Ảnh Giới

Chương 226: Chạy Trốn



Chương 225: Chạy Trốn

Nghe vậy thì đám mạo hiểm giả mới rùng mình tỉnh lại.

Một người vội vã chỉ huy.

"Mọi người nhanh.

Đỡ đòn đứng đằng trước.

Hỗ trợ và pháp sư đứng sau.

Đấu sĩ và sát thủ ở hai cánh chuẩn bị chiến đấu."

Phải nói tên này phản ứng rất nhanh và mọi người cũng không có phản đối mà làm theo.

Đứng trước t·ử v·ong thì chẳng cần biết là ai ra lệnh, tất cả mạo hiểm giả lập tức kết thành trận doanh.

Độ chục ma pháp sư lập tức dùng ma pháp bắn về phía con rết người.

Nhưng những cái tay trên thân con rết đó lại đưa ra.

Từ những cái tay đó cũng có vòng tròn ma pháp lưu chuyển.

Những cái khiên được ngưng tụ chặn lại công kích của mạo hiểm giả.

Sau đó là ma pháp công kích đáp trả.

Một lão ra hai mắt trợn lớn.

"Cái quái quỷ gì nữa đây?

Sao con quái vật này cũng dùng được ma pháp?"

Nhưng hắn vừa nói xong thì một đạo ma pháp đã khiên cơ thể hắn nổ tung.

Rất nhanh đám mạo hiểm giả khác trở lên vô cùng chật vật.

Dù sao họ cũng đã trải qua hai trận chiến đấu.

Ma lực còn lại cũng không còn nhiều để tiếp tục đối kháng lâu dài.

Một tên cao gầy vội hét lớn.

"Ma lực không đủ rồi.

Chúng ta cùng dùng tất cả những gì mình có để tung một đòn quyết định đi."

Rất nhanh có người đáp ứng.



"Được."

"Đúng thế, a lực không đủ rồi.

Tất cả hãy dùng hết sức mình nhé."

Nhưng khi một số người dốc toàn lực để phát động một kích cuối cùng thì lập tức có một đám xúc lực đợi sẵn.

Khi một chiêu kia được tung ra thì chúng cũng lập tức chạy trốn.

Những người vừa xúc lực tung chiêu cuối cùng bây giờ mới nhận ra mình bị chơi xỏ.

Một cô gái hét lớn đầy uất ức.

"Đám khốn nạn.

Lại dám bỏ trốn."

Nhưng đáp lại chỉ là một âm thanh mỉa mai.

"Haha, các người ngu dốt thì ở lại chịu c·hết đi."

Lúc này âm thanh hỗn loạn bắt đầu vang vọng.

Đã không ai còn ý chí chiến đấu nữa mà cũng chỉ tìm cách chạy trốn.

Một cô gái nhìn người chồng đang chạy đi mà ỉ ôi.

"Ma kị sĩ, mang theo em với.

Em là vợ chàng mà."

"Em yêu, xin lỗi nhé.

Vợ thì kiếm người khác được nhưng mạng chỉ có một thôi."

Ở một bên khác lại có âm thanh tức tối.

"Anh em như cái quần què.

Thằng khốn nạn."

"Xin lỗi, chúng ta tuy thân nhưng giờ thân ai lấy lo nhé."

Cứ như vậy có nhiều tiếng mắng chửi được buông ra.

Nhưng rất nhanh tất cả kết thúc.

Vì sau khi một chiêu toàn lực được tung ra lại không gây ra tổn thương đáng kể gì cho con rết người.



Nó ngay lập tức cũng toàn lực tung ma pháp phản đòn.

Lúc này đâu ai còn ma lực để chống trả.

Chỉ một tiếng " ầm" vang lên thì chỉ còn lại những mảnh t·hi t·hể bay toán loạn khắp nơi.

Đám chạy trốn lúc này tỏ vẻ vô cùng đắc ý mà chia nhau mỗi người một hướng.

Chúng nghĩ như vậy thì chúng có thể trốn thoát.

Đáng tiếc con rết người cũng nhanh chóng phân tách thành những mạo hiểm giả con rối mà đuổi theo.

Lúc này đây chúng tôi mới thấy được bản thể của nó.

Đó là một thứ gì đó giống mạng lưới dây thần kinh vậy.

Nó là một con mắt với hàng ngàn những sợ tơ màu đỏ chằng chịt.

