Ái Linh bận tiếp khách và giới thiệu tác phẩm mới, Lý Thần Vũ đứng cùng Lý Tú Anh, chỉ nóng lòng muốn nói chuyện thêm với bạn gái cũ để có thêm thông tin về Nhược Cẩn Đông.
Ở một bên, Lê Mẫn Tiên lơ đễnh nhìn những bức tranh tại sự kiện. Cô hết hứng thú ngay khi biết đây là nơi có Rosie.
Một người va vào cô, lập tức DeKao đỡ vai cô giữ lấy, còn dịu dàng nhắc.
- Cẩn thận!
Mẫn Tiên hơi cười rồi rời khỏi tay DeKao:
- Cảm ơn anh!
Cảnh này vừa hay đập vào mắt Lý Thần Vũ.
" Chẳng phải nói bận ở trụ sở sao, giờ lại đi ngắm tranh với DeKao? "
Lý Tú Anh có điện thoại nên ra ngoài để nghe, Lý Thần Vũ đang định tiến lại chỗ bạn gái thì Ái Linh bất ngờ đi tới ôm cánh tay anh và híp mắt cười.
- Vũ, em có một bức tranh riêng tặng anh.
Lê Mẫn Tiên bất giác nhìn sang, bất ngờ thấy Lý Thần Vũ và Rosie thân mật. Anh bảnh trai, cô gái lại đáng yêu xinh đẹp. Cô nhìn vào trang phục đơn giản của mình.
" Không sao, mình xinh mà".
Dẫu vậy, một xíu tự ti vừa lướt qua trong lòng Mẫn Tiên.
Bốn mắt nhìn nhau, Lý Thần Vũ gỡ tay Ái Linh ra, chân chưa kịp bước thì Lê Mẫn Tiên đã xoay người hướng tới nơi khác.
Là Lý Tú Anh hồ hởi nhận ra “em dâu tương lai” cũng có mặt.
DeKao được giới thiệu đó là chị gái Lý Thần Vũ thì biết ý dời đi. Lê Mẫn Tiên vẫn nói chuyện với Lý Tú Anh, nhưng mắt thi thoảng liếc về hướng bạn trai.
Cô nhắn cho DeKao.
" Em có việc đột xuất nên về trước. Anh cứ xem tranh vui vẻ nhé."
Lý Thần Vũ cũng nhắn cho Lý Tú Anh.
" Em về trước, có việc".
Nếu phải đối mặt với bạn gái cũ của bạn trai, Lê Mẫn Tiên muốn mình phong độ và rạng rỡ. Hôm nay cô mệt thật, lại còn ăn mặc makeup không được lung linh.
Một cơn giận dỗi lẫn tủi thân ập tới, cô đi bộ ra mặt phố. Phía góc phố không xa có một cửa hàng tiện lợi.
Cô bỗng thèm hút thuốc lá, bèn đi bộ qua đó.
Ở đây không có Executive, chỉ có vài loại bình dân hơn. Cô chọn bừa một hãng, rồi lười biếng ngồi một góc châm thuốc.
Lý Thần Vũ đi tìm bạn gái mà không thấy cô đâu. Biết cô giận rồi, anh cũng muốn hỏi sao cô lại đi cùng DeKao. Lái xe ra khỏi nơi diễn ra sự kiện, khi dừng đèn đỏ, anh mỉm cười nhìn cô gái của mình đang hậm hực hút thuốc ở một cửa hàng tiện lợi.
Chiếc xe thể thao dừng lại, Lý Thần Vũ sừng sững đứng trước mặt Lê Mẫn Tiên.
Cô ngẩng lên nhìn, tay dập thuốc nhưng im lặng.
- Anh đi cùng chị, không có ý gì với Rosie cả.
Khi nói câu này, Lý Thần Vũ hơi chột dạ, trong thâm tâm tự biết bản thân đang nói dối.
- Ừm!
Lý Thần Vũ mỉm cười, rồi bóp bóp má Mẫn Tiên. Cô hờn dỗi quay ngoắt đi.
- Anh còn chưa giận mà. Tưởng em bận, lại cùng DeKao ở đây?
Mẫn Tiên quay ra lườm Lý Thần Vũ.
- Coi như hòa đi. Em và DeKao cũng không có gì ngoài là đồng nghiệp. Tan họp sớm nên muốn đi thả lỏng chút, ai dè thả lỏng không nổi.
Anh khom người nâng cằm cô lên, nhẹ nhàng hôn một cái.
- Xem kìa, em dỗi cũng đẹp nữa.
Mẫn Tiên bĩu môi rồi kéo cổ áo Lý Thần Vũ xuống, không ngại đang ở ngoài đáp lại anh một nụ hôn, còn cố tình cắn nhẹ cho bõ ghét.
Lý Thần Vũ vui vẻ kéo tay cô lên xe, rồi đưa cô về căn hộ của mình.
Dù mới chập tối nhưng trong phòng hai người đang quấn quýt lấy nhau. Lý Thần Vũ hôm nay hết sức nhẹ nhàng và nâng niu Lê Mẫn Tiên.
Sau một hồi lăn lộn, cô mệt mỏi thiếp đi.
Anh nhẹ nhàng rời giường, rồi lấy ra một hộp vuông, là bức tranh Ái Linh tặng anh khi nãy. Anh nhìn tranh rất lâu, trầm ngâm ngắm kỹ, không phải vì tranh đẹp, mà vì đây là tranh của Ái Linh.
Ánh mắt anh nhìn Mẫn Tiên đang ngủ ngon trên giường. Bức tranh nhỏ cỡ khung ảnh bị bỏ lại vào hộp và đáp vào thùng rác.
Anh về giường, vuốt ve người anh yêu, ngắm nghía cô như muốn khảm hình ảnh Lê Mẫn Tiên vào trí óc mình.