Yêu Võ Thần

Chương 94: Phản Sát



Chương 94: Phản Sát

Dương Mịch phục dụng đan dược không phải loại gì khác chính là Huyết Giới đan.

Đây là thuộc về bảo mệnh đan dược, không phải thời khắc nguy hiểm rất ít yêu võ giả sẽ phục dụng.

Bởi Huyết Giới Đan mặc dù có thể để Luyện Huyết Cảnh yêu võ giả trong thời gian ngắn tăng lên một tiểu cảnh giới, nhưng khi tác dụng kết thúc yêu võ giả sẽ lâm vào suy yếu, khí huyết khuyết thiếu, cần thời thời gian dài khôi phục.

Một khi vận dụng, nếu không thể giải quyết địch nhân, kết quả chú định phải c·hết không nghi ngờ.

Nhưng vào giờ phút này Dương Mịch lại không thể không vận dụng, trước mặt Huyền Cơ đem lại cho hắn áp lực quá lớn, cơ hồ để hắn cảm giác được t·ử v·ong nguy cơ.

Theo đan dược vào bụng, Dương Mịch làn da trong nháy mắt đỏ bừng.

Tiếp đến từ trong cơ thể nóng bỏng huyết khí điên cuồng gia tốc phu trào, Dương Mịch khí thế vào giờ phút này theo đó cũng đang nhanh chóng cất cao, đạt tới Luyện Huyết Cảnh tam đoạn.

Tuy nhiên cũng chỉ là khí huyết phương diện tăng lên, không có ngưng tụ ra huyết hỏa, dù sao không phải chân chính đột phá.

Không có ngừng lại, Dương Mịch lại lấy ra hai tấm phù lục dán lên người, phân biệt là Phong Linh Phù cùng Thông Lực Phù.

Hai loại phù lục này đều thuộc về phụ trợ loại hình, một cái giúp gia tăng tốc độ, một cái giúp gia tăng lực lượng.

Đến đây, Dương Mịch thực lực đã đạt tới chưa từng có đỉnh phong.

Nắm chặt trong tay đoản đao, Dương Mịch hai mắt giờ phút này tràn ngập tơ máu cùng điên cuồng.

Hiện tại hắn hiểu hối hận hay chạy trốn đều đã muộn, giữa hai người bọn hắn tử thù đã kết lên, lúc này chỉ có thể có một người còn sống rời đi.

Cho nên…

-" Con mẹ nó, c·hết đi cho ta! "

Theo tiếng quát lạnh vang lên, Dương Mịch dưới chân phát lực, cả người hóa thành một đạo tàn ảnh màu đỏ chủ động đánh về phía Trần Huyền Cơ.

Đồng thời từ phía xa phi đao cũng đang nhanh chóng tiếp cận, phối hợp Dương Mịch chém g·iết.

-" Đến hay lắm. "

Nhìn thấy một màn này Trần Huyền Cơ sắc mặt vẫn như cũ vẫn bình tĩnh.

Trước mặt kẻ này hôm nay chú định phải c·hết, đứng trước thừ lực tuyệt đối, mọi giãy giụa đều là vô ích.

Nắm hắc thiết đao, Trần Huyền Cơ khí thế lại một lần nữa kéo cao.

Nhìn qua, trên người Trần Huyền Cơ màu đỏ hoa văn lúc này phát sáng càng thêm lóa mắt, đồng thời một cỗ khổng lồ lực lượng bộc phát để cho hắn giống như một đầu hình người hung thú.

Đùng!

Dưới chân phát lực, mặt đất vỡ nát, rạn nứt.



Trần Huyền Cơ đồng dạng hóa thành một đạo màu đỏ tàn ảnh phóng đi, rất nhanh đã cùng đối diện tàn ảnh đụng vào.

Oành!

Chỉ nghe một tiếng sắt thép v·a c·hạm đinh tai nhức óc vang lên, kèm theo đó là mặt đất nổ tung, cuồng phong cùng đất đá gào thét phóng ra xung quanh.

