Yêu Võ Thần

Chương 4: Yêu Huyết Rèn Luyện



Chương 4: Yêu Huyết Rèn Luyện

Trần Huyền Cơ trở về thời điểm đã là giữa trưa, đi vào nhà liền thấy Trần Bàng đã chuẩn bị rất nhiều đồ ăn, nói là chúc mừng hắn thành công kiểm tra ra yêu võ giả thiên phú.



Đối với việc này Trần Huyền Cơ cũng không có nhiều lời, bởi giữa hai người đàn ông với nhau, đôi khi không cần nhiều lời dư thừa, chỉ cần hiểu trong lòng là được. Đặc biệt Trần Huyền Cơ cùng Trần Bàng đã sống chung mười mấy năm, sớm đã hiểu rõ nhau, nhìn qua cả hai bề ngoài khô khan là vậy nhưng sống lại cực kỳ trọng tình cảm.

Dùng bữa xong Trần Huyền Cơ vội trở về phòng, lấy ra Trảm Đao pháp bắt đầu quan sát cùng học tập.

Trảm Đao pháp tại yêu võ giả khác trong mắt có thể chỉ là một môn võ kỹ nhập môn cực kỳ tầm thường, xong đối với Trần Huyền Cơ lại giống như thần kỹ, giúp hắn khai mở một thế giới mới.



Càng đọc Trần Huyền Cơ lại càng bị cuốn sâu vào, tất cả mọi thứ giờ phút này đều bị hắn bỏ qua một bên, ngay cả thời gian cũng không ngoại lệ.

Đợi Trần Huyền Cơ đem Trảm Đao Pháp toàn bộ đọc xong, bên ngoài mặt trời đã ngả về tây, khuất sau những ngọn núi lớn.

-” Ách! Trời đã tối rồi sao. “



Trần Huyền Cơ có chút kinh ngạc lẩm bẩm, hắn chưa bao giờ có cảm giác một ngày trôi qua nhanh như vậy.

Đem võ kỹ cất đi, Trần Huyền Cơ cũng không có tiếp tục quan sát mà ra ngoài tắm rửa, sau đó trở vào bếp phụ giúp Trần Bàng nấu bữa tối.

Từ khi hắn được kiểm tra ra có yêu võ giả tư chất, Trần Bàng tâm trạng so sánh với bình thường tốt hơn rất nhiều, cả người nhìn giống như trẻ ra mấy tuổi, thấy vậy Trần Huyền Cơ cũng cảm thấy vui vẻ trong lòng, đồng thời càng thêm quyết tâm sớm ngày trở thành chân chính yêu võ giả.

Ban đêm bầu trời thoáng đãng, trên cao trăng tròn chiếu rọi xuống khiến cả Bình An Thôn lâm vào ánh sáng mờ ảo.

Trần Huyền Cơ đứng ở giữa sân nhỏ, trong tay cầm một thanh đao gỗ, hắn tinh thần giờ phút này hết sức tập trung, sau đó bắt đầu dựa theo Trảm Đao pháp bên trong hình vẽ chậm rãi từng chút từng chút tập luyện.

Bởi vì là nhập môn võ kỹ cho nên Trảm Đao Pháp không có quá nhiều biến hóa, mỗi một chiêu một thức đều cực kỳ đơn giản gồm quét ngang, chặt xuống, thu đao trước người, nâng đao qua đầu, xoay đao, hất đao từ dưới lên. Cùng với đó còn kết hợp với bộ pháp, hai chân xoay chuyển không ngừng đem bộ đao pháp này phát huy đến tốt nhất.

Lần đầu tiên tập luyện Trần Huyền Cơ động tác có chút lóng ngóng, đôi lúc còn quên bộ pháp, tuy nhiên sau vài lần diễn luyện hắn động tác đã dần dần thành thạo hơn.





Thời gian chậm rãi trôi, đứng ở giữa sân Trần Huyền Cơ rất nhanh đã có thể đem Trảm Đao Pháp một mạch luyện tới cuối cùng mà không vấp, nhưng là động tác vẫn còn cứng ngắc chưa thật sự uyển chuyển.

Đến đây Trần Huyền Cơ mới ngừng lại nghỉ ngơi, mặc dù luyện tập đao pháp rất chậm, xong hắn lại có cảm giác việc này so với rèn đúc còn mệt mỏi hơn, chỉ sau chục lần diễn luyện, toàn thân hắn đã bị mồ hôi thấm ướt đẫm, trong miệng còn không ngừng phát ra tiếng thở dốc.



Nhưng dù mệt mỏi là vậy, Trần Huyền Cơ trong lòng lại trái ngược cực kỳ hưng phấn, bởi khát vọng sức mạnh vẫn luôn ngủ say bấy lâu nay đã lại bừng bừng trỗi dậy.

Giống như được tiếp sức, Trần Huyền Cơ chỉ nghỉ ngơi một lát liền lại đâm đầu vào tập luyện, giống như không biết mệt mỏi.

