Ảnh Giới

Chương 68: Tìm Ra Căn Nguyên



Chương 68: Tìm Ra Căn Nguyên

Ở trong một ngôi làng được bao bọc trong mây đen nhưng lại vẫn không có một tia sinh cơ nào.

Mưa cứ ầm ầm đổ xuống ngôi làng đó.

Những đám mây trên trời trong vòng ngàn dặm cứ lũ lượt bị hút tới đây.

Hỏa Phượng thấy vậy hừ lạnh.

"Hừ, là một con Thi Thủy có lẽ đã đang trong quá trình ngưng thần.

Bởi vậy nó mới thu hút nước và oán khí khắp nơi."

Lạc Lạc có vẻ không hề kiên nhẫn nói.

"Chúng ta mau xông vào tiêu diệt nó đi."

Nói rồi đang định xông tới thì bị tôi kéo lại.

Tôi lắc đầu ra hiệu.

Hỏa phụng bắt đầu giải thích:

"Con Thi Thủy này không khó đối phó nhưng trước hết cần phải loại bỏ kết giới đi.

Ngươi nhìn trong ngôi làng kia xem.

Tất cả đều là nước.

Nếu các ngươi xông vào thì chỉ có thể làm mồi cho Thi Thủy mà thôi."

Lúc này Lạc Lạc mới giật mình chú ý tới cái kết giới đó.

Hỏa Phụng sau khi giải thích thì bắt đầu ngưng tụ một cây trường tiên bằng lửa, không ngừng t·ấn c·ông vào kết giới con Thi Thủy sinh ra.

Độ năm phút thì kết giới bắt đầu có vết rách.

"Ầm" kết giới sụp đổ.

Một lượng lớn nước và xác c·hết đổ tràn ra tứ phía.

Tôi vội bắt lấy Lạc Lạc ngự thương kiếm bay lên.

Hỏa Phụng cũng bay lên nhưng khi thấy tôi cũng đang ngự kiếm thì có vẻ hơi bất ngờ.

Phải biết đệ tử nội môn chủ yếu là luyện khí.

Chỉ một số kẻ có linh hồn cường đại mới có thể bắt đầu ngự kiếm.

Chỉ có khi kết đan thì linh hồn mới bắt đầu được ngưng tụ.

Khi đó mới thực sự có khả năng phi hành.

Vậy mà tôi trông có vẻ bình thường trong đám đệ tử nội môn lại có thể ngự kiếm.

Nhưng cũng khiến tôi bất ngờ là sau khi bay lên thì Lạc Lạc cũng thi triển công phu tự mình ngự kiếm.



Sau một lúc lâu thì đám nước kia mới bắt đầu chảy hết để lại trên mặt đất là những cái xác trương phềnh.

Một số bộ phận bị rữa nát như có thứ gì đó gặm qua.

Lạc Lạc có vẻ là lần đầu tiếp xúc với cảnh tượng nên không chịu nổi.

Nàng liên tục ôm miệng nôn thốc nôn tháo.

Tôi vô lưng nàng hỏi:

"Không sao chứ?"

Lạc Lạc vội xua tay.

"Ta, ta không sao.

Chỉ là chưa quen thôi."

Sau một lúc Lạc Lạc mới có vẻ khá hơn.

Hỏa Phụng có vẻ không vui khi thấy sự yếu đuối của Lạc Lạc liền châm trọc.

"Đúng là phiền phức mà.

Nhanh chóng theo ta vào đó giải quyết nhiệm vụ cho sớm."

Vậy là chúng tôi đáp xuống đất đi theo Hỏa Phụng vào trong làng kiểm tra.

Khi đến cái giếng giữa làng thì tất cả dừng lại.

Hỏa Phùng vừa chỉ tay vào miệng giếng vừa nói.

"Âm khí phát ra trong cái giếng rất lớn.

Rất có thể nó chính là xào huyệt của Thi Thủy."

Nói rồi nàng nhìn tôi ra hiệu.

Tôi hiểu ý liền rút trong túi một tờ dẫn lôi phù hô "khởi" rồi ném vào trong giếng.

Những tiếng "ì ủm" như có ai đang bơi lội trong đó phát ra.

Lạc Lạc từ lúc nào đã tò mò lại gần miệng giếng nhìn.

Tôi vội ngăn cản nhưng không kịp.

"Cẩn thận!"

Bỗng một cánh tay từ trong vươn ra túm lấy đầu nàng kéo xuống.

Lạc Lạc sợ hãi hét lớn.

"Á, cứu ta với."



Hỏa phụng thấy vậy nhanh chóng phát động trường tiên giữ nàng lại còn tôi phát động thương kiếm chém bay hai cánh tay đó.

