Ảnh Giới

Chương 161: Bị Hiểu Nhầm



Chương 161: Bị Hiểu Nhầm

Chúng tôi bắt đầu tiến hành chiến đấu.

Tôi phát động, rút thương kiếm lao tới một con chuột.

Dường như nó biết sức mạnh của tôi vượt xa nên nó chỉ cố gắng hết sức tránh né rồi kêu gọi bầy chuột con lao tới t·ấn c·ông tôi.

Nhưng với sức mạnh hóa thần, tôi có thể tự do sử dụng kĩ năng diện rộng.

Một tia kiếm ảnh bay ra.

Đám chuột sâu xé tôi đều đứt thành nhiều mảnh.

Nhưng đợt này c·hết đi, đợt khác lại tới.

Tôi đành sử dụng thuật pháp tạo ra một trường lửa trong vòng trăm mét.

Bất kì con chuột nào lao vào đều bị thiêu thành tro bụi.

Nhưng chúng cũng không sợ mà cứ lao vào để kìm chân tôi.

Ở bên phía Gia Hân thì cô đang phát động dung hợp kĩ.

Cả cơ thể đều chìm trong những tia sét.

Đằng sau là một hư ảnh rắn sáu đầu.

Hai tay nàng cầm đoản đao mà đấu tay đôi với một con chuột.

Con chuột kia liên tục vung móng vuốt sắc bén về phía Gia Hân nhưng nàng lại dễ dàng né được.

Hai tay của nàng như con rắn, kèm theo lôi điện mà luồn lách, chém lên người con chuột.

Con chuột này thấy vậy cũng liên tục nhảy lùi lại để né tránh công kích.

Nó cũng kéo những con chuột con lao lên mà kìm chân Gia Hân.

Ở chỗ của Pháp Chính thì con heo kia cũng hiện hóa ra chân thân.

Cơ thể nó trở nên không lồ.

Đám chột con cứ lao tới nó là lại bị hất văng ra.

Có con may mắn rơi xuống chỗ mềm thì may ra sống mà rơi xuống chỗ cứng thì chắc chắn phải c·hết.

Con chuột tinh lao tới cầm móng vuốt cào lên người con Heo nhưng lại không để lại v·ết t·hương gì.

Mà con Heo cũng chỉ đợi con Chuột tới gần là nó sử dụng man lực để v·a c·hạm.

Những cú v·a c·hạm mạnh tới nỗi con chuột kia rất nhanh b·ị t·hương nặng.

Nó toan chạy trốn thì lại phát hiện.

Mình đang bị một cái bong bóng màu hồng, dinh dính vây chặt.

Lần theo khởi nguồn thì thấy đó là bong bóng chui ra từ mũi con heo.

Nghĩ đến đây mọi người đều rùng mình khi nghĩ rằng mình đang ở trong nước mũi của con Heo này.

Con Heo hít mạnh, thu nước mũi về rồi lại lao tới v·a c·hạm.



Nó cứ lặp đi lặp lại như một vận động viên chơi bóng chuyên nghiệp.

Sau một hồi thì con chuột đó b·ị đ·ánh thành thịt nát.

Con Heo cười đắc ý:

"Ha ha, Bổn Trư Gia đã g·iết được một con.

Nào, nào, con tiếp theo.

Các ngươi ai cần ta giúp thì gọi một tiếng Trư gia gia."

Ở bên phía ba tên đầu trọc kia thì không may mắn như chúng tôi.

Lực lượng của chúng yêu hơn nên bị ba con chuồn chém vỡ phòng hộ.

Sau đó thì bị chúng điên cuồng t·ấn c·ông.

Có một tên đã chị cụt một cánh tay, một tên bị cụt một cái chân.

Một tên thì bị cắn mù hai mắt.

Họ đang cố gắng đứng tụm lại để duy trì phòng ngự.

Tôi cũng không có lưu thủ.

Phát động tốc độ cực nhanh.

Cầm thương kiếm đâm xuyên đầu con chuột tinh đang đấu với tôi.

Bên phía Gia Hân cô cũng không lưu thủ.

Cô phát động đại chiêu.

Một chiêu điện xà cực tốc xuyên qua thân con Chuột tinh khiến nó c·hết ngay lập tức.

Ba con chuột đang vây công ba vị nhà sư thấy vậy thì càng điên cuồng công kích.

Ba tên kia gấp gáp hô.

"Trư gia gia.

Cứu, cứu mạng."

