Ảnh Giới

Chương 224: Đột Phá Cấp Bậc



Chương 223: Đột Phá Cấp Bậc

Khác với các mạo hiểm giả khác là phải cung cấp năng lượng cho vòng tròn phép thuật để kích hoạt.

Ngự Quỷ sư có thể thông qua linh hồn khế ước để tung chiêu một cách nhanh chóng.

Dù sao bản chất chỉ là truyền năng lượng, mà linh hồn là dạng năng lượng thuần túy nhất.

Ngay khi Ám Dạ niệm phép thì một bãi bùn hiện lên dưới chân quả trứng.

Sau đó là hàng trăm nghìn cái tay vây quanh khiến cho những con mắt chưa kịp mở ra đã bị che đậy.

Tôi không biết những con mắt kia còn có khả năng gì nên ra hiệu cho Ám Dạ phải cẩn thận.

Sau khi quả trứng bị bao vây thì từ một linh hồn khác phóng ra một tia sáng xuyên qua cơ thể của quả trứng.

Chỉ nghe một tiếng rít kinh người vang lên sau đó là không còn động tĩnh gì nữa.

Để đảm bảo an toàn tôi vẫn bảo Ám Dạ.

"Phá hủy quả trứng kia đi, để đảm bảo không có sơ sót gì?"

Nghe vậy thì Ám Dạ cũng hiểu.

Vừa rồi những kẻ kia cũng vì khinh địch mà phải c·hết thảm đấy thôi.

Ám Dạ móc ra một ma pháp cụ rồi kích hoạt hỏa diễm thiêu đốt tất cả.

Ma pháp cụ thực chất là một dạng đạo cụ chứa đựng ma pháp và có thể phóng thích vài kĩ năng cơ bản mang tính chất bổ trợ.

Nó giống như con người hiện đại có bật lửa hay quạt vậy.

Đất nước này cũng có những thứ như vậy để phục vụ cuộc sống.

Dưới ngọn lửa của ma pháp cụ thì quả trứng nhanh chóng vỡ nát nhưng ở bên trong lại là hàng vạn con sâu trắng vẫn không ngừng chui xuống đất chạy trốn.

Con thể những con sâu này mới là bản thể thực sự hoặc một dạng kí sinh nào đó.

Ám Dạ thúc dục ma pháp nhanh chóng tiêu diệt hết thảy.

Nhưng sau đó tôi lại thấy Ám Dạ ngây người.

Thấy vậy tôi mới hỏi.



"Sao thế?"

Ám dạ nhìn tôi.

"Con quái này là cấp độ 54."

"Cái gì?"

Lúc này tôi mới chú ý.

Trên giao diện hệ thống thì ám dạ trực tiếp đột phá tới cấp độ 37 cũng hiện lên trên mặt đất rất nhiều vật phẩm có thể nhặt.

Phải biết số lượng n·gười c·hết ở đây nhiều lắm.

Lần này đúng là mèo mùi vớ được cá rán rồi.

Phải biết quái vật cấp độ càng cao thì càng mạnh.

Chỉ có một số quái vật đặc thù như quả trứng thì yếu nhưng cũng vô cùng quỷ dị.

Việc con quái liên tục chiến đấu và g·iết người cũng có thể là lí do mà Ám Dạ có thể nhẹ nhàng kích sát nó.

Sau khi xác đinh mọi thứ an toàn thì Ám Dạ đi tới thu hết chiến lợi phẩm lại.

Chiến lợi phẩm chủ yếu là những tài nguyên chế tạo trang bị và đồ ăn là chủ yếu.

Sau khi không bỏ xót cái gì thì ám dạ ẩn mình rời đi.

Khi đi được một đoạn thì Ám Dạ hỏi tôi.

"Lão sư à, giờ ta đột phá cảnh giới 30 rồi.

Ta nên lựa chọn linh hồn loại nào để kí khế ước nữa đây?"

Tôi suy nghĩ một lúc rồi nói.

"Thông qua trận chiến vừa rồi, ta nhận thấy con thiếu năng lực quan sát.

Hiện giờ chúng ta cần phải giữ mạng nên sẽ lựa chọn linh hồn có kĩ năng bổ trợ quan sát là tốt nhất."

