Ăn Mày Tu Tiên

Chương 302: Kỳ sau Trúc Cơ!



'Tấm chắn màu xám đó bảo vệ chặt chế Tiểu Kha, khiến cho nọc độc của nó không thể chạm vào cơ thể cậu.

"Giờ, đến lượt tao."

Một giọng nam truyền đến từ khoảng không mờ mịt, Tiểu Kha cuối cùng cũng ra tay.

Cậu nâng tay phải lên trên đỉnh đầu.

Tỉnh huyết long phượng trong đan điền tỏa ra ánh sáng rực rỡ, phun trào ra linh lực đồi dào.

Khí thế của cậu đột nhiên tăng vọt.

Kỳ giữa Trúc Cơ!

Kỳ sau Trúc Cơ!

Trúc Cơ hoàn chỉnh!

Ngưng Nguyên Cảnh!

Cùng lúc đó, phía sau Tiểu Kha dần hiện ra một cái bóng cao mười thước.

Một người đàn ông tuấn tú quyến rũ mặc áo choàng đen lẳng lặng đứng sau lưng Tiểu Kha.

Bát Kỳ Đại Xà kinh ngạc nhìn hư ảnh kia, có cảm giác hành động của bản thân chỉ như châu chấu đá xe, dã tràng xe cát.

"Kiếm đến đây!"

Tiếng gọi vang vọng đất trời.

Nội thành Tokyo.

Mọi người đồng loạt nhìn về phía bóng người hư ảo trên trời cao.

Giờ phút này, nhận thức của mọi người đều đã bị phá vỡ.

"Làm sao có thể, điều này hoàn toàn đi ngược lại với ba lý thuyết lớn(*)."

(*) ba lý thuyết lớn: là ba lý thuyết đặt nền móng cho khoa học hiện đại bao gồm: thuyết tương đối, cơ học lượng tử và thuyết tiến hóa.

"Thần! Vị kia chắc chắn là thần bảo hộ của nước RI"

"Thần bảo hộ đang diệt trừ đại yêu, chúng ta không phải sợi"

Vừa dứt lời, một thanh kiếm trắng khổng lồ ngưng tụ lại từ giữa vòm trời. Vút... Thanh kiếm nổ tung giữa khung trời.

Tiểu Kha nắm chặt thanh kiếm Kim Ô, hư ảnh phía sau cũng nắm chặt lấy thanh cự kiếm màu trắng.

Khung cảnh trước mắt này làm cho Bát Kỳ Đại Xà cảm thấy bất an vô cùng. "Mày không phải tên oắt con kia, rốt cuộc mày là ai?"

"Bây giờ linh khí ở Lam Tinh khô kiệt, không thể nào có thể tạo ra một tu sĩ đạt tới Ngưng Nguyên Cảnh!"

Tiểu Kha vẫn không trả lời.

Cậu bước về phía trước từng bước một, áp lực khủng bố bao trùm cả trăm dặm.

Hơi thở của đám người trong nội thành Tokyo sững lại, không hiểu sao cơ thể bỗng nặng như chì.

"Một con sâu bọ nhỏ xíu như mày, làm sao xứng hỏi tên bổn đế."

Giọng nói khinh thường vang lên, Bát Kỳ Đại Xà giận sôi gan, vung vẩy xô đổ mấy đỉnh núi.

Tiểu Kha giơ Kim Ô lên, hư ảnh phía sau cũng giơ trường kiếm.

Kiếm ý cưồn cuộn rung chuyển đất trời, thế kiếm cuồng bạo lan tràn tứ phương.


Nhưng ở trong mắt của Bát Kỳ Đại Xà, một kiếm này nhanh như sét đánh.

Nó chỉ cảm thấy cơ thể mình bị áp lực của thanh kiếm khóa chặt, không thể nào né tránh.

Ầm!

Kiếm ý cuồn cuộn lao vút về phía Bát Kỳ Đại Xà để trấn áp nó.