Ảnh Giới

Chương 145: Giúp Đột Phá



Chương 145: Giúp Đột Phá

Tôi vội thu hồi linh lực rồi phát động thần thức.

Thần thức của tôi không quét được gì, tuy nhiên có gì đó không đúng.

Tôi vội quan sát kĩ hơn.

Bốn người canh gác không hề động đậy.

Thậm chí, tôi quét sâu hơn còn thấy tim họ cũng đã ngừng đập.

Tôi vội bật dậy đề phòng.

Thấy tôi bật dậy, Kiếm Vô Tâm cũng vội cất sách đi.

Một số người cũng đã mở mắt canh trừng.

Tên Ma Lang thì có vẻ không vui mà lèm bèm nói.

"Lại gì nữa đây, các ngươi có để cho chúng ta ngủ không.

Các người yên tâm.

Hộ vệ của ta đều là cao thủ Quỷ Hóa cấp 4 có người còn đã đạt đến quỷ hóa cấp độ 5 rồi.

Sẽ không có gì đâu?"

Tôi hừ lạnh rồi chỉ nói một câu.

"Hộ vệ của người đều c·hết rồi."

Nghe vậy, hắn vội bật dậy kêu tên:

Bạch hổ, Huyền Phi, Thanh Hỏa, Sư Công nhưng đáp lại hắn chỉ là sự im lặng.

Lúc này hắn mới bắt đầu tái mặt.

Chúng tôi nhanh chóng đứng lại gần nhau.

Một kẻ có thể thoát khỏi thần thức của tôi để g·iết người chỉ có hai khả năng.

Một là nó ở dưới đất hai là nó đang đứng im.

Mà đứng im cũng cần phải sử dụng linh lực để che đậy.

Tôi dùng nộ hống gầm lên một tiếng thật lớn để thăm dò.

Lập tức phát hiện một thân ảnh đang bám trên cây.

Thấy vậy, tôi phóng ra một chiêu kiếm quang nhưng nó nhanh chóng né tránh.

Hiện lên trước mắt chúng tôi bây giờ là một con quỷ có hình dạng gần giống như người.

Có một tôi cánh rơi, tay chân thì dài ngoằng móc vuốt sắc nhọn.

Cái mặt cũng nhọn hoắt xanh xao.

Đáng sợ nhất là hai cái răng nanh lộ ra còn đang tí tách chảy máu.

Ma Hoa nhận ra vội hô lớn.



"Đó là Quỷ Biên Bức."

Quỷ Biên bức sinh ra khi võ giả cấp năm muốn hấp thu năng lực thần thức của rơi quỷ nhưng thất bại.

Và kết quả sinh ra thứ nửa người nửa rơi vô cùng cường đại như thế này.

Con quỷ nửa rơi nửa người đó vỗ cánh phành phạch lao tới chỗ chúng tôi.

"Mau chạy!"

Chỉ thấy, tên Ma Lang vừa hô vừa kéo tay Ma Hoa mà chạy.

Đám người Qủy Ảnh đội sau một hồi chần chừ cũng nhanh chóng chạy mất tăm.

Quả thực nếu là ma thú cấp năm thì vẫn có thể chống lại nhưng đây lại là ma quỷ đã cắn nuốt võ giả cấp sáu.

Thực lực vô cùng mạnh.

Việc những người họ chạy trốn là không hề sai.

Huyết Phi Long tới sát tôi nói.

"Hoàng Thao huynh.

Mau rời khỏi đây thôi.

Con quỷ này vô cùng mạnh."

"Yên Tâm."

Tôi vỗ vai Huyết Phi Long nhẹ nhàng nói.

Sau đó tôi bay lên đối đầu với con Quỷ Biên Bức.

Tôi tung liền mấy chưởng kiếm khí tới phía con quỷ nhưng con quỷ né tránh vô cùng tốt.

Nó cũng phóng xuất cương phong lại phía tôi để g·ây t·hương t·ích nhưng bị tôi hấp thu gần hết.

Phần còn lại được tôi né tránh.

Tôi nhìn nó cười lạnh.

"Ngươi muốn dùng sóng âm để né tránh ư?"

Nói rồi tôi tung sư hống công cường độ cao ra kèm theo công kích trong đó.

Con Quỷ Biên Bức kia nhanh chóng trở nên mất phương hướng và bị chúng chiêu.

Tôi nhanh chóng áp sát tung một chưởng vào đầu nó.

"C·hết đi."

Ngay lập tức có quỷ b·ị đ·ánh tung đầu.

Trông thì dễ dàng nhưng kì thật tôi cũng đã không lưu thủ vì đối diện là một con quỷ cấp sáu tương đương với ngưng thần kì.

Sau đó chỉ thấy một viên linh đan rơi xuống đất.

Huyết Phi Long và Kiếm Vô Thần thấy tôi xuất thủ và dễ dàng hạ được quỷ Biên Bức thì há hốc miệng.



