Ảnh Giới

Chương 69: Thi Thủy



Chương 69: Thi Thủy

Nàng bắt đầu tức giận.

"Ta không tin là không làm gì được ngươi."

Lần này nàng ngưng tụ cả một quả cầu lớn bằng lửa ném thẳng vào miệng giếng.

"Đỡ lấy chiêu Thiên Cầu Hoàn này."

Quả cầu đè lên miệng giếng không ngừng tỏa ra nhiệt năng kinh khủng.

Thậm chí nước cũng không thể lại gần mà liên tục bốc hơi.

Quả nhiên có hiệu quả.

Kết giới dần yếu đi.

Tôi phát động kiếm công chém liền vài nhát về chỗ kết giới.

Như tôi dự đoán, từng vết nứt lần nữa hiện ra.

Kết giới nhanh chóng đổ sụp, chúng tôi liền thoát ra ngoài.

Ngay lúc này, một cột nước phóng ra từ miệng giếng đẩy q·uả c·ầu l·ửa bay ra.

Một phụ nữ bước ra từ miệng giếng.

Trên tay vẫn còn cầm một con dao.

Cả người ả ướt sũng.

Con dao kia chắc là con giao phay của mấy bà chuyên mổ thịt lợn.

Nó vừa lớn lại vừa sán bóng.

Cô ta nhìn chúng tôi, vừa cười vừa nói một cách điên dại.

"Các ngươi, các ngươi giỏi lắm.

Lại dám phá hỏng kết giới của ta.

Các ngươi phải c·hết, phải c·hết, ha ha ha."

Lạc Lạc vẫn đang trong trạng thái thất thần, thấy vậy liền lẩm bẩm.

"Đây chính là Thi Thủy, kẻ gây ra h·ạn h·án bấy lâu sao?"



Chúng tôi không ai trả lời cô bé mà tập trung quan sát con Thi Thủy này.

Dáng về nhớp nháp, đầu tóc rũ rượi, thân hình béo ú.

Trên hai tay là hai con dao mổ lợn Lần này có vẻ nó không còn kiên nhẫn chơi đùa với chúng tôi.

Nó lao vào t·ấn c·ông chúng tôi nhanh như chớp.

Nó lướt tới bên cạnh Hỏa Phụng.

Tốc độ của nó nhanh kinh người.

Nó giống như đang lướt trên mặt nước chứ không phải là chạy.

Khi tiếp cận Hỏa Phụng nó bắt đầu vung dao lên mà chém.

Từng nhát chém đầy lực lượng khiến Hỏa Phụng liên tục phải chống đỡ.

Đôi tay béo núc ních liên tục bổ những nhát chém mạnh bạo.

Tôi có cảm giác chỉ cần bị dính một đao sẽ như những con lợn ở ngoài chợ mà bị chia thành nhiều phần.

Những nhát dao sáng loáng liên tục sượt qua người Hỏa Phụng.

Hỏa Phụng cũng không dám chống đỡ một cách trực diện.

Ở chỗ tôi và Lạc Lạc, Mất đi nước duy trì đám thủy thi cũng đã không còn động đậy.

Tôi kiểm tra xem tình hình Lạc Lạc sao rồi.

Thấy nàng chỉ bị hoảng sợ thì tôi cũng yên tâm đôi chút.

Nói đến Thi Thủy thì đây là một dạng xác c·hết bị oán niệm bám vào hình thành ma quỷ.

Nếu ở Xích Quỷ quốc thì chỉ khi còn linh hồn làm điểm tựa mới có chuyện năng lượng lưu vào trong vật còn ở đây chỉ cần có đủ thời gian cái gì cũng có thể chứa năng lượng hình thành sinh linh.

Cho dù đó là một viên đá, một cái chổi.

Quay lại trận đấu giữa hai người phụ nữ.

Thi Quỷ liên tục áp sát bằng tốc độ kinh người.

Con dao sắc lẹm như đang muốn xẻo da, xẻ thịt trên người Hỏa Phụng.

Hỏa Phụng thì chỉ giỏi t·ấn c·ông tầm xa bằng trường tiên nên rơi vào hạ phong, liên tục phải né tránh rồi tìm cách lùi ra xa.

