Ánh Sao Chờ Đợi Em

Chương 53



Nghi Hi không nói lời nào, chỉ mở ghi chú trong điện thoại di động ra. Ngày mùng 7 tháng sau đã được đánh ký hiệu, 《 Nữ hoàng 》 lên sóng toàn quốc, từ khi được biết ngày này cô vẫn ghi nhớ thật sâu trong đầu.

Cảm giác này giống như lại trở về đêm trước ngày 《 Đoạt cung 》 công chiếu, bởi vì có tác phẩm phải ra mắt khán giả mà khẩn trương không thôi, khác biệt là so với phần diễn ít ỏi trong 《 Đoạt cung 》, tâm huyết mà Nghi Hi bỏ ra cho 《 Nữ hoàng 》 chỉ nhiều không ít. Đây là lần đầu tiên cô đảm đương vai chính, thách thức còn là một nhân vật truyền kỳ như thế, nếu như cuối cùng không gây được tiếng vang, chỉ sợ ngay cả bản thân cũng sẽ thất vọng.

Điện thoại di động sáng lên 10 giây sau đó tối đen, trên màn hình ẩn hiện vết thương ở gò má, Nghi Hi chăm chú nhìn một lát, bỗng nhiên mở điện thoại di động ra gửi một tin nhắn, “Mùng 7 tháng sau phim mới của em sẽ lên sóng, anh sẽ xem chứ?”

Nhớ lại đêm đó ở Đài Bắc, cô tháo kính mắt của Lê Thành Lãng xuống, lúc làm thì không thấy gì, hôm sau tỉnh lại mới giật mình bản thân to gan. Chỉ là có lẽ Lê Thành Lãng tính tình quá tốt, lại cũng không tỏ vẻ gì. Sau khi lịch trình kết thúc anh trực tiếp bay về Hồng Kông, Nghi Hi không tìm được cơ hội tiếp tục kế hoạch theo đuổi tình yêu, tràn ngập tiếc nuối trải qua vài ngày liền như thường lên dây cót tinh thần.

Tin nhắn gửi đi rất lâu cũng không thấy trả lời, Nghi Hi đoán hẳn là anh đang làm việc, đợi vài phút liền chạy đi đắp mặt nạ. Quả nhiên, cho đến khi cô nằm xuống chuẩn bị đi ngủ, rốt cục mới thấy Lê Thành Lãng trả lời lại.

“Chưa biết được, đến lúc đó có lẽ tôi đang đi quay phim.”

Nghi Hi mím môi, vội như vậy sao!

Từ Đài Loan trở về không bao lâu, Lê Thành Lãng liền nhận tiếp một dự án mới, 《 Tiên thư kỳ duyên 》 bộ phim định dạng 3D thể loại cổ trang thần thoại, đã gia nhập đoàn phim vào cuối tuần trước.

Nhắc tới cũng kỳ quái, những năm gần đây Lê Thành Lãng đều theo quy luật nửa năm nghỉ ngơi nửa năm công tác, có thời gian một năm liền sản xuất một bộ phim nhựa. Sau khi có lịch học đang quyết định tiến tu đạo diễn, fan còn cho rằng anh sẽ tạm gác công việc diễn xuất lại, nhưng tần suất nhận phim liên tiếp cao hơn so với trước đây, chuyện này là sao chứ?

Nghi Hi cân nhắc một lát ý tưởng bộc phát, chẳng lẽ anh quyết định kiếm thật nhiều tiền, chuẩn bị cho tác phẩm đầu tay mình làm đạo diễn?

Càng gần đến ngày phát sóng, các loại tuyên truyền về 《 Nữ hoàng 》 cũng bắt đầu. Ca khúc chủ đề, ca khúc cuối phim cùng với các đoạn trailer do đài truyền hình cắt ghép biên tập trước sau được tung ra, trên mạng cũng bắt đầu tạo nên xu hướng, phía nhà sản xuất liên hệ với một số chương trình, để bọn họ lấy cách thức trêu đùa đẩy tin tức có liên quan đến phim truyền hình, cố gắng trước khi phim lên sóng đạt được chỗ đứng càng nhiều càng tốt.

