Có cốt khí là chuyện tốt, kiên trì bền bỉ là chuyện tốt. Thế nhưng, tại trong cuộc gặp gỡ giữa quốc gia cùng quốc gia, không biết thỏa hiệp cùng nhượng bộ, đó chính là ngu xuẩn thực sự. Ngươi xem kẻ làm quan ngoại giao, có kẻ nào không biết ăn nói ngoài miệng trơn tru như bôi mỡ chứ?
Hắn có chút hối hận, hối hận là đi ra đàm phán cùng một tên sính anh hùng giả bộ trâu bò không hiểu được biến báo như vậy.
Nhưng mà , việc đã đến nước này, hắn đã làm trò trước mặt mọi người thừa nhận địa vị hợp pháp của thuốc Trung y tại Paris, hắn đã nỗ lực nhiều như vậy, nhất định phải có được hứa hẹn của bọn họ mới được.
Chuyện này, phải dừng ở đây. Trên mặt đội ngũ cảnh sát của bọn họ không cho nhuộm lên một hạt bụi. Hình tượng huy hoàng của bọn họ không cho phép làm bẩn.
"Tần Lạc tiên sinh, tôi không thừa nhận cảnh sát của chúng ta có sai lầm. Bọn họ chỉ là vâng lệnh chấp hành nhiệm vụ mà thôi —— tôi đã xem qua báo cáo, cũng thấy được hình ảnh hiện trường lúc xung đột. Ngay lúc đó, tình huống phức tạp như vậy, tâm trạng của quần chúng biểu tình kích động như vậy —— nhân viên cảnh vụ của chúng ta đã nhiều lần cảnh cáo không có kết quả, chỉ có thể lựa chọn một loại hành động hơi có chút dã man như vậy. Bọn họ không có sai, bọn họ là bảo vệ Paris bảo vệ người dân của chúng ta ——" Bertrand nói với tốc độ cực nhanh.
"Tôi không chấp nhận lời giải thích này." Tần Lạc ngắn gọn trực tiếp nói."Thị trưởng tiên sinh cần phải xuất ra thêm một ít thành ý nữa mới được. Nếu như chúng ta không chiếm được két quả thoả mãn, là sẽ không giải tán."
Đây là uy hiếp. Một người từ ngoài đến lại uy hiếp chủ nhân của Paris .
"Nghe lên có chút buồn cười. Không phải sao?" Bertrand vừa cười vừa nói."Tôi cũng có thể thu hồi lời nói vừa rồi —— thuốc Trung y bởi vì không phù hợp vơi điều lệ quản lý sản phẩm của liên minh Châu Âu, dụng cụ hiện đại không có biện pháp tiến hành phân biệt giám định thành phần trong thảo dược. Để thân thể của dân chúng được an toàn, chúng ta cần cấm tiêu thụ cùng lưu thông thuốc Trung y Dược tại Pháp."
Đây mới là phong phạm của một chính trị gia đúng tiêu chuẩn. Bất luận một việc gì, ở trong miệng bọn họ đều sẽ có hai bộ lời nói hoặc là hơn hai bộ lời nói tính chất hoàn toàn khác nhau. Khi cần căn cứ, bất cứ lúc nào bọn họ cũng đều có thể mượn cớ đủ đường hoàng.
Đây là uy hiếp. Cũng là phản kích của Bertrand đối với uy hiếp của Tần Lạc.
Sau khi nghe xong phiên dịch của Riley, Tần Lạc híp mắt nở nụ cười.
"Thế nào? Ngài đang hoài nghi lời nói của tôi sao?" Bertrand nói: "Tần Lạc tiên sinh, thân phận bây giờ của ngài là trọng phạm đánh cảnh sát. Nếu như ngài nguyện ý phối hợp mà nói, có thể, tôi sẽ năn nỉ quan toà giảm bớt hình phạt đối với ngài."
