Bác Sĩ Thiên Tài

Chương 811: Người phụ nữ bất chấp thủ đoạn



"Vì anh ư? Em đem trung y vứt lên đống lửa rồi em còn nói là vì anh! Em làm cho anh phải đối diện với cả một hoàng thất của Thụy Điển_Anh khó khăn lắm mới thiết lập được mối qua hệ này. thế mà lại bị em làm cho hỏng bét hết cả!"

Giọng người phụ nữ bên kia bật cười khanh khách, giòn tan. Nàng tuy ở cách đây rất xa. nhưng lại làm cho Tần Lạc cảm giác như nàng ở bên cạnh hắn ngay lúc này.

"Em biết, anh đã hiểu! Chỉ là anh không dám đối diện với nội tâm của mình mà thôi, anh đang cảm thấy tội lỗi!"

Người phụ nữ kia vạch trần Tần Lạc một cách không thương tiếc, tất cả sự giận dữ của hắn cũng theo đó mà xì như một quả bóng xì hơi.

Không nghe thấy Tần Lạc nói gì, người phụ nữ kia lại bật cười khanh khách nói: "Không có cơ hội nào tốt hơn cơ hội này đâu! Trung y cứu vớt Công Chúa Thụy Điển khỏi bệnh tật hành hạ_Anh thấy còn gì tốt hơn cơ hội này nữa hả?"

"Toàn bộ báo giới trên toàn thế giới sẽ bị cái tin này thu hút! Mỗi tờ báo đều đưa anh lên trang đầu_Anh không phải muốn cứu vớt trung y sao? Anh không phải là muốn trung y xuất hiện ở khắp nơi trên thế giới sao? Anh đã làm được rồi đó!"

"Tin em đi. đêm hôm nay_à không, đối với anh mà nói thì phái là sáng ngày mai!

Toàn bộ báo giới trên toàn thế giới sẽ phát điên, bọn họ sẽ điều tra về việc này! Bọn họ muốn tìm ra được thân phận của cô gái đó _ Bất luận hoàng thất có phản ứng gì. bất luận chuyện này sẽ phát triển tới đâu. bất luận cô ấy có phải là công chúa hay không mục đích của chúng ta đã đạt được rồi! Công việc của anh bây giờ là chữa trị cho cô ấy thật tốt!"

"Lệ Khuynh Thành_"

Đúng vậy, người tạo nên làn sóng dư luận nàv chính là Lệ Khuynh Thành.

Hoàng Tử Philip đúng là một người đễ bị lừa. và lương thiện quá đáng. Anh đã chủ động tiết lộ việc anh có một người em gái cho nàng biết, và nói rằng Tần Lạc đang chữa trị cho em gái của anh.

Khi Lệ Khuynh Thành gọi điện tới. thì Tần Lạc đã che dấu việc này. Nhưng Lệ Khuynh Thành đã thú nhận là Philip đã nói cho nàng biết, do vậy mà hắn cũng phải khai thật ra cho nàng nghe hết mọi chuyện.

Hắn cứ tưởng Lệ Khuynh Thành sẽ giữ bí mật chuyện này, nhưng bây giờ chuyện này đã được nàng tung hê cho tất cả mọi người đều biết.

"Đáng ghét! Lúc ở trên giường thì gọi em là vợ yêu. là kưng vêu.........!"

Thấy đầu dây bên kia vẫn im lặng, Lệ Khuynh Thành lại nói: "Anh có phải thấy em bất chấp thủ đoạn, ích kỷ quá không?"

"_" Tần Lạc không nói gì. hắn đúng là rất muốn nói Lệ Khuynh Thành như vậy, nhưng hắn không mở miệng ra nổi.

Hắn biết Lệ Khuynh Thành đã làm đúng, đúng là không có tin tức nào giật gân bằng tin tức có liên quan tới hoàng thất thật. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Chỉ cần việc này thành công, toàn thế giới sẽ biết tới sự tồn tại của trung y. Chỉ cần hắn nỗ lực chữa trị tốt cho Garbo, vậy thì trung y sẽ nổi như cồn trên toàn thế giới.

Đến cả căn bệnh quái ác này trung y còn chữa trị được, thế thì còn bệnh gì mà trung y không giải quyết được cơ chứ?

Nhưng sự thành công này lại chà đạp lên sự tin tưởng của Philip, không khác gì một thằng phản bội khốn nạn.

Sau một thời gian tiếp xúc tại đây. Tần Lạc thực sự đã coi Philip là bạn, và cũng coi Garbo là em gái của mình, hắn cũng không muốn Garbo bị tổn thương.

