Vào ngày diễn ra buổi hòa nhạc, ánh nắng rực rỡ, bầu trời vạn dặm không một gợn mây.
Sáng sớm, trên mạng đã bắt đầu bàn tán về concert tối nay. Là nam diễn viên hot nhất ở thời điểm này, lúc những tiểu sinh cùng tuổi với anh còn đang đóng phim thần tượng thiếu muối, lấy lòng những người mê điện ảnh, thì anh đã dùng khí thế sét đánh không kịp bưng tai đoạt được Ảnh đế, thành công bứt phá dẫn đầu. Kể cả Chu Bội Bội – người đã từng là đàn em cùng công ty, còn sớm nổi tiếng hơn cả anh mấy tháng trước, cũng bởi vì liên tục đóng “Sự rực rỡ của cô ấy”, “Con thuyền tình yêu màu trắng” – những phim có doanh thu cao nhưng lại không được lòng dư luận, nên trên lưng cũng bắt đầu đeo danh hiệu “Nữ hoàng phim rác””, hoàn toàn không sánh bằng Giang Ngật bội thu từ doanh thu đến giải thưởng. Dưới tình huống như vậy, mà Giang Ngật lại tạm dừng đóng phim, chạy đi mở một buổi hòa nhạc. Không chỉ có người hâm mộ nghi ngờ, mà ngoại giới căn bản cũng nói anh tùy hứng.
Nhưng mà, nhìn thành tựu bây giờ của Giang Ngật, ngẫm lại công sức anh dã bỏ ra, mọi người đều không kìm tỏ ra đã hiểu. Nói cho cùng, chúng ta khổ cực dốc sức làm việc, cố gắng trở nên vượt trội hơn, không phải là vì muốn bản thân có thể tùy hứng làm những gì mình thích sao?
Thế là buổi hòa nhạc này của Giang Ngật lại được mọi người hết sức mong chờ, cộng thêm hiệu ứng marketing, cứ quét sạch tin tức một cách oanh oanh liệt liệt.
Người qua đường đã chú ý đến thế, fan hâm mộ lại càng kích động hơn. Từ hôm qua trên mạng đã có rất nhiều người hỏi, nào là hẹn nhau ở đâu, bắt chuyến xe nào, mà cách quan trọng nhất để nhận “người thân” chính là áo của FC…
Chờ đến hôm đó, vừa qua buổi trưa, bên ngoài sân vận động đã đầy ắp người. Bởi vì thời tiết quá nóng, còn có rất nhiều fan hâm mộ chọn cách trốn vào những nơi gần đó, ví dụ như quán cà phê nằm bên đường đối diện, cũng đã kín người hết chỗ. Những người ngồi bên trong, tất cả đều là những cô gái trẻ tuổi tay cầm biểu ngữ, lightstick và kính viễn vọng. Cmn cái này đã bị fan của Giang Ngật bao hết rồi sao!
Mà người được xem như fan số một của Giang Ngật, Giản Duy rất không trùng hợp, cũng đặt bao một thành viên
“Nhiệt liệt hoan nghênh Bí Đỏ của chúng ta về nước!” Trong gian phòng riêng của quán cà phê, Giản Duy dẫn đầu vỗ tay, các cô gái đi theo cũng reo hò, bầu không khí trở nên đặc biệt nhộn nhịp.
Người bị các cô vây quanh, chính là Bí Đỏ-chan đã lâu không gặp. Cô ấy đáp chuyến bay sớm nhất đến đây, cùng Dương Liễu Thanh Thanh, Tiểu Khê, còn có Đường Mật đi theo phía sau. Bởi vì cô ấy đáp chuyến bay từ Mỹ về, cũng đủ thể hiện được tình cảm sâu nặng dành cho Giang Ngật. Phải biết là, chỉ riêng vé máy bay khứ hồi về đây, cũng đủ tiền mua vé cho mười buổi hòa nhạc đấy!