Nhưng cho dù không làm như vậy, chỉ tính đề tài về 《 Nữ hoàng 》 cũng đủ cao, Chu Hạnh Phương và Hàn Mộng thì bỏ qua không cần nói đến, chỉ mình cái tên Thái Kiệt Hồng cũng đủ làm nên đề tài. Có tiểu thiên vương nhân khí mạnh nhất trong giới âm nhạc trấn giữ, bất luận là fan hay anti-fan đều tràn ngập mong đợi, Nghi Hi quả thực có thể nghe được âm thanh mài dao soàn soạt của quần chúng, bất cẩn một chút liền phun chết bạn!

Nghi Hi sợ hình tượng nhân vật không nhận được sự tán thành, Thái Kiệt Hồng lại đang lo lắng thân phận diễn viên này không được thừa nhận, Hạ Tâm Đồng rảnh rỗi còn mắng, nói không biết giữa hai người bọn họ rốt cuộc ai có áp lực lớn hơn.

Mùng 4 tháng 5, ngày đầu tiên sau khi kết thúc kì nghỉ dài hạn, buổi họp báo của 《 Nữ hoàng 》 được tổ chức tại Bắc Kinh, đạo diễn Chu Hạnh Phương, diễn viên chính Hàn Mộng, Nghi Hi, Thái Kiệt Hồng, Khương Nham, Quách Tử Thiến, Hạ Tâm Đồng đều tham dự. Đối với Nghi Hi mà nói, hoạt động lần này có thể nói tương đối đặc sắc, tạm thời không đề cập đến quan hệ rối bòng bong giữa 3 người Thái Kiệt Hồng, Hạ Tâm Đồng và Quách Tử Thiến, quan trọng hơn cả, đây là lần đầu tiên cô lấy thân phận nữ chính chạm mặt với một nữ chính khác là Hàn Mộng.

Hai người đóng cùng một vai đã dễ dàng bị so sánh, khi ảnh tạo hình của Hàn Mộng được tung ra, Nghi Hi đã từng bị chửi bới đến mức thân thể không còn lành lặn. Mà các loại tuyên truyền trước đây đoàn phim đều tuân theo nguyên tắc “Vương không thấy vương”, chưa từng để hai người cùng nhau xuất hiện, thẳng đến buổi họp báo ra mắt ngày hôm nay.

Dưới ánh đèn, Hàn Mộng mặc một chiếc váy đỏ, mái tóc dài được uốn cong, nhìn vừa quyến rũ lại gợi cảm, rất có phong thái thành thục. So với Nghi Hi nhân khí chưa nhiều, phóng viên đối với chị ta rõ ràng càng thêm hiếu kỳ, hầu hết câu hỏi đều nhắm vào chị ta, nói về phim mới nói về chuyện tình cảm, Nghi Hi ở bên cạnh có vẻ không khác vai phụ là mấy.

Chẳng qua cô đã sớm đoán được nên cũng không quan tâm mấy, đối với Hàn Mộng ấn tượng lớn nhất của Nghi Hi chính là, bạn trai của chị ta tính kế Lê Thành Lãng lại bị tính kế ngược lại, làm hại chị ta cũng trở thành trò cười của quần chúng. Bởi vì chán ghét Đỗ Văn Hãn, Nghi Hi đối với người phụ nữ của hắn ta cũng không có mấy thiện cảm, mà Hàn Mộng rõ ràng cũng không thích cô, khi nghỉ ngơi ở hậu trường một câu cũng không nói, lên sân khấu mới cười dài giả vờ thân mật.

Thái Kiệt Hồng lặng lẽ nói với Nghi Hi, “Anh nghe nói, Hàn Mộng rất hy vọng có thể đóng Võ Mị Nương từ đầu đến cuối. Chị ta cảm thấy nếu như không có em, Chu Hạnh Phương có lẽ sẽ vì không chọn được người thích hợp mà thay đổi chủ ý, bỏ qua việc để hai diễn viên đóng cùng một vai.”

