Ấm Áp Có Em, Ngọt Ngào Có Anh

Chương 123: Thần kỳ lắm sao?



Cho nên tám phần mười là có cắt mèo...

.

Đa Đa nghi ngờ ra mặt, sau đó nhìn về phía Triệu Hồng Lăng.

Hiển nhiên, Triệu Hồng Lăng cũng không biết chuyện này.

Thế nhưng cô thấy Lâm Yên tựa hồ có điều khó nói nên không tiếp tục truy hỏi đến cùng.

Lâm Yên liền hàm hổ trả lời: “Bởi vì là bà con xa, là loại quan hệ xa cực kì xa, tám cây sào cũng không với tới ấy! Mọi người không biết cũng là chuyện đương nhiên.

Chủ yếu là ảnh đế Bùi là người tốt, nên mới tiện tay giúp chị...” Thật ra, nói như vậy cũng không có vấn đề gì.

Cô với Bùi Duật Thành có thể chia tay bất cứ lúc nào, đến lúc đó quan hệ của cô với Bùi Nam Nhứ chính là quan hệ xa cực kì xa, tám cây sào cũng với không tới.

Đa Đa nghe vậy vẫn thấy khó tin: “Chị với ảnh đế Bùi còn có quan hệ này? Thật sự quá thần kỳ!” Chỉ có quan hệ bà con xa thôi cũng đã đủ kinh người rồi có được không! Lâm Yên bĩu môi: “Thần kỳ lắm sao?” Chuyện này có gì mà thần kỳ với ngạc nhiên chứ! Cổ với Tam thiểu nhà họ Bùi còn có quan hệ ba - con nữa này! Lâm Yên thì thầm to nhỏ với Đa Đa một lúc lâu, mà Bùi Nam Nhứ vẫn không hề thúc giục, tốt tính đứng đợi.

Cuối cùng, Đa Đa với Triệu Hồng Lăng hỏi xong liền tự giác lùi ra phía sau, nhường Bùi Nam Nhứ nói chuyện với Lâm Yên “Cuối hành lang có nhà vệ sinh, cô có thể qua đó thay đồ.” Bùi Nam Nhứ nói.

Lúc này Lâm Yên thật sự hơi do dự.

Đối với sự giúp đỡ của Bùi Nam Nhứ cô cảm thấy rất kinh sợ.

Dù sao quan hệ của cô với Bùi Duật Thành rất phức tạp, hoàn toàn không nằm trong sự khống chế của cô.

Nếu như có thể, cô không muốn có thêm bất cứ dây dưa gì với Bùi Duật Thành nữa.

Dù sao cái mạng nhỏ vẫn quan trọng hơn.

Hơn nữa...

Giữa ban ngày ban mặt, giữa hàng ngàn vạn người hâm mộ mà cô lại bước lên xe của Bùi Nam Nhứ...

Hành động này có phải...

hơi kích thích quá rồi không? Lâm Yên chỉ có thể kiên trì từ chối: “Cảm ơn ảnh đế Bùi đã trượng nghĩa ra tay giúp đỡ, nhưng mà tôi cảm thấy như vậy vẫn quá mạo hiểm.

Nhỡ đâu bị fan hâm mộ bắt gặp thì tôi có nhảy vào sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch hết tội! Tôi thì không vấn đề gì, nhưng tôi không thể để danh dự của anh bị ảnh hưởng được! Hay là thế này đi, bộ đồ này tôi nhận còn rời đi thế nào tôi sẽ tự mình tự nghĩ cách!”

Lời của Lâm Yên có thể nói là vô cùng chặt chẽ.

Cô cảm thấy mình đã nói tới mức này rồi chắc chắn Bùi Nam Nhứ sẽ không thể nói lại được gì.

Kết quả, Bùi Nam Nhứ chỉ ý nhị nhìn cô một cái, sau đó dùng âm lượng chỉ có cô và anh nghe thấy để nói: “Nhưng mà, anh của tôi đang ở trên xe chờ cô.”

Lâm Yên: “...”

Đại...

đại...

đại lão đang ở trên xe chờ cô? Như vậy mà cô còn không dám đi sao...

Sao không nói sớm chứ! Nếu nói sớm cô đã không phí công nghĩ cách từ chối rồi...

Lâm Yên gần như là vừa khóc vừa nói: “Hic, vậy anh chờ tôi một chút, tôi đi thay quần áo!” Bùi Nam Nhứ bật cười: “Ok, không vội, tôi chờ cô.” Bùi Nam Nhứ nhìn bóng lưng bi tráng ôm quần áo chạy về phía phòng vệ sinh, trong mắt xẹt qua một tia hồ nghi không dễ phát hiện.

Tại sao anh cứ luôn cảm thấy thái độ cô gái này đối với anh trai của mình...

hình như không giống với thái độ dành cho người yêu.

Thậm chí còn có chút...

sợ hãi?