Sau khi giảng qua về Bích Thủy thành ngũ đại thế lực, tiểu Hắc lại giảng cho hắn một chút thế lực nhỏ cùng một số địa điểm đáng chú ý.
Mà Trần Huyền Cơ hứng thú nhất tự nhiên là thành Bắc, đây mới là khu vực dành cho võ giả.
Nhưng tiểu Hắc đối với thành bắc cũng không biết quá sâu, dù sao nơi đây dành cho võ giả, người bình thường rất ít tiến vào, nếu có đều là một chút gia tộc hay các thế lực lớn thành viên.
Hiểu rõ Trần Huyền Cơ cũng đành tạm gác chuyện này lại, sau đó sẽ tự mình đi tìm hiểu.
Một mực đi đường không biết bao lâu, bất tri bất giác trời đã tối hẳn, cảm nhận trong bụng truyền đến cơn đói cồn cào, Trần Huyền Cơ liền tùy tiện lựa chọn một nhà quán ăn ven đường ngồi xuống.
Nhà này quán ăn cũng không lớn, bán món ăn nổi bật chính là canh thịt dê.
Sau khi ngồi xuống, Trần Huyền Cơ liền gọi món: -" Chủ quán, cho một lồng bánh bao hấp cùng hai bát canh dê lớn. "
-" Khách quan đợi chút, có ngay. " Tiếng chủ quán từ xa vọng lại.
Trần Huyền Cơ ngồi xuống an vị, ánh mắt liếc nhìn đứng bên cạnh mình Tiểu Hắc, đối phương nhìn qua cũng đã đói bụng nhưng cũng không dám ngồi xuống bên cạnh hắn, hiển nhiên là e ngại.
Vốn xuất thân sơn dã Trần Huyền Cơ đối với lễ nghĩa hay phân chia thân phận cũng không quá để ý, lập tức khoát tay ra hiệu đối phương ngồi xuống.
Tiểu Hắc ban đầu còn hơi kháng cự, nhưng nhìn thấy Trần Huyền Cơ ánh mắt nghiêm nghị sau đó liền ngoan ngoãn ngồi xuống.
Không để hai người đợi lâu, chủ quán rất nhanh đã bưng ra hai tô canh dê lớn cùng một lồng bánh bao, toàn bộ đều còn nóng hổi, một cỗ mùi thơm theo đó lan tỏa ra xung quanh.
Ngửi được cỗ mùi thơm này, Trần Huyền Cơ không chút khách khí lập tức ăn như gió cuốn, năm ngày qua chỉ ăn thịt khô đã để hắn chán ngấy, trước mắt món này canh dê mặc dù là món bình dân nhưng giờ phút này đối với Trần Huyền Cơ lại giống như sơn hào hải vị.
Bên cạnh tiểu Hắc thấy vậy khẽ nuốt một ngụm nước bọt, sau đó cũng vội vàng ăn.
Lấy yêu võ giả sức ăn quả thật kinh người, Trần Huyền Cơ một người liền ăn hết hai lồng bánh bao cùng ba tô canh dê mới miễn cưỡng no bụng.
Mà tiểu Hắc tên kia đã sớm thôi từ lâu, tuy nhiên chứng kiến Trần Huyền Cơ quá trình ăn từ đầu đến cuối đã sớm trợn mắt há mồm vì kinh ngạc, giờ phút này một suy nghĩ tại trong đầu hắn lóe lên, trước mặt vị này đại ca ca chính là yêu võ giả.
Đến đây, tiểu Hắc không tự chủ dâng lên cảm xúc hâm mộ cùng kính sợ.
Tại trong Bích Thủy Thành, yêu võ giả địa vị cũng vẫn như cũ cực cao, đây vẫn là do yêu võ giả số lượng quá ít ỏi nguyên nhân, mặc dù ở Bích Thủy Thành rất dễ bắt gặp trên đường, nhưng trên thực tế chỉ chiếm ba phần mười nhân số trong thành mà thôi, hơn nữa trong đó phân nửa còn là đến từ các nơi bên ngoài.
Mà mỗi một vị yêu võ giả đều là một phần quý giá chiến lực để chống chọi với yêu quỷ, cho nên dù ở đâu đãi ngộ cùng địa vị đều so với người bình thường đều cao hơn rất nhiều.
Ăn uống no nê, Trần Huyền Cơ đứng dậy thanh toán rời đi, hắn đối với khám phá Bích Thủy Thành còn rất chờ mong.
Oành!
Mà đang tại thời điểm Trần Huyền Cơ hai vừa rời đi không lâu, cách không xa chỗ ngã tư đường phố đột nhiên vang lên t·iếng n·ổ lớn.
Đưa mắt nhìn lại, chỉ thấy tại một chỗ nhà tửu lâu tầng hai bức tường bị phá vỡ, tiếp sau đó một cái bóng đen rơi xuống, nhìn kỹ vậy mà không phải là người, ngược lại chính là một đầu yêu quỷ.
