Vì để đảm bảo an toàn cho học sinh, trường học cho Omega không có bố trí học buổi tối, nên toàn bộ cấp 2 đều là tan học lúc 5h30, còn cấp 3 sẽ nhiều hơn 1 tiết là 6h20 tan học. Ngày hôm nay, Bùi Nhược Mộc đặc biệt không để tài xế đến mà là tự hắn đến đón, thế nhưng Hề Hòa vẫn chưa chịu về, phải đợi nói vài câu với Hề Nhiễm nữa.
Bùi Nhược Mộc bất đắc dĩ - "Thầy Ôn 7 giờ là đến rồi, chúng ta còn phải ăn cơm nữa"
Hề Hòa không thể làm gì khác hơn là mong mỏi nhìn về cổng trường. (đọc tại Watt @salad-days-06) Bùi Nhược Mộc nhìn mà lòng có chút đau, đành gọi về bảo dì Trần đừng nấu cơm, hắn định dẫn cậu ăn gì đó gần đây cho tiện. Vừa vặn lúc này, khối cấp 3 cũng tan học, Hề Hòa chạy lại gần, tìm mãi xung quanh mới thấy một thiếu niên giống y cậu, lập tức ngoắt đuôi chạy tới. (Giải thích một tý, Hề Hòa và Hề Nhiễm hiện tại là 16 tuổi, đáng lẽ là học cấp 3, nhưng do Hề Hòa học chậm nên Bùi Nhược Mộc cho cậu học trễ 1 năm, nên vẫn là cấp 2)
"Anh ơi"
Hề Nhiễm đang cùng người bên cạnh thảo luận về việc sắp xếp sân bãi thì nghe thấy tiếng gọi, gương mặt liền dịu lại, giang hai tay ra, người xung quanh nhìn thấy Hề Hòa liền kinh ngạc - "Hề Nhiễm, đây là em trai cậu hả? Đáng yêu quá, mà cũng giống cậu quá"
Hề Hòa cọ cọ trong lòng anh trai mình, (đọc tại Watt @salad-days-06) cười híp mắt mà nghe người khác khen hai anh em giống nhau, mềm mại gọi một tiếng anh trai, chị gái. Hề Nhiễm xoa xoa lên tóc cậu - "Ngày hôm nay không về nhà cùng anh sao?"
Hề Hòa có chút không nỡ - "Đúng rồi...mấy ngày nay chưa gặp chú Bùi, nên có chút nhớ chú..."
Ah, tại sao lại không thể ở cùng nhà chứ.....
"Umh, đi đi" - Vừa nói vừa đi ra cửa, đã thấy Bùi Nhược Mộc nhìn tới bên này, Hề Nhiễm lễ phép gật đầu 1 cái như chào hỏi - "Hề Hòa khiến chú lo lắng rồi"
Bùi Nhược Mộc bị lạnh nhạt mấy nay, trong lòng cũng còn hơi khó chịu, nghe nói vậy liền nhanh chóng tranh chủ quyền - "Đâu có, ngược lại là bé con hai ngày nay chạy tới nhà cháu, làm mọi người phải tiếp đãi rồi"
Mà vừa lúc tài xế của Phó gia cũng tới, hai bên liền cùng nhau tạm biệt rồi ra về, (đọc tại Watt @salad-days-06) về đến nhà nghỉ ngơi được một lúc thì Ôn Thiên Dương đến. Hề Hòa trở về phòng học, nhiều ngày không gặp, sắc mặt của Ôn Thiên Dương đã tốt hơn, chắc là bé con ở nhà đã khỏi bệnh. Hai người trước tiên ôn lại các bài tập trên lớp, sau đó lại luyện thêm vài đề thi nữa, Hề Hòa làm bài khá tốt, không cần phải giảng giải thêm nhiều nên buổi học đã kết thúc sớm hơn khoảng 10 phút. Ôn Thiên Dương lại giúp cậu chuẩn bị thêm cho bài ngày mai trên lớp, Hề Hòa giờ đã rầm rì không muốn học nữa rồi.
"Thầy ơi, con gái của thầy đã khỏi bệnh chưa?"
Ôn Thiên Dương cũng không ép buộc cậu nữa, (đọc tại Watt @salad-days-06) coi như là thưởng cho cậu vì làm bài tốt, cũng tán gẫu với cậu một chút - "Ừ, chỉ là dọc nước một chút nên có hơi sốt" - Khi nói chuyện có mang một tý bất đắc dĩ - "Ba ba alpha của con bé lại không biết làm sao"
Hề Hòa bẹp bẹp miệng, nghĩ đến công cuộc theo đuổi của mình thật vô vọng, vừa thở dài đã bị Ôn Thiên Dương chặn nói - "Ngài Bùi cũng là một Alpha ưu tú"
Hề Hòa ngẩn người, đột nhiên bị nói làm cậu phản ứng không kịp, giấu đầu hở đuôi mà giải thích - "Không, không phải, chú Bùi là..."
Ôn Thiên Dương cười đến cong mày - "Ừ, ừ, thầy biết rồi"
Hề Hòa mặt đỏ như sắp cháy đến nơi, (đọc tại Watt @salad-days-06) âm thanh nho nhỏ nói - "Thầy thấy như vậy...có tốt không?"
"Tại sao lại không tốt chứ?"
"Con...con thấy mình cũng không phải là một Omega quá ưu tú. Hơn nữa, mọi người đều xem con như là một đứa nhỏ....chú cũng coi con là đứa nhỏ..." - Cậu đau khổ nắm tóc - "Con cũng đúng là một đứa nhỏ, còn chưa thành niên, đến mùi tin tức tố là gì còn chưa ngửi được"
Ôn Thiên Dương vuốt tóc cậu, ôn hòa nói - "Những điều đó đều không liên quan, mà quan trọng nhất là chỗ này" - y chỉ vào trái tim Hề Hòa - "Nơi này có cảm xúc là được rồi"