Có những sợi tơ vẫn còn đang cuộn lại với nhau và tạo ra một con mắt nhỏ hơn.

Con mắt đó chui vào một mạo hiểm giả vẫn còn toàn thây và hắn lập tức sống lại.

Điều đáng sợ là những v·ết t·hương trên người của hắn cũng nhanh chóng lành lại đến mắt thường cũng thấy được.

Những con mắt nhỏ cũng nhanh chóng được tạo ra và tìm kiếm kí sinh lên những bộ phận cơ thể còn lạnh lặn.

Thậm chí chúng còn tự động chắp vá với nhau để tạo thành những mạo hiểm giả mới.

Tôi khẳng định đây là một tai họa cấp S+ thậm chí là cao hơn.

Nó có thể kí sinh, có thể điều khiển mạo hiểm giả, có thể tạo ra mạo hiểm giả cũng như giúp mạo hiểm giả khôi phục.

Thậm chí có thể kết hợp các mạo hiểm giả thành một thể mạnh hơn.

Một ngày nào đó, khi tích lũy được một lượng lớn võ giả thì con người làm sao chống lại nó.

Ám dạ truyền âm cho tôi.

"Chúng ta có nhân lúc bây giờ mà…."

Chưa kịp nói hết thì đã có vài mạo hiểm giả quay đầu nhìn sang phía chúng tôi.

Tôi vội vã truyền âm lại.

"Chạy mau."



Ám Dạ giật mình nhưng cũng lập tức ẩn hình mà chạy trốn.

Ám Dạ không biết rằng vừa nãy khi cô muốn g·iết con quái thì đã phát ra một chút sát khí.

Đối với người thường thì không sao nhưng với một vài võ giả chuyên tu cảm chi thì mọi chuyện lại khác.

Chỉ cần một chút sát khí thì có thể nhận ra ngay.

Con quái kia cũng đưa mắt nhìn chúng tôi.

Những sợi dây thần kinh rung lên như đầy tức giận.

Những mạo hiểm giả còn lại cũng gào thét rồi lập tức đuổi theo chúng tôi.

Nhìn sơ qua cũng phải có chục tên.

Cũng may Ám Dạ đã dung hợp thành công linh hồn có kĩ năng quan sát nên hầu hết công kích đơn lẻ đều dễ dàng bị né tránh.

Đám mạo hiểm giả con rối kia cũng chẳng phải ăn chay.

Chúng trực tiếp tung ra những kĩ năng diện rộng để khóa c·hết chúng tôi.

Tuy nhiên những kẻ đuổi theo đa phần chỉ là mạo hiểm giả thiên về tốc độ nên công kích không đủ mạnh.

Ám dạ triệu hóa linh hồn số một đứng ra ngăn cản là đã thoát được.

Đồng thời cũn triệu hồi 2 linh hồn khác ra để đánh lạc hướng.

Lúc này trong mắt đám mạo hiểm giả con rối có tới bốn bóng đen giống nhau đang chạy trốn.

Chúng ngơ ngác và không biết phải làm sao.

Có lẽ chúng đang đợi mệnh lệnh từ con rết người.

Cũng nhờ khoảng thời gian đó mà chúng tôi thành công đào tẩu.

Mọi chuyện tưởng chừng như đơn giản nhưng trên thực tế thì Ám Dạ đã phải dốc hết vốn liếng và sử dụng tất cả năng lực hiện có.

Chỉ cần chậm 1 chút sẽ bị đám mạo hiểm giả con rối kia vây công cho tới c·hết.

Cũng may dù sao con rối mãi mãi là con rối.

Chúng sẽ không thể độc lập hành động và có tự duy tự chủ.

Tuy nhiên nếu là quái vật cấp cao hơn thì tôi không chắc nhưng theo những gì trải qua thì tôi biết, chỉ có cấp thần mới làm được như vậy.

Độ nửa ngày thì chúng tôi quay lại công hội.

Rất nhanh Ám Dạ đã cung cấp tình báo lên.

Tình báo này rất nhanh gây chấn động khắp nơi.

Rất nhiều người không tin có quái vật như vậy tồn tại.

Nhưng rất nhanh cũng có vài người khác may mắn trở về và cũng cung cấp thông tin tương tự nên rất nhanh đã có các mạo hiểm giả cao cấp tới xử lí chuyện này.