Xong không quá một giây, một bóng người đã bắn ngược trở ra, nhìn lại bóng người này không phải ai khác chính là Dương Mịch.

Đem mặt đất cày ra hai đường rãnh thật dài, Dương Mịch lúc này mới miễn người ngừng lạ.

Cảm nhận cánh tay run run truyến đây đau nhức cùng tê dại, Dương Mịch sắt mặt khó coi đến cực điểm.

Phải biết hắn đã vận dụng hết thủ đoạn, lực lượng cùng tốc độ đều kéo đến Luyện Huyết Cảnh đỉnh phong, cho dù Nham Hỏa Sư ở đây hắn cũng dám tự tin một trận chiến.

Nhưng dù vậy, đối đầu Trần Huyền Cơ vậy mà vẫn thua đối phương một bậc.

Đây là cái gì quái vật!

Xong không cho hắn cơ hội suy nghĩ nhiều, Trần Huyền Cơ đã lại đuổi tới, hắc thiết đao bổ ra, đao quang ngập trời.

Đối diện một đao này, Dương Mịch biết tránh né đã muộn, chỉ có thể bất đắc dĩ đối cứng.

Không chút nghi ngờ hắn lại một nữa b·ị đ·ánh bay, thậm chí chấn động mạnh mẽ truyền đến còn để cho hắn hai tay xương cốt vang lên từng trận “ ken két “ như muốn nứt vỡ.

-" Không được, không thể cùng kẻ này quá mức đối cứng. " Dương Mịch suy nghĩ cấp tốc lưu chuyển.

Nhìn xem Trần Huyền Cơ lại lần nữa muốn đánh tới, Dương Mịch cắn răng lấy ra một tấm phù lục ném ra.

Nhất thời một đầu thổ sư cao hai mét ngưng tụ, nhào về phía trước.

Trần Huyền Cơ thấy vậy sắt mặt vẫn như cũ lạnh nhạt, hắc thiết đao lại quét ngang mà ra.

Oành!

Đứng trước một kích này, nhìn qua mạnh mẽ thổ sư lại không chịu nổi, nháy mắt b·ị đ·ánh tan.

Xong không đợi Trần Huyền Cơ tiếp tục tiến công, bên tai đã vang lên tiếng xé gió.

Phát giác được phi đao tới gần, Trần Huyền Cơ không chút do dự xoay người đón đỡ, đồng thời đem nó đánh bay.

Đối với thanh này phi đao Trần Huyền Cơ vẫn tương đối kiêng kị, bên trên thế nhưng có đáng sợ kịch độc, Luyện Huyết Cảnh bị nhiễm trúng cũng phải trong nháy mắt vong mạng, Hàn Chiêu chính là tấm gương.

Huyết hóa mặc dù để cho hắn tốc độ cùng lực lương gia tăng nhưng thân thể vẫn như cũ yếu đuối.

Vù!

Vừa đem phi đao đánh bay, lúc này từ không trung lại một đạo hỏa cầu đánh tới.



Trần Huyền Cơ vừa muốn đánh tan hỏa cầu thì đột nhiên có dự cảm không tốt, dưới chân phát lực cả người nhảy cao lên không trung.

Cũng tại trong khoảnh khắc này, một bóng người từ dưới đất xông ra, chính là Dương Mịch.

Thấy mình Thổ Độn Phù thất bại, Dương Mịch không có bối rối, người lại nhanh chóng đuổi theo Trần Huyền Cơ.

Trần Huyền Cơ cũng không e ngại, lập tức xoay người quét ngang một đao.

Tuy nhiên Dương Mịch cũng không có đối cứng, ngược lại linh hoạt tránh thoát, sau đó từ trong ngực rút lấy phi đao ném ra, bắn thẳng về Trần Huyền Cơ lồng ngực.