"Thị trưởng tiên sinh, nếu có nhiều lựa chọn hơn mà nói, ngài nhất định sẽ không lựa chọn thỏa hiệp, đồng thời nguyện ý tới đàm phán cùng tôi, đúng không?" Tần Lạc hỏi.
"Chúng ta chỉ là tôn trọng ý nguyện của mỗi một dân chúng ." Bertrand tự nhiên không muốn thừa nhận theo như lời Tần Lạc nói.
"Cảnh sát Paris đánh đập quần chúng Trung Quốc biểu tình, sau khi chuyện này truyền ra khỏi nơi đây, nhất định sẽ khiến cho toàn bộ quốc gia cùng dân chúng trên thế giới lên án cùng thảo phạt mãnh liệt." Tần Lạc nói: "Bây giờ Paris bị vây ở nơi đầu sóng ngọn gió, tất cả mọi người đều đang nhìn chăm chú vào các ngài. Nếu như chuyện này xử lý không tốt mà nói, hình tượng của thành phố du lịch Paris cùng hình tượng của nước cộng hoà Pháp đều sẽ bị tổn thương nghiêm trọng —— nói vậy tổng thống Pháp nhất định sẽ cho ngài áp lực rất lớn đi?"
Bertrand cười cười, mặt không thay đổi. Hắn quả thực nhận được điện thoại của tổng thống, Tần Lạc có thể suy đoán đến chuyện này, cũng không làm cho hắn cảm thấy kỳ quái.
"Còn có, chuyện này nhất định sẽ truyền tới Trung Quốc. Tôi hiểu người trong nước tôi, bọn họ sẽ không nhìn chúng ta ở bên ngoài bị khi dễ —— tuy rằng đồng bào của tôi sẽ không làm ra cái chuyện gì quá khích, thế nhưng, bọn họ sẽ chống lại thương phẩm cùng xa xỉ phẩm của các ông. Nếu như tôi nhớ không lầm, Trung Quốc là quốc gia mua lượng xa xỉ phẩm lớn nhất trên thế giới —— nói cách khác, chúng ta là nước xuất khẩu ngoại hối lớn nhất của các ông."
"Pháp là quốc gia có nhãn hiệu xa xỉ phẩm nhiều nhất thế giới. Thu nhập từ thuế của các ông cũng đến từ một khối này —— bây giờ, người Trung Quốc đứng lên chống lại các ông, nhất định sẽ cho thương nhân của các ông phi thường sốt ruột đi?" Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Bertrand bắt đầu dùng ánh mắt khác lạ nhìn Tần Lạc. Người thanh niên này, không đơn giản giống biểu hiện ra ngoài thoạt nhìn như vậy.
Tần Lạc không quan tâm trong lòng bọn họ là nghĩ như thế nào, hắn chỉ cần nói ra yêu cầu của bản thân.
Bây giờ, mình là chủ động.
"Các ông một bên kiếm tiền của chúng ta, một bên giơ lên gậy sắt đối với đồng bào của chúng tôi —— bây giờ lại cự tuyệt cho chúng ta một lời xin lỗi. Ông cảm thấy tôi sẽ chấp nhận sao? Bọn họ sẽ chấp nhận sao?"
"Tần Lạc tiên sinh, tôi là cục trưởng Kyle của cục cảnh sát Paris. Dựa theo ý tứ của ngài, chúng ta phải là làm gì đây?" Kyle thấy thị trưởng đem ánh mắt chuyển tới trên mặt mình, vội vàng nói tiếp nói.
Chuyện đêm qua, chung quy không thể làm cho thị trưởng đại nhân chịu tiếng xấu thay cho người khác.
"Thứ nhất, tôi không phải phạm nhân đánh cảnh sát—— tôi bị cảnh sát đánh, sau đó là phòng vệ chính đáng —— rất nhiều người có thể làm chứng. Tôi mong muốn các ông cũng rõ ràng điểm này."
