" Hân à! Hân! Cậu đi chậm chút đi, cậu đang mang giày cao gót đấy, lỡ té trẹo chân là toang."
Anh bước nhanh phía sau cô, anh càng nói, cô càng bước nhanh hơn.
Bà nó! Suy nghĩ trong đầu cô dường rối tung từ khi gặp lại anh, trốn đông trốn tây thì đùng một cái ngay trước mắt, còn việc hợp tác giữa hai phía công ty nữa chứ? Trùng hợp vậy cơ sao?
Haizz, càng nghĩ đầu cô lại đau, hai chân lại bước nhanh hơn thì cơ thể đột nhiên bị dựt lại, theo quán tính cô té ngửa ra sau và được anh ôm trọn vào lòng.
Anh thở hồng hộc, mồ hôi trên trán rớt xuống, anh vừa thở vừa nói: " Cậu... có nghe tớ... nói gì không? " không đợi cô trả lời anh nói tiếp: " Như Yến vừa nhập viện, chúng ta..."
Cô đẩy anh ra lo lắng tiếp lời anh: " Mau tới thăm em ấy, sao cậu không nói sớm hả, cậu đứng đợi ở đây tớ đi lấy xe."
Nhìn cô lo lắng đứng ngồi không yên, trong lòng anh chua chua, giá như người nằm viện là anh thì không biết cô có biểu cảm như thế nào đây.
Thế là anh ngồi vào chiếc xe của cô cùng tới bệnh viện mặc dù lúc đầu anh đã chuẩn bị xe nhưng nếu cô nhất quyết muốn anh lên xe cô thì anh đành miễn cưỡng đi vậy, dù sao dùng xe ai đến bệnh viện thì cũng vậy thôi nhỉ?
Mọi tâm trí của cô hiện giờ đều đặt lên người Như Yến, mặc kệ ai kia ngồi đằng sau xe, cô lái hết tốc lực, lụa qua những chiếc xe phía trước, nhờ có hào quang của nhân vật chính nên cô không gặp chốt công an giao thông nào hết, chứ không thì thay gì đi viện mọi người sẽ đón cô ra đồn.
Kíttt!!! Xe cô dừng lại trước cửa bệnh viện, cô ném chìa khóa xe cho anh và mở cửa xe đi ra ngoài nhìn anh ở trong xe nói: " Cậu giúp mình đậu xe, bà đây đi thăm Như Yến trước." sau đó dứt khoát đi những bước dài vào trong bệnh viện để lại ai đó với loạt ???????? .
Anh nắm chìa khóa xe rồi thở dài, đúng như dự đoán, những việc liên quan đến Như Yến luôn làm cô chủ động đặt ở đầu tim và trên hết thảy, có lúc anh hi vọng Như Yến chưa bao giờ được sinh ra, nội tâm anh đúng là một tên ích kỷ và độc ác.
Run!!!Run!!!
Anh mở điện thoại, là một tệp email được gửi đến kèm với một dòng tin nhắn _ Thông tin về An tổng của tập đoàn SSJ ạ, tuy nhiên vì vị An tổng rất kín tiếng nên những thứ điều tra ra rất ít hoặc đã công bố ra ngoài_
Anh nhướng mày, nhấp mở tệp~
Tệp:
Hình:.........
Tên: An Lạc Vi. Tuổi: 27.
Ngành: Tổng tài SSJ từ 5 năm trước.
Trạng thái: độc thân.
Con trai : An Vũ Hàn Tuổi : 4.
Hình: không có
Cha An Vũ Hàn: không có .
Anh đóng tệp lại, dù cô hiện tại là ai và có thêm con trai đi nữa thì anh cũng không quan tâm, người anh yêu duy nhất là cô mà thôi, nếu ông trời đã cho anh có hội gặp lại cô, anh sẽ làm mọi thứ khiến chúng ta trở như thuở ban đầu, không nhờ ai mà bắt đầu cũng không vì ai mà kết thúc.
Cạch! Cô đi vào phòng bệnh, thấy thân ảnh nhỏ bé trên giường, gương mặt tinh tế xinh đẹp thiu thiu ngủ, ánh trăng chiếu vào làm lung linh vẻ đẹp người con gái say giấc trông bình yên lạ thường.
Ánh mắt cô trở nên nhu nhòa mang ý cười, xoa nhẹ đầu Như Yến, thật may quá, em chỉ bị trúng thực, em an toàn là chị hạnh phúc rồi.
Bà vú đứng ngoài cửa thấy cảnh đẹp đẽ cười nhẹ rụt chân ra ngoài đóng khẽ cửa lại. Đại tiểu thư về rồi, bà chỉ mong nhị tiểu thư và đại tiểu thư hoà hảo yêu thương nhau như lúc nhỏ mà thôi còn tên Hứa Hạo là người nào? Bà không nhớ nữa.