Ảnh Giới

Chương 144: Truyền Kiếm Kĩ



Chương 144: Truyền Kiếm Kĩ

Sau nửa ngày tìm kiếm thì chúng tôi đã tìm thấy con ma thú hệ mộc.

Con này có tên U Hương xà.

Là một con rắn mà trên đầu nó lại là một bông hoa.

Hàng ngày nó sẽ nằm chờ đợi con mồi tới gần bông hoa để ăn thịt.

Khi cần chạy trốn nó sẽ phun ra một đám mây hồng từ bông hoa trên đầu.

Đám mây đó mang theo độc tố làm mít tắc kinh mạch cực mạnh.

Nếu chỉ là ma thú cấp bốn bị dính cũng sẽ dần thối rữa và t·ử v·ong.

Tuy nhiên một khi phóng ra độc tố này thì phải một ngày sau U Hương xà mới có thể tạo ra một lượng đủ để sử dụng.

Cũng trong thời gian đó nó sẽ rất dễ gặp nguy hiểm.

Đây cũng là một trong những yêu ma có linh đan tạo ra kĩ năng phun độc cường đại.

Với võ giả tu tiên tuy không c·hết người nhưng lại khiến thực lực suy giảm.

Cũng may là Ma Hoa vốn có chủ đích nhắm tới U Hương Xà vi thế ngay khi nhìn thấy bông hoa to đẹp nàng đã ra hiệu cho chúng tôi coi chừng.

Nàng nói:

"U Hương Xà tốc độ cũng khá nhanh, lại giỏi nhất ngụy trang.

Bây giờ để Ma Lang và bốn vị hộ vệ ra tay công kích tầm xa để câu dẫn nó phun độc chạy trốn.

Chúng ta sẽ nấp từ xa .

Sau khi nó phun độc thì chúng ta sẽ ra tay tiêu diệt."

Nghe vậy, chúng tôi đều gật đầu đồng ý.

Ma Lang và hộ vệ lập tức triển khai t·ấn c·ông U Hương Xà.

Sau một hồi quần đấu, biết không phải đối thủ, U Hương Xà vội phóng thích độc tố để chạy trốn.

Độc tố vừa phóng ra thì đám người Ma Lang lập tức lùi ra xa.

Nhân cơ hội đó thân ảnh U Hương Xà cũng tiêu thất.



Thật không ngờ nó lại chọn hướng Kiếm Vô Thần chạy trốn.

Nhìn từ phía ngoài chỉ thấy một đám cây bụi lung lay chứ không hề thấy thân ảnh của U Hương Xà.

Kiếm Vô Thần lập tức xông tới cầm chân con rắn.

Tôi và Huyết Phi Long cũng lập tức tiến tới vậy khốn.

Thân hình còn rắn vô cùng linh hoạt.

Nó liên tục né tránh kiếm của Kiếm Vô Thần và trảo của Huyết Phi Long.

Mặc dù tôi có thể dễ dàng g·iết nó nhưng để che giấu thực lực nên chỉ tung ra những cú đấm bình thường.

Cơ thể con rắn như con trạch mà không ngừng vặn vẹo né tránh nhưng nó cũng không thể trốn thoát.

Sau một hồi vây công chúng tôi cũng tiêu diệt thành công U Hương Xà.

Ma Hoa vội lấy linh hạch U Hương Xà ra luyện hóa.

Nàng nhìn Ma Lang nói.

"Ca ca, hộ pháp cho ta."

Chỉ thấy Ma Lang và vài tên hộ vệ lập tức đứng thành một vòng tròn.

Chúng tôi cũng tách ra hộ pháp cho nàng.

Vừa là để tránh bị ma thú tập kích, vừa là để đề phòng.

Nếu nàng thất bại thì cần g·iết c·hết để giữ cho nàng một thân xác hoàn thiện.

Sau hai giờ đồng hồ, nàng cũng đã luyện hóa xong.

Nàng không chờ đợi được mà lập tức khoe khoang.

Nàng nói với chúng tôi rằng đã thu được kĩ năng độc nhất của U Hương Xà tuy nhiên mỗi ngày cũng chỉ có thể dùng một lần.

Nếu tu vi tăng lên số lần cũng sẽ gia tăng, độc tính cũng như vậy.

Tôi cũng thắc mắc không biết các kĩ năng khác của nàng như nào nhưng việc hỏi về kĩ năng là cấm kị nên tôi đành nhịn xuống.

Hoàng hôn bắt đầu buông xuống.



Chúng tôi nhanh chóng đốt lửa nghỉ ngơi.

