnh mẽ phát lực nhấc lên.

Kết quả vừa nhúc nhích, cánh tay máu thịt liền bị tơ nhện cắt đứt, đau đớn truyền đến để Trần Huyền Cơ trên trán nổi đầy gân xanh.

Dù là vậy Trần Huyền Cơ cũng không ngừng lại, hắn còn chịu đựng được.

Cứ như vậy chịu lấy xé rách da thịt đau đớn, cuối cùng hắn thành công đem cánh tay phát tránh ra sợi tơ trói buộc.

Tuy nhiên cánh tay phải giờ phút này lại không thể điều khiển như bình thường, bởi cánh tay sợi gân đã bị tơ nhện hoàn toàn cắt đứt, nhằng nhịt vết cắt để cánh tay biến dạng, máu tươi nhuộm đỏ.

-” Đáng c·hết! “ Trần Huyền Cơ tức giận mắng một tiếng.

Nói là vậy nhưng Trần Huyền Cơ hiện tại cũng không có cách nào khác, sở dĩ hắn làm ra hành động này cũng bởi vỉ ỷ khả năng khôi phục của bản thân.

Từ sau trận chiến với bạch tạng quỷ, Trần Huyền Cả khả năng khôi phục được kích phát cho đến hiện tại đã giúp hắn không biết bao nhiêu lần vượt qua hoạn nạn, không lo lắng thương thế.

Tuy nhiên tốc độ khôi phục có chút chậm, như đứt gân rách thịt cánh tay muốn khôi phục, cần ít nhất một giờ.

Chỉ cần cánh tay khôi phục, hắn có thể nếm thử sử dụng phù lục cùng đan dược thoát khốn.

Xong Trần Huyền Cơ hiện tại thiếu nhất chính là thời gian, bởi hắn vẫn không quên dưới lòng đầu kia yêu quỷ, đợi nó một lần nữa xông ra, chính là tử kỳ của tất cả mọi người ở đây.



Nhưng biết như vậy lại có thể làm gì, ngoại trừ đánh cược.

. . .

Cũng trong lúc này, dưới lòng đất.

Cửu nhãn nhền nhện khí tức có chút bất ổn, đây cũng bởi vì ban nãy sử dụng sợi tơ yêu kỹ vây khốn Chiến Yêu đường đám người.

Nếu là thời kỳ đỉnh phong, yêu kỹ này tiêu hao tự nhiên không đáng là gì.

Nhưng hiện tại không phải, trải qua trận chiến với Lục Huỳnh đã để nó thương tổn nặng nề, thực lực suýt chút nữa rớt xuống nhị giai, vừa mới khôi phục một chút đã sử dụng mạnh mẽ yêu kỹ để nó áp lực rất lớn.

Dù là vậy, chuyện này đối với cửu nhãn nhền nhện lại là đáng giá.

Thông qua sợi tơ, cửu nhãn nhền nhện giờ phút này thu đến Chiến Yêu đường đám người sinh mệnh, nó khí tức theo đó đang chậm rãi bình ổn đồng thời còn kéo lên.

Chiếu theo tình trạng này, không bao lâu nó có thể lần nữa miễn cưỡng khôi phục đến tứ giai, đến lúc đó lại chém g·iết nhân loại yêu võ giả, nhấm nuốt bọn hắn huyết thực, nó không chỉ hả giận mà còn trợ giúp khôi phục thực lực.

. . .

Trên mặt đất, theo thời gian trôi qua đám người càng lúc càng suy yếu.

Nhất là Lục Huỳnh, tên này bởi vì trúng độc cộng thêm liên tục bị rút đi sinh mệnh lực, hơi thở đã yếu ớt đến cực điểm.

Thế nhưng hiện tại Lục Huỳnh bản thân cũng bất lực, hắn đã không còn khí lực phản kháng.

-” Bao nhiêu năm dài chinh chiến, không nghĩ đến ta hôm nay lại ngã xuống ở đây. “ Lục Huỳnh tự giễu cười một tiếng.

Lại nhìn xung quanh đám thuộc hạ, Lục Huỳnh càng là tự trách.

Đây cũng bởi phán đoán sai lầm của hắn, cuối cùng đẩy tất cả vào hiểm cảnh.

Bình thường đừng nhìn Lục Huỳnh lạnh lùng dáng vẻ, nhưng trên thực tế hắn tấm trí chưa bị yêu tính ảnh hưởng nhiều, vẫn còn nhân loại tình cảm.

Đáng tiếc hiện tại nói những việc này cũng không có ích lợi gì, Lục Huỳnh tâm đã chìm xuống, đợi chờ t·ử v·ong.

