Thẩm Ngôn nhìn về phía tên đầu trọc, nói thật hắn nhìn tên trọc này có chút khác biệt, rất quan tâm đến anh em, lại rất quyết đoán, thật có tố chất lãnh đạo một băng đảng.
- Mày tên gì? Từ bang phái nào tới?
Tên trọc thận trọng nói.
- Tôi là Cuồng Tử, tôi cùng đám đàn em là một phân bộ trong một công đoàn lớn thành phố Kim Hoa này, công đoàn này là một tổ chức xã hội đen chuyên đi bảo kê, bắt cóc tống tiền các loại…
Cuồng Tử nói qua loa đại khái công đoàn của hắn, Thẩm Ngôn cũng biết đại khái công đoàn này không chỉ bảo kê, tống tiền gì…loại này chủ yếu là giết người phóng hỏa, buôn bán ma túy, mại dâm là chính thôi, nhưng mọi người đều hiểu nhau cả, cũng không cần nói ra.
- Phân bộ của tôi có khoảng 200 đàn em, công đoàn của chúng tôi là công đoàn Thiên Lang, dưới trước có khoảng 20 phân bộ như chúng tôi vậy.
Thẩm Ngôn mi mất giật một cái, 4000 người…con số quả thực còn không nhỏ nha.
- Là ai mướn tụi bây tới!
- Là một người tên Dương Lập Hoa, hắn thông qua Chấn Phong giới thiệu nên tìm đến được tôi, hắn ra giá 100 vạn để…cắt tứ chi của anh. Việc này đáng lý đàn em tôi đi làm là được, nhưng số tiền lại tương đối lớn nên tôi mới tự thân đi…không ngờ gặp phải thứ quái thai như anh….
Cuồng Tử mặt cuối xuống run run lén nhìn biểu hiện của Thẩm Ngôn, hắn thật không biết chắc mình có thoát được kiếp nạn này không nữa.
Sắc mặt Thẩm Ngôn lúc này hết sức khó coi, Dương Lập Hoa ba lần bốn lượt vo ve trước mặt hắn, hôm nay lại gan lớn dám động đến nữ nhân của hắn, xem ra Lý Thanh Phong dưới hoàng tuyền lại muốn có một người bạn rồi.
Còn gã Chấn Phong kia nữa, đợi sau khi bộ phim của Dương Mật đóng xong, hắn sẽ giải quyết luôn một thể.
Thẩm Ngôn nhìn về phía đám người đang quỳ gối nhìn xem mình, chậm rãi rút thanh kiếm còn nhuốm máu từ dưới đất lên.
- Anh…anh anh đã nói tôi khai xong sẽ thể chúng tôi mà…tôi hứa sẽ không kể ai nghe về chuyện này cả!!!
Tên trọc la thất thanh, hắn cùng 4 tên đàn em còn lại co ro lùi về cuối hẻm, bọn chúng đã không còn đường trốn.
- Xin lỗi! Dù tao rất thưởng thức mày trọc à, nhưng chỉ có người chết mới không để lộ bí mật được thôi, dây mơ rễ má của mày quá lớn, tao không muốn có sự việc phát sinh sao này!
Cuồng Tử đầu óc ầm ầm hoạt động, 35 năm cuộc đời hắn chưa từng động não nhanh như giờ phút này, hắn nhanh chóng quỳ rạp xuống trước mặt Thẩm Ngôn, đầu dập xuống đến tóe máu.
- Tôi xin anh, tôi nguyện làm thuộc hạ của anh, nghe anh sai khiến…thuộc hạ sẽ không tiết lộ bất cứ điều gì, nếu không trời tru đất diệt…
Thẩm Ngôn khựng lại, vuốt vuốt cằm, ý tưởng này thực sự không tệ, ngoài sáng hắn có quân đội chống lưng, trong tối hắn là ông trùm băng đảng, nghe thế nào cũng thấy thoải mái đến làm người ta cười sảng a.
Thấy Thẩm Ngôn có vẻ động lòng, Cuồng Tử IQ hôm nay tăng tới 200, luôn mồm quảng cáo.
- Lão đại nếu có tay trong trong giới hắc đạo sẽ cực kỳ thuận lợi, vũ khí đều có thể lức được, mọi thông tin đều có thể bắt tới tay, hơn nữa quan hệ của chúng tôi rất rộng, bảo kê, buôn lậu rất nhiều tiền…xin lão đại hãy tin thuộc hạ.
Thẩm Ngôn suy nghĩ, bầu không khí hòa hoãn hơn một ít:
- Nhưng tôi sống chủ yếu ở Kinh thành, anh ở thành phố Kim Hoa này có ích lợi gì cho tôi? Với lại tôi giết chết nhiều đàn em của anh như vậy, anh không thù tôi sao.
Cuồng Tử không thù mới là lạ, nhưng đứng trước sức mạnh tuyệt đối, một người đạn bắn không thủng, hắn là cái đinh gì chứ, cuộc sống lăn lộn trong xã hội này làm hắn biết được có số ít người có siêu năng lực, phi hành, đao thương bất nhập các loại…mà tên quái vật này chính là một trong số đó.
- Bọn chúng chết là đáng tội, chúng tôi nguyện hiệu trung với ngài, mong ngài thu lưu, với lại công đoàn chúng tôi đang dự định vươn vòi đến Kinh thành, đây là dịp để phân bộ của thuộc hạ cúc cung theo ngài, đám công đoàn kia chắc chắn sẽ không từ bỏ lãnh địa ở thành phố này đâu.