"Dạ, vậy con sẽ lập tức triệu hồi luôn."

Nói là làm.



Ám Dạ lập tức triệu hồi linh hồn của một mạo hiểm giả có kĩ năng quan sát.

Rất nhiều đội đều có mạo hiểm giả trinh thám nên việc này không khó.

Sau khi hấp thụ linh hồn này thì tôi lập tức giúp Ám Dạ kích hoạt kĩ năng quan sát cấp cao.

Nội tại của linh hồn lần này là ưng nhãn.

Trong một không gian nhất định thì Ám Dạ có thể nhìn thấy hết thảy.

Kết hợp với kĩ năng thiên nhãn tôi nạp cho linh hồn thì Ám Dạ sẽ có tầm nhìn gần như tuyệt đối.

Chỉ cần Ám Dạ chịu khó tập luyện né tránh thì gần như không ai có thể đả thương cô hay bất ngờ t·ấn c·ông.

Sau đó, mọi chuyện cứ tiếp diễn như thường lệ.

Hàng ngày Ám Dạ vẫn đi mạo hiểm, nhận nhiệm vụ.

Tuy nhiên do một mình nên tốc độ cũng không cao.

Một hôm chúng tôi nhận được một nhiệm vụ cấp C.

Theo mô tả thì ở khu nghĩa địa phía ngoại thành xuất hiện nhiều người m·ất t·ích.

Thậm chí có không ít mạo hiểm giả trên cấp 30.

Điều này đồng nghĩa với việc con quái vật sẽ không yếu.

Tuy nhiên nhiệm vụ chúng tôi chỉ là tìm kiếm, thăm dò chứ không phải tiêu diệt.

Dù sao khi chưa biết con quái vật đó là gì thì ai sẽ bỏ tiền để thuê người g·iết chứ.

Theo thông tin ghi chép thì m·ất t·ích thường diễn ra vào ban đêm.

Sau khi nhận nhiệm vụ thì chúng tôi âm thầm tiến tới.

Chúng tôi tiến nhập một ngôi làng, tìm một phòng trọ rồi ngồi chờ ở đó.

Chúng tôi dự định là sẽ chỉ thăm dò.



Tối đó lại không hề có chuyện gì xảy ra.

Tối thứ hai lại có vài đội mạo hiểm giả tới làm nhiệm vụ.

Chúng tôi quyết định âm thầm để ý họ.

Dù sao trong thông tin thì đa phần người m·ất t·ích đều là võ giả mà.

Tối đó, Ám Dạ mở hết năng lực quan sát mới học được vậy mà lại không nhận được manh mối gì.

Tuy nhiên sáng hôm sau thì có một đội ngũ quay trở lại.

Họ nói họ tìm được manh mối của quái vật trên một ngọn núi gần đó.

Sau khi nhận được thông tin thì rất nhiều mạo hiểm giả đều vội vã chuẩn bị để đi thăm dò.

Dù sao những manh mối mà người trở về mang lại cũng không rõ ràng gì.

Ám Dạ hỏi tôi.

"Lão Sư thấy có gì khác không?"

Tôi gật đầu.

"Có.

Ngươi nói xem thấy gì?"

Nghe tôi hỏi lại thì Ám Dạ cũng đưa ra phán đoán của mình.

"Mấy người kia nói tìm được manh mối nhưng họ lại dễ dàng chia sẻ cho người khác là điều bất hợp lí thứ nhất.

Thứ hai, họ đi cả đêm mà trên người lại không quá bẩn.

Thậm chí có thể thấy giống như mới thay quần áo.

Thứ ba, ta thấy cơ thể họ có gì đó khá bất thường."

"Rất tốt."

Tôi phải dành lời khen cho sự tinh tế này của Ám Dạ.

Kì thực với cấp độ hiện tại của Ám Dạ mà thấy được điều đó đã vô cùng tốt rồi.

Trong thần thức của tôi có thể lờ mờ thấy những người kia thì linh hồn của họ đã bị khống chế.

Những người đi thăm dò lần này có khả năng là lành ít dữ nhiều.

Nhưng nhiệm vụ của chúng tôi cũng là thăm dò nên chắc chắn sẽ không nhảy ra ngăn cản.