"Thứ hai, tất cả cảnh sát tham dự đánh người đều phải bị nghiêm phạt —— đương nhiên, bao gồm cả quan chức cảnh sát quát hạ mệnh lệnh. Nếu như là cục trưởng Kyle hạ lệnh mà nói, hay nhất cũng có thể làm ra gương mẫu."
"Thứ ba, xin lỗi. Chính phủ Paris hướng tất cả đồng bào Trung Quốc bị thương xin lỗi. Hướng tất cả người Trung Quốc nhận lỗi."
Tần Lạc đem điều kiến nghị hắn tạm thời nghĩ ra đều nói đi ra ngoài, cùng đợi câu trả lời thuyết phục của Bertrand cùng Kyle.
"Điều đó không có khả năng." Kyle không chút nghĩ ngợi liền cự tuyệt."Điều này không cong bằng đối với chúng ta."
"Công bằng?" Tần Lạc cười nhạt."Bây giờ các ông bắt đầu muốn công bằng sao? Đêm qua —— hai mươi mốt giờ trước đây, các ông ra lệnh cho toàn bộ cảnh sát chống bạo động toàn thân vũ trang dùng để đối phó phàn tử khủng bố chạy vào đoàn người, lúc vung tay đối với đồng bào chúng ta tay không tấc sắt, thân thể còn mang tật bệnh, vì sao không nghĩ tới công bằng? Cái lúc đó, công bằng của chúng ta ở nơi nào?"
"..."
Bertrand cùng Kyle liếc nhìn nhau, đều biết nói không có biện pháp thuyết phục thằng khỉ Trung Quốc cố chấp này.
"Tần Lạc tiên sinh, yêu cầu thứ hai của ngài, chúng ta không có biện pháp đáp ứng. Chúng ta không thể đem danh dự của các cảnh sát trung thành dũng cảm để dẹp loạn lửa gận của các ngài, bọn họ cũng chỉ là chấp hành nhiệm vụ mà thôi." Bertrand quay về Tần Lạc cười cười, nói: "Nếu như ngài suy nghĩ rõ ràng, có thể báo cho Kyle tiên sinh liên hệ với tôi . Tôi chờ mong ngài làm ra lựa chọn chính xác."
Tần Lạc nói: "Tôi cũng đang chờ đáp án của thị trưởng tiên sinh. Tôi không nóng nảy, cũng không biết thị trưởng tiên sinh có thể sốt ruột hay không."
Khóe miệng của Bertrand giật giật, chung quy cũng không nói gì ra được lời gì.
————
————
Loảng xoảng !
Cái cốc nhựa cứng bị nện ở trên vách tường tan vỡ thành nhiều mảnh vụn, trên giường bệnh vang lên tiếng hống cố kiềm chế của một người đàn ông.
Cửa gian phòng bị người đẩy ra, một người mặc trang phục y tá màu trắng chạy vào, sốt ruột hỏi: "Sylow tiên sinh, xảy ra chuyện gì? Ngài cảm giác thân thể có cái gì khó chịu sao?"
"Cút. Cút đi ra ngoài cho tôi." Sylow ôm đầu la lớn.
"Nhưng mà thân thể của ngài... "
"Cút. Mau cút." Sylow đem gối đầu trên giường ném đi ra ngoài.
Y tá kia đã bị dọa sợ, vội vàng đóng lại cửa gian phòng chạy đi ra ngoài.
Rất nhanh, cửa gian phòng lần thứ hai bị người đẩy ra, hai người đàn ông thân hình cao lớn đi đến.
"Đội trưởng, có cái gì khó chịu sao?" Người đàn ông đầu bóng lưởngn hỏi.
"Có đúng cảm thấy cái lỗ tai đau nhức hay không? Tôi giúp ngài gọi bác sĩ nhé?" Một người đàn ông tóc cuộn sóng lấy một quả táo từ trên bàn, cắn một ngụm hỏi.
"Các anh tiến tới làm gì? Cũng cút cho tôi." Sylow nằm ở trên giường bệnh, thở hổn hển quát.
