“Giong nói của nàng rất giống Mạt Nhi.”
Tư Đồ Hoàng Vũ lại chỉa chỉa vào Bích Dao:“Mà gương mặt của nàng cũng rất giống Mạt Nhi đó.”
Hạ Cẩm Thần ngạc nhiên, sau đột nhiên bừng tỉnh:“Ngươi là nói”
Tư Đồ Hoàng Vũ thản nhiên nói:“Hạ Ngữ Mạt chân chính đã sớm chết.”
“Các nàng là người của ngươi?”
“Đúng vậy, vì muốn tìm một người tương tự, ta đã tốn rất nhiều thời gian” Tư Đồ Hoàng Vũ híp mắt nhìn Bích Dao nói:“Nhưng một tháng trước đột nhiên không thấy nàng, ta nói là đã xảy ra chuyện, nguyên lai là bị người của phủ tướng quân bắt đến đây.”
“Không, không phải”, Hạ CẩmThần có chút xấu hổ:“Nàng không phải ta bắt đến, nàng là mấy ngày trước có người quăng đến tướng quân phủ. Ta không biết đó là người của điện hạ”
Hạ Ngữ Mạt nhìn đại nam nhân kia có chút thất kinh, rồi lại nhìn nhìn cái người đang đùa vui vẻ kia bên cạnh mình Tư Đồ Hoàng Vũ, mới phát hiện, chính phu quân mình tung hỏa mù (Editor: Chỗ này chém!!), thật sự là mặt không đỏ tim không đập, chuyện giả dối đều có thể nói giống như sự thật, mà người kia thật sự là ngu ngốc dễ bị lừa, không có nửa phần hoài nghi.
Cho nên, liền vì chứng minh điều này, phu quân mới không ang da mặt, mà là dứt khoát đưa nàng đến trước mặt hắn, thế mà lại tiêu trừ hoàn toàn nghi ngờ của hắn ?!
“Cẩm, đã có người có lòng tặng ngươi, ngươi sao không dứt khoát độc chiếm nàng? Đem nàng làm Mạt Nhi? Ngươi không phải yêu Hạ Ngữ Mạt sao? Lại chịu đựng nỗi tương tư này?” Tư Đồ Hoàng Vũ mỗi câu mỗi chữ có chút trêu tức, hiển nhiên không tính sẽ buông tha hắn dễ dàng như vậy.
Là ai ngoan cố kéo theo hắn đi làm đốc tra cái cái gì?
Nhưng thật ra nghe những lời này Hạ Ngữ Bọt sửng sốt sửng sốt .
Hạ CẩmThần yêu nàng?!
Hắn không phải ca ca của nàng sao?
“Ta không” Hạ CẩmThần muốn nói nhưng lại thôi, có cảm giác bất đắc dĩ bị vạch trần toàn bộ.
Hắn thở dài giận dữ nói,“Vũ, ta biết lôi kéo vào tranh đấu của hoàng thất khiến cho ngươi thực không vui, nhưng đó là ca ca của ngươi a”
Lúc này đây Tư Đồ Hoàng Vũ không còn tiếp tục “đùa giỡn”, mâu quang trong trẻo nhưng lạnh lùng buông xuống,“Lên quan gì đến ta?”
Những người đó, chỉ là một đám người xa lạ có quan hệ huyết thống, mà ngay cả phụ hoàng đối với hắn sủng ái, cũng chỉ là bởi vì bản thân hắn lớn lên lại có khuôn mặt giống như đúc mẫu phi.
Mà cũng chính vì điều này, hắn từ nhỏ đã trải qua khó khăn, xa lánh, cười nhạo, khắp nơi làm khó dễ, so với người khác nhiều gấp đôi. Hiện tại nhìn phụ hoàng già đi mà nội bộ bắt đầu tranh giành, loại người đối với người nhà ngoan độc như thế, đáng để cho tự mình đi giúp sao?
“Cẩm, nếu này đó là đại lễ theo như lời ngươi nói, vậy thì cám ơn ngươi, thay ta tìm về tiểu thiếp mất tích của ta.” Tư Đồ Hoàng Vũ thản nhiên nói, liền đứng dậy muốn đi về phía bên giường.
“Không được.” Hạ Cẩm Thần chắn ở trước mặt.
“Cẩm, chẳng lẽ ngươi thật đúng là muốn đem nàng trở thành Mạt Nhi của ngươi, giải quyết tư niệm chi tình sao?” Tư Đồ Hoàng Vũ híp mắt nói.