Âm Mưu Trở Thành Vợ Của Lăng Tổng

Chương 37: Mùa thu



Sau cơn mưa đêm qua cả thành phố như được gột rửa. Cái không khí nóng bức của mùa hè bay đi, ở lại là từng đợt gió se se lạnh của mùa thu. Lăng Minh Dương thức dậy trước rồi xuống làm bữa sáng, còn cô chỉ muốn làm ổ trong chăn vì bên ngoài khá lạnh. Lăn qua lăn lại một lúc thì cũng phải dậy. Cô đi vệ sinh cá nhân rồi xuống ăn sáng cùng Lăng Minh Dương sau đó hai người đi làm. Tạm biệt Lăng Minh Dương xong cô đi lên phòng làm việc.

" Hi " Cô chào Thanh Lam bên cạnh

" A, chào chị "

" Có chuyện gì vui mà mặt hớn hở thế"

" Chị ngồi lại đây"

Cô nghe vậy cũng dịch ghế sang bên cạnh Thanh Lam " Chuyện gì đó "

" Hồi sáng em đi sớm có gặp cậu tuyển thủ đưa trưởng bộ phận đi làm "

" À "

" Chị đến sớm chút là gặp được rồi "

Cô nghe vậy thì cười đáp lại

" ây za, cậu ấy vẫn không hết đẹp trai. Lúc thấy em còn chào hỏi, quá ư là dễ thương luôn "

" Chậc, coi kìa. Làm việc đi "

" Mà hôm nay là ngày cuối chị làm việc ạ "

" Đúng rồi, giờ chị đang dọn nốt đồ "

" Haiz, sau này không ai tám chuyện cùng em rồi"

" Buồn gì chứ, mà lát em có đi ăn thịt nướng không"

" Ăn ở đâu ạ "

" Chị tính chờ mọi người tan làm rồi cùng nhau ăn một bữa "

" À "

" Em nhớ đi đó nha "

" Oki chị iu "



Tới chiều cô cùng mọi người tan làm sau đó cùng nhau chọn một quán ngon để ăn.

" Tôi biết một quán siêu ngon" một cô nhân viên lên tiếng.

" Là quán đối diện trường học cách đây không xa hả "

" Đúng đó "

" Ừm, quán đó cũng ngon "

" Vậy chốt quán đó nhé "

Đám người ồn ào vừa đi vừa bàn chút nữa sẽ ăn gì thì cũng xuống đến nơi để xe. Cô đang tính đi cùng Thanh Lam thì thấy Lăng Minh Dương đi xuống.

Cô rảo bước về phía hắn " Anh cũng tan làm à "

" ừm"

" Đi ăn thịt nướng đi "

Không chờ Lăng Minh Dương trả lời cô lại nói tiếp " Không cho phép từ chối, tên nô tài này mau chở bổn cung đi ăn thịt nướng"

Cô đẩy Lăng Minh Dương vào ghế phụ sau đó vòng qua bên kia lái xe đi.



Quán cách đây không xa nên đi rất nhanh. Một lúc sau một nhóm người đã đứng đông đủ trước cửa. Cô đi vào chọn một bàn lớn cho tất cả mọi người.

" Menu quán này, mọi người thỏa mái chọn món nha "

Mọi người cùng nhau vào chỗ ngồi sau đó gọi một bàn ăn. Lăng Minh Dương từ lúc trên xe tới giờ không nói câu nào, giờ cũng im lìm ngồi cạnh cô.

Cô hơi cúi về phía Lăng Minh Dương rồi nhìn vào mắt hắn " Anh lạ lắm nha "

" Hửm " Tiếng mọi người nói chuyện khá lớn nên Lăng Minh Dương hơi cúi xuống nghe cô nói.

" Ăn nhiều thịt chút nha " Cô nói rồi gắp một miếng thịt cho Lăng Minh Dương.

" ừm, cảm ơn"

Bữa ăn huyên náo cứ vậy tiếp tục, Lăng Minh Dương thi thoảng lại gắp đồ ăn cho cô. Đến khi khá muộn mới kết thúc. Ban ngày đều làm việc mệt mỏi nên mọi người muốn đều về nghỉ ngơi.

Chào tạm biệt người cuối cùng cô quay qua nói với Lăng Minh Dương " Mình đi dạo chút đi "

" Lạnh"

" Vậy đi cho ấm"

" Ừm "

Đi dạo chầm chậm trên đường lớn nên có hơi lạnh, thi thoảng cô lại xoa hai tay cho ấm. Xe cộ đi lại giờ cũng không có nhiều lắm. Lăng Minh Dương chân dài nên đi trước cô cách một đoạn, nhận thấy mình đi hơi nhanh nên anh dừng lại chờ cô. Cô thì đi chậm rãi phía sau thấy Lăng Minh Dương chờ mình thì chạy tới chỗ của anh

" Có hơi lạnh nhỉ" cô đi tới cạnh Lăng Minh Dương rồi nói.

" Em lạnh à "

" À, một chút"

" Ừ, tôi cũng lạnh" nói rồi Lăng Minh Dương tiếp tục đi.

Cô tưởng Lăng Minh Dương sẽ hỏi han rồi sẽ đưa áo hay nắm tay cô đút vào túi áo của anh như trong phim.

" Hừ, chờ em "

" Mặc vậy bảo sao không lạnh" Lăng Minh Dương âm thành nhìn chiếc váy của cô rồi đánh giá.

" Dài đến chân mà "

" Sau này đừng mặc vậy"

" Anh quản em à, ơ đi đâu đó "

Lăng Minh Dương ghé vào quán nhỏ cạnh đó rồi đi ra với hai cốc sữa nóng hổi thơm lừng.

" Cầm lấy"

" Wao, em cảm ơn" cô nhận lấy một ly sữa từ tay anh.

" Không đi nữa, vào xe rồi về nghỉ ngơi thôi " Lăng Minh Dương uống một chút sữa rồi nói với cô.

" Em vẫn muốn đi tiếp"

" Bị cảm em tự chịu"



Trong xe ấm áp khác hẳn so với cái lạnh bên ngoài.

" Lạ nhỉ, còn chưa tới mùa đông mà đã lạnh rồi" cô vừa thưởng thức ly sữa vừa nói.

" ừm, khí hậu thất thường nên thời tiết cũng vậy" một tay Lăng Minh Dương chuẩn bị xoay vô lăng, tay còn lại để trên cần gạt. Giọng nhẹ nhàng đáp lại cô. Hắn quay qua định cài dây an toàn cho cô thì thấy cô đang tự cài nên thôi.

Để ý hành động nhỏ của Lăng Minh Dương nên cô giả bộ vụ vơ nói " Một tay em cầm ly sữa nên khó cài quá đi"

Đôi môi hắn mỉm cười nhè nhẹ rồi quay qua tiếp tục ý định giang dở vừa nãy. Cô cũng vì vậy mà ngại ngùng quay qua một bên thầm cười.

Trời đã tối nên trên đường cũng không nhiều xe cộ, Lăng Minh Dương lái xe vừa phải nên rất thỏa mái làm cô gật gù suýt đụng đầu.

" Hoa em đặt từ tỷ năm trước còn chưa đi lấy được mà trời đã lạnh rồi " giọng cô mơ màng nói.

" Mùa này trồng hoa diên vĩ, hoa thạch thảo là đẹp "

" Nghe lạ lạ, để mai em đi tìm về trồng " ánh mắt chứa đầy sao của cô lẳng lặng nhìn Lăng Minh Dương. Trong xe ấm áp làm cô dần dần chìm vào giấc ngủ, rồi cô mơ một giấc mơ.