Nghi Hi nhíu mày, “Chị ta cũng sắp 40 còn muốn đóng thiếu nữ? Võ Mị Nương khúc dạo đầu mới mười bốn tuổi!”

Thái Kiệt Hồng cũng bó tay, “Cái đó ai không phải sáu mươi còn muốn đóng thiếu nữ sao? Không có ngôi sao nữ nào không có giấc mơ đó.”

Cứ ồn ào nhiều ngày như vậy, rốt cục cũng đến buổi tối mùng 7 tháng 5.

Gần tối Nghi Hi đang ghi hình một chương trình, không dễ dàng gì mới chạy về khách sạn xem phim, mà lúc này Hạ Tâm Đồng đã ở trên giường chờ cô. Hai cô gái cùng nhau làm tổ, Hạ Tâm Đồng cho cô xem weibo, thì ra các đề tài “Nữ hoàng lên sóng” “Võ Mị Nương phiên bản Hàn Mộng” “Thái Kiệt Hồng lần đầu đóng phim” đã được Sina đẩy lên thành top hot search.

Hạ Tâm Đồng nói: “Người dân cả nước đều đang chờ xem, khẩn trương không?”

Nghi Hi bóp cổ tay, lòng bàn tay đã sớm toát ra một tầng mồ hôi. Cô thở sâu, “Nói thật, so với lúc《 Đoạt cung 》công chiếu còn khẩn trương hơn.”

Hạ Tâm Đồng: “Lần đầu tiên làm vai chính, tớ hiểu.”

Nghi Hi: “Hôm nay trên mạng có động tĩnh gì không? Tớ nghe nói hình như buổi chiều xảy ra chuyện gì mà, chỉ là tớ đang ghi hình chương trình nên không có thời gian quan tâm.”

“Không phải chuyện lớn gì đâu, chỉ là… Thì là fan của Hàn Mộng đang bất mãn, một nhóm người chạy sang Thiên Nhai. Mấy kẻ não tàn post mấy tấm hình bảo cậu không đẹp, chửi cậu xấu xí, còn nói chỉ thừa nhận Võ Mị Nương của Hàn Mộng, sẽ không xem buổi phát sóng tối nay. Cậu nói xem chị ta đã hết thời lâu rồi còn có nhiều fan não tàn như vậy, rốt cuộc có phải thật hay không!”

Nghi Hi: “Có nhiều người hùa theo không?”

Hạ Tâm Đồng quan sát cô, “Ừm, rất nhiều … Cậu biết mà, so với cậu Hàn Mộng có tiếng tăm hơn nhiều, fan bị tẩy não rất đáng sợ! Hơn nữa tuy rằng Liễu Cơ cậu diễn rất tốt, nhưng nhân vật đó vẫn quá quyến rũ, mọi người đều nói cho dù cậu không diễn Võ hoàng thành phiên bản tiểu bạch thỏ, cũng sẽ không khác mấy phiên bản yêu phi của Lư Yên, dù sao cũng xem không hay.”

Nói cách khác, trên mạng đều đang chờ để chế giễu.

Hạ Tâm Đồng: “Có phải tớ hại cậu càng khẩn trương thêm không?”

Nghi Hi lắc đầu, “Không, ngược lại hiện giờ tớ có phần thả lỏng. Dù sao mọi người cũng phán tớ tử hình rồi, tớ sẽ chờ đến khi mình xuất hiện, vẻ mặt của bọn họ sẽ như thế nào!”

Hạ Tâm Đồng: “Rất có sĩ khí!”

Sau khi bản tin thời sự kết thúc, lại phát thêm vài phút quảng cáo, ca khúc chủ đề của 《 Nữ hoàng 》 rốt cuộc cũng vang lên. Mà lúc này cả nước cũng có rất nhiều người đều ngồi trước TV, có ý hoặc vô ý đổi sang đài Bắc Kinh, sau đó dừng lại. Người bình thường xem náo nhiệt, người có chút quan tâm đến giới giải trí cũng bắt đầu cân nhắc, không biết tác phẩm tâm huyết sau khi chuyển mình của Chu Hạnh Phương nhiều lần thất bại, rốt cuộc sẽ xoay chuyển cục diện thua cuộc, hay là đem sự nghiệp của chị ta đẩy vào vực sâu càng đáng sợ hơn?

