Yêu Võ Thần

Chương 40: Tẩy Linh Ô



Chương 40: Tẩy Linh Ô

Cùng thiếu niên tách ra sau đó, Trần Huyền Cơ lại tiếp tục dạo bước nhìn xem hai bên đường sạp hàng.

Vừa đi, Trần Huyền Cơ vừa nghĩ về trong ngực cái kia thần bí mảnh ngọc.

Vật này không biết làm từ cái gì chất liệu, vậy mà có tác dụng an thần, trợ giúp hắn đem tâm tình nặng nề xua tán đi.

Tuy nhiên cái này tác dụng dường như chỉ hắn mới có phát giác, sở dĩ nói như vậy bởi thời điểm từ trong tay thiếu niên kia lấy tới mảnh ngọc, hắn phát hiện thiếu niên sắc mặt không có chút nào dị thường, hiển nhiên cũng không phát hiện ra mảnh ngọc diệu dụng.

Bằng không lấy thiếu niên gian xảo tính cách, nhất định không dễ dàng bán ra giá thấp như vậy.

-" Có lẽ là do ta thường xuyên chịu cái kia giấc mơ ảnh hưởng, khiến cho tầm tình nặng nề, cho nên mới cảm giác được rõ rệt hơn người bình thường đi. " Trần Huyền Cơ trong lòng thầm nghĩ.

Bất quá nói gì thì nói, an thần cái này tác dụng dù đối với người khác không có trợ giúp quá lớn, nhưng đối với hắn lại trân quý cực kỳ.

Thường xuyên chịu cái kia giấc mộng ảnh hưởng khiến hắn tâm tình ức chế vô cùng, thậm chí còn xuất hiện tiêu cực cảm xúc, đỉnh điểm lúc còn dẫn đến mất kiểm soát nghiêm trọng.

Hiện tại có cái này mảnh ngọc trợ giúp an thần, không nói có thể trợ giúp hắn trấn áp cỗ kia tiêu cực cảm xúc, ít nhất trước mắt cũng để cho hắn tâm tình thoải mái hơn không ít, loại cảm giác này rất lâu hắn chưa có được.

Lại nói mảnh ngọc chưa chắc chỉ có an thần công hiệu, rất có khả năng còn có các loại tác dụng khác mà hắn chưa phát hiện.

-" Trở về trong thôn lại nghiên cứu đi. "

Rất nhanh thời gian đã tới buổi tối, Trần Huyền Cơ cũng trở về lều trại.

Lúc này những người khác đa phần đều đã trở về, chỉ còn một số nhỏ đội viên còn ở tại bên ngoài thu thập vật tư.

Ban đêm Bạch Lang chợ phiên càng thêm phát ra náo nhiệt, hai bên đường treo đầy các loại đèn lồng, đem cả con đường chiếu sáng giống như ban ngày.

Trần Huyền Cơ vốn dĩ là muốn ở tại trong lều nghiên cứu Bách Thảo Sinh quyển sách này, kết quả ăn cơm sau đó lại được Trần Cung đám người rủ cùng đi ra ngoài, nói tối nay Bạch Lang Thôn có tổ chức cái gì thả đèn thiên đăng lễ hội cực kỳ thú vị.

Đã tới thì phải thưởng thức cho biết một chút cảnh sắc, Trần Huyền Cơ cũng không cự tuyệt.

Đi ra bên ngoài, đám người kéo nhau đi về Bạch Lang chợ phiên khu phía tây, đây chính là địa điểm tổ chức thả đèn thiên đăng.

Giờ phút này phía tây khu vực lượng người đông nghịt, cơ hồ xung quanh người đều đổ dồn về đây.



Một đường không ngừng chen lấn để Trần Huyền Cơ có chút khó chịu, may mắn hắn cảnh giới không kém, chen lấn việc cũng không quá phí sức.

Càng đi sâu vào bên trong, không khí càng phát ra nào nhiệt.

Các sạp đèn lồng cơ hồ chật cứng người, tất cả đều tranh nhau mua thiên đăng, Dương Chiêu Nhi, Trần Cung mấy người cũng là muốn mua, nhưng khổ nỗi túi tiền rỗng tuếch, chỉ có thể đứng nhìn.

Để ổn định dòng người, Bạch Lang thôn còn phái ra bốn chi đội tuần vệ binh phụ trách trật tự, mỗi đội dẫn đầu là một vị Luyện Huyết cảnh tiểu đội trưởng.

Nhìn xem ăn mặc thống nhất áo giáp sắt, tay cầm trường thương Bạch Lang thôn tuần vệ binh, Trần Huyền cơ trong lòng cảm khái không thôi.

Không hổ là khu vực quanh đây lớn nhất thế lực bá chủ, Bạch Lang thôn cường đại để người ta chỉ biết than thở, từ công trình kiến trúc cho tới trang bị, thực lực đều bỏ xa các thôn khác, sắp có tiếp cận trấn cấp bậc quy mô.

