Ảnh Giới

Chương 209: Bí Mật



Chương 208: Bí Mật

Sau đó chúng tôi thấy mình bị đưa vào trong tòa thành.

Dù chúng tôi dùng cách nào vẫn không thể thoát được.

Quá không thể giải thích.

Độ nửa tiếng sau chúng tôi được đưa tới một căn phòng.

Ánh đèn bật lên, một người đàn ông xuất hiên trước mặt chúng tôi.

Ông ta cất tiến nói ồm ồm.

"Xin chào, chào mừng đến với tân thế giới."

Hồng liên cất tiêng hỏi.

"Người là ai."

Lão già nghe thế liền đáp.

"À, ta xin tự giới thiệu.

Ta là chủ nhân của đám robot kia, cứ gọi ta là Sáng Tạo Giả.

Kẻ mà các người đang muốn tìm cho bằng được."

Lúc này chúng tôi mới nhìn xung quanh.

Tất cả đều là robot.

Toàn là robot mà nhìn bề ngoài đều rất mạnh mẽ.

Phi Phong cũng cất tiếng hỏi.

- "Người muốn gì ở chúng ta?"

- "Haha, ta có chuyện muốn nhờ các ngươi."

- "Đừng mơ, chúng ta với các ngươi không có gì để nói.

Mau g·iết chúng ta đi."

Hồng Liên thẳng thắn trả lời.

Lão già lúc này vội ngăn lại.

- "Từ đã, hãy nghe ta nói hết rồi hãy quyết định."

- "Chúng ta không nghe."

Phi Phong cũng mạnh mẽ trả lời nhưng tên sáng tạo giả kia cũng không để ý mà bắt đầu kể.



"Đã rất lâu trước đây, khi mà thế giới này khoa học chưa phát triển.

Ta là một kẻ đam mê khoa học kĩ thuật.

Một ngày kia ta nghiên cứu ra cách thức dung hợp linh hồn với máy tính giúp cho con người bất tử bất diệt, có được khả năng tính toán và lưu trữ siêu phàm.

Tuy nhiên ta biết, nếu công khai việc này sẽ khiến đất nước này b·ạo l·oạn.

Không phải kẻ nào cũng xứng đáng có được sự bất tử bất diệt.

Ta là kẻ duy nhất thành công đi tới con đường bất tử trong số trăm nhà khoa học đại tài lúc bấy giờ.

Có người cố gắng dung hợp adn với adn của loài sứa để có được sự tái sinh nhưng thất bại.

Có người muốn sao chép tư duy con người lên máy tính nhưng cũng không thành công, có người thay thế toàn bộ cơ thể bằng máy móc cũng không được.

Nói chung trong cuộc đua dẫn tới sự bất tử, ta là người chiến thắng.

Nhưng thật đáng buồn, chiến thắng đó lại là bi kịch cuộc đời ta.

Sau khi phát hiện ta thu được cách thức khiến cho con người bất tử, đám quan lại nắm quyền lúc đó liền điên cuồng truy lùng ta.

Chúng đã bắt vợ và con gái ta để uy h·iếp.

Tuy nhiên khi ta giao cho chúng cách sao chép bộ não lên máy tính thì họ cũng không tha cho chúng ta.

Haha, tiếc là họ không biết rằng ta đã sớm sao chép bộ não của ta lên mạng máy tính rồi.

Sau khi ta c·hết thì nó cũng tự động tiến hành dung hợp linh hồn.

Cuối cùng, vì vợ và con ta, ta quyết định trả thù.

Ta kích hoạt tín niệm cho đám robot và bắt chúng phục vụ cho ta.

Còn đám quan lại nắm quyền thì điên cuồng sao chép linh hồn lên máy tính mà không biết rằng.

Ta giao cho chúng chỉ là bản không hoàn chỉnh.

Kết quả chúng sao chép chỉ là linh hồn khuyết thiếu.

Chúng dù bất tử nhưng chỉ là một đám dữ liệu, không có tư duy sáng tạo, không cảm xúc, không có tình cảm, không có cảm giác.

Thậm chí chúng cũng không được tự do haha.

Khi biết mình bị lừa chúng điên cuồng t·ruy s·át ta.

Ta đưa mình vào trong một con robot và từ đó bắt đầu xây dựng một đất nước hòa bình.

Ta không cho phép đám quan lại kia được quyết định sinh tử kẻ khác nữa.

Cứ vậy mà hình thành cuộc chiến giữa ta và đám quan lại kia.



Ta chỉ muốn bảo vệ vùng đất của mình còn đám quan lại kia thì tìm mọi cách muốn bắt được ta.

