Suy nghĩ thông suốt rồi, cậu chủ Quý nhanh chóng giành lại thế chủ động.
Nhẹ nhàng "Ừ" một tiếng, nhưng mà cánh tay rắn chắc kia thì vẫn giam người ta, khuôn mặt tuấn tú dịu dàng tiếp tục cúi xuống, sống mũi cao thẳng nhẹ nhàng cọ lên chóp mũi mềm mại của thiếu niên, hơi thở từ từ phả vào nhau.
Ánh mắt của Quý Thụy sâu thẳm, mùi hương ngọt ngào thoang thoảng trên người thiếu niên, ngón tay thon dài lặng lẽ mon men lên chiếc cổ trắng nõn. Cậu ta vuốt ve tuyến thể mềm mại ẩn dưới làn da của thiếu niên, thấp giọng nói: "Anh sẽ làm tất cho em, gì cũng làm cho em, nhưng mà anh Quý nhận thù lao trước được không? Hửm?"
Ánh mắt Việt Thần Thần không dao động, không từ chối cũng không đồng ý, yên lặng nhìn Alpha đang hưng phấn trước mặt mình, trong lòng nhanh chóng tính toán được mất.
Cậu muốn tính xem.
Liệu rằng thù lao Việt Trạch cho mình có xứng đáng để cậu dấn thân vào không.
"Anh...." Việt Thần vừa mới mở miệng đã cảm nhận được một lực nhanh chóng đè xuống người mình, cảm giác mềm mại ấm áp trên trán nói cho cậu biết Alpha dịu dàng này đang cố gắng hết sức kiềm chế pheromone tràn ra của mình, thân mật hôn lên trán cậu.
Việt Thần Thần im lặng hé miệng, không biết nên nói gì.
Lần này đứa giả bộ giỏi như cậu thực sự bối rối.
Có lẽ có một số việc chưa kịp nói ra thì đã vụt mất, Việt Thần Thần chậm rãi cụp mi, cảm thấy Alpha càng ngày càng đè sát vào người mình, liên tục hôn nhẹ, cuối cùng cậu nhắm đôi mắt trong veo ẩm ướt của mình lại, ngấm ngầm đồng ý.
Quý Thụy thấy người dưới thân ngầm đồng ý, lực hôn cùng phạm vi ngày càng càn rỡ.
Tay trái của cậu ta không còn tựa trên ghế nữa mà luồn qua khe hở giữa ghế với lưng Omega, cánh tay rắn chắc ôm lấy vòng eo mảnh mai của thiếu niên, lòng bàn tay đè vào hõm eo nhạy cảm, kéo người ta về phía mình, lồng ngực ép sát vào nhau để thiếu niên ngoan ngoãn trầm tĩnh này cảm nhận được trái tim đang đập thình thịch loạn xạ của bản thân.
Nụ hôn nồng cháy của Quý Thụy thiêu đốt từng inch trên mặt thiếu niên, gần như hôn khắp nửa trên khuôn mặt, lúc này mới không nhịn được tìm môi của người ta.
Việt Thần Thần cảm nhận được ý đồ của đối phương, kinh ngạc tới nỗi mở to đôi mắt mờ sương của mình. Cậu giơ tay đẩy lồng ngực rắn chắc của đối phương nhưng bàn tay lại bị người đó nhanh chóng túm được cưỡng ép vòng ra sau lưng, tạo thành tư thế ôm ấp thân mật.
Thiếu niên chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi, cảnh giác không dám lơ là.
Cũng may Alpha nằm trên người cậu cũng không vội vàng tấn công, chỉ dùng môi lần lượt chạm khẽ vào khóe miệng cậu, từ chóp môi ngọt ngào tới môi dưới căng mọng, từ chiếc lúm đồng tiền bên má trái tới nốt ruồi nhỏ bên má phải.
Như thể cậu ta nhận được món quà quý giá bản thân đã từng mơ ước, miêu tả tỉ mỉ từng chi tiết một trước khi mở nó ra, mỗi chi tiết đều được dịu dàng chăm chút, công bằng và không thiên vị bất cứ chỗ nào.
Quý Thụy hài lòng hôn khắp khuôn mặt của thiếu niên trong lòng mình, sau khi chắc chắn không bỏ sót chỗ nào mới bắt đầu lần xâm chiếm tiếp theo.
Cậu ta đè đầu gối bên trái lên ghế để tránh ghế bị lật, khiến Omega mong manh này ngã khi mà kịch liệt quá, tay trái hơi dịch về phía sau để cơ thể mềm mại của thiếu niên dựa vào lưng ghế.
Rồi bản thân thì được đằng chân lân đằng đầu, toàn bộ trọng lượng cơ thể đè lên người Việt Thần Thần làm cho người vừa bị hôn tới không còn chút sức lực nào không động đậy được.
Tay phải giữ chặt gáy của người trong lòng, giây tiếp theo, Alpha vẫn luôn khéo léo dùng mưu kế dịu dàng cũng trở lại đúng bản chất, hôn lên đôi môi đỏ mọng một cách mãnh liệt.
Không còn sự đụng chạm dịu dàng trước đó nữa, cậu ta dùng sức mút đôi môi no đủ mà ban nãy mình hôn phớt qua vài lần, liên tục nghiền ép cánh môi của cậu rồi lại liếm cắn theo hình dáng của đôi môi xinh đẹp đó. Và đương nhiên cũng không quên cái lúm đồng tiền cùng nốt ruồi nhỏ ở khóe môi.