-" Chậc chậc! Thực sự là náo nhiệt, không biết Bình An Thôn chúng ta khi nào mới được như vậy. "

-" Cảnh đẹp, người cũng đẹp, đồ tốt thì nhiều, đáng tiếc trong túi không tiền. "

-" Đúng vậy, Bạch Lang chợ phiên bày biện đồ tốt thật là nhiều, phù lục, võ kỹ, binh khí, cái gì đều có, thậm chí ta còn phát hiện một chỗ bán dã man nô lệ đây. "

Nói đến đây, Trần Cung, Lê Mặc đám người nhất thời thở dài.

Ở Bình An Thôn thời điểm, bọn hắn không cảm thấy tinh nguyên tầm quan trọng, hiện tại tới Bạch Lang chợ phiên nơi này mới nhận ra thì đã quá muộn.

Thế nhưng lấy bọn hắn thân phận cùng hoàn cảnh, tinh nguyên cũng không dễ kiếm lấy.

Cũng vào thời điểm Trần Cung, Lê Mặc, Trần Huyền Cơ đám người đang thảo luận, từ tường đá vòng trong đi ra sáu vị nữ tử, người nào người đấy khuôn mặt xinh đẹp, dáng người uyển chuyển, đặc biệt khoác lên người váy lụa càng làm cho các nàng thêm phần ngọt ngào, vũ mị.

Khu tây có một chỗ đài cao, lúc này sáu vị nữ tử dưới tuần vệ binh hộ tống một đường đi lên.

Bên trên đài cao đã có nhạc công chờ sẵn, đợi các nàng đi lên lập tức tấu nhạc, tiếng sáo, tiếng đàn các loại nhạc cụ đồng thời vang lên, một bộ nhạc khúc dễ chịu lọt vào trong tai đám người để tất cả ngừng lại ồn ào lắng nghe.

Cùng lúc, sáu vị nữ tử cũng động, uyển chuyển thân thể bay múa, sáu người dựa theo nhạc khúc mà nhảy, khi thì tụ lại xuân sắc, khi thì tản mạn như thiên nữ tán hoa, tràng cảnh này để phía dưới đám người si mê ngắm nhìn không rời được mắt, đây chính là bọn hắn đã tửng nhìn qua đẹp nhất nhảy múa.

Tuy nhiên mỹ diệu cảm giác không có kéo dài, nhạc khúc kết thúc.



Tại đám người ánh mắt quyến luyến, sáu vị nữ tử hạ mình thi lễ sau đó đi trở về tường đá bên trong.

-" Khai màn kết thúc, thiên đăng Hội chính thức bắt đầu. "

Sau màn nhảy múa, thiên đăng hội tiết mục chính chính thức mở ra.

Lúc này không ít người bắt đầu lục đục lấy ra mình thiên đăng, có to có nhỏ khác biệt, hình thù bát quái cũng không thiếu.

Đem thiên đăng bên trong ngọn đuốc châm lửa, nhiệt khí phả ra, một hồi lấy hàng nghìn mà tính các loại thiên đăng bắt đầu rời tay bay lên trên không trung, cảnh tượng kia quả thật để người ra trong lòng rung động.

Mà giờ phút này, miễn là người Bạch Lang thôn thì đều cúi đầu chắp tay cầu nguyện, trên mặt tràn đầy thành tâm.

So sánh với Bạch Lang thôn thôn dân, từ bên ngoài tới ngoại lai người đều đang bàn tán than thở, nhất là những người đến từ cỡ nhỏ thôn xóm, bọn hắn có bao giờ nhìn thấy hoành tráng như vậy cảnh tượng.

Đại địa, bầu trời yêu quỷ hoành hành, mỗi người hàng ngày đều sống trong nơm nớp lo sợ, nào có tâm trí suy nghĩ vui chơi.

Bạch Lang Thôn khoảng cách cùng Bích Thủy Thành gần nhất, thường xuyên thụ các vị đại nhân chiếu cố, cộng thêm trong thôn có Ngưng Nguyên Cảnh tọa chấn, cho nên mới có tâm tình thoải mái tổ chức những cái này xa hoa lễ hội.

Nhìn xem thiên đăng dần dần bay đi, đến đây thiên đăng hội cũng coi như kết thúc.

Trần Huyền Cơ, Trần Cung, Lê Mặc mấy người cũng thuận theo dòng người trở ra, vốn đông đúc khu vực rất nhanh đã trở lại vốn có dáng vẻ.

Về tới lều trại, Lãnh Thiết điểm danh qua quân số sau đó liền cho đám người nghỉ ngơi.

Bất quá Trần Huyền Cơ cũng không có đi ngủ sớm, ngược lại dựa vào leo lét ánh nến, lấy ra Bách Thảo Sinh chăm chú đọc lấy.

Bách Thảo sinh bên trong ghi lấy rất nhiều các loại kỳ thảo, linh dược, trong đó mỗi một loại lại sở hữu công dụng khác nhau, có để người ta ăn vào nháy mắt khôi phục thương thế, có để người bình thường ăn vào nháy mắt biến thành yêu võ giả thiên tài, càng có loại linh dược ăn vào liền sẽ trực tiếp biến thành yêu quỷ.