Một mực luyện tập cho đến đêm khuya, khi thân toàn bộ thân thể đã rã rời không chịu nổi, Trần Huyền Cơ mới ngừng lại tập luyện đi tắm rửa rồi trở về phòng nằm ngủ, có lẽ do quá mệt mỏi, hắn chỉ vừa đặt lưng xuống đã ngủ th·iếp đi.

Sáng hôm sau, khi mặt trời vừa ló dạng, Trần Huyền Cơ đã lại đứng ở giữa sân nhỏ diễn luyện đao pháp.



Mặc dù trải qua một đêm luyện tập liên tục, nhưng sáng dậy Trần Huyền Cơ lại không có một chút nào cảm giác đau nhức hay mệt mỏi, đối với chuyện này hắn cũng đã quen, nghe Trần Bàng cùng những người khác nói hắn giống như sở hữu thể chất đặc biệt.



Bằng không nếu là người bình thường, lần đầu luyện tập điên cuồng như vậy đã sớm nằm không dậy nổi.



Một mực luyện tới trưa, Trần Huyền Cơ buông đao nghỉ ngơi, sau đó vào trong nhà cùng Trần Bàng ăn cơm.



Buổi chiều Trần Huyền Cơ cũng lại tiếp tục như vậy, một mạch luyện đao cho đến tối, chỉ hơn một ngày Trảm Đao Pháp không biết đã bị hắn diễn luyện bao nhiêu lần, có thể nói đã cơ bản nhập môn.

Thoáng chốc năm ngày đã trôi qua, trong thời gian này Trần Huyền Cơ ngoại trừ ăn với ngủ, toàn bộ thời gian đều đầu nhập vào tập luyện.

Mà Trần Bàng thấy vậy cũng không nói gì, ngược lại hết lòng ủng hộ, bởi sống trên đời đã bốn mươi mấy năm, Trần Bàng cũng hiểu được thế giới này bản chất, cá lớn nuốt cá bé, kẻ mạnh thống trị kẻ yếu, chỉ có thực lực mới có quyền nắm sinh tử bản thân trong tay.

Bước sang ngày thứ sáu, cảm thấy Trảm Đao pháp từng chiêu từng thức đã thi triển mượt mà không vấp, Trần Huyền Cơ liền bắt đầu nếm thử phục dụng Yêu Huyết Đan.



Lấy ra Hà Lạc phân phát lọ sứ, Trần Huyền Cơ mở nắp, một mùi tanh nồng gay mũi xộc thẳng ra bên ngoài, thứ mùi này theo Trần Huyền Cơ cảm giác giống như là mùi máu tươi, tuy nhiên lại nồng đậm hơn rất nhiều.



Xong Trần Huyền Cơ đối với việc này không có quả để tâm, chỉ là thoáng suy nghĩ một lát rồi bỏ qua, tiếp tục đổ ra đan dược.

Yêu Huyết đan, giống như tên gọi, nó có hình tròn, màu đỏ như máu, kích thước thì lớn cỡ đầu ngón tay út, nhìn qua giống như quả của một loại cây nào đó.

Cầm đan dược trong tay, Trần Huyền Cơ không có quá nhiều do dự lập tức bỏ vào miệng nuốt xuống.



Theo đan dược vào bụng, một cỗ cảm giác nóng rực bắt đầu gheo vùng bụng lan tỏa ra khắp cơ thể, nhiệt độ càng lúc càng nóng, chỉ một lát đã nóng đến mức độ khủng kh·iếp, ngay cả làn da đều vì đó chuyển sang màu đỏ gay.



Cảm giác thân thể mình giống như chuẩn bị p·hát n·ổ đến nơi, Trần Huyền Cơ không dám chậm trễ lập tức cầm đao bắt đầu diễn luyện Trảm Đao pháp.

Theo từng động tác đánh ra, Trần Huyền Cơ đồng thời dựa theo võ kỹ bên trong ghi chép cách vận chuyển khí, cái kia nóng rực năng lượng theo đó bắt đầu chạy khắp cơ thể, từng sợi cơ từng thớ thịt đều bị nguồn năng lượng này đốt cháy tẩy luyện, cảm giác cực kỳ đau đớn.

Xong Trần Huyền Cơ vẫn cố cắn răng chịu đựng, đồng thời đao pháp động tác càng lúc càng nhanh tựa như muốn phát tiết tất cả.

Phải đợi đến giữa trưa, nóng rực cảm giác mới giảm bớt, bất quá nó vẫn đang tại thiêu đốt lấy từng sợi cơ, thớ thịt rèn luyện.

Mà bởi vì tập luyện quá điên cuồng nên Trần Huyền Cơ đã thấm mệt nhoài, hắn không có tiếp tục diễn luyện đao pháp mà trở vào nhà nghỉ ngơi, Trần Bàng lúc này đã sớm dọn cơm, cả hai lập tức ngồi xuống dùng bữa.

Ăn xong Trần Huyền Cơ hơi nghỉ ngơi một chút rồi lại tiếp tục điên cuồng diễn luyện đao pháp, hắn không muốn lãng phí dược lực, bởi bình thường cái kia nóng rực năng lượng mặc dù vẫn tự động rèn luyện thân thể, thế nhưng so với lúc diễn luyện đao pháp thì kém hơn nhiều lắm.