Là một đạo diễn chuyên về phim chính kịch lịch sử, tác phẩm của Chu Hạnh Phương cho dù có làm trò, cũng sẽ không tới trình độ quá trớn. Phục sức và trang dung trong 《 Nữ hoàng 》 đều tham khảo qua văn hiến lịch sử, mà nội dung ban đầu của bộ phim cũng nghiêm túc tuân theo lịch sử ghi chép, cũng không bóp méo chỗ nào.

Trinh Quán năm thứ 9, công thần Đại Đường khai quốc, Ứng quốc công Võ Sĩ Hoành bởi vì lâm bệnh mà qua đời, sau khi ông ra đi, con trai trưởng và con trai thứ của ông đối xử thất lễ với thứ phu nhân Dương thị, Dương thị và ba người con của bà sống trong tình cảnh ngày càng gian nan.

Sau một loạt mâu thuẫn, Trinh Quán năm thứ 11 xảy ra biến chuyển, đương kim bệ hạ nghe nói thứ nữ của Võ Sĩ Hoành có dung nhan phong thái xinh đẹp, hạ lệnh triệu nàng vào cung.

Đó là Võ Mị Nương năm mười bốn tuổi.

Lúc này nàng còn chưa có cái tên đó, nữ tử Đường triều đều quen lấy dòng họ thêm thứ tự trong nhà để xưng hô, nữ hoàng bệ hạ tương lai lúc này chỉ là Võ gia Nhị nương thân phận hèn mọn, phải chịu đựng sự lăng nhục của huynh trưởng cùng cha khác mẹ.

Tuy rằng mất đi phụ thân, nhưng Võ Nhị nương cũng được lớn lên trong vòng tay che chở của mẫu thân. Nghe nói phải vào cung, Dương thị lo lắng cho vận mệnh của con gái, lén lút ở trong phòng khóc lóc, lại không may bị bắt gặp

Cửa phòng nửa mở, thiếu nữ mặc chiếc váy màu xanh nhạt, mày ngài nhợt nhạt, da thịt trắng như tuyết, khuất bóng đứng ở cạnh cửa. Khuôn mặt kia còn rất non nớt, đôi mắt lại lộ ra thần sắc kiên nghị, nàng mấp máy môi, từng bước một đi đến trước mặt Dương thị.

Võ Nhị nương quỳ xuống trước người Dương thị, hỏi: “A nương vì sao rơi lệ?”

Nước mắt trên mặt Dương thị chưa khô, buồn rầu nhìn nàng, “Nhị nương, là a nương bất tài. Nếu cha con còn ở đây, nhất định sẽ ngăn cản chuyện này …”

“Mẫu thân không hi vọng con vào cung?”

Dương thị cay đắng cười một tiếng, “Con còn nhỏ, không biết cung đình hiểm ác. Nơi đó, ngay cả nghĩ a nương cũng cảm thấy sợ hãi…”

Võ Nhị nương đương nhiên hiểu được ý tứ của mẫu thân. Nàng chẳng còn là tiểu nữ trong khuê phòng cái gì cũng không biết, bình thường cũng sẽ ở sau lưng huynh trưởng lén lút đọc sách, nàng biết chút ít về quyền lực đấu tranh, càng biết các triều đại đổi thay, hậu cung mai táng vô số nữ tử trẻ tuổi thành bộ xương khô.

Nhưng chuyện đó thì sao chứ?

Tiếp tục ở lại trong nhà này tình huống sẽ càng không tốt, huynh trưởng bức bách, thúc phụ lăng nhục, mẫu thân rõ ràng là phu nhân chính thất, lại ở nơi rách nát vắng vẻ, hai bên tóc mai sớm đã điểm bạc.

Nàng không dám nghĩ tiếp, nếu như không phải có bệ hạ truyền triệu, huynh trưởng sẽ gả nàng cho người thế nào, để đổi lấy lợi ích ra sao.