Yêu quỷ này cao khoảng hai mét tứ chi như người, sau lưng mọc đuôi, toàn thân bao phủ màu xanh lá cùng trong miệng thò ra một cái lưỡi dài, đồng thời nó trên thân còn phát ra khí tức cực kỳ mạnh mẽ, thình lình chính là một đầu nhị giai trung cấp cấp bậc yêu quỷ.
Tuy nhiên con này yêu quỷ bộ dáng lúc này lại rất chật vật, nó trên ngực lộ ra một cái vết rách to thấy xương, nhìn qua liền biết là bị sắc bén v·ũ k·hí chém qua.
Mà không có ngừng lại, nối tiếp sau đó từ trên lầu hai lại không ngừng có bóng người nhảy xuống, một mạch rơi xuống năm người, toàn bộ ăn mặc thống nhất màu đen y phục, trên lưng còn thêu một chữ trấn màu đỏ.
Để người kinh ngạc chính là, năm người này vậy mà đều là Luyện Huyết Cảnh yêu võ giả.
Sau khi nhảy xuống, năm người này lập tức đạp nhanh cước bộ, chớp mắt đã đem đầu kia yêu quỷ bao vây.
Trong đó một vị nam tử tuổi tầm trung niên, ánh mắt sắc bén, cảnh giới phát ra Luyện Huyết tam giai mở miệng quát: -" Tất cả toàn lực xuất thủ, đừng để cho đầu này yêu quỷ chạy thoát. "
Dứt lời, trung niên dẫn đầu xông lên, toàn thân huyết khí bộc phát, trong tay loan đao hóa thành một đạo hồng quang xé gió chém tới yêu quỷ cái cổ.
Đối diện yêu quỷ ánh mắt hung quang lấp lóe, trong miệng lưỡi dài lập tức phun ra cùng loan đao chống lại.
Keng!
Tiếng kim thiết vang lên, hai bên riêng phần mình triệt tiêu, hiển nhiên so về thể lực là ngang nhau.
Cùng lúc những người khác công kích cũng đã đến, trong đó không chỉ có đao quang mà còn kèm theo cả yêu kỹ.
Đứng trước tấp nập công kích để yêu quỷ không kịp né tránh, thân thể b·ị đ·ánh trúng lập tức ngao ngao kêu to, đồng thời nó toàn thân vào lúc này phun ra vô số khói xanh kịch độc.
Nhìn thấy khói độc, trung niên cùng bốn người khác nhao nhao lui lại.
Mà lùi lại sau đó, năm người bên trong lập tức có một người thi triển khống phong yêu kỹ, đem khói độc toàn bộ thổi tung lên trên bầu trời.
Nhưng mà tại khói độc tán đi, đầu kia yêu quỷ bóng dáng đã không thấy.
-" Đầu này yêu quỷ đã b·ị t·hương, nó ẩn thân không đi được xa. " Vừa nói trung niên vừa nhìn về trong đội một tên mặt rỗ thanh niên quát: -" Trần Tùng, lập tức thi triển địa thính, đừng để nó chạy. "
Mặt rỗ thanh niên kia hiểu ý, lập tức hai tay chạm xuống mặt đất thi triển yêu kỹ.
Hắn địa thính chính là thuộc một loại thổ hộ năng lực, có thể mượn nhờ mặt đất nghe ngóng âm thanh, mấy dặm phạm vi bên trong cơ hồ bách thông, có thể dễ dàng phân biệt người cũng yêu quỷ.
Cho nên chỉ cảm nhận thoáng chốc, thanh niên mặt rỗ đã đưa tay chỉ về một vị hướng cách đó không xa.
Theo phương hướng này, những người khác nghe vậy không chút do dự đuổi theo, khí huyết toàn lực vận chuyển.
Cùng lúc một bóng xanh cũng đã hiện ra, thình lình chính là con kia yêu quỷ.
Đầu này yêu quỷ am hiểu nhất chính là ẩn thân, hơn nữa còn cực kỳ cao minh, có thể dễ dàng hòa mình vào hoàn cảnh xung quanh, dù là Luyện Huyết Cảnh tam đoạn cũng khó phát hiện, tuy nhiên trên người v·ết t·hương sâu kia đã để nó khả năng ẩn thân giảm mạnh, chỉ có thể ẩn thân nhất thời.
Mà từ lúc yêu quỷ cùng yêu võ giả xuất hiện đại chiến đến hiện tại đã trôi qua mấy phút đồng hồ, trên đường phố người dân đã sớm bỏ chạy toán loạn để ra một mảnh trống không.
Trần Huyền Cơ cũng không có chậm trễ, ban nãy đã nắm lấy Tiểu Hắc bả vai kéo lùi lại thật xa.
Đợi đạt đến khoảng cách an toàn, hắn mới đem tiểu bắc thả xuống, ánh mắt lại nhìn về phía chiến trường.
