Yêu Võ Thần

Chương 65: Khởi Hành



Chương 65: Khởi Hành

Hơn hai tháng tu luyện, Trần Huyền Cơ mặc dù không có thành công đột phá Luyện Huyết Cảnh nhị đoạn, nhưng cách đột phá cũng không xa.

Trần Huyền Cơ xuất quan, chuyện đầu tiên làm chính là tắm rửa, sau đó lại vào rừng đi săn.

Ngày hôm nay hắn vận may vẫn được, vừa vào rừng liền bắt gặp được một đầu lợn rừng, kết quả tự nhiên không cần nói cũng biết, đầu lợn rừng kia chạy đều không kịp chạy đã bị một quyền đ·ánh c·hết.

Trở về Trần Huyền Cơ lập tức đem đầu này lợn rừng nướng lên, coi như ăn mừng xuất quan.

Sau khi ăn no nê, Trần Huyền cơ trở vào hầm bí mật bên trong chuẩn bị đồ đạc, quần áo, đan dược, tinh hạch, vẽ phù đồ vật các loại đều bị bỏ vào một cái thùng gỗ hình chữ nhật, hắn dự định sáng ngày mai sẽ lên đường đi tới Bích Thủy Thành.

Đương nhiên Linh Hỏa Đuốc cùng Linh Hỏa gỗ vật này không thể thiếu, Trần Huyền Cơ tại tuần vệ binh nhà kho vơ vét tới không ít.

Đợi chuẩn bị xong xuôi, bên ngoài trời cũng đã chuẩn bị tối.

Tuy nhiên Trần Huyền Cơ cũng không có ở trong nhà nghỉ ngơi, mà đi thẳng ra nghĩa trang bên ngoài thôn.

Đứng trước thúc thúc, phụ mẫu, đệ đệ mấy người ngôi mộ, Trần Huyền Cơ lấy ra nhang khói đốt lên, sau đó cắm xuống trước mộ, cúi người cúng bái, đây cũng là hắn đối với bọn hắn nói lời tạm biệt.

Đương nhiên Trần Huyền Cơ cũng sẽ không keo kiệt cho mình huynh đệ tốt Tôn Đằng đốt mấy cái nén hương.

Cuối cùng là Lý Thiền, Trần Huyền Cơ cùng nàng mặc dù không có quá nhiều tình cảm nhưng cả hai quan hệ cũng không tệ, hắn cũng cho nàng cắm một nén hương coi như an ủi linh hồn nàng trên cao.

Xong xuôi trở về trong thôn, Trần Huyền Cơ lại cho Bình An Thôn thôn dân cắm xuống mấy cái nén hương rồi mới trở về hầm bí ẩn nghỉ ngơi.

Tối hôm đó Trần Huyền Cơ cũng không có tu luyện mà đi ngủ sớm, để chuẩn bị cho ngày mai khởi hành.

Một đêm trôi qua rất nhanh, ngày mới lại đến.

Sáng sớm, khi mặt trời mới chiếu ra những tia sáng đầu tiên, Trần Huyền Cơ đã thức dậy.



Sau khi tập luyện, ăn sáng càng tắm rửa xong, Trần Huyền Cơ lúc này mặc một bộ quần áo do vải thô chế tác, trên lưng đeo thùng gỗ cùng một bó lớn Linh Hỏa Củi, cuối cùng bên hông phối thêm hắc thiết đao bắt đầu lên đường.

Đối với con đường tới Bích Thủy thành, Trần Huyền Cơ hoàn toàn không biết gì cả, hắn không có khu vực quanh đây bản đồ cũng không có kinh nghiệm đi xa, hắn chỉ biết Xa Ô Lộ chính là con đường nối thẳng đến Bích Thủy Thành, cho nên muốn đến Bích Thủy Thành chỉ cần đi dọc theo nó là được.

Mà chuyến đi này cũng chú định cực kỳ gian nan, Xa Ô Lộ mặc dù có thể xua đuổi yêu quỷ nhưng chỉ là một chút tiểu cấp mà thôi, nếu như không may gặp phải tứ, ngũ giai trở lên yêu quỷ, đến lúc đó chỉ còn biết cầu nguyện.

Dựa theo lần trước đi cùng Lãnh Thiết đám người trí nhớ, Trần Huyền Cơ không ngừng ở trong rừng rậm xuyên qua, không mất bao lâu đã tới được Xa Ô Lộ.

Trên đường đi may mắn cũng không có đụng phải cái gì lợi hại yêu quỷ, cơ hồi đều là một chút nhất, nhị giai, lấy Trần Huyền Cơ hiện tại thực lực, cộng thêm Thông Linh Chung trợ giúp, chỉ là nhất, nhị giai yêu quỷ đã không đáng lo.

