Ảnh Đại Diện Là Tôi, Không Vừa Ý À

Chương 35: Anh muốn bước vào cuộc đời em



Nói nửa tháng nhưng thật ra là 22 ngày ròng rã.

Hôm đó là cuối tuần, từ sáng sớm tôi đã bắt đầu giày vò mình, vì cuộc hẹn tối nay mà tôi phải thể hiện trạng thái tốt nhất từ đầu đến chân để gặp Trì Thành.

Mặc dù ngày nào cũng gặp Trì Thành nhưng nghĩ đến buổi hẹn tối nay, tôi vẫn rất hồi hộp.

Để đề phòng tình huống đột xuất, tôi mặc chiếc quần lót sexy nhất và áo sơmi mỏng tang mới mua, nhất định phải lộ ra xương quai xanh xinh đẹp của mình mới được, tôi còn tâm cơ bôi phấn nhũ lên xương quai xanh, nhất định sẽ làm anh công cơ bắp kia chú ý.

Ngoài ra tôi còn chuẩn bị một món quà nhỏ cho Trai Tám Múi, đó là kem dưỡng mắt cao cấp dành cho nam giới, trị thâm mắt hết sức hữu hiệu.

Sau khi chuẩn bị thỏa đáng, tôi lập tức rời nhà lên đường.

224

Bảy rưỡi tối, Trai Tám Múi hẹn gặp tôi ở hội trường âm nhạc Linh Hoàng của Star Light Movie & TV Town.

Star Light Movie & TV Town là một phim trường nổi tiếng, có rất nhiều minh tinh và đoàn phim tới đây ghi hình, chủ yếu là phim hiện đại nên quanh đây toàn những nơi xa hoa tráng lệ, đồng thời còn thu hút đông đảo du khách đến tham quan.

Nhưng Trai Tám Múi hẹn tôi đến đây khiến tôi hơi băn khoăn, chẳng phải người khác thường hẹn nhau ở quán cà phê hoặc nhà hàng sao?

225

Vừa tới cửa hội trường âm nhạc Linh Hoàng thì có một nữ tiếp tân đến chào tôi, sau khi tôi nói rõ lý do thì cô dẫn tôi lên lầu hai.

Tối qua Trai Tám Múi nói sẽ có người đón tôi, chắc là cô gái này đây.

"Tiên sinh Một Trong Một Vạn, tiên sinh 111111 đang ở bên trong đấy ạ, mời ngài vào." Nữ tiếp tân nói.

Tôi lịch sự đáp: "Vâng, cảm ơn."

"Vậy tôi sẽ không quấy rầy hai vị nữa, chúc các anh có một buổi tối vui vẻ." Nói xong nữ tiếp tân mau chóng rời đi.

Lần đầu nghe người khác gọi nickname của mình xấu hổ ghê.

226

Tôi do dự đứng trước cửa một lát rồi đưa tay cầm nắm cửa, khẩn trương đến nỗi lòng bàn tay rịn đầy mồ hôi, tôi hít sâu một hơi, cuối cùng vặn tay nắm mở cửa ra.

Tôi cứ tưởng vừa mở cửa sẽ thấy ngay Trì Thành, nhưng trước mắt tôi chỉ có một vùng tối đen, hình như chung quanh chẳng có ai cả, tình huống gì đây?

Tôi bối rối đứng tại chỗ kêu lên: "Anh ơi... Anh ở đâu?"

Nói xong, chung quanh không vang lên giọng Trì Thành mà chỉ có tiếng đàn piano du dương từ từ truyền đến.

Tôi chưa kịp thưởng thức bản nhạc thì trước mắt dần xuất hiện ánh sáng le lói, vừa ngẩng đầu lên đã thấy một bầu trời sao lung linh đẹp cực kỳ!

Những ngôi sao lấm tấm như đang gần kề trước mắt, tuy biết rõ đây là giả nhưng tôi vẫn nhịn không được vươn tay ra chụp.

Quả nhiên tôi không chụp được lũ sao tinh nghịch nhưng cũng không hẳn là chụp hụt, sau khi chậm rãi xòe tay ra thì trước mắt tôi có thêm một luồng sáng, luồng sáng kia chiếu vào một chiếc đàn piano màu trắng, lướt trên phím đàn là mười ngón tay thon dài, giờ phút này tiếng đàn trầm bổng du dương, tôi nhận ra đây là bản nhạc "Starry Sky" mà mình thích nhất.

Trước đây tôi từng đăng status trên "001" nói nếu ai đàn bài này tỏ tình với tôi thì xác suất thành công sẽ là 50%, 50% còn lại tùy vào mặt và cơ bụng.

Ánh mắt tôi dần lướt từ đôi tay đánh đàn lên trên, sau đó nhìn thấy một chàng trai đeo mặt nạ màu bạc, nhìn đường viền hàm hoàn mỹ của hắn có thể nhận xét tướng mạo chàng trai này không hề tầm thường.

Hắn ưu nhã ngồi trên ghế, đôi chân thon dài bị quần tây bao bọc, nửa thân trên mặc sơmi trắng rất mỏng, đặc biệt nhất là... hắn không cài nút áo mà để hở, lúc này vạt áo sơmi không biết bị gió từ đâu thổi bay lên, sau đó tôi lập tức nhìn thấy cơ bụng tám múi xinh đẹp kia.

Phải công nhận phim trường này hết sức chuyên nghiệp, quạt gió chuyên nghiệp, kỹ thuật ánh sáng chuyên nghiệp, hiệu ứng đặc biệt chuyên nghiệp khiến tôi như lạc vào biển sao lãng mạn, còn chàng trai đánh đàn trước mắt chính là anh công mạnh mẽ cưỡi ngựa trắng của tôi, đáng ghét, anh giỏi thật đấy Trì Thành.

Tôi thừa nhận mình rung động rồi.

227

Tôi yên lặng nghe hết bài "Starry Sky" trong biển sao này, đến khi nốt nhạc cuối cùng rơi xuống tôi vẫn chưa thấy thỏa mãn.

Bản nhạc kết thúc, chàng trai đóng nắp đàn piano rồi ưu nhã đứng lên khỏi ghế, chậm rãi đi về phía tôi.

Vì hắn đeo mặt nạ nên ánh mắt tôi nhịn không được nhìn xuống cơ bụng trần trụi của hắn, sau đó chậm rãi nuốt nước miếng.

"Bé yêu, trước khi tháo mặt nạ, anh muốn nói với em đôi lời." Chàng trai vừa đi vừa nói.

Tôi khẽ gật đầu.

"Thật ra anh biết em là ai nên mới theo đuổi em."

"Chúng ta gặp nhau không phải trùng hợp mà là anh cố ý."

Nói xong hai câu này, chàng trai đã đứng trước mặt tôi, hắn cao hơn tôi nửa cái đầu nên tôi chỉ có thể ngẩng mặt lên nhìn hắn từ góc độ quen thuộc.

"Tiêu Lâm."

"Ngay từ đầu anh đã biết em là Tiêu Lâm, biết em rất đẹp, tính tình rất tốt, còn rất lương thiện nữa."

"Năm ngoái anh thấy em ngồi gần công ty cho một con mèo hoang lông vàng ăn, còn thấy em năn nỉ người trong nhóm nhận nuôi nó, cuối cùng anh đã đem nó đi, thật ra Mộc Mộc chính là con mèo hoang kia, anh chăm nó kỹ lắm, có phải nó mập hơn nhiều rồi không?"

"Sau đó anh tình cờ thấy em lên "001" nên biết em cũng là gay, lúc đó anh nghĩ cơ hội của mình sắp tới rồi."

"Vì không muốn bỏ lỡ em nên anh mới lấy thân phận người trên mạng tiếp cận em."

"Từ đó em đã quen biết anh như vậy."

"Nhưng anh không ngờ em muốn gặp anh sớm thế này, vì vậy anh đã gấp rút tập đàn bài "Starry Sky"."

"Bản nhạc mà em thích nhất."

"Hy vọng anh đàn không quá tệ."

Tôi ngơ ngác nghe chàng trai đeo mặt nạ nói những lời này, chẳng biết phải đối mặt bằng tâm tình gì nữa.

Thì ra Trì Thành thích tôi lâu như vậy, thì ra Mộc Mộc đúng là con mèo hoang kia, thì ra ngón tay Trì Thành bị thương vì tập đàn.

228

Biển sao vẫn đang lấp lóe quanh chúng tôi, còn tôi đã không chú ý đến chúng nữa, chỉ thấy mỗi ngôi sao trong mắt chàng trai đeo mặt nạ mà thôi.

"Tiêu Lâm, anh muốn bước vào cuộc đời em, làm người đàn ông của em, dù là trên mạng hay ngoài đời anh chỉ muốn được bên em thôi."

Nói xong câu này, hắn đưa tay chậm rãi tháo mặt nạ xuống.