Dương Liễu Thanh Thanh nói ra lời từ tận đáy lòng: “Tình yêu của Bí Đỏ đối với A Ngật nhà chúng ta đúng là cảm động trời đất mà. Tớ thay anh ấy cảm ơn cả nhà cậu nhé!”
Bí Đỏ-chăn làm ra vẻ khiêm tốn khoát tay: “Đương nhiên đương nhiên. Mạng của tớ cũng là của A Ngật, thì mấy vạn này tính là gì!”
Dừng một chút, cô ấy nháy mắt với Giản Duy: “Cậu nói đúng không, Ung Ủng?”
Mọi người phì cười. Giản Duy cũng le lưỡi, tâm trạng vừa buồn cười, sau đó lại hơi kích động. Một năm nay khi Bí Đỏ-chan đi Mỹ, hai người cũng không cắt đứt liên lạc. Là người duy nhất trong nhóm biết được mối quan hệ của cô và Giang Ngật. Sau những phản ứng kịch liệt lúc ban đầu thì Bí Đỏ-chan lại nhanh chóng chấp nhận chuyện này, ngược lại bắt đầu cực kì tò mò về cái khác – cô ấy bắt đầu điên cuồng hiếu kì các loại tình huống của Giang Ngật và Giản Duy, nghe ngóng các tin bát quái, đồng thời còn lấy ở chỗ Giản Duy một số lượng lớn chữ kí và hình ảnh đời thường…
Giản Duy từng yếu ớt kháng nghị, ngay lập tức bị lời lẽ nghiêm túc của Bí Đỏ-chan dập tắt: “Đời tớ đã không trông cậy vào việc gả cho nam thần. Vất vả lắm mới trúng mánh ôm được đùi bạn gái anh ấy. Cậu còn trông cậy là tớ sẽ không làm gì sao? Đổi lại là cậu thì có chắc là không làm gì không?”
Giản Duy: … Cậu nói có lý lắm, tớ không cãi lại được.
Lần này khi đưa vé cho mọi người, Giản Duy lấy lí do là cô nhờ bạn bè trong ngành lấy giúp. Nhưng Bí Đỏ-chan nghe xong thì đoán được ngay là Giang Ngật, ở bên kia đại dương thét lớn: “Anh ấy tự lấy vé! Tớ muốn về! Cho dù thế nào tớ cũng nhất định phải trở về!”
Bởi vì cô ấy quá kích động, nên trước buổi gặp mặt hôm nay, Giản Duy còn đặc biệt gọi điện thoại căn dặn trước, tuyệt đối đừng lỡ miệng tiết lộ. Kỳ thật lúc đầu cô không muốn đến đây tụ hội, nhưng cả nhóm đều bay đến Thành Đô, thực sự không tìm ra lí do để từ chối, chưa hết mọi người còn chào đón Bí Đỏ-chan trở về, nên cuối cùng cô đành phải khuất phục. Bí Đỏ-chan tiếp nhận sự nhiệt tình của cô, sau đó biểu thị: “Cậu cho rằng tớ là cậu sao? Nói chuyện yêu đương với idol, mà điện thoại còn không cài mật mã. Tính tình rộng rãi như thế, tớ hoàn toàn có lí do để tin rằng, chuyện này có thể giấu giếm lâu như vậy, toàn bộ đều là nhờ anh Giang của tớ anh minh thần võ.”
Giản Duy không có cách nào phản bác, đành phải để mặc cô ấy nói xấu mình.
Cười đùa xong, tất cả mọi người ngồi xuống, vừa ăn đồ ngọt vừa nói chuyện phiếm. Một đám fan hâm mộ tụ lại, chủ để đương nhiên không thể rời khỏi idol, nói đi nói lại, bỗng nhiên Dương Liễu Thanh Thanh nghĩ đến một việc: “”Đúng rồi, weibo tối qua của thầy Viên mọi người đã xem hết chưa? Là cái Thứ tư đó.”
“Thấy rồi. Ông ấy là nói A Ngật sao? Biết ngay là fan mà, hại tớ phí công lo lắng cả một buổi tối.”
