“Chàng thật đáng ghét, sao lại đem phần lớn lực lượng của Phệ Thiên Mộc. truyền cho muội, chàng không nghĩ cho mình sao? huhu”
“Cho nàng khác gì cho ta? Phu thê chúng ta vốn là nhất thể a” Lạc Thần cười cười vỗ lưng nàng...
Hắn biết nàng còn lo lắng tu vi theo không kịp các nữ nhân khác của mình, nên sau khi thành công Tụ Đỉnh, Lạc Thần bèn đem tất cả lực lượng còn lại truyền cho nàng, để tu vi nàng có sự đột phá mạnh mế trong thời gian ngắn...
“Hức, thiếp yêu chàng chết mất, phu quân ơi phu quân” Lý Trúc Loan chỉ có thể rên rỉ nỉ non, chồm người dậy muốn hôn vào môi hắn...
“E hèm" Âm thanh khàn giọng của một nữ nhân vang lên, Lý Trúc Loan xấu hổ vùi mặt vào ngực hắn...
“Hừ, xú nha đầu, dám cùng hắn khi dễ ta, xem sau này ta làm sao thu thập ngươi?” Mộc Tử Âm ra vẻ giận dỗi nói, nhưng nhìn thấy đồ nhi đột phá lớn trong thời gian ngắn, trong lòng hạnh phúc không kém nàng, xem ra các nàng quả thật chọn không sai nam nhân a...
Mà Lạc Thần lúc này cũng chú ý đến hai nàng bên cạnh, hắn buông Lý Trúc. Loan cho Mộc Tử Âm, giang rộng vòng tay ôm Tố Mai vào lòng ngực...
“Chủ nhân, thiếp nhớ chàng” Nàng siết chặt lấy thân thể trần truồng của hắn thủ thỉ nói...
Nghe âm thanh êm ái ngọt ngào của nàng, Lạc Thần thỏa mãn vô hạn khen ngợi nói: “Bảo bối của ta làm tốt lắm, không ngờ đã đạt đến Tứ giai rồi”
“Tất cả là nhờ có chàng, Chủ nhân, thiếp muốn lắm rồi, cho thiếp” Bạch Tố Mai lè lưỡi liếm đầu vú hắn, bàn tay mềm mại đã nắm lấy dương căn nóng hỏi kia...
Lại vòng đôi tay rộng ôm lấy đôi sư đồ tuyệt phẩm kia, trước sự la hét thất thanh của các nàng, lao xuống bể tắm...
Đại chiến ba trăm hiệp tiếp tục, một nam tam nữ, xuân sắc không sao tả xiếc...
Lại bảy ngày trôi qua...
Mộc Tử Âm thành công khôi phục đến Nguyên Anh Viên Mãn tu vi, mà tâm cảnh của Lý Trúc Loan vì đột phá quá nhanh cũng ổn định lại trước công hiệu thần kỳ của Cực Lạc suối, Bạch Tố Mai được cày cấy mảnh ruộng lầy lội lâu ngày, dung nhan càng thêm tỏa sáng...
Lạc Thần lúc này đang ngồi cạnh tam nữ, để mặc các nàng vui vẻ trò chuyện, hẳn mở ra Cửa Hàng May Mắn...
Xem năm loại vật phẩm vừa xuất hiện, Lạc Thần lập tức điểm mua một kiện Địa Cấp Y phục có tên: Thanh Trúc Hoàng Y, tặng cho Lý Trúc Loan trước ánh mắt vui sướng hạnh phúc của nàng...
Lại mua thêm một bình Dưỡng Nhan Đan, số Điểm Danh Vọng của Lạc Thần rốt cuộc đã gần cạn kiệt...
Lạc Thần lúc này quay sang nhìn tam nữ nghiêm túc nói: “Ta đã để Huyết Linh Tam Kiệt thành công trốn thoát, mặc dù khi đó có che
giấu diện mạo, nhưng phần lớn vũ kỹ thi triển đã để đối phương biết được, ngày sau hành tẩu trên giang hồ sẽ gặp nhiều hạn chế...”
Tam nữ nghe hắn nói nghiêm trọng, cũng bắt đầu suy nghĩ, Mộc Tử Âm đầu tiên lên tiếng nói:
“Với tính cách có thù tất báo của Huyết Linh Tông, chỉ sợ đã cho người điều tra hành tung của chàng trên phạm vi lớn, nếu không may để lộ sơ hở sẽ lập tức lâm vào nguy hiểm”
“Chàng sau này hành tẩu giang hồ mang theo Tố Mai và Trúc Loan bên cạnh, nếu gặp xung đột nhỏ cứ để hai nàng ấy ra tay giải quyết, gặp phiền phức lớn thiếp sẽ xuất hiện cứu viện”
“Chuyện này vừa tránh để lộ vũ kỹ của chàng, vừa để bọn thiếp có cơ hội rèn luyện” Lý Trúc Loan cũng gật đầu phụ họa nói...
Lạc Thần gật đầu nói tiếp: “Cứ làm theo ý các nàng, bất quá hiện tại ta đã có Thiên Mộc Đỉnh, Huyết Linh Tam Kiệt không thể lường được ta sở hữu Mộc hệ linh căn, sau này ta cũng có thể dùng Mộc hệ vũ kỹ mà không lo lộ ra sơ hở,..”
Nhắc đến chuyện này, tam nữ cũng âm thầm cảm thán nam nhân nhà mình khủng bố, hiện tại hắn đã sở hữu Bốn loại linh lực khác nhau, chỉ sợ toàn bộ đại lục tìm không ra người thứ hai...
“Đó cũng chỉ là kế hoạch tạm thời, chàng cũng cần nhanh chóng bổ sung Vũ Kỹ mới, khi sử dụng cũng không sợ người Huyết Linh Tông chú ý..” Bạch Tố Mai lên tiếng nói...
“Tố Mai muội nói đúng, ở đây thiếp có hai loại Mộc hệ vũ kỹ, chàng muốn luyện hay không?” Mộc Tử Âm lên tiếng hỏi thăm...
Lạc Thần cảm động, bất quá lại lắc đầu cười nói: “Ta còn Vũ kỹ dự phòng, cộng với Sâm Lâm Vạn Trượng lần trước lấy được từ Mộc Hào, tạm thời không. cần, hơn nữa khi thành công gia nhập Thánh Linh Học Phủ, dù là Huyết Linh Tông cũng không dám đông đến ta”
nhìn thấu, không cần lo lắng khi sử dụng...
“Xem ra vẫn là Vũ Kỹ của ta còn hơi hạn chế a”
Lạc Thần cảm khái nói, trong lòng hướng hệ thống hạ lệnh: