Yêu Võ Thần

Chương 161: Về Thành



Chương 161: Về Thành

Trên bầu trời, cơn mưa đã dần dần nhỏ đi chỉ còn rả rích vài hạt.

Theo đó mặt trăng cũng dần dần lộ ra, nó ánh sáng yếu ớt chiếu xuống đại địa.

Dưới ánh trăng mờ ảo, một thân ảnh tay phải cầm đao chống xuống mặt đất lung lay gắng gượng duy trì.

Mà thân ảnh này không phải ai khác, chính là Trần Huyền Cơ.

Xong bộ dạng của hắn lúc này cực kỳ thê thảm, nhìn qua tựa như địa ngục huyết nhân, khắp người đều tràn đầy máu tươi.

Đây cũng bởi vì vận dụng yêu kỹ gia tăng lực lượng quá mức, khiến cho da thịt, cơ bắp bị xé rách.

Dù là vậy Trần Huyền Cơ ánh mắt lại không có chút nào đau đớn hay sợ hãi, vẫn như cũ tĩnh lặng đến đáng sợ, dường như tất cả những thứ này đối với hắn không đáng là gì.

Lại nhìn về phía trước mặt không xa, nơi đó đang nằm một bộ t·hi t·hể đã cháy đen.

Ở dưới cực hạn nhị giai yêu võ binh hỏa diễm thiêu đốt, chỉ là tam giai hạ cấp nữ quỷ cuối cùng không chịu nổi biến thành kết quả như hiện tai.

Thế nhưng Trần Huyền Cơ biết, mối nguy đến đây chưa kết thúc.

Quả nhiên rất nhanh hắn liền nghe được xung quanh tiếng xao động, thậm chí còn có tiếng gầm gừ rên rỉ.

Thông qua Thông Linh chung cảm ứng, rất nhiều yêu quỷ ẩn nấp khí tức lộ rõ, hiển nhiên bọn chúng là bị Luyện Huyết cảnh yêu võ giả máu tươi hấp dẫn đến.

Không ngồi một chỗ chờ c·hết, Trần Huyền Cơ rút ra hắc thiết đao, sau đó hướng về Xa Ô lộ chạy đi.

Mặc dù trước đó thương thế cực nặng, nhưng dựa vào khả năng khôi phục kinh người đến hiện tại hắn thực lực miễn cưỡng đã đạt tới ba, bốn phần, nghe qua không nhiều xong đã đủ Trần Huyền Cơ chống đỡ, bởi xung quanh yêu quỷ thực lực cũng không quá mạnh.

Mà ở Trần Huyền Cơ vừa động, một con nhất giai yêu quỷ ẩn nấp trên cây đã lâu lập tức công kích.

Đây là một con Huyết Tâm quỷ, nó tốc độ cực nhanh, loáng cái đã nhảy tới Trần Huyền Cơ đỉnh đầu, sắc bén móng vuốt vươn ra chộp xuống.

Thế nhưng không để nó móng vuốt hoàn toàn rơi xuống, một đạo hàn quang đã lóe lên.

Phốc!

Nhìn lại Huyết Tâm quỷ đã bị chặt làm đôi, vết chém kéo dài từ lòng bàn tay cho tới bả vai bên kia, máu tươi văng tung tóe.

Đối với cảnh này Trần Huyền Cơ cũng không quay lại nhìn, vẫn như cũ lao nhanh về phía trước.

Tuy nhiên không đi được bao xa, đã lại có yêu quỷ xông ra chặn đường.



Trần Huyền Cơ ánh mắt lóe lên dày nặng sát khí, trong tay hắc thiết đao không chút do dự vung vẩy ra, đem ngăn cản trước mặt yêu quỷ toàn bộ chém g·iết.

Mặc dù thực lực không còn toàn thịnh, nhưng chém g·iết nhất giai yêu quỷ với hắn vẫn rất dễ dàng.

May mắn vị trí Trần Huyền Cơ cùng nữ quỷ chiến đấu cách Xa Ô lộ không quá xa, hắn rất nhanh đã thành công chạy về tới, sau nó gắng gượng vận dụng huyết hỏa đốt cháy lên Linh Hỏa củi.

Linh Hỏa củi bản thân vốn đã bất phàm, nước mưa rất khó làm hỏng, ở nóng bỏng huyết hỏa kích thích lập tức bùng cháy trở lại.

Nhất thời tăm tối lạnh lẽo không gian bị xua tán một phần, lộ ra ấm áp.

Mà theo đuổi Trần Huyền Cơ đám kia cấp thấp yêu quỷ bước chân cũng ngừng lại, xong không có có rời đi, ngược lại ở bên ngoài Xa Ô lộ kịch liệt xao động.