Mà xa xa đó những vị Ngưng Nguyên Cảnh khác cũng là như vậy, tất cả tâm đều chìm xuống đáy cốc.

Ban đầu bọn hắn cũng nếm thử giãy giụa, kết quả đều thất bại.

Mà thành công thoát ra đi nữa cũng bị tơ nhện cắt thành phế nhân hoặc trực tiếp t·ử v·ong.

Cho dù là nắm trong tay Hỏa Đảo kiếm Ngô Sinh cũng không ngoại lệ, ơ đây nó là vật duy nhất có thể cắt chém sợi tơ.

Đáng tiếc tay chân không thể cử động, nắm Hỏa Đảo kiếm cũng vô dụng.

Đặc biệt còn là trạng thái suy yếu hiện tại, Ngô Sinh cũng khó lòng phát huy ra nhị giai thượng phẩm yêu võ binh uy năng.



Cứ như vậy thời gian lại trôi qua nửa giờ.

Lúc này Chiến Yêu Đường đám người cơ bản đều rơi vào trạng thái ngủ say, chỉ còn Trần Huyền Cơ còn ý thức.

Tuy nhiên đến đây hắn ý thức cũng không tỉnh táo được bao nhiêu, hai mắt đều đã mơ hồ.

Cho dù Trần Huyền Cơ cắn lưỡi cũng không các tác dụng, đau đớn đều không thể để hắn tính táo, đây cũng bởi sinh mệnh lực suy yếu quá mức.

Đúng vào lúc này, Trần Huyền Cơ đột nhiên nghe được mặt đất âm thanh nổ vỡ.

Tiếp sau đó hắn lại thấy được một cái bóng đen khổng lồ đang từ cuối động tiến về phía này, kèm theo đó còn có nữ phụ khàn khàn tiếng cười:

-” Đám sâu nhỏ, ta lại đến rồi đây. “

Theo bóng đen càng lúc càng gần, Trần Huyền Cơ đã loáng thoáng nhận ra được cửu nhãn nhền nhện chân thân.

Trải qua hơn nửa giờ, cửu nhãn nhền nhện đã miễn cưỡng khôi phục đến tứ giai.

Mặc dù nó thể tiếp tục tĩnh dưỡng khôi phục thêm, xong bởi vì không nhịn được yêu võ giả thơm ngon huyết nhục dụ hoặc cho nên mới nóng vội ra hưởng dụng trước.

Khi nhìn thấy treo đầy giữa động yêu võ giả, nó chín con mắt lóe lên hưng phấn.

Nhưng rất nhanh nó liền sững lại, đồng thời ồ lên một tiếng kinh ngạc nói: “ Ồ! Thật không nghĩ đến còn có con sâu nhỏ ương ngạnh như vậy, bị ta rút sinh mệnh lực mà vẫn còn có ý thức. “

Vừa nói, nó tám chân vũ động, thoáng chốc đã đi đến chỗ Trần Huyền Cơ.

Đợi phát hiện Trần Huyền Cơ cảnh giới, cửu nhãn nhền nhện đầu tiên sững sờ, sau đó liền cười rộ lên.

-” Khặc khặc! Luyện Huyết cảnh yêu võ giả, thú vị, thú vị. “

Nó ban đầu vống tưởng rằng còn trụ lại là cái nào đó Ngưng Nguyên Cảnh, thật không nghĩ đến lại là Luyện Huyết Cảnh.

-” Mặc kệ ngươi trên người có bí mật gì, hôm nay ta liền ăn ngươi trước đi, còn sống yêu võ giả hương vị mới là ngon nhất. “

Dứt lời, cửu nhãn nhền nhện giơ lên một cái chân trước, hướng về Trần Huyền Cơ đâm tới.

Đối mặt, Trần Huyền Cơ chỉ có thể trơ mắt không thể làm gì.

Phốc!

m thanh xé rách da thịt vang lên, sắc bén chân trước xuyên thấu quá Trần Huyền Cơ lồng ngực, máu tương theo đó ồ ồ chảy ra.

Mà đau đớn cực hạn cũng để cho Trần Huyền Cơ hoàn toàn mất đi ý thức, hai mắt tối sầm.

Trái ngược, cửu nhãn nhền nhện lúc này lại hưng phấn đến cực điểm.

Xuyên thấu Trần Huyền Cơ chân trước nhấc lên, sau đó đưa về phía miệng mình, cừu nhãn nhền nhện muốn chậm rãi nhấm nuốt, thường thức yêu võ giả hương vị.

Thế nhưng ngay khi nó chuẩn bị cắn xuống, đột nhiên một giọng nói lạnh lùng mà quỷ dị vang lên:

-” Súc sinh, mày muốn c·hết! “