Ra tới Xa Ô Lộ, Trần Huyền Cơ cũng không có chút nào thả lòng, ngược lại tinh thần càng thêm cảnh giác.

Bởi đến đây không chỉ riêng đề phòng yêu quỷ mà còn có đồng tộc, người so với yêu quỷ càng thêm đáng sợ, hơi sơ sẩy sẽ ngay lập tức bị nuốt hết, thế giới này bản chất chính là cá lớn nuốt cá bé.

Xác định phương hướng xong, Trần Huyền lại tiếp tục lên đường.

Cõng theo thùng gỗ, Trần Huyền Cơ cứ như vậy một người đi dọc theo Xa Ô Lộ tiến lên, giờ phút này, hắn thân hình cao lớn lại lộ ra có chút cô đơn, nhỏ bé đến lạ thường.

So với lần trước chợ phiên mở ra, lần này Xa Ô Lộ đường đi cực kỳ vắng vẻ, Trần Huyền Cơ dọc đường đi tới cũng không bắt gặp bất cứ bóng người nào, tuy nhiên hắn cũng không cảm thấy quá lạ, dù sao trải qua trận kia sương mù màu xám càn quét, quanh đây sự sống cơ hồ đều biến mất, giống hắn như vậy người sống gần như không có.

Mà sống ở phía xa người dù không bị sương mù màu xám công kích nhưng cũng bị chạy trốn yêu quỷ ảnh hưởng, cho nên trong thời gian ngắn hiển nhiên có rất ít người nào dám ra ngoài hành động.

Lại nói đến, Trần Huyền Cơ lúc đó có thể sống sót cũng không phải may mắn, tại thời điểm linh hồn hắn bị công kích, trong đầu đột nhiên xuất hiện một cỗ lực hút đem linh hồn của hắn kéo vào hắc ám không gian bên trong, cho nên mới có thể tránh thoát một kiếp.

Trần Huyền Cơ cũng mơ hồ suy đoán ra người xuất thủ là ai, khẳng định chính là người thần bí nam tử kia.

Nhưng tại sao đối phương lại xuất thủ cứu hắn? Hơn nữa còn không chỉ một lần.

Đối vị này thần bí nam tử lai lịch, mục đích, Trần Huyền Cơ hoàn toàn không biết rõ, đối phương tựa như trống rỗng xuất hiện, để người vừa lo vừa sợ nhưng lại không thể làm gì.



Nhất là đối phương khuôn mặt, vậy mà cùng hắn giống y như đúc, Trần Huyền Cơ không biết được đó có phải là đối phương khuôn mặt thật hay chỉ là huyễn hóa ra.

Càng suy nghĩ càng rối rắm, Trần Huyền Cơ cuối cùng đem chuyện này tạm thời gác sang một bên, dù sao hiện tại đối phương cũng chưa có gây chuyện gì bất lợi cho hắn, cho dù có ý đồ đi nữa cũng không phải hắn hiện tại có thể chống lại.

Đã là phúc thì không phải họa, là họa thì khó tránh khỏi.

Xa Ô Lộ, Trần Huyền Cơ đi đường tốc độ rất nhanh, từ lúc ra tới Xa Ô Lộ hắn cơ hồ đi một mạch không ngừng nghỉ, lấy Luyện Huyết Cảnh thể lực quả thật không đáng kể.

Cứ như vậy đi không ngừng cho tới trưa, Trần Huyền Cơ mới ngừng lại nghỉ ngơi, ăn uống.

Tuy nhiên Trần Huyền Cơ cũng không có nghỉ ngơi quá lâu, chưa tới ba mươi phút thời gian đã lại tiếp tục lên đường.

Không biết tại sao, đoạn đường này cực kỳ thuận lợi, mặc cho Trần Huyền Cơ đã đi rất lâu nhưng cũng không đụng phải yêu quỷ công kích, thậm chí ngay cả yêu quỷ bóng dáng cũng không thấy.

Gặp hoàn cảnh như vậy Trần Huyền Cơ không có thả lỏng, ngược lại càng thêm cảnh giác.

Thời gian trôi nhanh, thoáng chốc màn đêm đã buông xuống.

Trời tối, Trần Huyền Cơ cũng không có tiếp tục đi đường mà dừng lại, dùng Linh Hỏa gỗ đốt lửa nghỉ ngơi.

Bởi vì không mang theo nhiều Linh Hỏa gỗ, Trần Huyền Cơ cũng không dám đốt quá lớn, chỉ dùng một lượng vừa đủ chiếu sáng phạm vi quanh thân.