Tuy nhiên bình thường kỳ thảo, linh dược vốn đã hiếm thấy chứ đừng nói những cái kia thần kỳ linh dược.

Sở dĩ kỳ thảo, linh dược quý hiếm như vậy là bởi vì bọn chúng hoàn cảnh sinh trưởng không chỉ cực kỳ ác liệt, thời gian sinh trưởng cũng rất dài, nhanh thì năm mười năm, chậm thì cả mấy trăm năm mới thành thục ra hoa, kết quả.

Cứ như vậy say mê lật sách, thời gian không biết qua bao lâu, Trần Huyền Cơ ánh mắt bất ngờ sáng lên.

-” Tìm được! “

Chỉ thấy trước mắt lúc này trang sách bên trên vẽ lấy một cái cây nấm, hình dáng cùng miêu tả giống hệt Trần Huyền Cơ đạt được gốc kia cây nấm.



Tẩy Linh Ô! Đây chính là trên sách viết tên linh thảo.

Hít vào một hơi thật sâu, Trần Huyền Cơ tinh thần ngưng tụ, ánh mắt mở to hết mức bắt đầu đọc lấy Bách Thảo Sinh bên trong viết lấy Tẩy Linh Ô miêu tả giới thiệu cùng công dụng, một chữ cũng không bỏ sót.

Được một lát, Trần Huyền Cơ vẻ mặt ngưng trọng biến mất, thay vào đó là nồng đậm ý cười.

Theo như trong sách ghi, Tẩy Linh Ô được xếp vào nhị giai cấp bậc linh dược, ba mươi năm mới thành thục một lần, đặc biệt nó hoàn cảnh sinh trưởng yêu cầu ở địa phương tối tăm, lấy siêu phàm sinh vật xương cốt làm chất dinh dưỡng.

Nghe qua thì cái này Tẩy Linh Ô cực kỳ quỷ dị, không giống linh dược dáng vẻ, bất quá nó công hiệu lại để người ta đỏ mắt.

Bởi Tẩy Linh Ô công hiệu chính là phạt gân tẩy tủy, gia tăng khí huyết cùng khí lực, là nhục thể đại bổ chi vật.

Nhân tộc trời sinh thân thể liền tồn tại giới hạn, tu luyện chính là chìa khóa mở ra giới hạn.

Trong đó Luyện Thể cảnh chính là bước đầu tiên, đem thân thể khai phá tới cực hạn, tiếp sau đó là đánh vỡ giới hạn, tuy nhiên nếu như muốn đánh vỡ giới hạn thù cần phải nhờ tới yêu quỷ tinh hạch lực lượng trợ giúp, hiểu nôm na chính là đem tích cóp về lượng sau đó biến đổi về chất.

Mà Tẩy Linh Ô thì không cần rườm già như vậy, một khi phục dụng sẽ lập tức khiến thân thể phá vỡ cực hạn, trực tiếp biến đổi về chất mà không có chút nào tác dụng phụ.

Một khi trải qua Tẩy Linh Ô tẩy luyện, bản thân thực lực, thiên phú theo đó cũng tăng lên.

-” Cho dù ta không phục dụng cái này Tẩy Linh Ô linh dược, bán đi cũng hẳn là một bút tiền không nhỏ. “

Tuy nhiên ý tưởng này mới chỉ dừng ở trong suy nghĩ, bực này trân quý linh dược diệu dụng vô tận, thậm chí còn trực tiếp trợ giúp Trần Huyền Cơ gia tăng tỷ lệ thành Luyện Huyết Cảnh thành công.

Bởi một khi thiên phú nâng cao, đột phá quá trình sẽ càng thêm dễ dàng.

Bỏ ra bán, đây quả thực là mổ gà lấy trứng một cái chuyện cười.

Tới đây Trần Huyền Cơ suýt nữa không nhịn được cười ra tiếng, bất quá nhiều người phức tạp, Trần Huyền Cơ rất nhanh đã đem hưng phấn biểu lộ thu liễm lại, trở về bộ dáng lạnh nhạt như cũ.

Tiếp tục lật sách, Trần Huyền một mực đọc đến nửa đêm mới nghỉ ngơi, Bách Thảo Sinh cũng đã bị hắn toàn bộ đọc qua, đồng thời ghi tạc trong đầu.

Linh vật thứ này là ngộ mà không thể cầu, bất quá cho dù là ngộ đi nữa, nếu không có kiến thức, cho dù đem linh thảo đặt trước mắt cũng không biết được, giống như hắn trước đó, quả thật thua thiệt lớn.

Đợi Trần Huyền Cơ đọc xong Bách Thảo Sinh đã qua nửa đêm, bên ngoài tiếng ồn ào, huyên náo cũng dịu bảy, tám phần.

Đem Bách Thảo Sinh cất đi, Trần Huyền Cơ cũng nằm xuống đi ngủ, ngày mai còn làm việc.