Viên lão sư trong miệng mọi người là papparazi Viên Thành nổi tiếng trong nước, người từng tung ra những tin tức độc nhất vô nhị của những người “tai to mặt lớn.” Hôm qua trên weibo đã báo trước “Thứ tư gặp”, nói rằng hôm nay sẽ thả ra một tin tức cực shock của một diễn viên đang nổi tiếng, đồng thời đưa ra một hình ảnh gợi ý – là chiếc cúp Kim Tượng.
Gần đây người cầm cúp Kim Tượng không ít, nhưng người đang thu hút sự chú ý nhất chỉ có một, lại thêm cụm từ “diễn viên nổi tiếng”, nên hầu hết mọi người đã nhận định đó là Giang Ngật. Quần chúng ăn dưa đều hết sức ngóng chờ, còn có người đặc biệt dậy thật sớm. Kết quả đến 9 giờ, weibo phòng làm việc của Viên Thành đưa tin, chỉ là tin nam phụ của Cảng Tinh Cát Hào năm ngoái được nam phụ xuất sắc nhất Kim Tượng đã cùng bạn gái chia tay.
Quần chúng ăn dưa: “… Cái méo gì vậy! Không thèm xem tuyến mười tám!
Đường Mật giễu cợt nói: “Cũng không phải là lần đầu tiên ông ta tung ra tin giả. Trước còn lừa fan nhà mình rất nhiều lần, cứ tiếp tục như thế, tớ xem có ai thèm tin ông ta không.”
“Ngược lại tớ rất vui vẻ. Bị lưu thì lưu thôi, dù sao cũng hơn là tuồn ra tin tức của A Ngật.”
“A Ngật có thể có tin gì chứ?”
“Rất nhiều mà, ví dụ như, bạn gái thần bí…”
Mọi người sững sờ.
Liên qua đến “bạn gái bí mật của Giang Ngật”, tin tức này sau khi giải Kim Tượng kết thúc thì đã xôn xao suốt nửa tháng. Về sau bởi vì một mực không có thêm chứng cứ, dần dần cũng như những tin tức cùng loại khác, không giải quyết được gì. Nhưng các fan hâm mộ cũng sẽ không dễ dàng quên đi. Mặc dù ngoài mặt đều mang dáng vẻ tràn đầy chính nghĩa, biểu thị như tất cả đều do truyền thông tung tin đồn nhảm, nhưng chân tướng thế nào, ngay cả những fan chân chính cũng có sự lý giải của riêng mình.
Dương Liễu Thanh Thanh nói khẽ: “Các cậu nói xem, A Ngật thật sự có bạn gái sao?”
Đường Mật mỉm cười: “Dù sao tớ cũng nói với bản thân mình là không có.”
“Ung Ủng, cậu cảm thấy thế nào?’’
Giản Duy bỗng dưng bị chỉ tên, trầm mặc một lát, nói: “Có chứ, đương nhiên là có.”
Mọi người đều biết cô rất gần gũi với những người trong ngành, nghe xong lời này lập tức như lâm vào đại địch. Giản Duy nghênh tiếp ánh mắt mọi người, chân thành nói: “Là tớ, tớ chính là bạn gái của anh ấy.”
Quần chúng im lặng vài giây, rồi cùng nhau nói: “Dừng!’’
Dương Liễu Thanh Thanh vỗ ngực: “Làm tớ sợ muốn chết, thiếu chút nữa là buổi hòa nhạc hôm nay còn chưa nghe, thì đã nghe được một tin tức bùng nổ rồi.’’
Tiểu Khê tỏ ra tận tụy: “Ung Ủng, tớ biết trên mạng có fan CP của Giang Ngật và cậu. Cậu thổi phồng lên, nhưng cũng không thể làm bọn mình sợ như thế chứ!’’