Hai cánh tay đầy ròi bọ, có chỗ chỉ còn lại xương trắng rơi xuống đất.

Mặc dù đã li thể vậy mã vẫn không ngừng ngọ nguậy.

Lạc Lạc sợ tái mặt vội vã lùi lại đứng cạnh tôi.

"Đó, đó là cái gì vậy?"

Tôi chưa kịp nói gì thì một tiếng cười the thé phát ra từ phía trong giếng.

Kết giới khi nãy vỡ nát đang không ngừng khôi phục.

Trong thôn giờ tràn đây những cái xác đang bước đi.

Mưa cũng lại bắt đầu đổ xống.

Nếu không nhanh tay tiêu diệt những cái xác này và phá ra kết giới.

Thì chúng tôi sẽ chìm trong biển nước, rồi sẽ bị thi thủy xử đẹp.

Mưa rất lớn vì vậy mọi thứ sẽ diễn ra rất nhanh.

Hỏa phụng nhanh chóng thúc giục.

"Nhanh, mau phá bỏ kết giới.

Đây là một cái bẫy."

Nói rồi nàng vung trường tiên đánh về kết giới.

Chúng tôi cũng nhanh chóng phát động kiếm khí chém gϊếŧ đám thủy thi đang lại gần.

Những bộ phận của người liên tục bay tứ tung.

Nào là đầu, là óc, là ruột.

Thứ gì cũng tràn đầy màu đen, h·ôi t·hối và còn có những con trùng lổm nhổm phía trong.

Lạc Lạc không biết từ bao giờ khuôn mặt đã trắng bệch.

Chỉ biết phòng ngự chém gϊếŧ theo bản năng.

Thời gian cứ trôi qua mà đám thủy thi này cứ mãi không hết.

Nước bắt đầu dâng đến đầu gối chúng tôi.

Phía trong miệng giếng bắt đầu có những con gì đó bò ra.

Chúng giống như người nhưng không phải là người.

Chúng là thủy thi nhưng tiến hóa theo phương hướng của cá.

Chúng bơi lội xung quanh chúng tôi.

Chúng tôi đành ngự kiếm bay lên.



Thấy tình hình không ổn tôi lôi trong nhẫn chữ vật vài lá bùa dẫn lôi ra, kích hoạt ném xuống nhưng không có gì xảy ra.

Tôi định tiếp tục thì hỏa phụng ngăn lại nói.

"Vô dụng thôi, chúng ta đang ở trong kết giới của Thi Thủy.

Những bùa chú thông thường không thể dẫn động lực lượng thiên địa đâu."

Nghe vậy tôi chán nản.

Nếu đạt tới hóa thần thì tôi có thể phong ấn linh lực của thiên địa lưu vào bùa chú.

Có thể phát động bất cứ lúc nào, đâu cần quan tâm những cái phiền phức như thế này.

Bùa chú thực sự cũng có điểm yếu của nó.

Tôi lại nhìn Hỏa Phụng nói.

"Vậy chúng ta hãy phá kết giới ra bên ngoài trước."

Hỏa Phụng có vẻ lo lắng.

"Lần này không dễ một chút nào đâu.

Lực lượng vừa nãy là do có áp lực từ bên trong nên chúng ta mới có thể phá vỡ dễ dàng.

Lần này là từ trong đi ra nên sẽ rất khó khăn gấp đôi.

Tôi nghe vậy thì cũn nhanh kiểm tra.

Tôi bắt đầu triển khai thần thức quan sát kết giới.

Nó giống như một cái l*иg giam.

Bên trên cũng không thể thoát ra vì nó có dạng lưới để nước rơi vào mà thôi.

Tôi lại nhìn đến cái giếng rồi như nghĩ ra cái gì đó liền nói.

"Nếu chúng ta t·ấn c·ông cái giếng, ngăn cản con Thi Quỷ thi triển thần thông thiên phú thì sao?"

Hỏa Phụng bừng tỉnh đáp lại.

"Ừ ha, vậy mà ta không nghĩ ra."

Vậy là Hỏa Phụng bắt đầu phát động hỏa cầu liên tục t·ấn c·ông vào trong miệng giếng.

Những tiếng xèo xèo và khói trắng không ngừng bay ra.

Tôi thì liên tục chém gϊếŧ đám thủy thi đang bơi lội để có gì bất chắc cũng sẽ đỡ vướng tay chân.

Đám thủy thi tuy không mạnh nhưng một khi bị chúng bao vây cũng sẽ rất phiền phức.

Nhưng chúng tôi đã chậm một bước.

Chẳng mấy chống nước đã ngập quá miệng giếng.

Công kích của Hỏa Phụng không còn hiệu quả nữa.