Ban đêm, xung quanh rừng rậm không khí quỷ dị đến đáng sợ, xuyên qua Xa Ô Thụ còn nhìn thấy vô số con mắt màu đỏ hướng về nơi này nhìn tới, ánh mắt bên trong đem theo điên cuồng cùng đói khát.

Mà Trần Huyền cơ đối với những thứ này không quá để ý, bởi hắn dùng Thông Linh Chung dò xét qua, cũng không có phát hiện con nào lợi hại yêu quỷ.

Thế nhưng ban đêm nguy hiểm không thể coi thường, để đề phòng, Trần Huyền Cơ cứ cách ba mươi phút lại do xét một lần.

Một mình ở bên ngoài qua đêm, Trần Huyền Cơ cũng không dám ngủ, ngược lại khoanh chân tu luyện, đồng thời phân ra một phần tinh thần cảnh giác xung quanh, lấy Luyện Huyết Cảnh thể trạng, thức ba bốn hôm không ngủ cũng không có vấn đề gì lớn.



Càng về đêm, không khí càng lúc càng lạnh, rừng rậm động vật cùng yêu quỷ cũng hoạt động càng mạnh.

Trần Huyền Cơ thân là nhân loại, tự nhiên rơi vào rất nhiều yêu quỷ tầm ngắm.

Đến nửa đêm, rất cuộc có yêu quỷ không nhịn được mà xông vào Xa Ô Lộ, là một đầu nhị giai cấp bậc.

Nhìn qua đầu này yêu quỷ có hình dáng như người, nhưng đầu lại giống như dê, trên thân mọc đầy mụn mủ, từ bên trong còn đang chảy ra chất nhầy màu xanh.

Trần Huyền Cơ sớm đã có cảnh giác, tại con này yêu quỷ xông tới thời điểm, Trần Huyền Cơ lập tức mở ra hai mắt, đồng thời rút ra bên hông hắc thiết đao.

Giờ phút này hắn không có chút nào giữ lại thực lực, trực tiếp thôi động khí huyết cùng mở ra yêu kỹ.

Phốc!

Mở ra hết hỏa lực Trần Huyền Cơ tốc độ nhanh đến kinh người, đầu kia yêu quỷ chỉ vừa tiếp cận đã b·ị c·hém làm đôi ngã xuống, ngay cả tiếng hét thảm đều không kịp phát ra.

Xong mặc cho Trần Huyền Cơ một chiêu miểu sát đầu dê yêu quỷ, tiếp sau đó vẫn có không ít yêu quỷ không từ bỏ ý đồ tập kích, nhưng thực lực đa phần không cao, mạnh nhất là một đầu nhị giai đỉnh phong mà thôi.

Kết quả tự nhiên đều bị Trần Huyền Cơ giải quyết.

Trải qua một đêm bận rộn, sáng hôm sau Trần Huyền Cơ lại thật sớm khởi hành.

Đến gần buổi trưa, Trần Huyền Cơ đã đi đến Bạch Lang Thôn phạm vi, nơi này hoàn cảnh vẫn như vậy không có quá nhiều thay đổi, khác biệt chính là thiếu đi nô nức dòng người.

Mà Trần Huyền Cơ cũng không có ý định đi vào Bạch Lang thôn, dù sao thời gian mở ra chợ phiên đã kết thúc, hơn nữa còn trải qua trận chiến kia, Bạch Lang thôn tổn thất thảm trọng, sợ rằng đã đóng cửa không tiếp đón người bên ngoài.

Tiếp tục đi đường, Trần Huyền Cơ ngày hôm nay vẫn như cũ cực kỳ thuận lợi, cho dù là ban đêm cũng là như vậy.

Phải sang đến ngày thứ ba, Trần Huyền Cơ cuối cùng cũng gặp được phải nhân loại, đó là một nhóm khoảng hai mươi người kéo theo năm chiếc xe ngựa, bên trên trở đầy đồ không biết là gì, nhưng từ bề ngoài cũng đoán ra được đám người thân phận, hiển nhiên là thương đội.

Đối với đám này thương đội, Trần Huyền Cơ cũng không có tiếp cận quá gần, ngược lại giữ lấy khoảng cách an toàn.

Thương đội đám người tự nhiên cũng thấy được Trần Huyền Cơ, xong cũng không ai đi trêu chọc hắn, dù sao dám một thân một mình ở trong núi rừng đi đường, không phải cao thủ thì cũng là cùng cực hung ác hạng người, nếu không phải bất đắc dĩ bọn hắn sẽ không trêu vào.

Cứ như vậy hai bên ăn ý lẫn nhau giữ khoảng cách mà đi, nước giếng không phạm nước sông.