Giang Đào nhìn thấy chủ nhiệm An như có điều muốn nói lại thôi, lập tức có chút kinh ngạc, chẳng lẽ... có việc gì khó nói?
Hoặc muốn nói... Trần Thương này có hậu trường hùng hậu phía à?
Nghĩ tới đây, Giang Đào quyết định, mượn cơ hội này hôm nay, bản thân phải biếu hiện tốt một chút.
Hai người đi chung với nhau, đến vào trong phòng phẫu thuật.
Thời gian này chính là giờ cao điểm phẫu thuật, bác sĩ gây tê là đàn em của Lưu Kiện, sau khi tới đây đã đi theo Lưu Kiện học tập, bây giờ cũng bất đầu xử lí công tác gây tê độc lập.
Không phải chỉ đơn giản là một chút gây tê, ví dụ như trước mắt cuộc phẫu thuật khoa ngoại tay có đám rối cánh tay gây khó khăn cho việc gây tê.
Sau khi thấy An Ngạn Quân, bác sĩ gây tê Ngô Ba cười nói:
- Chủ nhiệm An, bác sĩ Trần không đến à?
An Ngạn Quân cười nói:
- Đúng, tiểu Trần gần đây tương đối bận rộn.
Sau khi xử lý một phen, chuẩn bị bắt đầu làm phẫu thuật, An Ngạn Quân kiểm tra xong, người bệnh không nghiêm trọng lắm, anh ta nhìn thoáng qua Giang Đào:
- Cậu đã từng làm qua phẫu thuật chưa?
Giang Đào nghe xong An chủ nhiệm hỏi như vậy, con người lập tức sáng lên:
- Thường xuyên làm, khâu lại gân bắp thịt có thể được xem là sở trường.
Sau khi An Ngạn Quân nghe được, nhẹ gật đầu:
- Cậu tới trước, tôi nhìn cậu làm.
Bây giờ thực lực của An Ngạn Quân đã tốt, cho dù Giang Đào gặp vấn đề, kỹ thuật bây giờ của mình cũng có thể xử lý được rồi.
Giang Đào thấy mình có cơ hội bộc lộ tài năng, có hơi hưng phấn, tay bắt đầu thao tác.
An Ngạn Quân ở một bên quan sát, cũng không lên tiếng.
Giang Đào vẫn cực kỳ vững chắc cơ bản, trong lúc đó toàn bộ đều là bác sĩ Tay ngoại chuyên nghiệp, sáu năm Tay ngoại kinh nghiệm lâm sàng vẫn tương đối vững vàng, toàn bộ cuộc phẫu thuật làm rất không tệ.
Căng chặt vừa phải, không mất nhiều sức!
An Ngạn Quân cho 80 điểm!
Ánh mắt nhìn Giang Đào cũng nhu hòa lại hơn nhiều.
Là một người trẻ tuổi rất không tệ.
Phẫu thuật không tốn bao nhiêu thời gian, rất nhanh đã kết thúc.
Giang Đào xem như hài lòng với biểu hiện của mình.
Mà bác sĩ gây tê Ngô Ba bên cạnh cũng cười cười, khen ngợi:
- Làm coi như không tệ.
Giang Đào cười một tiếng, có thể được bác sĩ gây tê sư khen ngợi, là một chuyện rất đáng để kiêu ngạo.
Mà người bệnh nghe thấy làm không tệ, cũng cực kỳ hưng phấn, người bệnh nào không hi vọng bác sĩ mổ cho mình lợi hại chứ?
Bỗng nhiên Giang Đào nhịn không được cười nói:
- Khách khí, còn có rất nhiều thứ để học tập.
Ngô Ba nghe xong, nhẹ gật đầu:
- Đúng đi theo chủ nhiệm An học thật tốt, nếu có cơ hội có thể được bác sĩ Trần chỉ đạo, sẽ tiến bộ rất lớn! Cậu còn trẻ.
Giang Đào lập tức ngây ngẩn cả người
Lời này, làm sao nghe rất lạ?
Rốt cuộc... Quái lạ chỗ nào?
Luôn cảm thấy có chút không đúng!
Hoang mang!
Anh ta lại hoang mang...
Từ trên đường rời khỏi phòng phẫu thuật, Giang Đào càng ngày càng cảm thấy không thích hợp!
Anh ta cẩn thận suy nghĩ gây tê câu nói kia của bác sĩ Ngô Ba.
Câu nói “Theo chủ nhiệm An học tập thật tốt” không sai, dù sao chủ nhiệm An cũng là cấp trên của mình, hơn nữa còn là chủ nhiệm, kinh nghiệm lâm sàng phong phú, khẳng định đáng giá học tập!
Nhưng... Cái gì gọi là “Lúc nào có thể được bác sĩ Trần hướng dẫn vậy sẽ rất khá”!
Đây rõ ràng là đang nói có thế được Trần Thương hướng dẫn có ý nghĩa rất lớn lao, so với chủ nhiệm An còn muốn lợi hại hơn!
Đây là đạo lý gì!?
Nhưng vì sao chủ nhiệm An một chút cũng không có tức giận chứ?
Nghĩ tới đây, Giang Đào càng ngày càng cảm thấy trên người Trần Thương ẩn giấu một bí mật to lớn!
Càng nghĩ, anh ta càng hưng phấn!
Nhưng, Giang thần thám quyết định, nhất phải làm rõ ràng chuyện này lại nói tiếp.