Dù là vậy Trần Huyền Cơ cũng không dám thả lỏng, tay phải vẫn như cũ nắm chặt chuôi đao đề phòng.

Hắn biết đám này yêu quỷ sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy, hiện tại tranh thủ giành giật được giây phút nào khôi phục liền tranh thủ, phải cố gắng chống đỡ đến khi trời sáng.

Theo thời gian, bên ngoài yêu quỷ xao động càng lúc càng kịch liệt.

Rốt cuộc có một đầu nhất giai đỉnh phong yêu quỷ không chịu nổi xông vào, kết quả vừa lại gần lập tức bị một đao bổ c·hết.

Xong c·hết đi con yêu quỷ này không những không dọa sợ những con khác, ngược lại kích thích bọn nó yêu tính, lại có mấy con khác nhao nhao nhảy xổ vào t·ấn c·ông .

Trần Huyền Cơ hít sâu một hơi, Phi Phong đao pháp bị hắn thi triển đến cực hạn.

Đao quang lấp lóe tựa như tử thần lưỡi hái đòi mạng, chỉ cần cần yêu quỷ vừa tiến nhập vào hắn quanh thân phạm vi hai mét sẽ trong nháy mắt bị trảm sát, không thể tổn thương chủ thể mảy may.

Ở không có huyết khí cùng yêu kỹ gia trì, Trần Huyền Cơ lực lượng thể chất vẫn cực kỳ đáng gờm, cùng nhị giai yêu quỷ không kém chút nào.

Không những vậy, lấy Trần Huyền Cơ đao pháp tinh diệu, dưới nhị giai đỉnh phong thậm chí không phải đối thủ.

Một đợt lại một đợt, yêu quỷ không ngừng xông vào Xa Ô lộ.

Trần Huyền Cơ ai đến cũng tiếp, càng chiến càng mạnh, càng chiến càng điên cuồng.

Số lượng yêu quỷ bị hắn chém g·iết đã không thể đếm được, trong đó không thiếu nhất giai cùng nhị giai, cơ hồ trải đầy Xô lộ, máu xanh thấm đẫm mặt đất.

Đối mặt với đông đảo yêu quỷ, Trần Huyền Cơ cũng là chịu không ít v·ết t·hương, cơ hồ thương thế chồng chất thương thế, nhưng hắn dường như không biết đau đớn, mặc do máu tươi tiếp tục nhuộm đỏ thân thể.

Cứ như vậy một mực cho đến khi trời sáng, yêu quỷ thế công mới ngừng lại.

Đến đây Trần Huyền Cơ cũng đã sức cùng lực kiệt, hai tay cầm đao chống xuống đất gắng gượng duy trì không ngã, toàn thân run lẩy bẩy, miệng không ngừng thở gấp, ánh mắt hoa lên.



Trần Huyền Cơ có thể chiến đấu đến hiện tại đều dựa vào ý chí, tay chân đã sớm mất đi cảm giác.

-” Không gì hơn cái này. “ Trần Huyền Cơ cười gượng tự như chế giễu lẩm bẩm.

Tiếp sau đó một đoạn thời gian Trần Huyền Cơ vẫn duy trì đứng yên trạng thái, không nhúc nhích.

Mà Trần Huyền Cơ cho dù muốn nhúc nhích cũng không được, cơ thể đã không còn tí sức lực nào, hiện tại chỉ cần đến một đầu nhất giai yêu quỷ hắn đều đánh không lại.

May mắn cũng không có con yêu quỷ nào bén mảng đến, dường như bị chiến trường khí tràng chấn nh·iếp.

Mãi cho đến trưa, Trần Huyền Cơ cuối cùng cũng có thể động.

Khôi phục được một chút khí lực, hắn việc đầu tiên làm là nhanh chóng rời đi chỗ này, tránh cho ở đây máu tươi quá nồng đậm thu hút đến tam giai yêu quỷ.

Đi đến một dặm bên ngoài, Trần Huyền Cơ mới quyết định dừng lại nghỉ ngơi, tranh thủ khôi phục.

Cứ như vậy, thời gian thoáng chốc bất tri bất giác đã tới nửa chiều.

Trải qua nửa ngày tĩnh dưỡng, Trần Huyền Cơ thực lực cũng đã khôi phục được khoảng bốn phần, đủ hắn dùng để tự vệ.

Đến đây hắn liền không tiếp tục nán lại, đeo lên tay nải cùng linh hỏa bó củi tiếp tục lên đường, quá trình này đều ở đi bộ, không có ra sức chạy.

Không biết đi bao lâu, Trần Huyền Cơ dựa heo trước đó trên đường đi trí nhớ tìm tới một con suối nhỏ, nơi này cách Xa Ô lộ không quá xa, chưa tới nửa dặm.