Lúc này đầu kia yêu quỷ đã bị bốn vị yêu võ giả đuổi kịp, cầm đầu vị kia Luyện Huyết Cảnh tam giai khí Huyết như rồng, quanh thân bốc lên từng đợt hỏa diễm hướng về yêu quỷ công kích đem nó không ngừng bại lui.
Bên cạnh ba vị yêu võ giả cũng điên cuồng xuất thủ, trong đó một vị duy nhất nữ tính yêu võ giả hai tay chấp tại trước ngực, tại trong không khí ngưng tụ một đầu thủy xà đem yêu quỷ dây dưa, hạn chế nó hoạt động.
Còn lại hai người thì một trong đó khống phong quyển gia tăng tốc độ tập kích, một còn lại toàn thân làn da biến thành nứt nẻ thô ráp tựa như gốc cây cùng yêu quỷ cận thân, hiển nhiên là trong đội ngũ khiên thịt.
Năm người này hợp lại quả thật là một cái hoàn chỉnh đội ngũ, đầu kia yêu quỷ đối đầu không được bao lâu liền bị chễm g·iết, thu lấy tinh hạch.
Giải quyết xong đầu này yêu quỷ, năm người kia cũng không có nán lại lâu lập tức rời đi, một lúc sau liền có người của bang phái chạy thu dọn chiến trường, tất cả đều vô cùng nhịp nhàng hiển nhiên đã đạt thành ăn ý từ trước.
Nhìn xem tất cả khôi phục bình thường, đứng ở phía xa quan sát Tiểu Hắc mới mở miệng nói: -" Đại ca ca ngươi nhìn, đây chính là Trấn Yêu Ti người, thật sự là uy phong. "
Vừa nói Tiểu Hắc trong mắt lại toát ra ngưỡng mộ, đồng thời trong lòng cháy lên nhiệt huyết.
Hắn năm nay cũng đã mười bốn tuổi, chỉ cần đợi tới năm sau liền có thể kiểm trắc thiên phú, nếu như có thể trở thành yêu võ giả, hắn chắc chắn sẽ gia nhập Trấn Yêu Ti, trở thành chấp pháp đội, trảm yêu trừ ma.
Mà Trần Huyền Cơ đối với tiểu Hắc suy nghĩ không chút nào quan tâm, hắn tâm thầm lúc này đều đang tại suy nghĩ về vừa nãy chiến đấu.
Trấn Yêu Ti không hổ là Bích Thủy Thành thế thực bá chủ, tùy tiện đi ra một người đều có Luyện Huyết Cảnh cảnh giới, đồng thời lấy cái kia tiểu đội tổ hợp, Trần Huyền Cơ tin tưởng cho dù là tam giai sơ cấp yêu quỷ tại cũng có thể vật cổ tay một hai.
Không hổ là yêu võ giả thánh địa, những cái kia Bạch Lang Thôn, Hắc Nha Thôn hay Hỏa Nham thôn đứng trước mặt nó quả thật không đáng nhắc tới.
Suy tư thêm một lát sau đó, Trần Huyền Cơ lại cùng tiểu Hắc tiếp tục đi dạo tây thành.
Một mực đi đến nửa đêm cả hai mới bắt đầu trở về, không chỉ là bọn hắn, trên đường phố náo nhiệt dòng người cũng nhao nhao tán đi, không một người dám ở bên ngoài tiếp tục nán lại.
Đây là bởi vì Bích Thủy Thành có cấm đi đêm luật lệnh.
Sau mười hai giờ đêm, bất cứ ai tự ý ra ngoài mà không có Trấn Yêu Ti mệnh lệnh, nếu bị chấp pháp đội bắt được sẽ bị nhốt vào đại lao tra hỏi.
Nguyên nhân tự nhiên chính là ban đêm là thời gian yêu quỷ hoạt động mạnh mẽ, dù cho Bích Thủy Thành xâm nghiêm như vậy cũng vẫn có không ít yêu quỷ lẫn đi vào.
Tại dòng người đông đúc, yêu quỷ càng thêm dễ trà trộn hại người, để dễ dàng hơn kiểm soát, cấm đi lại ban đêm là tất nhiên.
Trở về khách sạn, Trần Huyền Cơ theo thói quen bắt đầu tu luyện, tại vận chuyển mấy vòng tuần hoàn sau đó mới bắt đầu đi ngủ.
Mặc dù còn cách đột phá Khí Huyết Hiển Hóa tiểu cảnh giới không xa nhưng Trần Huyền Cơ hiện tại cũng không quá vội vã, mấy ngày qua đi đường để hắn thật không ngủ ngon một giấc, đến hiện tại tinh khí thần quả thật có một chút mệt mỏi, nếu không tốt nghỉ ngơi còn sẽ ảnh hưởng đến tu luyện.
Mà có lẽ do mệt mỏi nguyên nhân, Trần Huyền Cơ sau khi nằm xuống lập tức lâm vào ngủ say.