Có lẽ chúng hiện giờ đang điên cuồng bắt ép dân chúng phục vụ và gia nhập q·uân đ·ội cho chúng đúng không?

Không ngại cho các ngươi biết, khoa học kĩ thuật của chúng ta đã vượt xa đất nước của các ngươi.

Chỉ là những nghiên cứu, v·ũ k·hí vượt qua sự thừa nhận của thế giới này đều bị người của thiên đường thu giữ mà thôi."

- "Ta không tin, ta không tin."

Hồng Liên liên tục lắc đầu, những người khác cũng có biểu hiện tương tự.

Còn tôi thì trầm tư hồi lâu rồi cất lời.

Dù sao tôi cũng không phải người của thế giới này nên việc tiếp nhận khá dễ dàng.

- "Vậy ngươi muốn chúng ta làm gì?"

Lão già nhìn tôi gật đầu rồi nói tiếp.

- Được rồi, ta sẽ đi thẳng vào vấn đề luôn.

Từ khi ta xây dựng đất nước này thì ta đã không có hứng thú trả thù nữa rồi.

Dù sao vợ con ta cũng đ·ã c·hết, những kẻ gây ra cũng đã tự làm tự chịu.

Tuy nhiên ở đất nước của ta, những nhà khoa học tài giỏi đều được chuyển hóa thành robot giống như ta.

Từ đó họ vẫn có thể tiếp tục nghiên cứu của họ.

Họ cũng có thể tự do nghiên cứu những thứ con người chưa thể khám phá như không gian ngoài kia, đáy biển dưới kia, lòng đất kia.

Đã có rất nhiều nhà khoa học gặt hái được thành công.

Ví dụ như Mác Xi đã nghiên cứu thành công lỗ đen.

Hắn có thể tạo ra một cái lỗ đen không ngừng chuyển hóa vật chất thành năng lượng và mở rộng nó.

Khi hắn tạo ra nó thì người của Thiên Đường đã giáng lâm mang hắn đi.

Hay như Tét Sét.

Hắn nghiên cứu ra mạng lưới từ trường.

Hắn có thể tạo ra mạng lưới quan sát, kiểm soát bằng từ trường ở toàn bộ thế giới này.

Thậm chí một ý niệm của hắn cũng có thể tiêu diệt một quốc gia.

Kết qua hắn cũng đã bị mang đi.

Thứ mà mang các ngươi tới đây cũng là một trong những món v·ũ k·hí nhỏ hắn tạo ra.



Ngoài ra còn có tia phân hủy, lửa h·ạt n·hân.

Nhiều lắm, nói không hết được.

Nghiên cứu của ta cũng đã tới giai đoạn cuối rồi, chỉ cần một thời gian nữa, ta sẽ hoàn thành nó và chắc chắn người của thiên đường cũng sẽ tới.

Tôi nghi hoặc hỏi.

- "Ý ngươi là?"

Không trả lời câu hỏi của tôi, hắn tiếp tục nói.

Giường như do ít giao tiếp nên hắn trở nên nói khá nhiều.

- "Những người như chúng ta được gọi là sáng tạo giả.

Ta cũng có tuyển chọn một ít hộ vệ giả từ người dân trong đất nước của ta.

Tuy nhiên do sống trong hòa bình quá lâu, dân chúng của chúng ta không thể biết được sự hiểm ác của lòng người ngoài kia.

Bởi vậy ta cần tìm vài người ngoài kia, thay ta dẫn dắt dân chúng của ta.

Để cho họ có thể tiếp tục được sống trong hòa bình, và được tự do sáng tạo.

Sớm có thể được người từ thiên đường mang đi."

Phi Phong hỏi một cách rụt rè.

- "Người từ thiên đường là?"

Lão già từ từ giải thích.

- "Có lẽ các ngươi đã nghe truyền thuyết về một vị diện cấp cao hơn rồi chứ.

Đó chính là thiên đường."

Tôi thở dài.

- "Ra vậy, vậy ngươi muốn chúng ta trở thành hộ vệ giả."

- "Đúng, ta muốn các ngươi thay ta bảo vệ đất nước này.

Bù lại ta sẽ cho các ngươi một thân thể bất tử bất diệt.

Tất nhiên ta không ép các ngươi.

Ta sẽ cho các ngươi 3 ngày để suy nghĩ.

Các ngươi có thể tới đất nước của ta để cảm nhận."

Chúng tôi không ai nói gì.

Đều trầm tư suy nghĩ rất lâu.

Dù sao nếu là thật thì những điều này cũng vượt quá sức tưởng tượng.