Đến bây giờ họ mới biết là họ đã kiếm được một cao thủ đi theo.

Tôi cầm lấy viên linh đan hạ xuống đất đưa cho Huyết Phi Long.

"Này, cho ngươi."

Nghe thế Huyết Phi Long vội vã từ chối.

"Ta không thể.

Viên linh đan là do ngươi lấy được mà."

"Ta không cần.

Nó thích hợp với ngươi hơn."

Thấy tôi nói vậy thì Huyết Phi Long cũng có chút do dự.

"Nhưng ta hiện quá yếu.

Không thể hấp thụ linh đan cấp sáu được."

Tôi vỗ vai hắn.

"Haha.

Không sao.

Ta sẽ giúp ngươi."

Nói rồi tôi dùng năng lực hấp thụ một phần năng lượng cuồng bạo trong linh đan còn phần tinh hoa tôi để cho Huyết Phi Long hấp thụ.

Tôi cũng đứng bên cạnh trông trừng giúp hắn.

Sau ba tiếng thì hắn hấp thụ thành công linh đan.

Trực tiếp sở hữu một kĩ năng quan trọng đó là dùng sóng âm né tránh.

Kiếm Vô Thần nhìn tôi đã không thể nào tưởng tượng được.

Ánh mắt của hắn như muốn nói gì với tôi.

Tôi nhìn hắn mỉm cười.

"Yên tâm đi.

Mai ta sẽ giúp ngươi thu phục một con ma thú phù hợp."

Ngày hôm sau, chúng tôi tiến sâu vào trong, bước vào khu vực ma thú cấp năm.

Ở đây có rất nhiều ma thú cường đại bởi vậy tôi dùng thần thức né tránh toàn bộ.

Không phải tôi sợ nhưng tránh được con nào hay con đây.

Nếu cứ phải chiến đâu thì sẽ rất tốn thời gian.

Bỗng có một tia sáng vụt qua xong dừng lại, xong lại vụt qua rất nhanh.

Tôi quan sát kĩ thì thấy đó chính là một con Ưng Điểu Kích.



Năng lực của con quái này là khả năng gia tốc cực nhanh.

Nó có thể phát động tăng tốc lên cao nhất chỉ trong phòng một cái chớp mắt.

Tuy nhiên nó lại không bền.

Sau khi sử dụng một pha tăng tốc nó sẽ lại phải nghỉ ngơi một thời gian.

Tuy nhiên nó có thể dùng kĩ năng này liên tục vài lần để chạy trốn.

Rất ít ma thú có thể bắt được nó.

Tôi quay sang nhìn Kiếm Vô Thần mỉm cười.

Hắn dường như cũng hiểu ra liền nói.

"Mong đại ca gia tay giúp đỡ."

Tôi gật đầu.

Sau đó, tôi nhanh chóng áp sát Ưng Điểu Kích rồi bất ngờ ra tay.

Thấy có kẻ muốn t·ấn c·ông, nó liền nhanh chóng phát động kĩ năng chạy trốn.

Nhưng nó lại bị tôi sử dụng năng lực không gian mới thu được để áp chế.

Chẳng là hôm trước sau khi phân tích tôi đã có thể liên kết với thiên địa, tạo ra áp lực làm sai lệch đường đi của vật khác.

Tôi dùng áp lực lên đầu con Ưng Điểu khiến nó như một mũi tên mà cắm thẳng xuống đất.

Tôi nhanh chóng tiến gần lại tung một chưởng tiêu diệt con Ưng Điểu rồi thu lấy linh đan.

Tôi quay lại chỗ Kiếm Vô Thần rồi đưa cho hắn.

"Của ngươi đây, cố gắng hấp thu đi."

"Vâng, đa tạ Thao đại ca."

Nói rồi, hắn không đợi được mà trực tiếp cầm lấy viên linh đan luyện hóa.

Tôi thì sử dụng năng lực hấp thụ giúp hắn luyện hóa dễ dàng hơn.

Sau hai giờ đồng hồ thì hắn đã luyện hóa thành công.

Một ánh sáng trắng phóng lên trời thể hiện việc hắn đã đột phá.

Huyết Phi Long thấy vậy thì lo lắng vô cùng.

"Nguy rồi.

Lần này đột phá trong khu vực ma thú cấp năm.

Việc này sẽ dẫn dắt rất nhiều ma thú đó."

Nghe vậy tôi cũng vội phát động thần thứ để kiểm tra.

Quả nhiên sau một lúc, có khá nhiều ma thú tiếp cận vị trí của chúng tôi.

Tôi nhanh chóng sử dụng kĩ năng ấn thân giúp hai người bọn họ rời khỏi khu vực ma thú cấp năm.

Hai người mặc dù thấy vô cùng kì quái nhưng cũng không dám hỏi nhiều.

Bây giờ, an toàn rời khỏi mới là thứ được quan tâm hàng đâu.