- Được rồi Cuồng Tử, tôi tin anh một lần, kể từ đây phân bộ của anh sẽ đặt dưới trướng quản lý của tôi, tôi không hi vọng có người phản bội trong phân bộ của anh, nếu không tôi sẽ giết anh đầu tiên đấy.
Thẩm Ngôn ra hiệu cho Cuồng Tử tiến về phía mình, bất ngờ một tay chụp vào thiên linh cái của hắn, linh lực thôi động tràn vào thể nội Cuồng Tử, hắn hét lên đau đớn, tâm can như muốn nứt ra.
Thẩm Ngôn thu tay lại, nhàn nhã nói:
- Tôi đã bố trí thủ đoạn trên người anh, chỉ cần anh có ý nghĩ phản bội, dù có trốn nơi đâu, tôi cũng có cách diệt anh!
Thẩm Ngôn buông lời ngoan thoại, kỳ thực có cái rắm thủ đoạn, tu vi Thẩm Ngôn cũng chưa bước tới tầng thứ điều khiển người khác, giết người ngàn dặm, chẳng qua muốn làm cho Cuồng Tử càng thêm trung tâm mà thôi.
Với lại hắn đã bố trí một con bọ theo dõi từ chiếc đồng hồ thông minh, có thể theo dõi tên này một đoạn thời gian dài.
Quả nhiên tên này bị dọa không nhẹ, sống chết thề hiệu trung với hắn, một tên đạn bắn không lủng thì có nhiều thủ đoạn quả thật là hợp lý.
- Tốt! Nói với Dương Lập Hoa có một người thần bí đến giết đám người các anh, cứu hai nữ đi, Thẩm Ngôn không có chạy đến, thế là được!
- Dạ! Thưa lão đại.
Cuồng Tử cuối đầu nghiêng người 90 độ tiễn đưa quái vật này đi, trong lòng thả lỏng một hời, đồng thời tức giận tên Dương Lập Hoa này ngút trời.
- Đây là Thẩm Nhất mọi chuyện cứ việc liên hệ với cậu ấy! Cậu ấy là thuộc hạ thân tín nhất của tôi!
Thẩm Ngôn vỗ vai Thẩm Nhất đang đứng bên cạnh, việc quản lý một đám tôm tép như thế này đối với hắn là không thành vấn đề.
Nói rồi hắn nhanh chóng ôm lấy hai nữ ly khai, chuyện dọn xác là nghề của đám này, nếu ngay cả dọn xác mà làm không được thì đám này về quê cày ruộng được rồi.
Ở một góc tối gần đó, Hoàng Bác đang rít một điếu thuốc, con bọ ghi hình có khả năng ngăn cản thần thức người cường hóa đã ghi lại tất cả những chuyện xảy ra nãy giờ.
- Vẫn còn là rất dũng mãnh nha!
Hắn vươn vai, dụi đi tàn thuốc rồi lẫn vào trong bóng tối, miệng vẫn lẩm bẩm.
- Chủ nhân vẫn rất quan tâm tên này nha, Thẩm Ngôn…Thẩm Tứ…thật có ý tứ nha.
Có lần giáo huấn từ trước, lần này Hoàng Bác thành thành thật thật âm thầm theo sau bảo vệ lấy Thẩm Ngôn từ trong bóng tối. Hắn dư sức biết được Thẩm Ngôn và chủ nhân của hắn có quan hệ rất không bình thường. Với những biểu hiện gần đây, Thẩm Ngôn quả là một hạt giống không tệ cho tổ chức, Hoàng Bác cười khổ, hắn chỉ muốn nhanh chóng làm xong nhiệm vụ này để rửa tay gác kiếm a…
Đêm nay quả là một đêm đáng quên với Dương Lập Hoa, sau khi Thẩm Ngôn rời khỏi bao sương, hắn bắt đầu háo hức chờ mong tin nhắn chiến thắng của Cuồng Tử, hắn muốn đánh nhừ tử Thẩm Ngôn đồng thời đi qua làm một màn cẩu huyết anh hùng cứu mỹ nhân.
Nhưng đợi mãi không thấy hồi âm, Dương Lập Hoa cắn răng lần mò xuống con hẻm cụt, tại đây hắn chứng kiến đám người Cuồng Tử đang hì hục vận chuyển những bao tải đen, người thì quét tước dọn dẹp.
Dương Lập Hoa chấm hỏi nổi lên đầy đầu. Thẩm Ngôn đâu? Hai nữ đâu? Rồi tao mướn tụi bây để tụi bây lại đây quét rác à???
Bọn Cuồng Tử đang dọn dẹp, bỗng nhiên thấy Dương Lập Hoa, cả đám như đánh máu gà đồng dạng chạy tới đánh đấm tụi bui hắn một trận nhừ tử. Trước khi đi còn bỏ lại ngoan thoại.
- Mẹ nó! Tụi tao cho mày vào sổ đen! Thẩm Ngôn gì chưa thấy mà tụi tao đã bị một người thần bí đến tẩn tan nát, hai người kia bị hắn cứu đi rồi! 100 vạn của mày tụi tao ăn không nổi, đúng là hố cha mà!