Từ khi Giản Duy trở nên nổi tiếng, bởi vì cô và Giang Ngật có sự liên hệ mật thiết, ngoại hình và điều kiện của cô cũng không tệ, nên xác thực cũng có một nhóm fan CP của hai người ra đời. Tuy nhiên, việc này cùng với cảm giác chân thực của Ngật Bội đảng hoàn toàn khác biệt. Nhóm người họ vẫn thấy đây chỉ là chuyện thú vị, nhưng trong lòng vốn dĩ đều cảm thấy hai người họ không phải cùng một thế giới.
Lời Giản Duy nói là thật, nhưng mọi người cũng không tin. Cô nâng má, tâm trạng hơi phức tạp. Điện thoại rung lên một cái, cúi đầu nhìn, ra là tin nhắn Wechat của Bí Đỏ-chan, “Nói tớ không được nói, mà cậu lại là người nói ra trước! Thành thật khai báo, hai người có bao giờ nghĩ là sẽ công khai không?’’
Giản Duy không lập tức trả lời, Bí Đỏ-chan còn nói: “Thực ra tớ chỉ muốn nhắc nhở cậu, lúc công khai nhất định phải thận trọng quyết định, đừng vì sự xúc động nhất thời mà nói cho mọi người biết. Dù sao bí mật nếu nhiều người biết sẽ rất khó giữ, nếu truyền đi đối với Giang Ngật cũng không tốt. Mà cậu cũng không nợ gì họ, không cần phải chột dạ…’’
Có lẽ Bí Đỏ-chan đang lo lắng. Lúc trước Giản Duy cũng giống như cô ấy, khóc sướt mướt nghĩ đông nghĩ tây. Nhưng lần này cô ấy thật sự quá lo lắng rồi.
Giản Duy phát hiện, có thể là vì tình cảm của cô đối với người khác không sâu đậm như với Bí Đỏ-chan, cũng có thể là do cảm xúc cô đã có sự thay đổi. Hiện tại Giản Duy đối với fan hâm mộ của Giang Ngật cũng không còn cảm giác tội lỗi như trước kia. Dù sao, Giang Ngật cũng sẽ yêu, không phải với cô, thì chính là với người khác. Nếu để người khác được hời, còn không bằng để cô mang anh về nhà!
Mong các chị em yên tâm, tôi sẽ đối xử rất rất rất tốt với anh ấy, nhất định sẽ không bạc đãi nam thần của mọi người đâu!
Hơn nữa, dù tạm thời cô và Giang Ngật chưa có kế hoạch công khai, nhưng trong tương lai họ công khai thật, nếu mọi người có yêu cầu, cô có thể cung cấp các loại tin tức độc nhất vô nhị đấy!
Giản Duy mặc sức tưởng tượng viễn cảnh đó, trong lòng có một chút mừng thầm và thấp thỏm. Mặc dù như thế có chút không phúc hậu với bạn bè, nhưng giấu giếm cũng là vì tốt cho họ mà! Biết trễ một chút thì sẽ đau lòng trễ một chút!
Haiz, may mà vẫn chưa bị tiết lộ! May là Viên Thành ngày càng trở nên phế vật! Chúc phúc cho ông ta vậy!
Mọi người lại hàn huyên vài câu, Tiểu Khê bỗng nhiên nói: “Này, chúng ta có nên chuyển sang chỗ khác không?”
“Sao thế?” Đường Mật hỏi.
“Xung quanh, bây giờ đều nhìn chúng ta…’’
Mọi người ngẩng đầu nhìn lên, quả nhiên xung quanh có rất nhiều người nhìn về phía bên này. Chính xác hơn, là nhìn Giản Duy.
Mọi người hẹn nhau ở quán cà phê này, là để buổi tối ra trận thuận tiện hơn, mà lại quên mất ở đây không chỉ có mình họ. Cả một quán đều là fan hâm mộ, lúc Giản Duy và mọi người đi vào đã gây chú ý. Dù họ ngồi gần cửa sổ, hơn phân nửa ánh mắt đã bị bình phong che khuất, nhưng vẫn không ngăn được những ánh mắt bên ngoài thỉnh thoảng bay đến. Mà thời gian càng trôi qua, thì số người nhận ra Giản Duy ngày càng nhiều. Đến bây giờ, hầu như là cả quán cà phê đã bắt đầu xì xào bàn tán.