“A nương nào biết, vào cung không phải không có phúc khí…”

Dương thị sững sờ, “Cái gì?”

Thiếu nữ trưởng thành quá sớm trở lên nghiêm túc, nàng cầm tay Dương thị quỳ rất lâu, mới chậm rãi đứng lên. Ánh mắt của Dương thị đi theo nàng, mà nàng thẳng lưng, hất cằm lên, nhìn Dương thị từ trên cao. Vẻ mặt của nàng có sự khinh thường thậm chí là ngạo mạn, dường như trước mặt không phải là mẫu thân đã sinh nàng ra chăm sóc nàng, mà là muội muội nàng cần giáo huấn.

Ánh mắt Võ Nhị nương kiên nghị, chậm rãi lặp lại lời nói vừa rồi, “Lần nay con đi chính là phụng dưỡng thiên tử thánh minh, a nương há lại biết không phải phúc? Vì sao phải khóc lóc sướt mướt, tỏ thái độ đó với con!”

Giọng nói và vẻ mặt của thiếu nữ đều nghiêm khắc, Dương thị hoàn toàn ngốc tại chỗ.

Trong lịch sử tương quan ghi lại, câu nói này là câu Võ Tắc Thiên nói với mẫu thân khi cáo biệt, mà gần như tất cả nhà sử học đều cho rằng, đây là lần đầu tiên nàng thể hiện ra tính cách không giống người thường trong tư liệu lịch sử.

Không kinh sợ khả năng ở trước mặt có hung hiểm, chỉ là mong đợi cơ hội ấn giấu hung hiểm, nàng khát vọng thoát khỏi tình cảnh gian nan trước mắt, thế nên không sợ vì điều này phải trả giá nhiều như thế nào. Sự bốc đồng ở trong xương tủy này cũng trở thành căn nguyên sau này cho một đời truyền kỳ của nàng.

Trên màn ảnh, Nghi Hi đoan trang mà đứng, xinh đẹp giống như con khổng tước kiêu ngạo. Nàng không quay lại xem tâm tình phức tạp của Dương thị, hành lễ liền xoay người rời đi. Trong nháy mắt mở cửa, thiếu nữ mơ ước nhìn về hướng hoàng cung, khóe môi thoáng hiện lên nét tươi cười. Chính là cái nháy mắt ấy, lại khiến người ta nhìn ra sự ngây thơ của nàng. Lúc này Võ Nhị nương vẫn còn ngây thơ, nàng tin tưởng mình có khả năng ứng phó với nguy cơ tương lai, thậm chí cảm thấy mình có thể được bệ hạ sủng ái, từ nay sống không cần phải nhìn sắc mặt bất cứ ai.

Non nớt lại thành thục, vững vàng mà xúc động. Mâu thuẫn như thế. Mê người như thế.

Hạ Tâm Đồng trước đây không hề phát hiện, diễn xuất của Nghi Hi lại có sức hút như vậy, từ lúc vừa mới bắt đầu, cô liền giống như thỏi nam châm vậy chặt chẽ hút lấy tất cả ánh mắt của mọi người. Cho dù câu chuyện của Võ Hoàng hang cùng ngõ hẻm đã sớm biết, nhưng đáng xem là họ vẫn không nhịn được mong đợi, muốn biết thiếu nữ dã tâm bừng bừng này phải chăng thật sự có thể sửa chữa vận mệnh của chính mình, mà trong Cửu trọng điện kia, lại có thách thức gì chưa biết đang đợi nàng…

Tập 1 kết thúc, ca khúc cuối phim du dương êm tai, Hạ Tâm Đồng chậm rãi quay đầu, Nghi Hi ở bên cạnh đang mong đợi nhìn cô, dường như đang chờ phản hồi.

Hạ Tâm Đồng nuốt nước bọt, đồng thời bắt lấy tay Nghi Hi, nghiêm túc nói: “Hi Hi, tớ cảm thấy cậu sẽ thành công! Cậu nhất định sẽ thành công!”

HẾT CHƯƠNG 53