App Diễn Viên Phim Kinh Dị

Chương 95: Ngôi nhà bị ám 1552 (27)



“Tu hú chiếm tổ?”

Quỷ em đã lừa Tạ Trì. Trong ký ức mà quỷ em cho Tạ Trì, quỷ em và quỷ chị có quan hệ rất thân thiết, không phân biệt chị hay em, nhưng trên thực tế, quan hệ của hai chị em như nước với lửa.

Cô chị trời sinh tính tình quái gở lạnh lùng, cô em thì dịu dàng đáng yêu, đương nhiên ba mẹ thích cô em hơn một chút, điều này lại càng khiến cô chị nảy sinh tâm lý ghen ghét. Chị hận em gái, hết sức xa lánh người em, còn công khai nhục mạ nguyền rủa em gái mình, ngoài mặt em gái ôn hòa nhường nhịn, nhận được sự khen ngợi và thiên vị của cha mẹ, nhưng ở sau lưng lại giở trò với chị gái mình.

Hai người ghét bỏ lẫn nhau mà lớn lên, mãi cho đến hôm chú chó trong nhà bị chết.

Cô chị đánh thức em gái, xuống tầng đi tới nhà để xe, cô chị đi tới trước mặt thi thể con chó, ánh mắt sáng bừng, ngấu nghiến cắn con chó.

Người em hết sức sợ hãi, hét inh tai gọi cha mẹ mình.

Lúc ba mẹ chạy tới, rõ ràng em gái sợ hãi khóc thút thít, nhìn chị mình ăn như gió cuốn, nhưng lại mất khống chế chảy nước miếng, nước miếng không ngừng được tiết ra, chẳng bao lâu đã chảy xuống thuận theo khóe miệng.

Người em cảm thấy hết sức sợ hãi trước phản ứng dị thường của mình.

Lúc cha mẹ tới, người em lén lút lau nước miếng, lên án hành vi độc ác của chị gái trước mặt cha mẹ, cha mẹ mắng mỏ chị gái một hồi, trên màn hình, ánh mắt oán hận của người chị khiến người xem run rẩy kinh hãi.

“Mày cùng một loại với tao mà thôi.” Người chị lạnh lùng nói.

Câu nói này giống như một lời tiên đoán đáng sợ, em gái vô cùng sợ hãi, luôn miệng nói không thể nào.

Nhưng không bao lâu sau, người em đã chịu thua trước bản năng, gia nhập phe của chị gái.

Khác với chị mình, mỗi lần em gái ăn đều phải tránh mặt cha mẹ.

Có chị gái, từ nhỏ người em đã biết làm thế nào để thể hiện bản thân, lấy lòng cha mẹ, để tranh giành sự chiều chuộng.

Càng về sau, chị và em gái vừa là kẻ thù, vừa là đồng bọn hợp tác, hai người lừa gạt giết người, chia nhau thi thể người bị lừa.

Một ngày nọ, cuối cùng cha mẹ cũng phát hiện ra việc ác chị gái ăn thịt người, người em bởi vì vẫn luôn tỏ ra dịu dàng ngoan ngoãn, thuận lợi tránh ra, trở thành người vô tội bị ức hiếp.

Cô chị vạch trần tội ác của cô em, nhưng em gái sống chết không chịu thừa nhận, nói là chị gái nói xấu mình, quan hệ của họ vốn đã tệ, lại không có chứng cứ chứng minh em gái cũng ăn thịt người, sao cha mẹ có thể tin lời cô chị nói chứ?

Cha mẹ vô cùng hoảng sợ thương lượng với nhau, định bụng làm phẫu thuật cho hai chị em, để hai người tách nhau ra, sau đó nhốt cô chị vào trong ngục giam, dẫn em gái rời xa. Cuộc phẫu thuật hoàn thành, đêm đó xuất viện, oán hận chất chứa bấy lâu cuối cùng cũng bộc phát, cô chị giết chết cha mẹ, ăn thịt họ.

Em gái tận mắt chứng kiến tất cả, trốn đi.

Cô chị dùng mọi cách để điều tra, cuối cùng cũng tìm được em gái. Cô lên kế hoạch bắt cóc em gái, giết chết em gái khi đó đã mang thai ―― Tính tình em gái rất được lòng mọi người, được rất nhiều người yêu thương, cô lại quen che giấu, không ai biết quá khứ và sở thích ăn uống dị thường của cô.

Hội chứng ăn bậy của cô em không nghiêm trọng như chị gái, về cơ bản có thể tự kiềm chế, cô vốn đã lấy chồng bắt đầu lại từ đầu, nhưng lại bị chị gái mình kéo xuống vực sâu.