Bầu không khí có chút quỉ dị, tất cả mọi người đều đứng ngồi không yên, đang chuẩn bị đổi chiến trường, thì lại nhìn thấy hai cô gái đang do do dự dự đến đây.
“Cái đó, chị chính là cô chủ của Tròn Ung Ủng sao?” Một trong hai người hỏi.
Giản Duy và Bí Đỏ-chan nhìn nhau, Giản Duy gật đầu: ‘’Đúng là tôi…’’
Cô gái nhoẻn miệng cười, tuy hơi xấu hổ, nhưng cõi lòng rất mong chờ: “Cái đó, em rất thích Tròn Ung Ủng, cũng rất thích chị. Chị có thể ký tên cho em không?”
Cô gái vừa nói vừa lấy gì đó ra, là tấm hình của Tròn Ung Ủng!
Giản Duy thấy giật mình. Cô đúng là đã tiết lộ rất nhiều hình chụp HD của Tròn Ung Ủng, thuận tiện cho fan hâm mộ lưu giữ. Nhưng không hề nghĩ đến tùy tiện chạm mặt một người thì họ cũng có thể lấy ra ngay được!
“… Bạn luôn mang theo bên người sao?’’
Cô gái lắc đầu: “À không. Em nghĩ hôm nay là buổi hòa nhạc của A Ngật, hẳn là chị cũng sẽ đến, nói không chừng chúng ta còn có thể gặp mặt, nên đặc biệt mang theo. Nhưng trong điện thoại em cũng có lưu rất nhiều ảnh của Tròn Ung Ủng, luôn mang theo trong người, mỗi đêm trước khi ngủ đều lấy ra xem!’’
Giản Duy: ‘’…’’
Bí Đỏ-chan bật cười: “Cuối cùng em là fan của ai vậy, A Ngật hay Ung Ủng?”
Cô gái hơi hất cằm, nói một cách đáng yêu: “Em là fan cả hai! À không, em là fan của CP chị và A Ngật!’’
Giọng điệu của cô gái rõ ràng là nói đùa, xung quanh vốn có rất nhiều người chú ý đến sự việc đang xảy ra bên này, nghe đến đó đều cười.
Giản Duy mang tâm tư trong lòng: ‘’Em ở đây nói như thế, chị sợ sẽ bị đánh mất…’’
“Không đâu, tất cả chúng em đều thích chị!” Có một cô gái vẫy vẫy tay nói.
“Bên cạnh là Bí Đỏ-chan sao? Cả Đường Mật nữa? Em chính là fan của tất cả mọi người đó! Đêm nay chúng ta cùng nhau đi cổ vũ cho A Ngật đi!’’
“Đúng rồi, Weibo của mọi người em đều theo dõi hết, rất thích mọi người!’’
Giản Duy và họ đều là fan lão làng của Giang Ngật, trên Weibo cũng có không ít fan hâm mộ. Mọi người cũng biết quan hệ giữa bọn họ rất tốt, nhưng không ngờ những người này lại thông minh như thế, căn cứ vào Giản Duy đã đoán được thân phận những người bên cạnh.
Bầu không khí của quán cà phê đột ngột trở nên rất náo nhiệt, tất cả mọi người đều vỗ tay reo hò. Tiểu Khê giữa không khí ầm ĩ kháng nghị: “Vì sao không ai gọi tên tớ? Tớ không có fan sao?”
Giản Duy cuối cùng cũng cười, nhận lấy ảnh của cô gái. Cô không chỉ kí tên, mà dưới yêu cầu mãnh liệt của cô bé, còn thử vẽ một cái mặt mèo, không nghĩ tới quần chúng rất biết cách ăn theo, mọi người đều cầm sổ tay đến muốn cô kí tên.
