[Abo] Nợ Đào Hoa Đeo Bám

Chương 3: Mở đầu xung đột



Tiểu thiếu gia không thể chấp nhận chuyện này, một kẻ niềm kiêu hãnh đã ngấm trong máu như hắn, khi mang trong mình một trái tim non nớt của trẻ thơ, vẫn sẽ không nhịn được mà tủi thân.

Thật tệ, có lẽ cha mẹ đã quên mất họ có một người con trai này rồi!

"Sao rồi, chú đã gọi chưa, bà ấy nói sao?"

Nghe giọng nói trẻ con có sức uy hiếp của tiểu thiếu gia, tài xế ái ngại cúi đầu thật lâu. Hôm nay là ngày đầu tiên anh đi làm, vài tiếng trước vừa chuyển đến Giang gia, nghe nói cậu chủ nhỏ ngày mai sẽ đi học, mà đám vệ sĩ xung quanh một mực từ chối việc đưa đón này...

Người mới không hiểu nội tình bên trong, chỉ thấy tiểu thiếu gia sinh ra đẹp như thiên thần, tính cách chắn chắn cũng dễ mến như thiên sứ. Lại không ngờ rằng, ác quỷ đội lốt thiên thần, tình tình kiêu ngạo khó thuần được che đậy bởi vẻ ngoài đẹp đẽ.

"Chú không gọi hay bà ấy không đến?"

Nhìn những đứa trẻ khác đã vào trường từ lâu, tài xế vừa bồn chồn vừa khẩn trương, sợ rằng sẽ mất việc tốt ngay ngày đầu tiên đi làm. Không còn lựa chọn nào khác, tài xế quyết định phải sự dụng vũ lực, mặc dù nhóc con luôn toát ra một loại uy quyền đáng sợ nhưng suy cho cùng nó vẫn chỉ là một đứa trẻ mà thôi.

"Tiểu thiếu gia, thất lễ rồi!"

Thiếu gia nhỏ đang nhắm mắt dưỡng thần nghe phải câu nói hàm ý không rõ này liền mở to mắt, thân hình bé xíu được cẩn thận nâng lên, ngồi trong vòng tay tài xế mà bước vào trường.

"Bỏ ra! Chú còn không buông tôi ra!"

Tiểu thiếu gia quát lên một tiếng, nắm chặt tay thành quyền đấm vào ngực tài xế, nắm đấm nhỏ chẳng có bao nhiêu sức. Hắn vùng vẫy tay chân, la toáng lên như bị bắt cóc, khiến không ít ánh mắt dồn về một phía, mà bọn họ chính là tâm điểm.

"Chú muốn chết sao, dám ngó lơ lời tôi nói! Còn không mau dừng chân lại, dám chống đối tôi, chú cứ chờ bị sa thải đi!"

Không ít phụ huynh nhìn một màn này mà thầm thì to nhỏ, cậu nhóc này chắc là không muốn đến trường đây mà... Xôn xao dần hạ nhiệt, mọi người cũng bắt đầu tản ra chỗ khác.

Tài xế trên môi vẫn giữ nụ cười tiêu chuẩn, nhưng trong lòng đã run sợ không thôi, anh thật sự sắp sửa lại thất nghiệp rồi sao?



Tiểu thiếu gia không phục giãy giụa, đôi chân ngắn cũn đạp loạn khắp nơi, khiến tài xế vô cùng mệt mỏi khi bế hắn đi một quãng đường xa. Trên khuôn mặt thiên thần non nớt ấy vẫn lộ ra sự ngang ngược không coi ai ra gì, trừng mắt với tài xế ngay khi vừa được đặt xuống.

Đôi mắt to tròn không chút cảm xúc liếc nhìn đám bạn xung quanh, khinh bỉ hừ lạnh, một lũ nhóc choai choai phiền phức chỉ biết khóc lóc không ngừng!

Trông lớp là một nữ Beta trẻ, cô mỉm cười thân thiện với tiểu thiếu gia mới tới, sau đó ngước mắt nhìn khuôn mặt thấm chút mồ hôi mỏng của tài xế, lịch sự mở lời.

"Phiền anh đi theo tôi làm một chút thủ tục khác ạ, còn bé thì ở đây tiện thể cùng làm quen với bạn mới."

Tài xế không nghĩ ngợi gì nhiều mà gật đầu đồng ý ngay, đoán rằng giữa đám trẻ sẽ không xảy ra chuyện gì to tát cả, nên vội vàng đi theo sau cô giáo trẻ.

Hiện tại trong lớp chỉ có một đám trẻ mới mấy tuổi đầu, bốn mắt ngơ ngác nhìn nhau. Thật ra vài phút trước lũ trẻ đã sớm làm quen nhau trong bầu không khí gượng gạo, nên bây giờ trong suy nghĩ của bản thân, tiểu thiếu gia mới là bạn mới.

Tính cách thiếu gia nhỏ vốn không phải tốt lành gì, nhận ra có vô số ánh mắt đăm đăm nhìn mình rực lửa, cậu chủ nhỏ nhà họ Giang trừng mắt với lũ bạn, tiện thể hăm dọa.

"Nhìn cái gì mà nhìn, có tin tôi móc mắt mấy người ra không?"

Lũ trẻ lần đầu tiên nghe lời thoại kinh dị này, vội vàng lùi về sau mấy bước, khuôn mặt nhỏ nhắn đều trắng bệch tái mét, hiển nhiên đã bị tiểu thiếu gia dọa sợ.

Hắn thích thú thưởng thức từng gương mặt bé nhỏ toát lên vẻ sợ sệt, lâu lắm rồi hắn mới được chơi vui như vậy. Tiểu thiếu gia nhếch miệng nhỏ, ngắm cho thỏa thích rồi xoay người rời đi.

Dù sao hắn cũng quyết tâm làm cho cha và mẹ phải đến trường ngay hôm nay, nếu không đừng mong hắn học ở ngôi trường rách nát này!. Ngôn Tình Xuyên Không

"Cậu đi đâu vậy, cô Tân đã nói phải ngoan ngoãn ngồi trong lớp, không được đi đâu cả! Chúng ta vào trong chơi búp bê cùng nhau đi!"

Tiếng nói của một bé gái ngay ở ngay sau lưng, một bàn tay nhỏ nhắn xinh xinh rất cam đảm mà nắm chặt cổ tay hắn, lôi lôi kéo kéo.