Xong càng để Trần Huyền Cơ kinh ngạc là, một viên Yêu Huyết Đan dược lực vậy mà phải mất ba ngày hắn mới có thể tiêu hóa hết.

Cũng trong ba ngày này, thân thể có thể nói là không giờ phút nào không được rèn luyện, càng thần kỳ hơn chính là, ba ngày diễn luyện mệt mỏi là vậy, chỉ cần qua một đêm cơ thể so với hình thường càng thêm tràn đầy năng lượng, tinh thần mười phần không có một chút mệt mỏi.



Đặc biệt, Trần Huyền Cơ sức ăn cũng càng lúc càng lớn, ba ngày, hắn từ một bữa hai bát cơm đã tăng lên năm bát, quả thực không khác nào bị quỷ c·hết đói nhập.



Xong ba ngày này cũng không phí công luyện tập, Trần Huyền Cơ khí lực cũng đã tăng lên một cách rõ rệt.

Quá hưng phấn, Trần Huyền Cơ không có chờ đợi thêm mà lập tức phục dụng viên thứ hai Yêu Huyết đan, viên này đan dược cũng đồng dạng duy trì ba ngày, tuy nhiên càng phục dụng sau đó, Trần Huyền Cơ phát hiện dược lực thời gian duy trì càng lúc càng giảm. Hiển nhiên đây là do thể chất đã tăng lên, muốn tiếp tục rèn luyện phải cần càng nhiều năng lượng.

. . .

Thời gian thoi đưa, thoáng chốc đã trôi qua nửa tháng.

Trong thời gian này Trần Huyền Cơ có thể nói là điên cuồng tập luyện, một bình Huyết Yêu Đan mười viên đã bị hắn phục dụng hết một nửa, kết quả không phụ lòng người, hắn khí lực so với ban đầu đã mạnh lên gấp đôi có thừa.

Để thử khí lực, Trần Huyền Cơ quyết định thử nâng tảng đá lớn ở góc sân, áng khoảng gần ba trăm cân.

Mặc dù chỉ mới mười lăm tuổi, xong Trần Huyền Cơ sức lực từ nhỏ đã hơn người, một trăm cân đồ vật hắn có thể nhấc một cách dễ dàng, đây cũng là do một phần thường xuyên rèn luyện nhờ việc rèn đúc. Mà lúc này còn đã trải qua Yêu Huyết đan rèn luyện, không cần nói cũng biết, tảng đá bị Trần HUyền Cơ nâng lên không phí bao nhiêu sức lực.

-” Huyền Cơ ca! “ Cũng đúng lúc này, phía xa bất ngờ vang lên tiếng nói nhẹ nhàng.



Nghe thấy có người gọi mình, Trần Huyền Cơ lập tức buông xuống trong tay tảng đá sau đó quay người nhìn lại, chỉ thấy ngoài cổng không biết từ lúc nào đã đứng một cô bé xinh xắn, nhìn qua khoảng mười hai, mười ba tuổi.

Mà cô bé này Trần Huyền Cơ cũng nhận biết, chính là sát vách lão Lý con gái tên là Lý Thiền.

Lý Thiền năm nay mười ba, so với Trần Huyền Cơ nhỏ hơn hai tuổi, cả hai mặc dù gần nhà xong rất ít khi gặp mặt, đây cũng bởi vì Trần Huyền Cơ thường xuyên ở trong nhà rèn đúc, ít gặp mặt cũng là chuyện dễ hiểu.

Lúc này gặp Trần Huyền Cơ quay lại, Lý Thiền khuôn mặt bỗng đỏ bừng cúi đầu không dám nhìn thẳng.



Nhìn thấy nàng như vậy, Trần Huyền Cơ lập tức cúi đầu nhìn mình một cái rồi gãi đầu cười ngại ngùng, bởi vừa tập luyện xong nóng nực nguyên nhân, hắn quên chưa có mặc lại áo.



Biết mình thất thố, Trần Huyền Cơ lập tức chạy vào nhà mặc áo rồi quay trở ra.

-” Lý Thiền tiểu muội muội, ngươi tìm ta có chuyện gì sao. “ Trần Huyền Cơ cười một tiếng nói.

-” Phụ thân ta hôm nay ra ngoài đánh bẫy, may mắn đánh được một ít thỏ rừng, nói ta đem qua cho Huyền Cơ ca cùng Trần Bàng thúc một con. “ Nói rồi nàng liền dơ lên trong tay con thỏ đưa cho Trần Huyền Cơ.

Mà Trần Huyền Cơ không có từ chối lập tức vui vẻ nhận lấy, xong chưa đợi hắn nói cảm ơn, Lý Thiền đã xoay người bỏ chạy. Thấy vậy Trần Huyền Cơ trong lòng có chút khó hiểu, thầm nghĩ trông ta có đáng sợ như vậy, vừa tiếp xúc đã muốn bỏ chạy.

Thế nhưng hắn không biết, rời đi Lý Thiền khuôn mặt lúc này vẫn như cũ đỏ bừng, thậm chí còn có chút ngượng ngùng.