Nghe vậy thì con Heo lao nhanh tới hất bay ba con chuột.

Tôi nhanh chóng lao tới chém một thương bay đầu một con.

Hai con kia thì một con lao tới cản tôi lại.

Một con thì nhanh chóng đào đất tìm đường chạy trốn.

Chỉ cần một phân thân trốn thoát thì nó rất nhanh hồi phục lại.

Chuột lại là động vật sinh sôi cực nhanh.

Nếu để nó thoát thì người dân sẽ gặp họa.

Cũng may kĩ sảo chiến đấu của tôi không hề kém.



Tôi phát động kết giới bắt giam con chuột đang chạy trốn.

Con còn lại chém vào người tôi thì lại thấy hiện ra một khúc gỗ.

Tôi đã xuất hiện ở chỗ con Chuột định chạy trốn từ bao giờ.

Một thương xuyên não.

Tôi đưa mắt nhìn lại phía con chuột còn lại cười lạnh.

"Kìa, chạy đi.

Sao không chạy nữa?

Ơ, chạy đi chứ, ơ kìa."

Như là biết, không cách nào chạy được.

Nó rít cào mà chạy lại chỗ tôi.

Một lập phương kết giới hiện ra, ép con chuột vào giữa.

Sau một hồi vùng vẫy thì con chuột đã hóa thành thịt vụn.

Sức mạnh chênh lệch quá lớn chỉ tiếc con chuột tinh này quá giao hoạt.

Năng lực lại khó dây dưa.

Tôi rất nhanh đi tới chỗ ba tên đầu trọc định cứu chúng.

Cơ mà đã thấy chúng đang bị thi hóa.

Kì thực năng lực của chuột tinh ngoài phân thân thì còn mang theo bệnh dịch vô cùng đáng sợ.

Khi để độc tố ngấm sâu thì dù là triển linh cũng khó cứu được.

Họ nhìn chúng tôi như cầu xin.

"Xin, xin các vị.

Giúp chúng tôi giải thoát.

Làm ơn!"

"A di đà phật.

Xin các vị giúp chúng ta.

Công đức vô lượng."

Nghe vậy tôi chỉ có thể thở dài rồi đưa mắt cho Gia Hân.

Nàng cũng có chút do dự nhưng rồi vẫn ra tay.

Một đường kiếm đi qua.

Ba đường máu hiện lên kết thúc sinh mạng của họ.

Pháp Chính cũng đi tới giúp họ siêu độ.



"A di đà phật."

Thấy vậy, rất nhiều người dân bắt đầu khóc lóc, thương tiếc cho ba vị sư này.

Chúng tôi cũng có chút trầm mặc.

Chẳng biết có nên tiếc thương hay không?

Nhưng chợt có một áp lực ập tới.

Những người dân không có phòng hộ lần lượt ngất đi.

Một tên đầu trọc cao to lực lưỡng đằng vân bay tới.

Hắn nhìn chúng tôi đầy sát khí mà quát lớn.

"Các ngươi lại dám g·iết phật tử môn hạ của chúng ta.

Tội đáng muốn c·hết."

Pháp Chính đứng ra chắp tay thi lễ rồi nói.

"A di đà phật.

Vị sư huynh này nghe bần tăng giải thích."

Nhưng vị sư kia cả mặt đỏ au, đã không còn muốn nghe gì nữa.

"Không cần giải thích.

Tay cô ta còn cầm hung khí.

Nhân chứng vật chứng đều có đủ.

Các ngươi chắc chắn đã hại c·hết hết người dân ở đây.

Những vị này vì bảo vệ người dân mà cũng bị các ngươi s·át h·ại."

Pháp Chính vẫn cố gắng thanh minh.

"Không phải, sư huynh nghe ta nói."

Nhưng không để Pháp Chính giải thích.

Vị sư kia đã hét lớn một cái.

Một hư ảnh Voi không lồ rực lửa với bảy cái ngà hiện lên.

"Ta là Hỏa Tượng.

Hôm nay ta sẽ giúp dân chúng trừ đi đám tà ma ngoại đạo các ngươi."

Thấy thực lực của tên sư này không tầm thường, tôi vội bay tới ra ứng phó.

"Mọi người mau lùi lại.

Để ta đối phó với hắn."

Biết là giải thích thế nào cũng không được.

Gặp những người nóng tính như vậy thì phải làm họ nguôi giận trước.

Nhưng ở thế giới võ đạo thì cách tốt nhất là phải đánh bại họ.