Cuối cùng cô chị cũng có thể báo thù, cô để đầu bếp dùng nội tạng và cái thai sắp đủ tháng trong bụng em gái nấu một bữa ngon lành, hả hê hưởng thụ bữa ăn, sợ thi thể của em gái mình bị tìm ra, nên đã giấu thi thể vào trong một bức tường trống rỗng.

Về sau, chị gái bị em gái oán hận hóa thành quỷ giết chết, bởi vì ác niệm của cô chị sâu nặng hơn, nên vẫn luôn chèn ép em gái mình.

Cho đến khi nhóm Tạ Trì tới…



【Quá âm hiểm! Không thể đề phòng! Cả hai người đều không tốt đẹp gì cả!】

【Bảo sao, cùng gen mà, xác suất có bệnh rất cao. Cô em thảo mai đáng sợ hơn chị gái nhiều.】

【Bây giờ mới tròn trịa, câu chuyện trước đó quỷ em bịa ra gei lòi】

【Chân tướng giản đơn, chỉ chém gió mới có thể sinh động như vậy, bảo sao phiên bản trước đó chi tiết phong phú sinh động, vừa “máu chó” lại vừa kích thích, hóa ra là giả】

【Mặc dù không đúng lúc cơ mà… Trì thần bá đạo thiệt sự luôn!!】



Những động vật đùa giỡn với “thức ăn” của bọn chúng, chuột cắn quỷ chị thành trăm ngàn lỗ, khỉ thì ăn hai óc quỷ, dê thì để hai con quỷ cảm thụ tư vị nướng than, ba ba thì để hai chị em phải chịu cảm giác đau đớn khi bị nấu nước…

Tra tấn xong, sáu loài động vật tiến lên, bắt đầu nhấm nháp “thức ăn” thơm ngon của chúng.

Trong bóng tối văng vẳng tiếng hét thảm thiết của hai chị em và âm thanh nhai nuốt của động vật.

Người tra tấn động vật, cuối cùng lại bị động vật tra tấn, ăn sạch sẽ.

Tất cả đã kết thúc, hết sức hỗn độn.

【Kết thúc này viên mãn thật đấy.】

【Kiểu gì bộ phim này cũng thăng cấp phẩm chất cho coi! Đúng là kiếm lời rồi! Móa ơi, tôi vẫn không thể tin được, thế mà Triệu Cẩm Hoa lại chết rồi..】

【Thím trên à.. Khụ khụ, người ta còn chưa chết đâu.】

【Hở?】

Tạ Trì cảm thấy không cần phải xem tiếp, anh cười hỏi: “Có phải chúng ta quên mất một người không?”

Vẻ mặt Nhậm Trạch mờ mịt: “Hở? Ai cơ??”

Lục Văn nhắc nhở: “….Triệu Cẩm Hoa.”

Dưới tầng, Triệu Cẩm Hoa đang thoi thóp bò đi trốn, bà nghe thấy rõ tiếng động ở tầng trên. Tạ Trì.. thành công rồi!

Vẻ mặt Triệu Cẩm Hoa sa sầm xuống, đầu nặng như trì, trời đất quay cuồng, gương mặt Du Cảnh thi thoảng lại mơ hồ hiện ra trước mặt bà, như mộng như mị.

Bà thế mà.. lại bại dưới tay một tân binh.

Triệu Cẩm Hoa bà thế mà lại bại dưới một tân binh, còn mất đi con mình.

Trong lòng bà cảm thấy thật khó tin, Triệu Cẩm Hoa dùng tốc độ nhanh nhất để dằn cảm giác đau đớn xuống, lên tinh thần, trước mắt bộ phim đã tới hồi kết, bà trốn đi, Tạ Trì sẽ không dễ dàng tìm được bà, chỉ cần bà chống đỡ tới lúc app đưa bà đi ra, vết thương trên người sẽ khỏi hẳn. Đến khi đó sẽ có rất nhiều cơ hội giết chết Tạ Trì, phục sinh Du Cảnh cũng không phải chuyện không thể. Bà sẽ để Tạ Trì phải trả giá đắt!

“Không thấy bà ta, làm sao bây giờ” Ở trên tầng, Nhậm Trạch lo lắng nghĩ.

Tạ Trì nhìn cậu ta, không để tâm nói: “Có cả ngàn con chuột con đang nghe hiệu lệnh của tôi, tìm bà ta là chuyện dễ như trở bàn tay thôi mà.”

Tạ Trì giúp động vật, tất cả động vật sẽ nghe hiệu lệnh của anh vô điều kiện.

