Anh Trai Trúc Mã Quá Hung Hãn

Chương 50: Trước giờ khởi hành



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Mấy ngày sau...

" Cố Hoàn, anh xem em chuẩn bị bao nhiêu đây đã đủ chưa?"

Nghi Thường một bên xếp đồ vào vali, một bên ngẩn mắt lên nhìn người đàn ông đang ngồi trên sofa cạnh cửa sổ.

" Anh chỉ đi dã... à không, đi tham quan 2 ngày. Em không cần chuẩn bị đồ cho 2 tháng như vậy?"

Cố Hoàn liếc mắt nhìn cái vali Nghi Thường đang xếp dở, xung quanh còn có thêm vài túi đồ nhỏ khác mà vừa buồn cười vừa cảm thấy bản thân được cô quan tâm thái quá. Làm hắn nhớ lại chuyến đi biển trước đây, cũng vì tính cầu toàn của Nghi Thường mà báo hại hắn phải tay xách nách mang rất vất vả.

" Dù chỉ đi 2 ngày nhưng vẫn phải chuẩn bị đầy đủ, theo quan niệm của em thà dư..."

" Thà dư còn hơn thiếu"

Chưa đợi Nghi Thường nói xong Cố Hoàn đã nói thay cô, nói xong chính bản thân hắn còn chẳng nhịn nổi cười lớn.

" Anh suốt ngày chỉ biết trêu em"

Ném đồ trong tay xuống đất, Nghi Thường chẳng thèm giúp hắn xếp đồ nửa. Làm mặt hờn dỗi chẳng buồn liếc mắt nhìn Cố Hoàn một cái. Đoán biết thiên hạ đang giân, Cố Hoàn lập tức thu lại nụ cười châm chọc, tiến sát lại gần Nghi Thường,xuống nước nhỏ giọng:

" Thôi, đừng giận anh mà. Là anh sai, anh sai được chưa"

" Hứ" - Nghi Thường nghe lời ngon ngọt vẫn mặc nhiên nhắm mắt làm lơ, nguýt hắn xong lại như cũ nhìn sang hướng khác.

" Bảo bối, đừng như vậy!! Lỗi là của anh, của anh hết. Anh không nên trêu em...Bảo bối"

Cố Hoàn hiện tại chẳng khác gì con cún con làm nũng dán sát vào cơ thể Nghi Thường, miệng thì nói lời dỗ dành còn bên dưới, bàn tay hắn cũng phụ họa không ít - từng chút từng chút len lỏi vào bên trong áo sơ mi vuốt ve một số điểm mẫn cảm trên da thịt tuyết trắng, làm Nghi Thường dưới kích thích khó nhịn mà rùng mình...

" Anh.. Anh có thôi đi không?"

Bị Cố Hoàn ve vuốt, vừa nhột vừa kích thích làm Nghi Thường khó chịu, lay động cơ thể bài xích sự va chạm mập mờ của người bên cạnh. Nhưng mà còn lâu Cố Hoàn mới buông tha, ghé sát tai cô, hắn thấp giọng...

" Không được, em không tha thứ anh làm sao thôi được?"

Lời nói đi đôi với hành động, bàn tay thừa thế mơn trớn trên cơ thể mềm mại, chẳng biết vô tình hay cố ý lại nắm trọn nơi đẫy đà của Nghi Thường, khẽ xoa khẽ nắn...

" Được rồi, không chấp nhất anh nửa. Anh tránh xa em một chút được rồi chứ"

Nghi Thường đầu hàng trước hành vi xấu xa của tên đàn ông bên cạnh, dùng sức đẩy Cố Hoàn ra, nhưng chỉ mới 3s sau hắn lại như con sam bám chặt lấy cô, lần này hắn ranh ma hơn, ôm khóa chặt thân thể Nghi Thường trong vòng tay, dù cho cô bây giờ có mọc thêm đôi cánh cũng khó lòng mà thoát được.

" Cố Hoàn, anh...ưm"

Vừa mới xoay mặt sang định mắng cho tên dã nam nhân một trận nhưng chưa nói được 3 chữ liền bị Cố Hoàn dùng môi ngăn lại. Chẳng cho Nghi Thường cơ hội khướt từ, hắn hữu lực tách ra môi hồng, đưa đầu lưỡi tiến vào càn quét ngóc ngách trong khoang miệng ẩm ướt, quyến rũ của Nghi Thường.

" ưm...mmm"

Nghi Thường bị cuốn vào nụ hôn quá mãnh liệt, cảm giác dưỡng khí trong lồng ngực từng chút từng chút bị Cố Hoàn hút cạn. Tay nhỏ vùng vẫy đấm loạn xạ lên ngực Cố Hoàn nhưng sức lực chỉ như châu chấu đá xe, hắn dễ dàng chế trụ lại 2 tay mảnh mai, môi vẫn dán chặt môi cô, ra sức mút mát..

Chẳng biết qua bao lâu, có lẽ đến khi cảm giác được người trong ngực sắp hết dưỡng khí Cố Hoàn mới buông tha, Nghi Thường mặt đỏ như gấc vô lực ngã vào vòng tay Cố Hoàn, môi hé mở thở gấp vẫn chẳng quên hờn trách:

" Anh lúc nào cũng chỉ biết ức hiếp em, đáng ghét"

" Được, là anh đáng ghét. Em không giận anh nữa thì nói anh như thế nào cũng được!!"

Ôm lấy thiên hạ trong lòng, nghe lời trách cứ hắn hiển nhiên biết đó chỉ là mắng yêu từ Nghi Thường, tất nhiên hắn chẳng nở để tâm, hơn thế nữa hắn còn xem đó như lời làm nũng. Cảm giác nhiệt khí tăng cao, tình cảm mãnh liệt, vòng tay ôm Nghi Thường vì thế càng thêm hữu lực. Nâng lên gương mặt nhỏ nhắn, vẫn còn lưu lại màu gấc đỏ trên gò má, ánh mắt Cố Hoàn thâm sâu nhìn chăm chú, một loại cảm giác khó giải thích thành lời trỗi dậy trong con người hắn, hắn ghé sát tai Nghi Thường, liếm láp vành tai mẫn cảm làm cô hơi sởn gai ốc.

Cảm thấy có điều gì sắp xảy ra, Nghi Thường nhìn gương mặt điển trai cách mình chưa đến 3cm khẽ nói:

" Cố Hoàn.. anh..."

Nhưng chưa kịp nói đã bị đầu lưỡi ướt nóng của Cố Hoàn quét qua môi thơm. Kèm theo một lời dụ hoặc..

" Anh muốn em!!"

chapter content


Nay ra chương nhanh hơn mọi khi. Chắc cuối tuần mới có chương mới ???? vote cho ad!!