Mặc dù việc đốt lửa sẽ thu hút không ít ma thú cường đại nhưng ít ra nó còn tốt hơn một màu đen nơi rừng thiêng nước độc.

Chúng tôi chia làm ba ca canh gác để mọi người đều có thể luân phiên nghỉ ngơi.

Ca thứ nhất gồm tôi, Kiếm Vô Thần và Huyết Phi Long.

Trong lúc canh gác tôi lại gần Kiếm Vô Thần và hỏi hắn:

"Tại sao ngươi lại chọn con đường tu kiếm?"

Hắn thở dài đáp:

"Đây là món quà duy nhất cha ta để lại cho ta.

Ta không muốn rời bỏ nó.

Ta sẽ dùng nó để chứng minh thực lực bản thân."

"Vậy ngươi đã thu nhận những năng lực gì để bổ trợ cho việc tu kiếm rồi."

Nghe tôi hỏi vậy thì hắn cũng thật thà, không che giấu mà đáp.

"Ta mới chỉ lấy được năng lực quan sát, sức mạnh, độ dẻo dai.

Ta cũng đã có được kĩ năng phóng khí giống như mấy hôm trước ngươi t·ấn c·ông con Mộc Trấn vậy."

Thì ra hắn tưởng cái tôi sử dụng là kĩ năng phóng khí.

Thực ra ba cấp độ Quỷ Hóa đầu đa phần kĩ năng được dung hợp sẽ không thể phóng xuất ra ngoài.

Nếu có thì cũng vô cùng yếu ớt.

Quả nhiên thiên địa công bằng.

Ba cấp độ đầu người của đất nước này cũng chỉ tương đương học đồ, tụ khí, ngưng khí.

Ngày hôm nay họ tới đây có lẽ là để thu hoạch hồn hạch thứ tư đột phá cảnh giới phá khí kì.

Kĩ năng lúc này mới có khả năng phóng xuất.

Trả trách từ lúc thấy tôi dùng kiếm khí sau đó lấy hồn hạch của con Mộc Trấn, cái tên Ma Lang cũng ít khi châm chọc tôi hơn.



Những người còn lại cũng có vẻ khách khí không ít.

Tôi nói tiếp:

"Ra vậy.

Vậy ngươi có kiếm kĩ không?"

Kiếm Vô Thần ngơ ngác nhìn tôi rồi hỏi lại.

"Kiếm kĩ là gì?"

Tôi dở khóc dở cười.

Vốn dĩ kiếm chỉ dùng cho phàm nhân ở đất nước này.

Vậy thì mấy ai sẽ nghiên cứu kiếm pháp để mà phát minh ra kiếm kĩ.

Tôi giả vờ thò tay vào túi lấy ra một quyển sách đưa cho Kiếm Vô Thần.

Đây là tâm đắc kiếm kĩ của tôi.

Kiếm Vô Thần mở ra đọc thử thì hắn há hốc mồm vì đây toàn là chữ viết Xích Quỷ quốc.

Tôi cười khổ lại vội thu lại cuốn sách.

Sau đó lấy ra một quyển sách bằng chữ của quốc gia này.

Hắn đọc qua một chút mà hai mắt trợn trừng.

Tôi cứ để hắn ngây người ở đó còn bản thân thì đi sang một bên tiếp tục canh gác.

Với thần thức của tôi thì sẽ chẳng có vấn đề gì xảy ra cả nên tôi cũng không lo lắng sẽ có ma thú tập kích.

Sau ba tiếng thì chúng tôi đổi ca.

Lần này là bốn vị hộ vệ của Ma Lang canh gác.

Tôi thì tranh thủ nghỉ ngơi, nghiên cứu thử xem có thể thôn tính năng lực từ hai viên linh đan và sử dụng nó hay không.

Tên Kiếm Vô Tâm thì vẫn cứ cắm đầu đọc đi đọc lại quyển sách mà tôi đưa hắn.

Kì thực trong đấy nói là kiếm kĩ nhưng thực ra chỉ là kĩ xảo, là hướng dẫn phát triển kiếm kĩ, kiếm pháp mà thôi.

Tôi có thói quen mỗi lần đi qua một đất nước sẽ viết lại tất cả những gì tinh túy nhất và tới một đất nước khác sẽ tìm người có duyên trao cho họ hoặc đơn giản là để gọn vào một chỗ bí cảnh hi vọng tìm được người hữu duyên.

Tôi đang mải miết thử dùng năng lực phân rã của linh hạch ma thú ở Xích Quỷ Quốc phân rã không khí xung quanh thì có một giao động bất thường ập tới.