Cứ như vậy thêm mấy lần nữa, vị Alpha ngang ngược này mới chịu tha cho đôi môi bị hôn cho sưng đỏ ấy, bắt đầu nóng lòng muốn tấn công tới tận cùng.
Việt Thần Thần nhắm chặt hai mắt, bị động chấp nhận sự giam cầm của Alpha trên cơ thể mình, thở ra hít vào đều tràn ngập pheromone vô tình tràn ra ngoài của Quý Thụy.
Vỏ bọc dịu dàng hàng ngày của Alpha thay bằng sự ngang ngược, dùng cơ thể đè chặt tay chân cậu, dùng mùi hương chặn đứng đường lui của cậu. Cả người cậu bị kẹt trong không gian chật hẹp ở lưng ghế, không còn chỗ nào để mà tránh né cả.
Cho đến khi bản thân đang chìm trong sự mê đắm, cậu bỗng cảm nhận được sự tấn công mạnh mẽ từ Alpha.
Quý Thụy có ý đồ xâm nhập vào lãnh địa của cậu.
Không được, không thể. Đứa giỏi giả vờ như cậu hốt hoảng lắc đầu, cố gắng rút tay lại để đẩy Quý Thụy ra.
Quý Thụy mạnh mẽ áp chế toàn bộ sự phản kháng của Omega nằm dưới người mình, nhẹ nhàng cọ cọ chóp mũi thiếu niên để trấn an cậu. Cậu chủ Quý nheo đôi mắt hồ ly xảo quyệt, khẽ cười một tiếng, không chút tốt lành siết chặt vòng tay ở eo thiếu niên.
Ngay sau đó Quý Thụy kéo cả người Việt Thần Thần rời khỏi ghế, khiến cậu chỉ có thể ôm lấy mình.
Việt Thần Thần không kịp cảnh giác, cả người lơ lửng trên không, điểm đỡ duy nhất là cánh tay mạnh mẽ đang ôm lấy eo cậu, cậu sợ tới mức vội vàng chủ động ôm chặt eo Quý Thụy, hiếm khi tức giận tới mất lý trí.
Trong giây lát cậu quên mất tình cảnh nguy hiểm của mình, muốn mở miệng sạc người kia một trận.
"Quý Thụy anh ưm..."
Đôi môi vừa hé lập tức bị người ta ngậm lấy, Alpha giống như hổ rình mồi, chờ thời cơ để ra tay, nhanh chóng chính xác tiến vào.
Toàn bộ âm thanh của thiếu niên đều đối phương nuốt chửng, thậm chí hơi thở cũng bị người ta cướp. Lãnh địa bí mật chưa từng mở cho bất kì ai bị vị Alpha đang đắc ý híp đôi mắt hồ ly của mình tùy ý xâm phạm.
Trong cơn tức giận, Việt Thần Thần bất chấp hình tượng ngoan ngoãn hiền lành ban đầu, cậu há miệng cắn mạnh.
Quý Thụy nhếch môi, cuối cùng cũng ép được thiếu niên rất biết mê hoặc lòng người này lộ ra bộ mặt thật của mình. Giống như con mèo nhỏ bị dồn tới chân tường, chỉ có thể lộ móng vuốt sắc nhọn ra, phẫn nộ cào cậu ta.
Việt Thần Thần không nghĩ Quý Thụy lại biến thái như vậy, cậu có thể nếm được mùi máu tươi của đối phương lan ra trong miệng mình vậy mà Alpha này vẫn còn cười được.
Quả nhiên lời anh họ Việt Trạch nhắc nhở là đúng, cậu đánh giá thấp mức độ khó chơi của cậu chủ Quý đây rồi.
Quý Thụy thấy thiếu niên trong lòng mình đang mất tập trung, cậu ta bất mãn cắn một cái để cậu hoàn hồn. Lúc này cậu chủ Quý mới bắt đầu trừng phạt, công thành đoạt đất, hoàn toàn đánh sập phòng tuyến của thiếu niên, kiên quyết xông vào và cuối cùng là cướp sạch sẽ.
Nụ hôn mãnh liệt này kéo dài cho đến khi thiếu niên sắp hết oxy mới dừng lại.
Quý Thụy nhẹ nhàng thả cậu lại lên ghế, một lần nữa dịu dàng hôn lên chóp mũi với trán để an ủi cậu, sau đó không tình nguyện lắm buông thân thể mềm mại của Omega ra, hơi lùi ra sau chờ cậu khôi phục hô hấp.
-------------------------------------------
Xin lũi vì đã kêu bạn Quý là thóc ạ, vô cùng xin lũi. Tại tui, tại tui cả, đi đồn bạn là hạt thóc em Thần Thần là gà =)))))))))
Mà tui mới tìm được bộ AO ngắn ngon lém, có 15c thôi :>>> công kém thụ 8 tủi, nhỏ ăn vạ mè nheo anh đỉnh lắm. Anh kêu ly hôn cái là khóc ầm lên méc ba, bị mắng thế là vội vội vàng vàng chạy theo anh "Anh ơi không ly hôn đâu, đợi em với!" =))))) Mấy cô đợi tui tranh thủ chạy bộ này trc.