ngài vừa mới đồng ý hẹn hò với tôi?” Bùi Duật Thành thấy cô ho khan thì đưa tay vỗ nhè nhẹ lên lưng cô, “Cô không nghe lầm.” Đầu óc của Lâm Yên hoàn toàn nổ tung, mất đi khả năng phán đoán: “...” Bùi Duật Thành bất ngờ tới gần khiến đầu óc Lâm Yên càng thêm hỗn loạn, cô vô thức muốn tách khỏi người Bùi Duật Thành nhưng mà con người “thâm tình” trong cô không cho phép.
Ham muốn sống sót thúc đẩy cơ thể cứng ngắc của cô, giúp cô tiếp tục giữ vững tư thế ngồi quỳ bên cạnh ghế sofa.
Mà cái người đầu sỏ gây ra tất cả những chuyện này lại đang mỉm cười, thản nhiên ngồi đó nhìn cô: “Cô Lâm, sao thế?” Lâm Yên ngây ngốc nhìn chằm chằm Bùi Duật Thành, vô thức thốt lên: “Tổng giám đốc Bùi, có phải mắt của ngài không được tốt lắm đúng không?” Bùi Duật Thành: “...” Lâm Yên hết lòng khuyên nhủ: “Khụ, tôi nói thật đó! Kì thực, bây giờ đàn ông đi ra ngoài phải biết bảo vệ bản thân, con gái bây giờ nguy hiểm lắm.
Tôi cảm thấy Tổng giám đốc Bùi vẫn nên suy nghĩ cẩn thận lại thì tốt hơn!” Cô thật sự không ngờ được, ở phương diện tình cảm Bùi Duật Thành lại là một con người đơn thuần như vậy.
Như thế này đúng là quá dễ dãi rồi! Bàn tay đang nhẹ nhàng vỗ về cô của Bùi Duật Thành khẽ dừng lại như thể anh đang suy nghĩ, sau đó mới trả lời: “Thật sao?” Lâm Yên: “Đúng thể đúng thế! Hay là ngài suy nghĩ kĩ lại xem sao?” Bùi Duật Thành nhìn cô, nói: “Cô Lâm đang ám chỉ tôi rằng nên kết hôn luôn thì tốt hơn?”
Lâm Yên: “..
!!!”
Vì sao con người này lại có suy nghĩ đáng sợ như vậy!
Lâm Yên liên tục lắc đầu, lắc nhiều đến nỗi như sắp rơi ra, “Không không không không...
tôi không có ý đó! Tôi không có ý định kết hôn với ngài, không muốn một chút nào! Không đúng, ý của tôi là, thật ra tôi là người theo chủ nghĩa độc thân, tôi không có dự định kết hôn!”
Lâm Yên giải thích lộn xộn, đồng thời cố gắng biến mình trông càng có vẻ cặn bã càng tốt.
Nhưng mà, Bùi Duật Thành nghe thể lại chẳng hề không vui chút nào.
Trong đôi mắt u ám sâu thẳm như màn đêm của anh ánh lên một tia sáng mà cô không hiểu nổi.
“Có thể không kết hôn.” Bùi Duật Thành nói.
Lâm Yên trợn tròn mắt: “...” Thế mà cũng được? Có điều...
nghĩ kĩ lại thì cũng có thể hiểu được...
Có lẽ Bùi Duật Thành cảm thấy cô mới lạ nên mới đồng ý hẹn hò với cô vài ngày mà thôi, sao có thể tính xa đến chuyện như là kết hôn được? Có lẽ cô đã nghĩ quá mức rồi.
Chẳng phải chuyện mấy kẻ nhà giàu cứ hai ba hôm lại thay một cô bạn gái chỉ là chuyện bình thường sao? Nghĩ tới đây Lâm Yên hơi thở phào.
Thế nhưng, trong đáy lòng cô lại đang kêu gào! Vì cái gì!!! Cuối cùng là vì cái gì mà chuyện này lại phát triển đến mức như vậy? Cô chỉ vô tình đánh một quả rắm, tại sao lại thành ra chơi ngu? “Ý của cô Lâm là?” Bùi Duật Thành nhìn cô, chờ đợi câu trả lời của cô.
Lâm Yên: “...” Ý của cô là...
Cô còn có thể có ý kiến gì nữa được à? Đầu tiên, cô không biết xấu hổ ngủ với người ta một đêm.
Sau đó, lại chạy đến bệnh viện “úp sọt”, bây giờ thì chạy tới tận nhà người ta tỏ tình, trời đất đều chứng kiến...
Chẳng lẽ cô còn có thể nói không được, nói cô không muốn hẹn hò với anh, nói cô chỉ là một tên biến thái cuồng theo dõi! Lúc này, nội tâm Lâm Yên như một chảo dầu sôi sùng sục, “Tôi...