Yêu Võ Thần

Chương 91: Mai Phục



Chương 91: Mai Phục

Phốc! Xuy Xuy!

Ánh đao rực lửa lóe lên, một cái bông hoa màu xanh rơi xuống.

Nhìn xem đã b·ị c·hém thành vô số mảnh hoa quỷ, Trần Huyền Cơ bốn người lúc này mới thu tay.

Đối mặt với bốn vị Luyện Huyết Cảnh vây công, hoa quỷ tự nhiên không phải là đối thủ.

Tuy nhiên hoa quỷ không hổ là nhị giai trung cấp yêu quỷ, thực lực tương đương cường hãn, đây cũng là bốn người trên đường đụng tới mạnh nhất đối thủ.

-” Được rồi, tiếp tục đi thôi. “

Đem yêu quỷ tinh hạch thu lại, bốn người lúc này tiếp lên đường.

Đi theo Hàn Chiêu dẫn dắt, bọn hắn càng lúc càng đi sâu vào Lục Yêu Lâm.

Càng vào sâu, đụng phải nhị giai yêu quỷ tần suất cực cao, nhất giai yêu quỷ ở nơi này đã rất ít nhìn thấy.

Theo đó chiến đấu cũng trở nên khó khăn, đồng thời cần phải không ngừng nghỉ ngơi khôi phục trạng thái tốt nhất, tránh cho đến lúc gặp phải Nham Hỏa Sư thời điểm đã sức cùng lực kiệt.

Lúc này bốn người đang ngồi trên một cành cây cổ thụ nghỉ ngơi, trong đội Đằng Hi Vân rốt cuộc không nhịn được mở miệng nói: -” Hàn huynh, ngươi nói gốc kia Huyết Thực Thụ ở nơi nào, không phải ở Lục Yêu Lâm vòng trong chứ, làm sao vẫn chưa đến? “

Đằng Hi Vân giờ phút này trong lòng đã có chút thoái ý, nàng không muốn xâm nhập quá sâu vào Lục yêu lâm.

Nơi đó thế nhưng không phải chỗ Luyện Huyết Cảnh yêu võ giả có thể đặt chân, chỉ cần hơi chút sơ sẩy đều sẽ phải trả giá bằng cả tính mạng.

Không riêng nàng, Trần Huyền Cơ cùng Dương Mịch lúc này cũng nhìn về phía Hàn Chiêu.

Huyết quả mặc dù quý nhưng cũng phải có mạng để dùng, bọn hắn cũng không muốn đặt tính mạng mình vào nguy hiểm.

Đứng trước ba người ánh mắt, Hàn Chiêu cười một tiếng nói: -” Ba vị không cần lo lắng, Huyết Thực thụ đã ở phía trước, mọi người lúc này cố gắng nghỉ ngơi thật tốt để chuẩn bị cho tiếp đến chiến đấu là được. “

Hàn Chiêu tự nhiên cũng hiểu được ba người tâm tình, hắn so với ba người càng thêm lo lắng.

Gốc kia Huyết Thực thụ là hắn mấy ngày trước cùng bằng hữu phát hiện, lúc đó đội ngũ chỉ có ba người, toàn bộ là Luyện Huyết Cảnh nhất đoạn.

Vừa nhìn thấy Huyết quả, bọn hắp lập tức chủ quan xông lên muốn hái xuống, kết quả đầu kia nhị giai thượng cấp Nham Hỏa Sư không biết từ nơi nào ẩn nấp đã lâu xông ra, một người trong đó phản kháng đều không kịp nháy mắt bị miểu sát.



Còn lại Hàn Chiêu hai người, biết không phải Nham Hỏa Sư đối thủ, bọn hắn lập tức chia ra chạy trốn.

May mắn đầu kia Nham Hỏa Sư lựa chọn đuổi theo cái kia đồng bạn, cho nên Hàn Chiêu mới có thể sống sót chạy ra Lục Yêu Lâm.

Sau khi về Hàn Chiêu lập suy tính rất lâu, cuối cùng quyết định lựa chọn mời Trần Huyền Cơ ba người tổ đội, đồng thời chuẩn bị sung túc thủ đoạn.

Lần này gấp gáp quay trở lại, hắn tự tin nhất định có thể chém g·iết Nham Hỏa sư.

Mà Trần Huyền Cơ ba người nghe Hàn Chiêu nói vậy, cuối cùng lựa chọn tiếp tục tin tưởng một lần.

Dù sao đều đã đi tới đây, nếu như hiện tại trở về, trước đó công sức quả thật phí công vô ích.

Thể trạng khôi phục, bốn người rất nhanh tiếp tục lên đường.

Bọn hắn lúc này cần tranh thủ làm nhanh xong mục đích rồi trở về, một khi trời tối còn chưa về tới Bích Thủy Thành, đến lúc đó liền có chuyện vui lớn.