"Đội trưởng, chúng ta ngày hôm nay không cần nhận vụ, chuyên môn lưu lại chăm sóc cho ngài." Tên đầu bóng lưỡng một bên nhai quả táo, một bên vừa nói.
"Tôi không cần các anh chăm sóc. Các anh cũng cút đi. Cút cho xa vào." Tâm tình của Sylow rất kích động, không muốn nhìn thấy bất luận kẻ nào. Bao gồm cả đồng sự của mình.
Tên đầu bóng lưỡng lôi một cái ghế ngồi xuống, nói với Sylow nói: "Đội trưởng, chúng ta biết trong lòng ngài ấm ức. Chúng ta trong lòng cũng không chịu nổi —— chính phủ đối đãi với những tên Trung Quốc giảo hoạt này thật sự là quá nhân từ. Nếu như tôi là thị trưởng, sẽ thấy hạ lệnh phái người đánh sâu vào một lần —— bọn họ không phải thích biểu tình sao? Bọn họ không phải không muốn tản đi sao? Tôi trái lại muốn nhìn, là thân hể của bọn chúng cứng, hay là gậy cảnh sát của chúng ta rắn chắc —— "
"Đội trưởng, yên tâm đi, lần này ngài vì công việc mà bị thương. Nhất định có thể được thưởng cho —— quan thăng ba cấp cũng đều có thể." Tóc cuộn sóng nói."Tôi cùng đầu bóng lưởng vừa hỏi qua bác sĩ, hắn nói cái lỗ tai của ngài đã bị nghiền nát, không có cách nào nối lại một lần nữa. Có điều là, bọn họ sẽ vì đội trưởng chế tạo một cái lỗ tai giả —— sẽ không ảnh hưởng tới mỹ quan cùng thính lực."
"Quan thăng ba cấp?" Sylow điên cuồng cười rộ lên."Này có thể sao? Bọn họ không đem ta giam vào ngục, ta đã phải cảm tạ thượng đế nhân từ rồi."
"Đây là chuyện không có khả năng xảy ra." Đầu bóng lưởng chăm chú phân tích nói: "Là Kyle cục trưởng mệnh lệnh cho ngài đánh sâu vào quần chúng biểu tình. Điều này đại biểu cho mệnh lệnh tối cao của cục —— nếu như bọn họ truy cứu trách nhiệm của ngài, đó không phải chứng minh mệnh lệnh khi đó bọn họ nêu ra là sai lầm sao? Cho nên, cho dù là để bảo toàn tôn nghiêm của chính bọn họ, cũng sẽ bảo vệ danh dự cùng an toàn của ngài."
"Đầu bóng lưởng nói rất đúng." Tóc cuộn sóng nói."Đội trưởng tĩnh dưỡng cho tốt, chuẩn bị làm anh hùng dân tộc của chúng ta đi. Đến lúc đó —— "
Một câu nói của tóc cuộn sóng còn chưa nói xong, lại dừng lại thật lâu không có nói tiếp. Tiếp đó, thân thể tựa ở bậc cửa sổ của hắn đột nhiên ngã quỵ về phía trước.
Đầu bóng lưởng tiến lên muốn đem người đỡ lấy, lại bị tóc cuộn sóng ngăn chặn. Đang muốn lên tiếng hỏi tóc cuộn song xem xảy ra chuyện gì thì liền nhìn thấy một bóng đen từ trước cửa sổ tiến đến.
Bóng đen không dừng lại, trực tiếp hướng qua kéo cái cổ của hắn. Tay dùng một chút lực, đầu bóng lưỡng liền hôn mê bất tỉnh thẳng cẳng.
Sylow cũng xuất thân từ đặc công, phản ứng coi như là nhanh nhẹn. Hắn trước tiên đã nghĩ há mồm kêu lên, nhưng mà yết hầu chợt mát lạnh, thanh âm sắp thốt ra kia liền vướng ở tại trong yết hầu.