Cùng lúc Trần Huyền Cơ sau lưng, thanh kia phi đao cũng nhanh đâm tới.

Đứng trước hai mặt công kích, Trần Huyền Cơ vẫn như cũng bình tĩnh ứng đối, đầu tiên là thu đao ngăn đón trước mặt phi đao, tiếp đến xoay đao đánh bay sau lưng phi đao.

Cả hai động tác một mạch mây trôi nước chảy, Phi Phong Đao Pháp tinh túy bị hắn phát huy ra.

Nhưng không có ngừng lại, cách không xa lại có hàn mang lóe lên, mấy thanh phi đao bay nhanh đến.

Xong chỉ là phi đao thì khó mà tổn thương Trần Huyền Cơ, toàn bộ bị hắn trong tay hắc thiết đao dễ dàng đánh bay, sau đó lại đạp địa đuổi sát phía Dương Mịch.

Gặp Trần Huyền Cơ áp sát, Dương Mịch lại nhanh chóng lui lại, một bên ném ra phi đao.

Mặc dù bị lần lượt đánh bay nhưng cũng thành công đem Trần Huyền Cơ một chút chậm lại, không những vậy, b·ị đ·ánh bay phi đao còn lại thay phiên bắn ngược trở về cơ hồ không dứt để Trần Huyền Cơ bị kiềm chế không thôi.

Nếu chú ý kỹ còn sẽ phát hiện, xung quanh giờ phút này đã trải đầy phi đao, đây toàn bộ là Dương Mịch thả ra.

Dương Mịch yêu kỹ mặc dù chỉ có thể khống chế cỡ nhỏ binh khí, nhưng trải qua thời gian dài đã bị khai phát đến cực hạn, hiện tại có thể làm được trong vòng một trăm mét tùy ý khống chế bất cứ một cái nào phi đao.

Từ ban đầu Dương Mịch thả ra phi đao không chỉ ngăn cản Trần Huyền Cơ, mà còn cố ý mượn nhờ đó đem phi đao dải ra xung quanh.

Đến lúc này, xung quang cơ hồ đã trở thành Dương Mịch lĩnh vực, ý niệm vừa động liền có phi đao liên miên công kích Trần Huyền Cơ, để hắn mỗi một bước tiến lên đầy khó khăn.

Mặc dù liên tục thay đổi khống chế nhiều thanh phi đao đối với tinh thần mang đến áp lực cùng tổn thương cực lớn, nhưng chỉ cần có thể chém g·iết Trần Huyền Cơ, đối với Dương Mịch mà nói đều đáng giá.

Chiến đấu từ đầu đến giờ, Trần Huyền Cơ sắc mặt đã trở nên cực kỳ nghiêm túc.

Dương Mịch biểu hiện ra chiến lực để hắn rất kinh ngạc, nhất là yêu kỹ phương diện, mười phần khó chơi, nếu là bình thường Luyện Huyết Cảnh tam giai quả thật khó lòng cầm xuống đối phương, thậm chí có khả năng bị phản sát.

Cho dù là Trần Huyền Cơ, lực lượng cơ hồ nghiền ép Dương Mịch, nhưng nhất thời muốn bắt cũng là rất khó khăn.

Xong Dương Mịch phi đao đối với Trần Huyền Cơ cũng không mang lại thực chất tổn thương, toàn bộ đều bị hắn đao quang ngăn cản, khó mà tiếp cận.

Cả hai nhất thời lâm vào giằng co.

Oanh! Keng! Keng!

Đứng trước vô số phi đao công kích, Trần Huyền Cơ lúc này không ngừng vung đao ngăn cản, hắn mỗi lần ra đao đều có phong bạo quấn lên, theo đó tại quanh thân giống như hình thành một bức tường gió.



Tuy nhiên đây cũng không phải thật cái gì bức tường gió, chẳng qua là đao quang quá nhanh tạo nên ảo giác.

Giờ phút này Phi Phong Đao pháp gần như bị Trần Huyền Cơ phát huy đến cực hạn.