Giản Duy không nghĩ mình sẽ được mọi người xin chữ kí, kí đến dâng trào cảm xúc, lật sổ đến trang trước, lại nhìn thấy hai chữ “Giang Ngật” rồng bay phượng múa.
Giản Duy ngẩng đầu, trong quán cà phê toàn bộ đều là fan hâm mộ của Giang Ngật. Bây giờ mọi người còn nhiệt tình ủng hộ cô, nhưng nếu biết quan hệ của cô và Giang Ngật, thì họ sẽ có phản ứng thế nào đây…
Lòng muốn ăn tươi nuốt sống mình cũng có đi.
Giản Duy rụt cổ, bỗng nhiên trong lòng dậy sóng, tâm trạng có chút thảm thiết.
Cô đặt bút xuống, nói: “Chúng tôi phải đi rồi, không thể ký được nữa.”
Mọi người hơi kinh ngạc, vô thức muốn cản lại. Điện thoại Giản Duyvang lên. Cô xem tên người gọi đến, là Lâm Hạo, lập tức dùng tay che, làm như không có việc gì mà nghe máy: “Alo?”
Đầu bên kia điện thoại, âm thanh Lâm Hạo nghe có chút sốt ruột: “Tiểu Duy, em đang ở đâu?”
“Em đang ở quán cà phê, chính là quán đối diện sân vận động đó. Em và một số người bạn hẹn gặp nhau…”
“Vậy thì tốt, anh lập tức đến đón em, em ra bên ngoài chờ anh… Không không, em vẫn là nên trốn kĩ ở trong đó đi, chờ anh đến chở đi, đừng để bị người khác thấy được.”
Nghe anh trịnh trọng như thế, trong đầu Giản Duy chợt lóe lên gì đó: “Đã xảy ra chuyện gì rồi sao?”
Lâm Hạo nhất thời nghẹn lời, hình như là không biết phải trả lời thế nào.
Nhưng một giây sau bên tai cô đã vang lên tiếng chuông điện thoại di động, là thông báo Wechat của Dương Liễu Thanh Thanh. Sau đó là của Tiểu Khê, Bí Đỏ-chan, Đường Mật, nữ sinh đứng xếp hàng để kí tên, nữ sinh ngồi phía trước đang xem náo nhiệt… Giống như một cái chốt bị mở ra, điện thoại của toàn quán cà phê đều vang lên.
Tiếng tin nhắn, tiếng Wechat, tiếng thông báo của Weibo, còn có tiếng điện thoại trực tiếp gọi tới, vang bên tai không dứt, ở cùng một chỗ làm quán cà phê muốn nổ tung.
Giản Duy: “…”
Bí Đỏ-chan cầm điện thoại, vừa nhìn nội dung thì hít một hơi, vừa lướt điện thoại, vừa kéo quần áo ra hiệu Giản Duy nhìn xem.
Đập vào mí mắt là một đoạn video. Trong bóng đêm của sân vận động, Giang Ngật và một cô gái từ bậc thang đi xuống. Giang Ngật đi phía trước, cô gái bị tuột về sau vài bậc. Dường như cô ấy hơi mệt không muốn đi, đứng đó bất động. Giang Ngật quay đầu lại nhìn, sau đó nghiêng đầu cười một cái, đi đến phía cô ấy cúi người xuống. Cô gái lập tức nhảy lên, không khách khí đè sát lưng anh.
Giang Ngật nâng chân cô, xoay hai vòng. Cô gái quơ hai tay, phảng phất như chú chim nhỏ đang nhảy cẫng lên. Chờ đến khi chơi chán, lúc này anh mới quay đầu lại, lợi dụng tư thế đang cõng cô thế này, nhẹ nhàng chạm vào trán cô.
Lâm Hạo ở trong điện thoại nói: “Viên Thành vừa mới đăng, tối hôm qua em và anh Ngật, bị bắt gặp…”