Nhậm Trạch cảm thấy mình ngốc thật đấy.

Tạ Trì dứt lời, anh quay người ra ngoài, đứng ở lan can tầng hai, hàng trăm hàng ngàn con chuột ăn no nê ùa ra khỏi phòng, tản ra khắp nơi tìm Triệu Cẩm Hoa.

Mọi người trợn tròn mắt nhìn.

Chưa đầy một phút, một con chuột con chạy về, dùng hai cái răng cắn lấy ống quần Tạ Trì, chỉ đường cho anh.

“Đi thôi.” Tạ Trì hờ hững nói.

Nhậm Trạch nhìn cảnh tượng quỷ dị này: “…….”



Triệu Cẩm Hoa trốn trong tủ quần áo, nghe thấy tiếng bước chân bình tĩnh tới gần, trái tim lập tức nhảy lên cuống họng.

Bà bị phát hiện ra rồi sao? Ai vậy?!

Triệu Cẩm Hoa giống như con chim sợ cành cong, bà nắm chặt pháp trượng, bàn tay không ngừng run lên.

Hai con khỉ nhảy tới, một trái một phải giúp Tạ Trì kéo cửa tủ ra, Triệu Cẩm Hoa dồn sức định tập kích nhưng đánh hụt, bà hoảng sợ ngẩng đầu lên, đối mặt với đôi mắt hờ hững của Tạ Trì đứng ở đằng xa.

Chàng trai mũ áo chỉnh tề kia quả thực là cơn ác mộng dai dẳng của bà.

“Xin cậu đừng giết tôi!” Ngôi sao hạng ba cao cao tại thượng bắt đầu cầu xin tha thứ.

Tạ Trì nhìn Triệu Cẩm Hoa giàn giụa nước mắt, nở nụ cười ôn hòa: “Tôi cảm thấy bà không có quyền lựa chọn.

Câu nói này rất quen tai, Nhậm Trạch ngẩn người ra mất một lúc, cố gắng nhớ lại mới phát hiện ra, lời này trước kia Triệu Cẩm Hoa và Du Cảnh đã nói để uy hiếp Tạ Trì, còn nói những hai lần.

Nhậm Trạch rụt cổ lại, thầm than một tiếng, cái tay Tạ Trì này thù dai kinh khủng khiếp.

Tạ Trì đưa mắt nhìn, động vật cùng nhau tiến lên, lao vào chiếc tủ u ám, chia nhau Triệu Cẩm Hoa.

“Rầm!” một tiếng, cánh cửa tủ quần áo đóng lại, trong tủ quần áo vọng ra tiếng hét thảm thiết của Triệu Cẩm Hoa: “Dù có thành quỷ tao cũng không tha cho mày!!”

Tạ Trì nhún vai, cười bảo: “Tôi đang làm việc tốt, giúp mẹ con hai người đoàn tụ với nhau còn gì.”

Chiếc tủ quần áo to lớn rung lên dữ dội, cuối cùng cũng lắng lại, máu và thịt nát chảy từ khe hở dưới tủ quần áo.

【Eo ơi dữ thật, chàng trai ngọt ngào độc ác chết tiệt này】

【Tân binh giết ngôi sao hạng ba ư? Trước giờ chưa từng có tiền lệ!】

【Lao tới theo dõi!!】

Mười ba người tiến vào, cuối cùng chỉ còn bốn người sống sót.

Phe của Tạ Trì không có người tử vong, phe của Du Cảnh và Triệu Cẩm Hoa chỉ còn sót lại Hạ Dao, còn là kẻ phản bội ngầm.

App đổ chuông báo――

【Động vật đã ăn hết quỷ chị và quỷ em, bộ phim “Ngôi nhà bị ám 1552” tới đây là kết thúc.

Thời gian dừng lại, diễn viên không thu hoạch được đạo cụ lập tức được truyền tống rời khỏi bộ phim, diễn viên nhận được đạo cụ sẽ nán lại một lúc.】

【Tiếp theo đây sẽ tiến hành đánh giá xếp hạng tổng hợp của diễn viên, xin mọi người chờ đợi】

Lục Văn và Hạ Dao biến mất, cả ngôi nhà lớn như vậy chỉ còn lại mình Tạ Trì và Nhậm Trạch, Nhậm Trạch sửng sốt một chút, trong mắt ánh lên sự mừng rỡ.

【Mở hình thức bảo vệ sự riêng tư cho diễn viên】

Trong rạp phim, khán giả chờ đợi:

“Mấy bồ đoán xem Tạ Trì sẽ tăng bao nhiêu fan?”