-” Hahaha! Dương huynh, ngươi thúc thủ chịu trói đi “

Nhìn xem cách không xa Dương Mịch, Trần Huyền Cơ đột nhiên bật cười nói.

-” Ngươi phục dụng Huyết Giới đan tác dụng hẳn là không chống đỡ được bao lâu nữa đi, hiện tại đầu hàng, ta sẽ cho ngươi giữ một cái toàn thây. “

Đối diện, Dương Mịch nghe được sắc mặt lập tức càng thêm khó nhìn.

Trần Huyền Cơ lời nói chạm tới hắn chỗ đau, Huyết Giới Đan tác dụng quả thật không còn kéo dài bao lâu.

Hiện tại thời gian càng kéo dài, đối với Dương Mịch bản thân lại càng bất lợi.

Tuy nhiên Dương Mịch bản tâm cũng không phải muốn dựa vào tiêu hao đến mài c·hết Trần Huyền Cơ, đó là không có khả năng sự việc.

-” Hắc Hắc Hắc! Ngươi nghĩ rằng ta chỉ còn một chút thủ đoạn như thế. “ Vốn sắc mặt khó nhìn Dương Mịch cũng là đột nhiên bật cười dữ tợn.

Nói xong, không đợi Trần Huyền Cơ kịp phản ứng, Dương Mịch vào lúc này từ trong ngực lấy ra một viên hắc châu ném ra.

Nhìn thấy cái này hắc châu, Trần Huyền Cơ đồng tử co rụt, lập tức muốn tránh né.

Thế nhưng Dương Mịch làm sao có thể để cho hắn như ý, xung quanh phi đao lại càng tấp nập bắn tới kiềm chế.

Oành!

Rất nhanh hắc châu rơi vào Trần Huyền Cơ bên cạnh, kinh thiên t·iếng n·ổ lớn theo đó vang lên, kèm theo đó vô số lôi điện gào thét, năm mét phạm vi trong nháy mắt bị hoàn toàn bao phủ lấy.

Xong Dương Mịch công kích không có ngừng lại, hai tay chắp ở trước ngực lại thét dài một tiếng.

Theo tiếng thét này vừa ra, Dương Mịch thất khiếu điên cuồng chảy máu, đầu hoa mắt choáng, nhưng đối phương vẫn làm như không có cảm giác.

Ông!

Nhìn lại, xung quanh phi đao vào lúc này giống như cộng hưởng bắt đầu giao động kịch liệt, tiếp đến nối nhau hóa thành một đạo dây tuyến nhỏ bắn tới trần huyền cơ vị trí.

Từ đầu đến giờ, Dương Mịch cố tình kéo dài thời gian chính là muốn sử dụng chiêu này.

Không ngừng áp súc tinh thần lực sau đó phóng xuất có thể cùng lúc không chế nhiều phi đao gia tăng lực p·há h·oại, cho dù là Ngưng Nguyên Cảnh cũng phải ngưng trọng đối đãi.

Luyện Huyết cảnh đối mặt, cơ hồ phải c·hết không nghi ngờ.

Nhưng là một chiêu này tác dụng phụ cũng lớn, Dương Mịch sau khi sử dụng toàn bộ hai mắt, hai tai tạm thời mất đi cảm giác, tiếp đến đầu óc dâng lên khủng bố đau đớn, tựa như có người cầm búa không ngừng gõ vào.

Hai đầu gối quỳ rạp tại trên mặt đất, Dương Mịch giờ phút này ôm đầu gào thét, hắn cảm giác đầu mình như muốn nổ tung.

Nhưng là tiếng gào thét không vang lên bao lâu, rất nhanh im bặt mà ngừng.

Nhìn lại, Dương Mịch thân thể không biết từ lúc nào đã bị một thanh hắc đao xuyên qua lồng ngực, sau đó kéo theo cả người cắm tại một gốc đại thụ.