Nàng ngưng tụ một thanh kiếm bằng lửa liên tục đối kháng với Thi Thủy nhưng Thi Thủy lại như một con lươn không xương né tránh vô cùng tốt.



Mặc dù thân hình to béo nhưng con Thi Thủy này giống như không cần phải giữ thăng bằng mà có thể tùy ý di chuyển.

Tôi có cảm giác nó rất giống với năng ba vi bộ hàng ngày tôi luyện tập.

Không những thế tốc độ của Thi Thủy cũng cực kì nhanh.

Nó thực ra là đang lướt đi bởi dưới chân nó luôn luôn có một vùng nước lưu động.

Hỏa Phụng liên tục b·ị đ·ánh lùi lại.

Nàng bắt đầu quay sang nhìn tôi.

Ánh mặt căm tức như kiểu tại sao tôi không giúp đỡ.

Nhưng vốn kiêu ngạo nàng cũng không cất lời.

Nàng phát động vài quả hỏa cầu rồi nhanh chóng lùi ra xa.

Sau đó xúc thế như đang muốn tung ra một chiêu toàn lực.

"Con quỷ cái, c·hết đi."

Thi Thủy thì không hề sợ hãi mà tiếp tục lao tới.

Tôi nhanh chóng rút trong nhẫn trữ vật một là bùa băng phong.

Khi con Thi Thủy đang lao tới thì lá bùa được tôi phóng xuống vùng nước ở chân nó.

"Khởi".

Ngay lập tức tốc độ Thi Thủy giảm mạnh.

Tiếp đến nó ăn trọn một chiêu Liệt Hỏa Triều của Hỏa Phụng.

Ngọn lửa ập tới cuốn lấy Thi Thủy.

Chỉ nghe một tiếng hét thảm vang vọng.

"Aaaa!"

Tiếng hét kèm tiếng cười vô cùng quỷ dị khiến chúng tôi phải nhíu mày.

Một lúc sau, khi ngọn lửa tán đi.



Một thân thể toàn xương hiện ra trước mặt chúng tôi rồi gục ngã.

Lúc này, chúng tôi mới thở phải nhẹ nhõm.

Hỏa Phụng quay sang tôi hừ lạnh như thể chúng tôi là gánh nặng của nàng.

Có lẽ chính nàng cũng không biết tôi đã âm thầm phát động băng phong giúp đỡ nàng.

"Tôi cười cười tỏ vẻ chẳng quan tâm."

Tỏ ra bí ẩn đó chính là bản lĩnh của tôi.

Sau khi xác định không còn nguy hiểm, Hỏa Phụng vội rút trong túi ra một lá bùa.

Đây là lá bùa một vị thủy thần chuẩn bị cho nàng, tuy không mạnh nhưng có thể dùng để gây mưa cho một vùng rộng lớn.

Nàng phóng bùa lên trời rồi hét lớn.

"Khởi."

Mây đen nhanh chóng ù ù kéo tới.

Lạc Lạc nhìn lên trời có vẻ giờ mới tỉnh táo lại chút liền nói.

"Ơ, thế lại mưa nữa à?"

Nhưng mây đen chỉ tụ tập rồi lại nhanh chóng tan đi.

Chúng tôi nghi hoặc nhìn nhau.

Lúc này Lạc Lạc đã đỡ hơn vội hỏi Hỏa Phụng:

"Tỉ tỉ không phải là rút nhầm lá bùa không linh chứ?"

Hỏa Phụng vội phản bác.

"Làm gì có chuyện đó.

Để ta thử lại."

Nàng nhanh chóng phát động thần thức kiểm tra nhưng lại không thấy có gì bất thường.

Bất chợt, nàng vội nhìn lại phía miệng giếng, có một bóng người nhảy ra từ trong đó.

Hai tay duỗi thẳng phía trước, cả người thẳng tưng.

Trên người lại mặc một bộ quan phục của triều định.

Đôi mắt đen nháy không cảm xúc đang nhìn về phía chúng tôi.

Trên miệng lộ ra rất nhiều răng nanh sắc nhọn, những chiếc móng trên đôi tay cũng dài một cách bất thường.

Tôi có cảm giác hơi nước xung quanh dường như đang bị hút về phía thứ đó.