“App đúng là hào phóng thật đấy, trước giờ chưa từng bạc đãi những diễn viên có năng lực, Tạ Trì làm hỏng con dao, còn sử dụng cái đạo cụ có lẽ là dùng một lần kia, bây giờ nhận được đạo cụ, chắc sẽ bá đạo lắm cho coi…”

“Ui căng thẳng cả đêm, để tui từ từ――” Con ma kia đột nhiên dừng lại.

Khán giả trợn tròn mắt nhìn: “Vãi! Chuyện gì thế kia?”

….

Trong phim kinh dị, Tạ Trì đang đợi đạo cụ xuất hiện đột nhiên cảm thấy đầu đau như búa bổ, cơ thể không ngừng run lên, suýt chút nữa không thể đứng vững.

App thông báo bộ phim kết thúc, khóa đạo cụ xong sẽ hoàn thành bộ phim, chính khí của động vật cũng không còn tồn tại nữa, ác linh trước đó bị chính khí của động vật chèn ép rời khỏi xó xỉnh hẻo lánh, không còn an phận nữa.

“Cảm ơn cậu đã cho tôi một thể xác tốt như vậy!” Ác linh đắc ý cười đến là âm hiểm.

Gã cứ đinh ninh mình chết chắc rồi, không cam lòng nên mới đập nồi dìm thuyền quyết định hợp tác với người kia, không ngờ lại có hy vọng, tìm được đường sống trong chỗ chết, mặc dù linh hồn người này được phe động vật ban thưởng bảo dưỡng, mạnh hơn không ít so với trước đây, nhưng vẫn không thể chống lại mình. Chỉ cần gã nuốt chửng linh hồn của người này, vậy là có thể chiếm lấy thể xác tố chất mạnh mẽ này.

Nhân loại ngu xuẩn, dám cho gã vào trong não, thì phải trả giá đắt cho sự ngu xuẩn của mình.

Khoảnh khắc đó ác linh nghĩ tới app.

Phim kinh dị trong app với người khác mà nói là cơn ác mộng đáng sợ, nhưng với gã lại là thiên đường nhân gian, gã thích nhất là giết chóc! Đến khi đó gã có thể kiếm được vô số điểm tích lũy, muốn làm gì thì làm, gã muốn giành được cuộc sống mới!

“Tôi giúp cậu nhiều như vậy, cũng nên được hưởng thụ thể xác này! Yên tâm, tôi sẽ để mọi người trong app nhớ tên cậu! Tôi sẽ là vua màn ảnh!”

“Tạ Trì!” Nhậm Trạch nhìn Tạ Trì đột nhiên tái mét mặt mày, hoảng đến độ nhảy dựng lên, muốn đi tới giúp anh, nhưng do bị quy tắc của app trói buộc nên không thể động đậy được một chút nào.

【Chuyện gì vậy? Không phải quay xong phim rồi hay sao?】

【Trì Trì à anh đừng dọa em!!】

Linh hồn của ác linh càn quét trong đầu, gã sục sôi, lấy le, chiếm lấy phần lớn không gian, công kích quấy nhiễu linh hồn của Tạ Trì, nhưng lại phát hiện linh hồn của Tạ Trì rất bình tĩnh, không buồn động đậy lấy một cái.

“Vì sao cậu…” Ác linh phát hiện ra có điều gì đó không đúng.

Tạ Trì khẽ cất tiếng gọi: “Anh à, ra đi.”

Ác linh kinh ngạc: “Anh gì cơ?”

Trong lòng gã tự nhiên dâng lên dự cảm chẳng lành.

Trong vực sâu vô tận, một linh hồn với ác linh mà nói hoàn toàn xa lạ đột nhiên lao ra, xâu xé linh hồn của ác linh.

Linh hồn kia sắc nhọn, thế không thể chống đỡ, còn hung dữ hơn, còn tàn ác hơn cả ác linh.

Linh hồn của Tạ Trì nằm ngoan trong góc, vừa ra oai cho anh trai, vừa chế giễu ác linh: “Có thấy quen thuộc không?”

Ác linh lập tức bại trận, không ngừng cất tiếng kêu thảm thiết.

“Anh ấy là chủ nhân của anh mà, anh quên rồi à?” Nụ cười lan rộng trên gương mặt Tạ Trì, anh cất giọng lạnh lùng hờ hững: “Anh ấy có thể thu phục anh lần thứ nhất, đương nhiên có thể thu phục lần thứ hai.”

Chỉ trong chớp mắt, Tạ Tinh Lan đã nuốt trọn hoàn toàn linh hồn của ác linh.