Cứ như vậy bốn người tại trong rừng lại tiếp tục không ngừng tiến lên, khi đi được khoảng nửa dặm thời điểm, Hàn Chiêu lúc này đột nhiên ra hiệu cho Trần Huyền Cơ ba người thả chậm cước bộ.

Biết sắp đến chuyến này mục đích, Trần Huyền Cơ ba người ăn ý phối hợp.

Rất nhanh, trước mắt bọn hắn xuất hiện một mảnh đất trống, kích thước không lớn, chỉ khoảng mười mét.

Xong mặt đất nơi này cực kỳ kì lạ, nó có màu đỏ đen, nhìn qua tựa như huyết dịch khô lâu ngày tạo thành, đặc biệt phía trên cũng không có cây cỏ khác sinh sống ngoại trừ một cái gốc cây quỷ dị.

Sở dĩ nói là quỷ dị bởi gốc cây này trông thì như đ·ã c·hết héo, khô quắt, nhưng trên cành cây lại treo mười ba cái quả màu đỏ tươi lớn bằng ba đầu ngón tay.

-” Huyết quả. “ Trần Huyền Cơ khẽ hít mắt thì thầm.

Đối với Huyết quả hình dáng Trần Huyền Cơ không chút xa lạ, bởi Bích Thảo Sinh bên trên có miêu tả rõ ràng.

Lúc này vừa nhìn, hắn đã có thể ngay lực tức nhận ra.

Không chỉ hắn, Đặng Hi Vân cùng Dương Mịch giờ phút này ánh mắt cũng là tỏa sáng, hiển nhiên nhận ra Huyết quả lai lịch.

Tuy nhiên đám người lúc này lại không một ai dám mạnh động, gốc này Thực Huyết Thụ thế nhưng có nhị giai thượng cấp Nham Hỏa Sư thủ hộ.

Xong liếc mắt, Thực Huyết Thụ xung quanh cũng không thấy Nham Hỏa Sư bóng dáng.

Dù là vậy đám người cũng không chủ quan, bọn hắn không cho rằng Hỏa Nham Sư đã bỏ đi, theo như Hàn Chiêu lời kể, đầu này Nham Hỏa Sư cực kỳ xảo trá, ai biết nó đang ẩn nấp ở chỗ nào chờ đợi đây.



Trần Huyền Cơ lúc này cũng là bí mật mở ra Thông Linh Chung cảm ứng, đáng tiếc cũng không có phát giác được Nham Hỏa Sư khí tức.

Hiển nhiên đầu này Nham Hỏa Sư không chỉ thực lưc mạnh mẽ, còn am hiểu ẩn dấu.

-” Mọi người đợi một lát, để ta trước tiên bố trí trận pháp, sau đó dụ Hỏa Nham Sư đi vào, cuối cùng bốn người chúng ta hợp lực cấp tốc đem nó diệt sát. “ Hàn Chiêu vào lúc này mở miệng nói.

Nghe vậy, Trần Huyền Cơ ba khẽ giật người giật mình, Hàn Chiêu vậy mà có trận pháp.

Trận pháp vật này thế nhưng cực kỳ quý giá, nhất là có thể mang theo di động trận pháp, giá cả so yêu võ binh lại càng không kém quá nhiều.

Lúc này Hàn Chiêu dám lấy ra đối phó với Nham Hỏa Sư, phẩm cấp hiển nhiên không thấp, kém nhất cũng là nhất giai thượng phẩm, bằng không quả thật tác dụng không lớn.

Quý giá vật như vậy Hàn Chiêu lần này cũng nỡ lấy ra, thật sự bỏ hết vốn liếng.

Không chú ý tới Trần Huyền Cơ đám người ánh mắt, Hàn Chiêu lúc này đã đi tới một chỗ thoáng đạt vị trí, sau đó từ trong người lấy ra bốn cái lá cờ nhỏ màu xanh đem phân biệt cắm vào bốn phía.

Mỗi lá cờ Hàn Chiều đều hết sức thận trọng lựa chọn nơi cắm xuống, đồng thời thật kỹ ẩn dấu.

Làm xong Hàn Chiêu quay trở lại chỗ Trần Huyền Cơ ba người nói: -” Đây là một bộ nhất giai thượng phẩm Thủy Lung trận, sau khi mở ra có có thể ngăn cản nhị giai thượng phẩm yêu quỷ mấy kích toàn lực, đồng thời đối với hỏa hệ có khắc chế.

Cho nên đợi lát nữa dụ Hỏa Nham Sư đi vào, mọi người cùng nhau toàn lực xuất thủ chu diệt, đừng để nó có cơ hội chạy trốn. “

Vạch ra kế hoạch sau đó, đám người bắt đầu phân chia nhiệm vụ.

