Sáng hôm sau, Lạc Hạ Vũ tỉnh dậy, thấy mình ở nhà anh trai liền ngồi dậy.
Lạc Nhật Bách:" Em uống đi cho tỉnh rượu" đưa ly nước chanh mật ong cho em gái.
Cô cầm lấy ly nước uống một hơi:" Em thay quần áo đây"
Lạc Nhật Bách:" Hôm qua có chuyện gì??? Em nói cho anh biết đi"
" Chuyện của em, anh không muốn khó xử thì đừng xen vào tốt hơn" liền đi lên phòng, lấy quần áo rồi vào phòng tắm. Nhìn những vết trên cổ mình:" Đừng mong tôi tha thứ cho anh"
Lạc Nhật Bách có điện thoại:" Alo"
* Đến căn cứ nhanh đi, Phi Dạ bị đánh này*
Lạc Nhật Bách:" Ai đánh???"
* Thành Uyển*
Lạc Nhật Bách:" Đến ngay"
Lạc Hạ Vũ đi xuống, nghe vậy:" Ai bị đánh???"
Lạc Nhật Bách:" Phi Dạ"
Cô liền biết là chuyện hôm qua:" Haizzz"
Lạc Nhật Bách:" Anh đi xem thử một lát, em đi đâu à???"
" Ừm"
Lạc Nhật Bách liền lái xe đi đến căn cứ. Lạc Hạ Vũ cũng lái xe đuổi theo anh trai mình:" Haizzz, giải quyết luôn chuyện này vậy!!!"
^^^Đến căn cứ ^^^
Lạc Nhật Bách liền xuống xe đi nhanh vào trong, nhìn thấy Phi Dạ bị trói, miệng đầy máu:" Mộ Thành Uyển, cậu điên rồi à???"
" Cậu ta đưa vợ tôi đi, tôi đánh không được ư???"
Lạc Nhật Bách:" Ra là cậu!!!"
" Tôi làm sao???"
Lạc Nhật Bách:" Hôm qua, cậu làm gì em gái tôi???"
" Vợ chồng thôi"
Lạc Nhật Bách liền lao vào đánh Mộ Thành Uyển:" Điên rồi"
Lạc Hạ Vũ đến, bước xuống xe, bị chặn lại:" Cô không được vào"
" Nhìn kỹ tôi là ai???"
Họ liền để cô vào, cô đi vào trong, nhìn thấy Mộ Thành Uyển đang định đánh anh trai mình:" Anh không được đánh anh tôi"
Nghe tiếng của cô, Mộ Thành Uyển liền bỏ Lạc Nhật Bách ra:" Hôm qua, em đi đâu vậy???"
" Tôi đi đâu thì liên quan gì đến anh???"
" Em...."
Nhìn thấy Phi Dạ bị trói tay, miệng đầy máu, cô liền chạy đến:" Anh không sao chứ???"
Phi Dạ:" Không sao"
Cô liền cởi trói cho Phi Dạ:" Đi thôi" liền đỡ Phi Dạ đứng dậy
" Em không được đưa nó đi"
" Mộ Thành Uyển, anh điên đủ chưa??? Anh biết anh ấy sẽ không đánh trả lại anh nên anh ra tay nặng như thế này à???"
" Anh điên đấy, anh yêu em đến mức phát điên rồi"
" Yêu tôi??? Yêu tôi nhưng lại không tin tôi"
" Em không được đưa nó đi"
" Tôi cứ đưa đi thì sao???"
" Anh giết nó cho em xem" rút súng ra, chĩa về phía Phi Dạ
Lạc Hạ Vũ thấy vậy liền đứng phía trước Phi Dạ:" Anh ngon thì anh bắn tôi nè"
" Tại sao vậy??? Tại sao em vì nó mà đứng trước miệng súng của anh chứ??? Năm đó cũng vậy, bây giờ cũng vậy chứ???"
" Anh đừng nhắc chuyện năm đó với tôi, bắn đi, anh bắn tôi đi, một phát kết thúc tất cả" ánh mắt của cô nhìn thẳng vào Mộ Thành Uyển.
" Em muốn thế nào đây??? Em nói đi"
" Anh sẽ thực hiện ư???"
" Ừm"
" Mộ Thành Uyển, kết thúc đi, dù không thể ly hôn thì tôi cũng chỉ muốn rời xa anh thôi, có được không???"
" Được, anh sẽ theo ý em. Từ hôm nay chuyện của em, anh không xen vào"
" Được, cũng đừng ra tay với Phi Dạ và anh trai tôi nữa"
" Được"
" Phi Dạ, chúng ta đi thôi" dìu Phi Dạ đi ra ngoài rồi lên xe, lái xe chở anh ấy đi.
Mộ Thành Uyển cười thành tiếng:" Hahaha.... từ nay anh chiều theo ý em"
Lạc Nhật Bách liền lái xe đuổi theo xe em gái.
^^^Trên đường đi ^^^
" Em đưa anh đến bệnh viện"
Phi Dạ:" Anh không sao đâu, đừng đến bệnh viện"
Cô lái xe chở anh đến biệt thự ven biển của mình, xe Lạc Nhật Bách không đuổi theo kịp nên mất dấu.
Đến nơi, cô xuống xe, đi sang dìu Phi Dạ:" Anh cứ ở đây cùng em đi, anh ấy chắc chắn sẽ tìm đến nhà anh gây chuyện đấy"