Nhược Cẩn Đông đi ngay không lâu sau đó, Ái Linh dịu dàng ra ngoài chào khách, nhìn thấy Lý Thần Vũ thì vui vẻ đi tới.
Lý Thần Vũ đang đứng một mình, liền nheo mắt nhìn Ái Linh lại gần. Khác với vẻ hờ hững lần trước, nay anh chủ động mở lời khiến Ái Linh như mở cờ trong bụng.
- Chúc mừng tác phẩm mới.
Ái Linh bẽn lẽn vén tóc ra sau vành tai, rồi mắt đầy ý cười nhìn anh.
- Cảm ơn anh đã tới.
Anh cười. Ái Linh còn tưởng mình nhìn nhầm, bởi Lý Thần Vũ khi chia tay rất hận bạn gái cũ, còn nói sau này không bao giờ muốn gặp lại, chặn tất cả phương thức liên lạc, muốn xóa bỏ sạch sẽ Ái Linh ra khỏi cuộc đời mình.
- Khi nãy anh thấy hình như người quen của anh cũng tới chung vui cùng em. Không biết có phải không, là chú Cẩn Đông.
Ái Linh kinh ngạc, hai tay che miệng thảng thốt.
- Anh biết bố em sao?
Lý Thần Vũ nhíu mày, rồi ngay lập tức giãn ra và cười.
- Ồ, bố em?
Ái Linh chớp mắt, không ngại ngùng việc gia đình hơi phức tạp mà còn khá hồi hộp.
- Bố đẻ em, em có dượng nữa. Anh xem, có phải duyên phận không, anh và bố em biết nhau, chúng ta cũng gặp lại nhau.
- Duyên phận? Phải! Duyên phận! Có vẻ bố em rất thương em nhỉ.
- Ừ, dù em sống với mẹ và dượng nhưng bố rất quan tâm và lo cho em. Bố cưng em lắm.
Thật kì lạ, khi còn yêu nhau thì chẳng ai nói về gia đình mình. Sau nhiều năm cắt đứt quan hệ, thì nay Ái Linh lại hào hứng kể chuyện, còn có chút khoe khoang tự hào.
Anh đứng gật gù, vẻ mặt điềm đạm nhưng trong đầu load rất nhiều thứ. Đang loay hoay chưa biết tính kế Nhược Cẩn Đông thế nào, thì bỗng phát hiện ra điều hay ho. Đúng là ý trời.
Hôm ở Courchevel, Lý Thần Vũ đã định hỏi bố danh tính nhân tình của mẹ anh. Nhưng chưa kịp hỏi thì Lý Liên Sơn đã ho và mệt. Anh cũng không biết “chú Đông” kia họ Nhược. Bởi trước nay chỉ nghe bố gọi là Cẩn Đông, nên anh luôn chào là chú Đông. Khi tìm hiểu về đối phương, anh cũng chỉ quan tâm xem thứ gì quan trọng với ông ta, mà không chú ý đến họ Nhược hiếm người có. Lại càng không thể tưởng tượng bạn gái cũ là con của người này. Các thông tin cá nhân của Nhược Cẩn Đông rất ít ỏi và kín kẽ, bảo sao Lý Tú Anh cũng không tra ra.
Giờ thì hay rồi.
Hôm nay, Ái Linh rất bám người, tâm trạng rất tốt, vì Lý Thần Vũ không xa lánh mà thi thoảng họ còn tương tác cười nói cùng nhau.
Lý Tú Anh không biết quan hệ của em trai và chủ sự kiện, còn thầm tán dương Lý Thần Vũ đã biết giao lưu rồi.
***
Mẫn Tiên họp cùng Joselin và DeKao, còn có Juz nữa. Có một đội tuyển nổi tiếng muốn chiêu mộ Juz với hợp đồng cao tới ngỡ ngàng. Có lẽ bên đó đã nhắm được Juz sau trận chung kết.
Juz có tiềm năng, và đồng hành với T.Lee hay DeKao cũng rất ổn. Vì thế cậu ấy tuy mới nhưng được đánh giá cao, như một ngôi sao nổi bật mới nhú trong giới.
Không ai muốn Juz đi. Nên họ cần họp, để đưa ra chiến lược và lắng nghe mong muốn của Juz, bởi hợp đồng của Juz với W1 cũng sắp hết.
Mẫn Tiên đang nghĩ cách giữ nhân tài lại cho bên mình. Còn Juz đang lung lay với số tiền hợp đồng khổng lồ.
Nay Lý Thần Vũ không đón cô được, DeKao liền ngỏ ý.
- Anh có một sự kiện tranh nghệ thuật, có lẽ em sẽ thích. Muốn thư giãn chút không?
Lê Mẫn Tiên định từ chối, nhưng lúc này cô muốn xem những thứ xinh đẹp và một không gian mới mẻ để thả lỏng. Những sự kiện tranh ảnh thường không quá xô bồ. Cô suy nghĩ rồi cũng gật đầu.
Cô ăn mặc khá đơn giản, bèn hỏi DeKao.
- Có cần trau chuốt không?
DeKao mỉm cười.
- Không cần cầu kỳ, em rất xinh đẹp rồi.
Mẫn Tiên ngại ngùng cười rồi quay ra cửa xe, cô không muốn phát sinh sự thân thiết quá mức với DeKao. Vừa để Lý Thần Vũ yên tâm, vừa để DeKao đừng nuôi hi vọng.
Đi tới sự kiện, nhìn tên tác giả là Rosie, bước chân Mẫn Tiên trùng xuống.
- Rosie?
DeKao nhìn cô.
- Ừ, cô ấy khá nổi tiếng, tác phẩm cũng độc đáo.
DeKao từ tốn nói, nhưng xen kẽ chút vui và tự hào. Tuy nhiên không tiết lộ tình anh em của mình và Ái Linh.
Mẫn Tiên nheo mắt nhìn vào trong, rồi cũng cất bước. Lòng cô có chút bồn chồn, tự nhiên nghĩ tới Lý Thần Vũ.