Mà phụ trách dụ Hỏa Nham Sư chính là Hàn Chiêu, dù sao trong đội ngũ chỉ có hắn yêu kỹ am hiểu tốc độ.

Trần Huyền Cơ ba người lúc này thì ở tại trận pháp trung quanh ẩn nấp, đợi cơ hội xuất thủ.

Đợi tất cả đã ổn định, Hàn Chiêu lúc này hướng về Huyết quả đi đến.

Một chân đạp vào màu đỏ đen mặt đất, Hàn Chiêu toàn thân căng cứng, tuy nhiên hắn bề ngoài vẫn tỏ ra bình tĩnh tiếp tục tiến lên.

Nham Hỏa Sư giờ phút này cũng không có xuất hiện, tựa như nó thật rời đi.

Nhưng Hàn Chiêu biết, đầu này Nham Hỏa Sư là đang tại một chỗ nào đó chậm rãi tiếp cận hắn, sau đó đợi bản thân sơ xảy thời điểm nhảy ra cắn xé.



Từ viền đất trống đến Huyết quả chỉ có năm mét, nhưng Hàn Chiêu lúc này lại cảm giác xa đến không tưởng.

Hắn trên trán cùng sau lưng không biết từ lúc nào đã ướt đẫm mồ hôi lạnh.

Cùng lúc cách Hàn Chiêu không xa, một đôi con mắt đỏ tươi đang nhìn chằm chằm hắn đồng thời không ngừng tiếp cận.

Chủ nhân của cặp mắt này là một con yêu quỷ nhìn qua giống như sử nhưng trên thân không có lông thay vào đó là từng lớp đất đá màu đen nham thạch, đặc biệt nó phần đuôi còn mọc ra một cái móc câu bọ cạp.

Đây cũng chính là nhị giai thượng cấp, Hỏa Nham Sư.

Mặc dù thân thể to lớn nhưng Hỏa Nham Sư ẩn nấp kỹ thuật lại cực kỳ cao minh, nó cùng với cảnh vật xung quanh tựa như hòa thành một thể, khó mà phân biệt.

Mà lúc này Hàn Chiêu đã đi đến Huyết Thực Thụ bên cạnh, ngay khi hắn chuẩn bị đưa tay hai quả.

Vút!

Sau lưng đột nhiên vang lên tiếng xé gió, một đoàn bóng đen lấy tốc độ kinh người đang nhanh chóng tiếp cận.

Hàn Chiêu sớm đã có cảnh giác, hắn lúc này nhìn đều không nhìn, trực tiếp thì triển yêu kỹ.

Huyễn ảnh lấp lóe, Hàn Chiêu thân hình tại chỗ biến mất, xuất hiện thời điểm đã tại chục mét bên ngoài, không có ngừng lại, hắn lại tiếp tục thi triển yêu kỹ hướng về phía trận pháp chạy đến.

Phia sau, cái kia bóng đen mất đi mục tiêu vồ xuống mặt đất đem nơi đó đất đá nổ tung.

Oành!

Lại một t·iếng n·ổ lớn vang lên, bóng đen vồ hụt sau đó lại đạp đất mượn lực đuổi theo Hàn Hàn Chiêu, Nham Hỏa Sư thân hình lúc này hiện ra rõ ràng.

Mặc dù chậm hơn Hàn Chiêu một bước nhưng Nham Hỏa Sư tốc độ cực nhanh, vài cú nhảy liền đã đuổi sát.

Chạy ở phía trước Hàn Chiêu toàn thân đã ướt đẫm mồ hôi lạnh, đầu này Nham Hỏa Sư đem lại áp bách quá mức kinh khủng, hắn cảm giác chỉ cần cho đầu này yêu quỷ một đoạn thời gian nữa nhất định sẽ đột phá vào tam giai.

Trận pháp bố trí cũng không xa, toàn lực mở ra yêu kỹ Hàn Chiều rất nhanh đã chạy tới.

Đến đây, Hàn Chiêu hơi chậm lại một lát, sau đó mới một lần nữa thi triển yêu kỹ, thân hình chớp mắt biến mất.

Tại hắn biến mất trong khoảnh khắc, Hỏa Nham Sư đã vồ tới.

Nhìn thấy mục tiêu đã đi vào trận pháp, vừa hiện ra thân hình Hàn Chiêu lập tức lấy ra trận bàn đem trận pháp khởi động.

Ông!

Theo một tiếng chấn động vang lên, lấy Hỏa Nham Sư làm trung tâm, mười lăm mét xung quanh lập tức có một mảnh màn nước màu xanh dâng lên đem nơi đó không gian hoàn toàn phong tỏa lại.

Cùng lúc, ẩn nấp đã lấu Trần Huyền Cơ ba người cũng xông ra, riêng phần mình thi triển lôi đình thủ đoạn.