Cho dù nàng có bình phục, nhưng sau này báo giới vẫn sẽ rắc muối lên vết thương của nàng, đến lúc đó nàng sẽ ra sao?

Tần Lạc quay lại nhìn Garbo, thấy nàng vẫn bám vào áo của hắn, mà hai mí mắt cứ díp hẳn lại. Nhưng nàng vẫn cố gắng trợn to mắt lên không dám đi ngủ một mình.

Nhìn vào làn da pha lê của Garbo, trái tim của Tần Lạc như bị muôn ngàn mũi kim châm vào.

Lệ Khuynh Thành nói đúng, mình đúng là cảm thấy có tội với Garbo.

Nàng đã dành hết sự tín nhiệm của mình cho hắn, thế mà hắn lại phản bội nàng một cách vô sỉ như vậy.

"Anh vẫn còn nhớ lời em nói chứ?" Lệ Khuynh Thành cười nói,

"Em nói chuyện với anh nhiều như vậy! Anh làm sao nhớ được em nói gì cơ chứ?" Tần Lạc hỏi.

Lệ Khuynh Thành cười nói: "Đó là cái lần anh cùng em đi tính sổ với bọn làm giả hàng chúng ta! Khi quay về ngồi ở quán cafe em nói với anh đấy! Trên cái thế giới này. có 99% mâu thuẫn không thể đường đường chính chính giải quyết được, vì vậy mà anh cần phải có một người phụ nữ thủ đoạn tàn nhẫn ở bên cạnh! Những việc mà anh không dám làm. thì em sẽ làm thay anh!"

Tần Lạc nhớ ngay tới lần hắn đi tìm Lý Lệnh Tây tính sổ, Lệ Khuynh Thành khi đó đã có những thủ đoạn ghê người như thế nào.

LÝ Lệnh Tây chết rồi Quản Tự cũng chết rồi. quy mô của Quốc Tế Khuynh Thành càng lúc càng lớn mạnh_Nhớ tới những chuyện này, Tần Lạc khẽ rùng mình xúc động.

"Sao em nhớ kỹ vậy?" Tần Lạc nhẹ nhàng hỏi. Hắn thật không nỡ lòng nào mà mắng nhiếc, hay tức giận với nàng nữa.

Nếu như không có nàng, thì e rằng hắn cũng không có được cái Quốc Tế Khuynh Thành, nếu như không có Quốc Tế Khuynh Thành, thì cũng chẳng thể nào có được Công Hội Trung Y_Tần Lạc hiểu rõ rằng, chính phủ không thể nào bỏ tiền ra tài trợ cho hắn để đầu tư vào trung y cả, mà cho dù có bỏ tiền ra. thì người lo liệu hết công việc của Công Hội Trung Y cũng không phải là hắn.

"Anh mềm lòng rồi sao?" Lệ Khuynh Thành nói.

"Thực ra chuyện này làm muộn một chút cũng được mà!" Tần Lạc nói.

"Muộn tới lúc nào? Chờ cho cô ấy bình phục sao? Chờ cho cô ấy trở thành người bình thường ư?" Lệ Khuynh Thành hỏi vặn lại: " Đến lúc đó cô ấy có chứng nhận bệnh tình cô ấy đã mắc phải không? Hoàng thất Thụy Điển có đồng ý để nàng công bố bệnh tình không? Công chúng có tin không? Báo giới còn tin giật gân để đưa nữa không? Không! Em nghĩ kỹ rồi, chuyện này anh không làm được thì để em làm! Vì chỉ có em mới là người thích hợp nhất để làm. chỉ cần bọn họ không điều tra ra được, thì bọn họ vẫn giữ được tình bẳng hữu với anh!"

"_" Lần nào tranh luận, Lệ Khuynh Thành cũng đều thắng.

"Anh không phải là đã phải lòng cô Công Chúa rồi đấy chứ?" Lệ Khuynh Thành đột nhiên hỏi.

"Em đang nghĩ lung tung cái gì thế?" Tần Lạc cuời khổ nói.

"Nếu em là anh em cũng không chịu nổi sức lôi cuốn của cô ấy đâu! Anh nghĩ xem, nếu như cô ấy cứ trần như nhộng nằm trên giường, thân phận lại là Công Chúa, anh lẽ nào không cảm thấy mình vừa chinh phục được đỉnh cao mới hay sao? Người mà anh ngủ cùng là Công Chúa đấy_Trong thời buổi này, có mấy người đàn ông được diễm phúc như anh đâu!"