Ở đây Trần Huyền Cơ lập tức tắm rửa gột rửa đi trên người máu tanh, thay vào y phục mới, tiếp đó lại dùng hồ lô đúc đầy nước mới rời đi.

. . .

Thấm thoát, thời gian đã lại đi qua ba ngày.

Cách Bích Thủy Thành hơn một dặm về phía đông, Trần Huyền Cơ bóng dáng xuất hiện ở nơi này.

Ở hắn không ngừng nghỉ đi đường, cuối cùng cũng thành công trở về.

Trong ba ngày này, hắn cũng không tiếp tục gặp phải tam giai yêu quỷ tập kích, một đường thông thuận, cho nên mới trở về đúng với dự kiến.

Nhìn xem phía xa tựa như núi lớn tường thành, Trần Huyền Cơ hít một hơi thật sâu cảm khái.

Sau đó hắn rất nhanh bình phục tâm tình, bước chân tăng tốc đi về phía cổng thành.

Cổng thành bên ngoài, không khí vẫn như mọi lần náo nhiệt, người ngựa thương đội ra vào nườm nượp không dứt, trong đó không thiếu yêu võ giả.



Trần Huyền Cơ sau khi đi tới liền theo thông lệ xếp hàng, không có bộc lộ ra Trấn Yêu Ti thân phận.

Đợi giao nộp tinh nguyên xong, Trần Huyền Cơ thành công tiến vào trong thành, đến đây hắn cũng không đi dạo lòng vòng, một mạch trở về Trấn Yêu Ti.

Trấn Yêu Ti cổng đông, ngày hôm nay phụ trách canh gác là A Đại cùng Nguyễn Sửu.

Canh gác công việc tương đối nhàm chán, để g·iết thời gian, cả hai một bên đứng gác một bên tán gẫu.

Cũng ngay vào lúc này, một bóng người từ phía xa đi đến, chính là Trần Huyền Cơ.

Đang ở tán gẫu hai người thấy vậy đưa mắt nhìn qua, khi thấy rõ Trần Huyền Cơ gương mặt thì khẽ giật mình, ánh mắt bên trong khó giấu vẻ trấn kinh.

-” Huyền Cơ huynh đệ? “

Trong đó A Đại càng là không nhịn được thốt lên.

Làm gác cổng nhiệm vụ nhiều năm, cả hai quen thuộc rất nhiều thành viên Trấn Yêu ti, Trần Huyền Cơ cũng không ngoại lệ, thậm chí còn chào hỏi qua không ít lần.

Mà chuyện Chiến Yêu Đường ra ngoài làm nhiệm vụ càn quét tự nhiên cũng rõ ràng, tuy nhiên…

-” Huyền Cơ huynh đệ, ngươi thật là con sống hay đ·ã c·hết? Nếu c·hết rồi thì đừng hiện hồn về trêu bọn ta, chúng ta gan rất nhỏ. “

Đứng ở A Đại bên cạnh, Nguyễn Sửu rút đao h·ăm d·ọa nói.

Nhìn bọn hắn bộ dáng cảnh giác, Trần Huyền Cơ thoáng chốc ngơ ra, nhưng rất nhanh khôi phục bình tĩnh.

Chuyện gì xảy ra, chẳng lẽ Trấn Yêu Ti đã biết tin tức đội bảy đoàn diệt?

Thế nhưng không thể nào, ngoại trừ ta, còn có ai còn sống trở về báo cáo, hay là Trấn Yêu Ti vẫn luôn theo dõi bọn hắn động tĩnh?

Nhất thời, vô số suy nghĩ ở trong đầu Trần Huyền Cơ hiện ra.

Sau một lát, Trần Huyền Cơ hít một hơi thật sâu nhìn trước mặt hai người thăm dò: -” Ta vẫn còn sống, không biết hai vị huynh đệ lời nói là có ý gì? “

Đối diện, A Đại cùng Nguyễn Sửu nghe được lời này đưa mắt nhìn nhau.

Xác định Trần Huyền Cơ vẫn còn sống, cả hai không những không thả lỏng, ngược lại càng thêm chấn kinh.

-” Ực! Vừa hôm qua trong đội bảy của các ngươi có một người trở về, nghe đồn báo cáo chuyện đội bảy các ngươi gặp phải cao giai yêu quỷ bị đoàn diệt. “

Trong hai người, A đại đứng ra nuốt một ngụm nước bọt nói.

Mà những lời này lọt vào tai Trần Huyền Cơ lại như sấm giữa trời quang, thế mà ngoài hắn còn có người khác thành công sống sót trở về.

Người đó rốt cuộc là ai?