"_Cô ấy chỉ là một cô bé mà thôi!" Tần Lạc bị Lệ Khuyrih Thành làm cho phát điên lên, nàng lúc thì bất chấp thủ đoạn, tàn độc vô cùng, nhưng lúc thì lẳng lơ ** thõa. làm cho hắn có cảm giác vừa lên tiên, vừa xuống địa ngục vậy.

"Cô bé?" Lệ Khuynh Thành giễu cợt nói: "Anh cũng hơi bị coi thường bọn trẻ bây giờ rồi đấy!"

Tần Lạc không dám bàn luận thêm gì với Lệ Khuynh Thành nữa. nên liền lãng sang chuyện khác: "Hoàng thất Thụv Điển đã phái người đi điều tra việc này!"

"Em biết!" Lệ Khuyrih Thành tự tin nói: "Anh cứ yên tâm! Họ sẽ không điều tra ra được anh hay em đâu. mà bọn cũng sẽ chẳng điều tra được cái gì đâu!"

"Phải cẩn thận hơn nữa mới được!" Tần Lạc thở dài nói: "Nước cờ này đi quá mạo hiểm! Nếu như bọn họ biết được, thì bao nhiêu kế hoạch sẽ hỏng bét hết cả!"

"Kưng yêu! Lễ nào kưng không tin tường năng lực của em sao?" Lệ Khuynh Thành nũng nịu nói.

"Anh có nhớ em không?" Nhớ!"

"Nhớ nhiều không?"

"Em muốn anh lắm!"

Tần Lạc thấy miệng hắn khô rát. thèm được uống nước.

" Lẽ nào anh không muốn tới đây để cưỡng hiếp em hả?"

"_" Lỗ mũi của Tần Lạc nở lớn. thở phì phò khó nhọc, hắn đưa tay lên quệt vệt máu đang chảy ra ở đó.

Lệ Khuynh Thành biết mục đích của nàng đã đạt được, nên phá lên cười: " Chồng yêu, bây giờ anh cảm thấy thế nào rồi?"

"Em đúng là con yêu tinh!" Tần Lạc cắn răng nói.

"Em chỉ muốn anh thôi mà" Giọng của Lệ Khuynh Thành trở nên tủi thân nói.

"Không có chuyện gì thì anh dập máy đây!"

"ừm! Nếu như anh thấy khó chịu thì đi tìm Tô Tử mà giải quyết! Cô ấy không phải cũng đang ở Thụy Điển hay sao?_Em cũng phải đi tìm mấy cậu đẹp trai để giải tỏa mới được! Cứ tưởng chỉ khêu gợi anh, thế mà lại thành khêu gợi bản thân mình!"

"Em dám! Tần Lạc tức giận nói.

"Được rồi, được rồi! Em không tìm nữa. em chỉ đùa thôi mà! Em sẽ nhịn chờ đến lúc anh về mà_hãm hiếp em!"

"_" Tần Lạc có cảm giác phương tiện giao thông ở thời này quá lạc hậu. Nếu như máy bay chỉ cần nửa giờ là về tới Yến Kinh thì tốt biết mấy.

Khó khăn lắm Tần Lạc mới đập được điện thoại xuống, thì hắn phát hiện Garbo đã nằm lăn kềnh dưới đất rồi. Hắn bất đắc dĩ liền ôm lấy nàng đặt lên trên giường, sau đó liền vào nhà tắm. xối nước hạ hỏa.

"Con yêu tinh đáng ghét này, hại người quá đáng!" Tần Lạc lút này rất muốn luồn sang bên phòng của Tô Tử, nhưng hắn lại nghĩ mấy hôm nay Ma Ma và Tiểu Mẫn đều nằm với Tô Tử, nên đành từ bỏ luôn ý nghĩ này.

Tần Lạc chạy khắp nơi trong khách sạn mà cũng không tìm thấy quyển tạp chí sex nào cả.

"Cái khách sạn này. đến cả sách khiêu dâm cũng không có nữa!" Tần Lạc thất vọng vô cùng.

Hắn bất đắc dĩ liền quay lại giường nằm cạnh Garbo.

Tần Lạc nẳm cạnh Garbo, nhìn vào gương mặt thuần khiết của nàng, khẽ thở hắt ra.

"Con yêu tinh kia đúng là hại người quá đáng!" Tần Lạc đưa tay lên vuốt nhẹ lên đầu của Garbo nói: "Không biết bình phục rồi, em có tha lỗi cho tôi không?"

Nói xong hắn liền hôn lên trán của Garbo, rồi khó khăn nói: "Thành thật xin lỗi!"